Tại nhà hàng tây lúc này đã hơn mười một giờ.
Tư Điềm Hi mặc một chiếc váy liền có thiết kế đơn giản thoải mái nhưng vẫn tôn lên vẻ sang trọng quý phái của cô nàng, mái tóc dài chỉ cài một chiếc cài màu trắng phù hợp với màu chiếc váy trông cô thật sự có phong thái thiên kim và nhan sắc xinh đẹp đến động lòng người.
"Chào Tư nhị tiểu thư" - Giọng nói lạnh truyền vào tai khiến cô ngẩn mặt lên nhìn người đàn ông trước mắt.
"Sao lại là anh?" - Tư Điềm Hi kinh ngạc không tin nỗi vào mắt mình, không ngờ hôm nay Tư Uý Minh gọi cô về nhà gấp để xem mắt nhưng không ngờ đối tượng lại là Lôi Duật Thiên.
"Tôi cũng khá ngạc nhiên vì đối tượng là cô Tư Điềm Hi đây" - Lôi Duật Thiên cười rất thư thả thoải mái, hắn ngồi xuống nhìn biểu hiện của cô vừa kinh ngạc vừa oán giận mà không khỏi bật cười.
"Không ngờ Lôi tổng lại đồng ý mấy cuộc xem mắt "nhàm chán" thế này" - Tư Điềm Hi thu lại nét nhìn ban nảy của mình cẩn trọng nhìn hắn.
"Đúng là những cuộc xem mắt này rất nhàm chán nhưng..đối tượng thì khác" - Hắn nói tới câu cuối thì hơi nhấn mạnh nhìn Tư Điềm Hi.
Tư Điềm Hi vốn chán ghét những cuộc liên hôn vì lợi ích này nhưng vì hôm nay Tư Uý Minh lại mang cả di vật mẹ cô để uy hiếp buộc cô phải phối hợp trong lần xem mắt này nếu không thì sao cô có thể ngoan ngoãn mà ngồi ở đây chứ.
Những món ăn được dọn lên bàn, cô không hề liếc nhìn hắn mà chỉ tập chung dùng bữa. Bầu không khí nặng nề đến nỗi khiến cho nhân viên đem thức ăn vào cũng phải rón rén vội vả hoàn thành nhiệm vụ rồi ra ngoài.
Mọi người đều biết hai vị ngồi bên trong phòng ăn kia chính là con nhà quyền quý nhất thành phố Vạn Sương này, nhìn một nam một nữ thế này đúng là khiến người trầm trồ không khỏi thốt lên một cặp đôi "Tiên đồng ngọc nữ".
"Xem ra đây là lần đầu Tư nhị tiểu thư đi xem mắt nhỉ?" - Hắn nhìn cô đã suốt cả buổi mới cất giọng nói một câu.
"Thái độ của Lôi tổng hẳn là đi xem mắt nhiều lần rồi đúng không" - Cô không nhìn hắn, kiểu cách của cô thanh tao nhã nhặn dù là ánh mắt ghét bỏ một người cũng thật là cao quý khiến người e dè.
"Tôi rất bận rộn đây chỉ lần thứ hai tôi đi xem mắt thôi...Tư nhị tiểu thư sao lại đồng ý đi đến vậy" - Theo tính cách của Tư Điềm Hi thì hoàn toàn không có khả năng là tự nguyện đến.
"Vậy sao anh lại đến?" - Tư Điềm Hi lúc này có hơi ngẩn lên nhìn hắn, đôi mắt cô sắc lạnh đối mặt với hắn.
"Cô còn chưa trả lời câu hỏi của tôi" - Hắn bắt đầu thấy thích thú với cô gái nhỏ trước mắt này nhìn cô giống như một con mèo nhỏ đang lười biếng với việc làm hiện tại.
"Đến đây không phải là tôi muốn mà là ba tôi muốn tôi đến...thân làm con gái phải hiếu thảo một chút chứ" - Tư Điềm Hi nói đến đây thì vô cùng lạnh lùng trong ánh mắt một chút tình cảm cũng không có.
"Tư nhị tiểu thư đúng là người con tốt.." - Hắn chống tay lên bàn nhìn cô không rời lời nói có hơi trêu chọc nhìn không ra còn tưởng hắn thật sự đang khen ngợi cô.
"Lôi tiên sinh cũng thế đúng chứ.." - Cô không quan tâm thái độ đùa cợt của hắn mà chỉ đang làm tốt nhiệm vụ của mình trong một buổi ăn.
"Tôi í mà..tôi đến là vì nghe bảo đối tượng là cô đấy" - Hắn không hề che đậy mà nói thẳng ra suy nghĩ của mình nhưng đáp lại chính là ánh mắt khinh miệt của Tư Điềm Hi.
"Thế thì tôi vinh hạnh muốn chết đi được" - Cô cười nhìn hắn nhưng nụ cười này đúng là hơi giả trân khiến hắn càng muốn trêu ghẹo cô.
....
Ở một nơi khác, Tư Mỹ Như nghe lén được việc Tư Uý Minh muốn tác hợp cho Tư Điềm Hi kết hôn với Lôi Duật Thiên thì tâm trí cô ta muốn phát điên lên hét không được mà đập đồ cũng không xong.
"Tại sao..sao lại là con nhỏ đó chứ.." - Cô ta tức đến nỗi gối mềm trên giường bị ném tứ tung.
"Con bình tĩnh chút đi..chỉ là xem mắt mà thôi đâu phải là kết hôn ngay đâu" - Hồ Phí Nhiên cũng thấy bực mình nhưng cũng đang suy nghĩ mưu mô gì đó trong đầu.
"Nếu thật sự..Lôi Duật Thiên anh ấy kết hôn với nó thì phải làm sao đây.." - Tư Mỹ Như rối rấm cũng chẳng tính toán được gì.
"Vậy thì chúng ta phải nhanh hơn một bước có đúng không..chỉ cần Lôi Duật Thiên muốn con thì chẳng phải Tư Điềm Hi sẽ bị đá ra chuồng gà luôn sao" - Hồ Phí Nhiên kéo con gái mình lại thầm nói, ánh mắt của Tư Mỹ Như chợt loé sáng lên.
"Nhưng..nhưng mà làm sao tiếp cận được với anh ấy" - Tư Mỹ Như vốn dĩ chỉ gặp được Lôi Duật Thiên một lần duy nhất cách đây hai năm vậy mà cô ta vừa gặp đã yêu người đàn ông đó không thể nào cưỡng lại.
Hồ Phí Nhiên nói nhỏ vào tai của Tư Mỹ Như gì đó xong rồi cô ta cũng gật đầu đã hiểu, đối với cô ta Lôi Duật Thiên chính là tượng đài mà cô ta có mơ cũng muốn với lấy thì sao có thể cam tâm nhìn Tư Điềm Hi cướp mất. Thân phận cô ta không sánh được như Tư Điềm Hi nên từ lúc gặp Lôi Duật Thiên cô ta đã quyết tâm chăm chỉ hầu như rất chú trọng học lễ nghi hoàng tộc và các tri thức cần có chỉ mong muốn có thể xứng với người đàn ông cô ta yêu.
Tư Điềm Hi mặc một chiếc váy liền có thiết kế đơn giản thoải mái nhưng vẫn tôn lên vẻ sang trọng quý phái của cô nàng, mái tóc dài chỉ cài một chiếc cài màu trắng phù hợp với màu chiếc váy trông cô thật sự có phong thái thiên kim và nhan sắc xinh đẹp đến động lòng người.
"Chào Tư nhị tiểu thư" - Giọng nói lạnh truyền vào tai khiến cô ngẩn mặt lên nhìn người đàn ông trước mắt.
"Sao lại là anh?" - Tư Điềm Hi kinh ngạc không tin nỗi vào mắt mình, không ngờ hôm nay Tư Uý Minh gọi cô về nhà gấp để xem mắt nhưng không ngờ đối tượng lại là Lôi Duật Thiên.
"Tôi cũng khá ngạc nhiên vì đối tượng là cô Tư Điềm Hi đây" - Lôi Duật Thiên cười rất thư thả thoải mái, hắn ngồi xuống nhìn biểu hiện của cô vừa kinh ngạc vừa oán giận mà không khỏi bật cười.
"Không ngờ Lôi tổng lại đồng ý mấy cuộc xem mắt "nhàm chán" thế này" - Tư Điềm Hi thu lại nét nhìn ban nảy của mình cẩn trọng nhìn hắn.
"Đúng là những cuộc xem mắt này rất nhàm chán nhưng..đối tượng thì khác" - Hắn nói tới câu cuối thì hơi nhấn mạnh nhìn Tư Điềm Hi.
Tư Điềm Hi vốn chán ghét những cuộc liên hôn vì lợi ích này nhưng vì hôm nay Tư Uý Minh lại mang cả di vật mẹ cô để uy hiếp buộc cô phải phối hợp trong lần xem mắt này nếu không thì sao cô có thể ngoan ngoãn mà ngồi ở đây chứ.
Những món ăn được dọn lên bàn, cô không hề liếc nhìn hắn mà chỉ tập chung dùng bữa. Bầu không khí nặng nề đến nỗi khiến cho nhân viên đem thức ăn vào cũng phải rón rén vội vả hoàn thành nhiệm vụ rồi ra ngoài.
Mọi người đều biết hai vị ngồi bên trong phòng ăn kia chính là con nhà quyền quý nhất thành phố Vạn Sương này, nhìn một nam một nữ thế này đúng là khiến người trầm trồ không khỏi thốt lên một cặp đôi "Tiên đồng ngọc nữ".
"Xem ra đây là lần đầu Tư nhị tiểu thư đi xem mắt nhỉ?" - Hắn nhìn cô đã suốt cả buổi mới cất giọng nói một câu.
"Thái độ của Lôi tổng hẳn là đi xem mắt nhiều lần rồi đúng không" - Cô không nhìn hắn, kiểu cách của cô thanh tao nhã nhặn dù là ánh mắt ghét bỏ một người cũng thật là cao quý khiến người e dè.
"Tôi rất bận rộn đây chỉ lần thứ hai tôi đi xem mắt thôi...Tư nhị tiểu thư sao lại đồng ý đi đến vậy" - Theo tính cách của Tư Điềm Hi thì hoàn toàn không có khả năng là tự nguyện đến.
"Vậy sao anh lại đến?" - Tư Điềm Hi lúc này có hơi ngẩn lên nhìn hắn, đôi mắt cô sắc lạnh đối mặt với hắn.
"Cô còn chưa trả lời câu hỏi của tôi" - Hắn bắt đầu thấy thích thú với cô gái nhỏ trước mắt này nhìn cô giống như một con mèo nhỏ đang lười biếng với việc làm hiện tại.
"Đến đây không phải là tôi muốn mà là ba tôi muốn tôi đến...thân làm con gái phải hiếu thảo một chút chứ" - Tư Điềm Hi nói đến đây thì vô cùng lạnh lùng trong ánh mắt một chút tình cảm cũng không có.
"Tư nhị tiểu thư đúng là người con tốt.." - Hắn chống tay lên bàn nhìn cô không rời lời nói có hơi trêu chọc nhìn không ra còn tưởng hắn thật sự đang khen ngợi cô.
"Lôi tiên sinh cũng thế đúng chứ.." - Cô không quan tâm thái độ đùa cợt của hắn mà chỉ đang làm tốt nhiệm vụ của mình trong một buổi ăn.
"Tôi í mà..tôi đến là vì nghe bảo đối tượng là cô đấy" - Hắn không hề che đậy mà nói thẳng ra suy nghĩ của mình nhưng đáp lại chính là ánh mắt khinh miệt của Tư Điềm Hi.
"Thế thì tôi vinh hạnh muốn chết đi được" - Cô cười nhìn hắn nhưng nụ cười này đúng là hơi giả trân khiến hắn càng muốn trêu ghẹo cô.
....
Ở một nơi khác, Tư Mỹ Như nghe lén được việc Tư Uý Minh muốn tác hợp cho Tư Điềm Hi kết hôn với Lôi Duật Thiên thì tâm trí cô ta muốn phát điên lên hét không được mà đập đồ cũng không xong.
"Tại sao..sao lại là con nhỏ đó chứ.." - Cô ta tức đến nỗi gối mềm trên giường bị ném tứ tung.
"Con bình tĩnh chút đi..chỉ là xem mắt mà thôi đâu phải là kết hôn ngay đâu" - Hồ Phí Nhiên cũng thấy bực mình nhưng cũng đang suy nghĩ mưu mô gì đó trong đầu.
"Nếu thật sự..Lôi Duật Thiên anh ấy kết hôn với nó thì phải làm sao đây.." - Tư Mỹ Như rối rấm cũng chẳng tính toán được gì.
"Vậy thì chúng ta phải nhanh hơn một bước có đúng không..chỉ cần Lôi Duật Thiên muốn con thì chẳng phải Tư Điềm Hi sẽ bị đá ra chuồng gà luôn sao" - Hồ Phí Nhiên kéo con gái mình lại thầm nói, ánh mắt của Tư Mỹ Như chợt loé sáng lên.
"Nhưng..nhưng mà làm sao tiếp cận được với anh ấy" - Tư Mỹ Như vốn dĩ chỉ gặp được Lôi Duật Thiên một lần duy nhất cách đây hai năm vậy mà cô ta vừa gặp đã yêu người đàn ông đó không thể nào cưỡng lại.
Hồ Phí Nhiên nói nhỏ vào tai của Tư Mỹ Như gì đó xong rồi cô ta cũng gật đầu đã hiểu, đối với cô ta Lôi Duật Thiên chính là tượng đài mà cô ta có mơ cũng muốn với lấy thì sao có thể cam tâm nhìn Tư Điềm Hi cướp mất. Thân phận cô ta không sánh được như Tư Điềm Hi nên từ lúc gặp Lôi Duật Thiên cô ta đã quyết tâm chăm chỉ hầu như rất chú trọng học lễ nghi hoàng tộc và các tri thức cần có chỉ mong muốn có thể xứng với người đàn ông cô ta yêu.