• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối Tư Điềm Hi quay về biệt thự thì nghe tin Tư Kiến Thành đã tỉnh lại ngày mai sẽ xuất viện về nhà. Trong thư phòng Tư Uý Minh gọi cô vào nói chuyện.

"Con thấy sao về Lôi Duật Thiên?" - Ông khẽ hỏi cô nhưng mắt vẫn dán vào tờ báo trên tay.

"Xem ra ba rất muốn liên hôn với Lôi Gia" - Cô nghe ông hỏi thì có hơi nực cười muốn bán con gái mình đi gấp như vậy rồi sao.

"Lôi Gia nắm quyền kinh tế ở Vạn Sương nhiều năm như vậy càng lúc càng thịnh vượng nếu có thể bắt cầu nối với họ thì Tư Gia chúng ta sẽ có khá nhiều lợi ích" - Ông chậm rãi đặt tờ báo lên bàn nhìn Tư Điềm Hi nghiêm nghị nói.

"Con sẽ không kết hôn theo ý ba đâu nên hãy bỏ ý định này đi thưa ba" - Nụ cười cô khẽ nổi lên trên gương mặt thanh thuần vô hại.

"Đừng quên hài cốt của mẹ con vẫn nằm trong tay ba" - Ông ta cũng không còn cách nào nên mới lấy chuyện này ra uy hiếp cô.



"Ông dám" - Tư Điềm Hi lạnh lùng nhìn ông ta giọng điệu cũng thay đổi không còn bình tĩnh hờ hững nữa.

"Yên tâm đi nếu hôn nhân này hoàn thành vừa xong ba lập tức đưa hài cốt của mẹ con lại cho con bảo quản" - Ông ta hơi cười điềm đạm cứ như không thấy vẻ tức giận của cô.

"Ông vì lợi ích mà bất chấp hài cốt nguội lạnh của vợ quá cố rồi bán con gái mình đi..ông làm tôi thấy mình thật bất hạnh vì làm con gái ông đấy" - Tư Điềm Hi cười mỉa mai cũng không hề cao giọng với ông ta nhưng tỉ lệ sát thương thế này đúng là khiến ông ta tức giận.

"Mày dám ăn nói với ba mình như vậy sao...dù thế nào thì mày vẫn phải ngoan ngoãn kết hôn với Lôi Duật Thiên cho tao bằng không chờ hài cốt của mẹ mày tan vào không khí vĩnh viễn đi đừng trách tao không báo trước" - Ông ta quát lớn nhưng Tư Điềm Hi không hề sợ hãi mà cực lạnh lùng nhìn ông ta.

"Ông nghĩ một mình tôi đồng ý là được sao Lôi Duật Thiên không gật đầu thì ông đừng có mơ tưởng sẽ có cái đám cưới nào hết" - Cô biết rõ hôn sự này tuy là người lớn đứng ra lo nhưng quyết định vẫn là nằm ở Lôi Duật Thiên.

"Chuyện này mày không cần lo Lôi Gia đã cho người đến báo tin sẽ gặp mặt dùng cơm..việc của mày là ngoan ngoãn thuận theo đừng chọc giận Lôi Duật Thiên" - Ông ta ngồi xuống tuy tức giận nhưng vẫn giữ giọng điệu bình ổn nói với cô.

"Cái gì.." - Tư Điềm Hi kinh ngạc sao Lôi Gia lại đồng ý lại còn ngỏ thiện ý với hôn ước này đến như vậy.

Ngày hôm sau Lôi Duật Thiên trong phòng họp của tập đoàn JL, bầu không khí đúng là vẫn rất nặng nề áp lực nhất là mấy người ở bộ phận thiết kế sáng tạo.

Từ Khiêm ở ngoài đẩy cửa bước vào khẽ lướt đi đến chỗ Lôi Duật Thiên thông báo Tư Điềm Hi đang chờ ở phòng chờ còn nói là muốn bàn về chuyện lần trước ở buổi xem mắt.



"Lôi tổng cô Tư Điềm đến nói là muốn gặp anh bàn chuyện" - Từ Khiêm nhỏ giọng chỉ đủ cho hai người nghe.

"Được rồi cuộc họp đến đây thôi mọi người có thời hạn ba ngày để đưa ra mẫu mã mới" - Hắn nghe Từ Khiêm nói xong thì đáy mắt hơi loé lên ánh cười rồi khua tay cho phép tan họp.

"Lôi tổng hôm nay sao thế..mới nảy còn mắng chúng ta bây giờ lại vui vẻ thế này" - Mấy nhân viên ra ngoài cũng thấy lạ nhìn nhau mà nói.

"Cô muốn chết sao mà dám bàn luận Lôi Tổng vậy...mau quay về làm việc thôi" - Người đi đến từ phía sau nghe họ bàn luận thì vội tách hai người họ ra khẽ giọng nhắc nhở.

Trong phòng chờ, Tư Điềm Hi vẫn thần sắc hờ hững lạnh lùng chỉ chăm chú xem điện thoại về các tin tức mới. Cô mặc chiếc váy trễ vai trắng ngà độ dài váy qua gối một chút, mái tóc xoăn nhẹ dài mượt búi nhẹ lên chỉ xoã xuống vài lọn tóc con nhỏ trông cô chẳng khác gì một tiên tử ngoài đời thật.

"Tạch" - Cửa phòng mở ra, Tư Điềm Hi ngước lên nhìn người đàn ông kia đi vào. Trời đúng là không công bằng cho hắn một tướng mạo thật sự quá hoàn mỹ không thể chê điểm nào ngay cả khuôn mặt xấc xược kiêu ngạo đó cũng đậm vẻ đẹp tinh tế dụ hoặc khiến người ta điên đảo.

"Tư nhị tiểu thư phiền cô chờ lâu rồi" -Cũng chỉ mới mười phút Tư Điềm Hi cũng thấy rất bình thường không hề thấy khó chịu.

"Lôi tổng tôi gặp anh để nói vài chuyện.. về vụ liên hôn giữa hai nhà hẳn là anh cũng đã nghe qua từ Lôi lão phu nhân rồi chứ?" - Tư Điềm Hi khẽ giọng nhìn hắn mà nói.

"Thì..?" Hắn nhướng mày.

"Tôi không muốn kết hôn và tôi nghĩ Lôi tổng cũng vậy..chúng ta đều không thích hôn nhân lợi ích nên tôi muốn bàn với anh huỷ bỏ hôn ước này" - Trong tư tưởng của cô thì Lôi Duật Thiên còn ghét hôn nhân lợi ích như vậy hơn cả cô chỉ cần hắn lắc đầu không chấp nhận thì cô sẽ được giải thoát mà không bị thiệt hại gì.

"Đúng là hôn ước này có hơi nhàm chán..tôi thì cũng không thích chút nào" - Hắn tỏ vẻ rất am hiểu tâm tư của cô mà đồng cảm nhưng chưa đầy năm giây thì nét mặt hắn đã thay đổi nhìn cô cười khẩy.

"Lôi tổng..cuộc hẹn giữa hai gia đình đừng nói là anh chủ mưu đấy nhé" - Nhìn nét mặt ngứa đòn của Lôi Duật Thiên đương nhiên cô có thể nhận thức ra ngay cái tên này đúng là không thể bàn bạc chuyện gì với hắn.

"Tư nhị tiểu thư phải thất vọng rồi..tôi thân làm con đương nhiên phải tuân lệnh bố mẹ thật là ngại quá không thể giúp cô được rồi" - Hắn cất lời nói càng khiến Tư Điềm Hi cảm thấy chán ghét hắn.

"Theo như tôi biết Lôi Gia quyền cao thế mạnh vốn chẳng cần cái gọi là liên hôn kéo tăng lợi ích..sao anh lại có thể dễ dang chấp thuận thế này vậy, tôi hơi tò mò đấy" - Tư Điềm Hi bình tĩnh nhìn hắn trên môi nhẹ nở một nụ cười ôn hoà nhã nhặn.

"Có thể là tôi thấy hứng thú với cô Tư Điềm Hi đây..đó cũng là một lí do" - Hắn ngưng lại một lúc rồi nhìn cô đáp lời, Tư Điềm Hi giống như bị mắc xương cá mà đột ngột cạn lời với hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK