Mục lục
Truyện Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Còn không mau đi ra. Anh định không đi nửa sao?"

Đẩy đẩy cơ thể rắn chắc đang đè nặng trên người mình, giọng Nghi Thường yếu ớt nhưng mang theo chút trách móc. Tên đàn ông của cô đúng là khi làm tình giống như biến thành dã thú, ăn thịt chẳng nhã xương, qua mấy đợt cao trào toàn thân Nghi Thường mềm như sắp rã thành nước, da thịt phũ một tầng mồ hôi mỏng, gục trong lồng ngực Cố Hoàn mà thở gấp...

"haizzz!!"


Cố Hoàn lười biếng ngồi dậy, hạ thân vẫn còn quyến luyến ổ tiêu hồn chưa có ý định rút ra, đôi mắt sắc lạnh như chim ưng nhìn chăm chăm gương mặt kiều mị của thiên hạ dưới thân, hơi cong cong khóe miệng.

" Thật chẳng muốn rời khỏi nơi này của em! rất ấm, rất chặt lại còn ươn ướt"

Hắn vừa nói, vừa dời tầm mắt xuống nơi đang kết hợp của bọn họ, đúng là rất chặt, hoa huy*t phấn nộn sủng ái mà giữ chặt phân thân hắn, theo bản năng chủ động co rút, liếm mút từng gân xanh trên gậy thú làm Cố Hoàn hận không thể vĩnh viễn chôn trong hang động của cô. Nhưng mà Nghi Thường nghe mấy lời hắn tỉ mỉ miêu tả thì xấu hổ vô cùng, vùi mặt thật sâu dưới gối, nếu bây giờ có cái hố thì cô lập tức chui xuống. Thẹn quá hóa giận, Nghi Thường vung chân định đá hắn nhưng hắn lại nhanh hơn chụp lấy mắt cá chân cô, kèm lời đe dọa:

" Em lại định giở trò cũ sao? "



Vừa nói hắn vừa đưa tay xuống hạ thân Nghi Thường xấu xa mà ấn mạnh lên tiểu hạch làm cả người Nghi Thường tê dại, không chịu nổi sắp khóc hắn mới thôi.

" Ngoan ngoãn một chút, hôm nay tạm tha cho em. Chờ anh về...."

" Biết rồi, biết rồi... Tha cho em đi, xin anh. ông xã"

Hai chữ " ông xã" lọt vào tai Cố Hoàn như rót mật vào hoa, sắc mặt hắn rạng rỡ hơn ánh bình minh, cúi người hôn sâu lên cái miệng nhỏ của Nghi Thường, điều chỉnh thân thể đem dương cụ từ từ rút ra. Đêm qua Cố Hoàn bắn tinh đến mấy lần, tiểu huyệt nộn chứa đầy tinh dịch lại bị hắn cắm vào không chịu rút ra như nút chai đóng chặt giữ tất cả tinh dịch bên trong, sáng nay lại làm thêm một lần nửa dương v*t hắn cũng chưa rời khỏi tiểu huyệt dù chỉ một khắc. Thời điểm Cố Hoàn rút ra hỗn hợp dâm dịch chảy ra ướt đẫm một mảng lớn grap giường dưới mông Nghi Thường. hoa huy*t bị nhét đầy cả đêm, chưa thể khép lại hoàn toàn, dáng dấp cửa động bị nong thành hình chữ " O " đập vào mắt Cố Hoàn như khiêu khích, nhìn dòng sữa trắng chảy ra thật lâu vẫn chưa hết Cố Hoàn không khỏi tự mãn, nhanh chóng lấy điện thoại quay lại tất tần tật hình ảnh dâm mỹ trước ánh mắt khó hiểu của Nghi Thường.

" Không biết khi anh rút ra, hình dạng này duy trì được bao lâu? Tốt nhất là lưu lại để 2 ngày sắp tới có nhớ em anh lấy ra xem... "

" Giữ nguyên tư thế này cho anh..."

Hắn cười nói thêm, sau đó bắt buộc Nghi Thường nắm hai chân dạng thật rộng để cửa động hiện ra thêm rõ ràng để Cố Hoàn một bên vừa mặc quần áo, một bên chăm chú quan sát lỗ nhỏ đang mấp máy...

" Ở nhà ngoan ngoãn, đừng đi lung tung. Có nhớ chưa"

Mặc xong quần áo, Cố Hoàn kéo vali bước ra cửa, không quên nhắc nhở và nở nụ cười khi nghe Nghi Thường ngoan ngoãn đáp:

" Vâng"

Tiếng bước chân hắn càng lúc càng xa, Nghi Thường cả đêm bị dày vò cả người vô lực, rất nhanh chìm vào giấc ngủ...

Bước ra khỏi nhà, Cố Hoàn ngoảnh đầu nhìn tặc lưỡi cười khổ: " Mèo hoang nhỏ, em lúc nào cũng dễ dỗ dành như vậy, thật đáng yêu nhưng em có biết sự ngây thơ, đáng yêu đó của em dễ bị người khác lợi dụng"

*****



" Cố Hoàn cảm ơn cậu, không nghĩ đến cậu đồng ý đến đón mình"

Ngồi bên cạnh Cố Hoàn, giọng Hạ Mỹ Kỳ hớn hở nhìn về phía Cố Hoàn đang lái xe, ánh mắt thâm trầm chuyên tâm bên vô lăng, hoàn toàn chẳng để tâm đến thái độ vui vẻ, hào hứng của Hạ Mỹ Kỳ, nhưng sau đó vẫn mở miệng đáp qua loa.

" Dù sao cũng đi cùng một nơi! Cậu không cần cảm ơn"


" Ahjhj!! Cố Hoàn xem ra cậu vẫn quan tâm người bạn như mình."


Hạ Mỹ Kỳ nâng nâng gọng kính mát đắt tiền, môi cong lên hướng về phía Cố Hoàn nói, hắn nghe xong chẳng đáp, chỉ nhếch miệng cười lãnh đạm, trong ý nghĩ lượn lờ 2 chữ " quan tâm " đầy khinh bỉ. Suốt hành trình đến nơi dã ngoại, mặc kệ Hạ Mỹ Kỳ luyên thuyên nói không ngừng, sắc mặt Cố Hoàn vẫn như cũ không cảm xúc, thỉnh thoảng ậm ờ đáp lại cho có lệ. Tuy có chút hụt hẫng nhưng Hạ Mỹ Kỳ chỉ cần được ở cạnh Cố Hoàn, được ngồi cùng xe với hắn là đã mãn nguyện, những chuyện sau từ từ sẽ vào quỹ đạo theo như kế hoạch cô ta dự tính...



Nay ad mệt mỏi lắm lắm..vote mãnh liệt lên lấy tinh thần xíu nè 😋😋😋

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK