Chương 9: Trận chiến kinh hoàng
Đối mặt với sấm sét hủy diệt, hư ảnh vàng kim lập tức di chuyển.
Cú đấm này không có gì đặc biệt, nhưng thứ tưởng chừng như bình thường này lại khiến cho sấm sét trở nên dễ vỡ như thủy tinh, mấy nghìn đạo sấm sét lập tức vỡ tan, hóa thành mưa dông trên bầu trời!
Một cú đấm muốn xé toạc trời đất, hệt như thần quyền, khí thế hiên ngang, quét qua dễ như trở bàn tay.
Sấm sét tuy đã vỡ nát, nhưng hư ảnh vẫn không dừng lại, cú đấm bá đạo hiên ngang, sau khi phá tan thần lôi sức lực vẫn không hề giảm bớt, tiếp tục đánh về phía mây sấm.
Sức mạnh của cú đấm giống hệt như đang xuyên không, lập tức đấm thẳng đến chỗ mây sấm!
"Bùm!"
Âm thanh lớn vang lên hệt như trời đất tan vỡ, mây sấm bị đánh tạo thành một cái lỗ vô cùng lớn, tiếng động vang xa khắp nơi, làm cho cả thị trấn Huyền Nguyệt rung động.
Thần quyền đấm vào mây sấm, lực lượng dư thừa toát ra làm cho các ngôi sao lớn lần lượt rơi xuống, giống hệt như cảnh tượng thế giới bị hủy diệt!
Nhưng mây sấm đó cũng không vừa, sấm sét hủy diệt tuy nhỏ hơn lần trước, nhưng luồng khí hủy diệt lại nặng hơn, cuối cùng biến thành thần lôi màu máu, lập tức đánh về phía hư ảnh.
"Đoàng!"
Trong lãnh địa của triều Thiên Long Hoàng, tiếng động lớn không ngừng vang lên, cả tỷ sinh linh trong hoàng triều đều khiếp sợ.
Bọn họ chưa bao giờ chứng kiến trận chiến kinh thiên động địa như vậy, tuy không nhìn thấy cảnh chiến đấu nhưng cũng có thể cảm nhận được trận chiến này kinh khủng thế nào!
Các ngôi sao lớn bên ngoài đang rơi xuống, đó là điều không một ai trên lục địa có thể làm được, trừ khi là ở nơi khác.
Còn người dân ở thị trấn Huyền Nguyệt lại đang trong tình huống dầu sôi lửa bỏng, sợ một khi đòn công kích nào đó rơi vào trong thị trấn, cho dù có là một luồng năng lượng dư thừa nhỏ thì cũng đủ làm cho thị trấn Huyền Nguyệt tan thành mây khói!
Nhưng đối với những kẻ mạnh mà nói, mỗi đòn tấn công sẽ không để xảy ra chút thất thoát nào, hơn nữa luồng hư ảnh đó cũng đã bao phủ toàn bộ thị trấn Huyền Nguyệt, cho dù thế nào thì thị trấn vẫn sẽ bình an vô sự, chỉ là bọn họ không khỏi lo lắng mà thôi, bất giác lại cảm nhận được chấn động truyền đến.
Nhưng thực ra hư ảnh vàng kim không đến để bảo vệ thị trấn Huyền Nguyệt, mà là để bảo vệ Ngô Vũ.
Hai bên dường như vẫn luôn kiểm soát để không lam liên lụy đến sinh linh, còn về Ngô Vũ, ai mà rảnh để nhớ đến anh chứ?
Quan sát trận chiến trên bầu trời một lúc lâu, hai bên đánh nhau tóe lửa, âm vang khắp trời, thời gian không gian đang bắt đầu hỗn loạn, một luồng khí tức sụp đổ dần hiện ra.
Thời gian và không gian bên trên thị trấn Huyền Nguyệt đang dần vỡ ra, gần như không thể chịu được trận chiến của một kẻ mạnh như vậy!
Nếu như kẻ mạnh đó tấn công lục địa, e rằng chỉ cần dùng một đòn là có thể đánh xuyên, thậm chí còn có thể phá hủy toàn bộ lục địa.
Khí thế của hư ảnh vàng kim dâng lên, một lượng uy lực đáng sợ áp chế hư không vô tận, huyền khí vàng kim lan tràn trên cơ thể ngàn thước, từng dải khí tức vàng kim trông giống như cánh đồng sao Thiên Hà, thần uy tuôn trào, chấn động thời không phía bên ngoài!
"Bùm!"
Hai nguồn năng lượng lần nữa va chạm với nhau, một bên là khí tức vàng kim cuộn trào, một bên là sấm sét hủy diệt và mây đen vô tận kết hợp, hai nguồn năng lượng đi đến đâu, không gian xung quanh lập tức đổ nát!
Trên bầu trời của thị trấn Huyền Nguyệt, khí tức tạo ra từ mảng sụp đổ đã dẫn đến hỗn loạn nguyên thủy vô tận, từng tia hỗn loạn nguyên thủy xám xịt giống như một bức màn nước màu xám rủ xuống, luồng khí mạnh đến mức khiến cho một ngọn núi ở phía xa hóa thành tro bụi.
Nhưng thời gian chiến đấu trôi qua, cả hư ảnh và mây sấm đều đã đến giờ phút cuối cùng, ai là kẻ chiến thắng thì phải xem chiêu cuối này thôi.
Mây sấm to lớn đang chuẩn bị tung đòn, trong không khí tràn ngập sự lạnh lẽo, khí hỗn loạn đang vây xung quanh bọn họ, làm cho huyền khí lần lượt bị phá hủy!
Chú Trương thấy vậy liền siết chặt lòng bàn tay, vẻ mặt cực kỳ nghiêm trọng, đây là đòn cuối cùng, ông phải chuẩn bị đầy đủ, nếu như hư ảnh không chịu nổi thì ông phải ra tay mới được, nếu không toàn bộ thị trấn Huyền Nguyệt này sẽ bị diệt vong!
Chỉ có một mình Ngô Vũ biết cơ hội chiến thắng của gã khổng lồ kia không nhiều, thực lực của hai bên đều như nhau, hơn nữa anh còn chưa tập hợp hết huyền khí để thức tỉnh cơ thể.
Khi đó, hư ảnh không thể không ra tay, nếu hư ảnh vàng kim vẫn không ra tay thì anh chắc chắn sẽ chết.
Nghĩ đến đây, trong lòng Ngô Vũ liền cảm thấy chua xót.