" Cố Hoàn, anh thực sự không sợ em sẽ phát tán chuyện xấu của hai người?"
Một câu nói chứa đựng phẫn uất cùng đe dọa trực tiếp rơi vào tai Cố Hoàn khi tiếp điện thoại từ Hạ Mỹ Kỳ, sắc mặt hắn hoàn toàn không biến sắc, thậm chí khóe môi còn có xu hướng cong lên.
" Chuyện xấu? Hạ tiểu thư, chẳng hay chuyện xấu mà cô đề cập là chuyện gì?"
Cố Hoàn nhàn nhạt đáp, đầu ngón tay gõ gõ xuống tập văn kiện được đề bên ngoài bốn chữ " Tài liệu bí mật". Nghe thấy ngữ khí bình tĩnh như không từ Cố Hoàn, Hạ Mỹ Kỳ hơi hơi hoang mang nhưng tự trấn an rằng mọi thứ chỉ là do hắn cố tình tỏ ra không vấn đề, hơn ai hết cô biết khả năng bình tĩnh trước biến cố của Cố Hoàn giỏi đến nhường nào.
" Xem ra khoảng thời gian hạnh phúc vừa qua đã làm anh quên đi một phần quá khứ. "
" Cảm phiền Hạ tiểu thư nói rõ, thời gian qua tôi bận rộn nhiều việc nên thứ lỗi có một số chuyện không nhớ rõ?" - Cố Hoàn như có như không đáp, giọng vẫn trầm ấm nhưng vẫn mang hàm ý nhất định.
" Nếu như anh đã quên thì em không ngại nhắc lại. Chắc hẳn anh vẫn chưa quên lần hai người "vui vẻ" trong thư viện trường đại học? Nhớ không lầm thì hôm đó em đã vô tình chứng kiến giây phút ngọt ngào đó..." - Nói đến đây, giọng Hạ Mỹ Kỳ càng thêm lộ rõ ý đồ.
" Có sao? Có phải Hạ tiểu thư đã hiểu lầm hay nhận nhầm người không? Cố Hoàn tôi thực sự chẳng nhớ được mình đã làm chuyện như Hạ tiểu thư vừa nói" - Cố Hoàn đáp, cảm giác chưa bao giờ hắn bình thường như lúc này.
" Cố Hoàn đúng là Cố Hoàn, đứng trước sóng gió luôn luôn giữ được bình tĩnh."
" Hạ tiểu thư quá khen. Sóng gió ai mà chẳng sợ, nhưng nếu như chỉ là một con sâu khuấy động trên mặt nước thì việc gì phải sốt ruột"
Câu nói ví von của Cố Hoàn làm Hạ Mỹ Kỳ thêm tức giận, hắn vậy mà lại xem cô là thứ sâu mọt dơ bẩn!! Đến lúc này thì cô không còn đủ kiên nhẫn đi đường vòng với hắn, quyết định công bố đoạn Video 'nóng' của Cố Hoàn và Nghi Thường, nhưng cần đến lại hỏng việc, tìm hết trong thư mục không tài nào tìm thấy, cứ như nó chưa từng tồn tại?!! Con bài cuối cùng giúp Hạ Mỹ Kỳ xoay chuyển tình thế bỗng không cánh mà bay, làm cô như lâm vào ngõ cụt - mất đoạn Video đó trong tay cô chẳng còn gì để đấu với Cố Hoàn. Nghĩ đi nghĩ lại càng thêm nghi hoặc, rõ ràng cô lưu trữ rất kỹ, vậy thì sao lại bị mất được?! Nhưng bao nghi vấn dễ dàng được trả lời khi trong đầu Hạ Mỹ Kỳ nghĩ đến một người. Không sai, chính là Cố Hoàn! Từ đầu tới cuối hắn đã tỏ ra nhiệt tình trong mối quan hệ bạn bè mà cô chủ động, để hoàn thành mục tiêu tiếp cận cô sau đó âm thầm giở trò... Tại sao? tại sao Hạ Mỹ Kỳ cô lại sơ ý như thế.
" Ring...Ring..."
Tiếng chuông điện thoại lần nửa vang lên đúng như Cố Hoàn dự tính, lần này đến lượt hắn nắm quyền chủ động.
" Thế nào Hạ tiểu thư,chẳng hay cô đã tìm được bằng chứng về chuyện xấu của tôi như cô nói chưa?"
" Cố Hoàn, rốt cuộc anh đã giở trò gì?" - Hạ Mỹ Kỳ thất bại hết lần này đến lần khác biến cô từ người lý trí, quyết đoán thành kẻ mất phương hướng.
" Giở trò, Hạ tiểu thư nặng lời rồi. Chẳng qua tôi không muốn việc cá nhân mình ảnh hưởng đến người xung quanh..." - Giọng Cố Hoàn trầm ổn, ưu nhã như không.
" Được lắm. Coi như là anh có bản lĩnh...Nhưng tôi nhắc nhở anh đừng vội đắc ý"
Tuy đã nhìn rõ thất bại của mình nhưng Hạ Mỹ Kỳ vẫn giữ nguyên thái độ chẳng xem ai ra gì, Cố Hoàn tất nhiên chẳng thèm bận tâm, hắn là ai? Có thể dễ dàng bị mấy lời đe dọa của cô ảnh hưởng sao.
" Hạ tiểu thư, tôi khuyên cô đừng quá quan tâm đến việc nhà người khác. Hiện tại việc cô nên dành tâm trí vào chính là sản nghiệp Hạ gia, rất có thể nó sẽ đối mặt với một số khó khăn ngoài ý muốn" - Cố Hoàn nói chậm rãi, mang đầy tính ám chỉ.
" Hạ gia thế nào? Cố Hoàn anh nói vậy là có ý gì?"
Nghe đến vấn đề này Hạ Mỹ Kỳ không khỏi hiếu kỳ, mấy ngày qua chứng kiến vẻ mặt bất thường của Hạ Chính Kỳ, ít nhiều cô cũng nhận ra điểm khác thường.
" Ý gì? Tôi thì có ý gì được chứ!! Chẳng qua có ý tốt khuyên Hạ tiểu thư nên quan tâm đến người nhà nhiều hơn"
" Cố Hoàn...anh.."
" Tút...tút...!!" Thanh âm từ bên kia đầu dây như đánh thẳng vào lòng kiêu ngạo của Hạ Mỹ Kỳ, Cố Hoàn trước giờ chưa bao giờ đặt cô vào trong mắt, trước cũng thế sau này càng như thế!! Ném điện thoại sang một bên, sắc mặt Cố Hoàn phải nói là cực kỳ hoan hỷ, đầu ngón tay lướt nhẹ lên bìa tập hồ sơ trên bàn, sau đó gọi điện thoại cho trợ lý...