Buổi cơm hai gia đình cuối cùng cũng kết thúc cả hai bên đều ra về.
Tư Điềm Hi và Tư Uý Minh vừa về đã nghe âm thanh ồn ào của Tư Mỹ Như, cô ta chắc là đang phát điên lên vì chuyện ở công ty đây mà.
"Ba cuối cùng ba cũng về..sao cô cũng đi cùng vậy hả" - Tư Mỹ Như nhìn qua Tư Điềm Hi.
"Chuyện gì mà ầm ĩ vậy hả" - Tư Uý Minh lạnh giọng nhìn Tư Mỹ Như.
"Ba cô ta nhân lúc anh hai đi công tác mà lộng hành trong Tinh Thạch dám đuổi việc con ngay trước mặt bao nhiêu người....ba phải làm chủ cho con" - Tư Mỹ Như dìu ông ta qua sofa ngồi xuống nhanh chóng kể khổ.
"Chuyện này là thật sao Điềm Hi?" - Ông nghe xong thì ngước nhìn qua Tư Điềm Hi vẫn lạnh lùng không có ý phủ nhận.
"Con đang bảo vệ công ty giúp ba đấy..cô ta cứ mỗi ngày lười biếng ngay cả sách sổ thống kê cô ta cũng làm cẩu thả nếu con không kịp phát hiện ra thì mấy dự án đó chúng ta sẽ bị thiệt hại không biết là bao nhiêu nữa" - Tư Điềm Hi bình tĩnh nói nét mặt của Tư Uý Minh càng sầm tối, lời lẻ của cô khiến Tư Mỹ Như kích động.
"Đừng có ngậm máu phun người cô có bằng chứng gì mà nói tôi lười biếng...còn nữa mấy cái giấy tờ gì đấy chỉ là lộn vài con số sao qua miệng cô lại nghiêm trọng như vậy được" - Tư Mỹ Như hét vào mặt của Tư Điềm Hi.
"Câm miệng...thật đúng là chẳng ra thể thống gì nữa, từ ngày mai con hãy ở nhà kiểm điểm lại cho ta có thời gian thì đi học thêm vài kiến thức kinh doanh đi rồi hãy nghĩ đến việc bước vào Tinh Thạch" - Tư Uý Minh quát lớn khiến cho Tư Mỹ Như hoảng sợ gục mặt xuống lập tức im lặng nhưng lòng bàn tay không khỏi siết chặt đáy mắt như phun ra lửa.
Tư Uý Minh lên lầu tâm trạng ông thật sự bị Tư Mỹ Như phá hỏng, đúng là ông không thể đợi chờ gì vào hai đứa con của Hồ Phí Nhiên.
"Tư Điềm Hi đừng có đắc ý sớm muộn gì mày cũng sẽ thất bại thảm hại" - Tư Mỹ Như cất lời giọng điệu như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.
"Ít nhất cũng không thảm như cô nha" -Cô khẽ cười nhạt đáy mắt lộ rõ sự châm chọc khiến cô ta tức run cả người.
"Có biết hôm nay tôi và ba đi đâu không?" - Tư Điềm Hi đột nhiên xoay người lại nụ cười nhàn nhạt khôn lanh khó đoán.
"Đi đâu" - Tư Mỹ Như nhíu mày nói lại.
"Dùng cơm với Lôi Gia...xem ra tôi sắp phát tài rồi đấy thật sự hạnh phúc chết đi được" - Cô ta vừa nghe xong đúng là muốn nhào đến đánh người nhưng lí trí của cô ta phải kéo cô ta trở lại mà Hồ Phí Nhiên cũng vội chạy đến can con gái bà ta lại.
"Tư Điềm Hi..mày cứ chờ đó cho tao" -Cô ta chỉ hận không thể xé xác Tư Điềm Hi ngay lúc này.
Điểm yếu chí mạng của cô ta chính là thái tử nhà họ Lôi nên dù có bình tĩnh đến đâu thì cô ta cũng không thể trơ mắt nhìn người đàn ông mình yêu kết hôn với một cô gái khác. Nhìn bộ dạng Tư Mỹ Như kích động đúng là khiến cô vô cùng thoải mái, bọn sâu bọ như Hồ Phí Nhiên hay Tư Mỹ Như muốn đấu với cô sao...đúng là không biết lượng sức mình.
......
Buổi triển lãm tranh Hoa Điền Sơn được công bố vào hai ngày nữa sẽ bắt đầu trong đó có sự tham dự của Jen - hoạ sĩ với các tác phẩm nổi tiếng và cực kì hiếm có nhưng nghe qua Jen chỉ đồng ý vẽ ra tác phẩm chứ không xuất đầu lộ diện trước công chúng dù vậy lượng người hâm mộ Jen vẫn kéo đến mua vé ùng ùng chỉ tíc tắc là sạch vé.
"Sức ảnh hưởng của em đúng là kinh ngạc thật đó nha..nếu mà em chịu lộ diện chắc là lên đầu mặt báo ngay lập tức luôn đấy" - Chị Trương ở một bên đang sắp xếp giấy tờ vừa gọi điện nói chuyện với Tư Điềm Hi.
"Em sẽ gửi tranh đến phòng của chị sau" - Tư Điềm Hi đang lau dọn lại cọ mực bỏ vào góc tủ khoá lại cẩn thận rồi tắt máy điện thoại.
Cô đi ra từ một căn hộ lớn ngay cả Tư Uý Minh cũng không biết Lệ Ái Linh đã để lại căn hộ lớn như vậy cho Tư Điềm Hi trước khi bà mất, hôm nay Tư Kiến Trạch về nước nên cô nhanh chóng ra thẳng sân bay đón anh.
SÂN BAY QUỐC TẾ.
Tư Kiến Trạch nhìn thấy em gái thì như gặp kim cương vàng bạc mà chạy tới ôm cô khóc lóc ầm ỉ người ngoài còn tưởng anh ta bị bắt cóc mới được thả về vậy.
"Trời ạ anh nhớ em gái quá..em gái nhớ anh trai đây không" - Tư Kiến Trạch ôm bên tay của cô.
"Chả trách anh như vậy nên không tìm được cô bạn gái nào" -Tư Điềm Hi đẩy anh ta ra tỏ vẻ kì thị rồi khua khua tay đi vào xe.
"Em đúng là đồ không có lương tâm" - Anh ta bị em gái né tránh nên thương tâm nhưng vẫn theo cô vào xe đi về.
Trên xe Tư Kiến Trạch đúng là nói năng rất có năng lượng khiến cô thật sự đau đầu nhưng khi dừng đèn đỏ anh ta đột nhiên hỏi cô.
"Em sẽ kết hôn với Lôi Duật Thiên?" - Lời này của Tư Kiến Trạch rất nghiêm túc trong lời còn có sự lạnh lẽo không vui.
"Em không chắc nhưng phía Lôi Duật Thiên thì rất ủng hộ chuyện này.." - Tư Điềm Hi lái xe rồi trả lời trong sự điềm đạm khó đoán.
"Anh sẽ giúp em nói chuyện với lão già đó sao có thể ngang nhiên bán con gái đi như vậy bộ ông ta nghĩ anh và anh cả chết rồi sao" - Thái độ của Tư Kiến Trạch bức xúc lại vô cùng xem thường hành động bán con cầu vinh này của ông ta.
Tư Điềm Hi và Tư Uý Minh vừa về đã nghe âm thanh ồn ào của Tư Mỹ Như, cô ta chắc là đang phát điên lên vì chuyện ở công ty đây mà.
"Ba cuối cùng ba cũng về..sao cô cũng đi cùng vậy hả" - Tư Mỹ Như nhìn qua Tư Điềm Hi.
"Chuyện gì mà ầm ĩ vậy hả" - Tư Uý Minh lạnh giọng nhìn Tư Mỹ Như.
"Ba cô ta nhân lúc anh hai đi công tác mà lộng hành trong Tinh Thạch dám đuổi việc con ngay trước mặt bao nhiêu người....ba phải làm chủ cho con" - Tư Mỹ Như dìu ông ta qua sofa ngồi xuống nhanh chóng kể khổ.
"Chuyện này là thật sao Điềm Hi?" - Ông nghe xong thì ngước nhìn qua Tư Điềm Hi vẫn lạnh lùng không có ý phủ nhận.
"Con đang bảo vệ công ty giúp ba đấy..cô ta cứ mỗi ngày lười biếng ngay cả sách sổ thống kê cô ta cũng làm cẩu thả nếu con không kịp phát hiện ra thì mấy dự án đó chúng ta sẽ bị thiệt hại không biết là bao nhiêu nữa" - Tư Điềm Hi bình tĩnh nói nét mặt của Tư Uý Minh càng sầm tối, lời lẻ của cô khiến Tư Mỹ Như kích động.
"Đừng có ngậm máu phun người cô có bằng chứng gì mà nói tôi lười biếng...còn nữa mấy cái giấy tờ gì đấy chỉ là lộn vài con số sao qua miệng cô lại nghiêm trọng như vậy được" - Tư Mỹ Như hét vào mặt của Tư Điềm Hi.
"Câm miệng...thật đúng là chẳng ra thể thống gì nữa, từ ngày mai con hãy ở nhà kiểm điểm lại cho ta có thời gian thì đi học thêm vài kiến thức kinh doanh đi rồi hãy nghĩ đến việc bước vào Tinh Thạch" - Tư Uý Minh quát lớn khiến cho Tư Mỹ Như hoảng sợ gục mặt xuống lập tức im lặng nhưng lòng bàn tay không khỏi siết chặt đáy mắt như phun ra lửa.
Tư Uý Minh lên lầu tâm trạng ông thật sự bị Tư Mỹ Như phá hỏng, đúng là ông không thể đợi chờ gì vào hai đứa con của Hồ Phí Nhiên.
"Tư Điềm Hi đừng có đắc ý sớm muộn gì mày cũng sẽ thất bại thảm hại" - Tư Mỹ Như cất lời giọng điệu như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.
"Ít nhất cũng không thảm như cô nha" -Cô khẽ cười nhạt đáy mắt lộ rõ sự châm chọc khiến cô ta tức run cả người.
"Có biết hôm nay tôi và ba đi đâu không?" - Tư Điềm Hi đột nhiên xoay người lại nụ cười nhàn nhạt khôn lanh khó đoán.
"Đi đâu" - Tư Mỹ Như nhíu mày nói lại.
"Dùng cơm với Lôi Gia...xem ra tôi sắp phát tài rồi đấy thật sự hạnh phúc chết đi được" - Cô ta vừa nghe xong đúng là muốn nhào đến đánh người nhưng lí trí của cô ta phải kéo cô ta trở lại mà Hồ Phí Nhiên cũng vội chạy đến can con gái bà ta lại.
"Tư Điềm Hi..mày cứ chờ đó cho tao" -Cô ta chỉ hận không thể xé xác Tư Điềm Hi ngay lúc này.
Điểm yếu chí mạng của cô ta chính là thái tử nhà họ Lôi nên dù có bình tĩnh đến đâu thì cô ta cũng không thể trơ mắt nhìn người đàn ông mình yêu kết hôn với một cô gái khác. Nhìn bộ dạng Tư Mỹ Như kích động đúng là khiến cô vô cùng thoải mái, bọn sâu bọ như Hồ Phí Nhiên hay Tư Mỹ Như muốn đấu với cô sao...đúng là không biết lượng sức mình.
......
Buổi triển lãm tranh Hoa Điền Sơn được công bố vào hai ngày nữa sẽ bắt đầu trong đó có sự tham dự của Jen - hoạ sĩ với các tác phẩm nổi tiếng và cực kì hiếm có nhưng nghe qua Jen chỉ đồng ý vẽ ra tác phẩm chứ không xuất đầu lộ diện trước công chúng dù vậy lượng người hâm mộ Jen vẫn kéo đến mua vé ùng ùng chỉ tíc tắc là sạch vé.
"Sức ảnh hưởng của em đúng là kinh ngạc thật đó nha..nếu mà em chịu lộ diện chắc là lên đầu mặt báo ngay lập tức luôn đấy" - Chị Trương ở một bên đang sắp xếp giấy tờ vừa gọi điện nói chuyện với Tư Điềm Hi.
"Em sẽ gửi tranh đến phòng của chị sau" - Tư Điềm Hi đang lau dọn lại cọ mực bỏ vào góc tủ khoá lại cẩn thận rồi tắt máy điện thoại.
Cô đi ra từ một căn hộ lớn ngay cả Tư Uý Minh cũng không biết Lệ Ái Linh đã để lại căn hộ lớn như vậy cho Tư Điềm Hi trước khi bà mất, hôm nay Tư Kiến Trạch về nước nên cô nhanh chóng ra thẳng sân bay đón anh.
SÂN BAY QUỐC TẾ.
Tư Kiến Trạch nhìn thấy em gái thì như gặp kim cương vàng bạc mà chạy tới ôm cô khóc lóc ầm ỉ người ngoài còn tưởng anh ta bị bắt cóc mới được thả về vậy.
"Trời ạ anh nhớ em gái quá..em gái nhớ anh trai đây không" - Tư Kiến Trạch ôm bên tay của cô.
"Chả trách anh như vậy nên không tìm được cô bạn gái nào" -Tư Điềm Hi đẩy anh ta ra tỏ vẻ kì thị rồi khua khua tay đi vào xe.
"Em đúng là đồ không có lương tâm" - Anh ta bị em gái né tránh nên thương tâm nhưng vẫn theo cô vào xe đi về.
Trên xe Tư Kiến Trạch đúng là nói năng rất có năng lượng khiến cô thật sự đau đầu nhưng khi dừng đèn đỏ anh ta đột nhiên hỏi cô.
"Em sẽ kết hôn với Lôi Duật Thiên?" - Lời này của Tư Kiến Trạch rất nghiêm túc trong lời còn có sự lạnh lẽo không vui.
"Em không chắc nhưng phía Lôi Duật Thiên thì rất ủng hộ chuyện này.." - Tư Điềm Hi lái xe rồi trả lời trong sự điềm đạm khó đoán.
"Anh sẽ giúp em nói chuyện với lão già đó sao có thể ngang nhiên bán con gái đi như vậy bộ ông ta nghĩ anh và anh cả chết rồi sao" - Thái độ của Tư Kiến Trạch bức xúc lại vô cùng xem thường hành động bán con cầu vinh này của ông ta.