Ngạo Thiên vừa mới hồi phục được một ít linh lực,tức giận nhìn lên nói :
"Các ngươi thật lật mặt,qua cầu rút ván,nếu không nể tình đồng môn thì há gì giúp các ngươi giờ các ngươi đã ở trong bụng linh thú rồi còn đứng đấy mà nói ".
Hai cô ả hất mặt lên trời không nói thêm được gì nữa,lũ linh thú gần rú.
Con đầu đàn tức giận nói :
"Linh thú Huyễn Điểu của ta sinh sản cực khó khăn,mãi cả tộc mới được được gần mười con nhỏ,các ngươi thật ác độc đã giết chúng thì thôi lại còn phanh thây chúng cướp lấy nội đan,hôm nay các người đừng ai sống sót ".
Nguyệt Lan quay đầu lại nói :
"Ta biết các ngươi cũng đau lòng,nhưng oan có đầu nợ có chủ,bọn ta không giết con và chủng loại của các ngươi,hãy đi tìm những kẻ đã làm việc ác đó chứ không liên quan đến chúng ta " .
Hai cô ả kia lúc này mới giật mình quay sang gương mặt tức giận sợ sệt nói :
"Các ngươi không thể bỏ bọn ta lại đây được như vậy là không có nhân tính".
Nguyệt Lan cười bỡn cợt :
"Không phải lúc đó ngươi bảo sư huynh ngáng chân bọn ngươi sao,giờ bọn ta không dây dưa vào nữa các ngươi có thể bỏ trốn được mà ".
Hai cô ả kia tức giận mắt long sòng sọc nói :
"Ngươi...ngươi ",rồi im bặt.
Linh thú Huyễn Điểu kia ánh mắt nhìn mọi người tham lam,nó sẽ không bỏ qua cho con mồi trước mắt,đã lâu rồi nó không được một bữa thịnh soạn như này.
Nếu nó không nhầm thì mấy người này cấp bậc toàn thiên sư trở lên làm sao nó có thể bỏ qua được.
Nó cất giọng ồm ồm :
"Không ai có thể thoát ra khỏi đây được,loài người thật gian ác,chúng ta phải xé xác tất cả các ngươi để tế vong hồn của đàn con bị chết,không một ai có thể trốn thoát ".
Nguyệt Lan cười khẩy :
"Bằng vào mấy linh thú cấp thấp như các ngươi mà muốn xé xác ta sao,ta đã muốn bỏ qua cho các ngươi vì các ngươi vừa trải qua nỗi đau mất con,nhưng các ngươi tham lam lại muốn ăn thịt chúng ta để tu luyện vậy thì ta sẽ dùng các ngươi để rèn luyện vậy".
Nàng quay qua nói với Ngạo Thiên :
"Sư huynh,huynh có thể chiến đấu được nữa hay không?".
Ngạo Thiên quay ra nói giọng cảm kích :
"Muội yên tâm ta không thể giết được nhiều chứ một hai con ta vẫn dư sức ".
Nguyệt Lan gật đầu rồi quay qua bảo Hiên Viên Thác:
"Huynh và Ngạo Thiên sư huynh tấn công mấy con cấp tám,còn mấy con cấp chín để ta,nhân cơ hội này ta rèn luyện một chút,từ lúc tấn cấp chưa có dịp rèn luyện ".
Cả ba cùng nhau xông vào chiến đấu,nhân cơ hội bọn linh thú và mọi người không chú ý,hai người Lục Cẩm Vân và Lục Cẩm Hy ánh mắt gian sảo lủi ra sau rồi quay người bỏ chạy, bỏ mọi người lại .
Nguyệt Lan tức giận quát lên :
"Ngu Xuẩn,quay lại ngay,nếu không muốn chết ".
Tuy nhiên đã muộn mất rồi,hai cô ả vừa chạy được hai bước đã bị móng vuốt của một con Huyễn Điểu ẩn nấp trong bóng tối vồ trúng,cả nửa bên mặt của hai người bị hủy,hai cô nàng thét lên thảm thiết.
Nguyệt Lan bay người ra tạo một tấm lá chắn và tung một chưởng phong cuồn cuộn vào con Huyền Điểu khiến nó giật mình vội tung người tránh né.
Nhân cơ hội nàng xách hai cô ả đang run cầm cập ở dưới đất kia xách lên đưa về phía an toàn.
Từ lúc nãy nàng đã cảm nhận được luồng uy áp núp trong bóng tối kia nên đã cảnh giác ai ngờ hai cô ả ngu ngốc kia muốn bỏ chạy một mình nên mới dẫn đến sự việc đáng tiếc,đúng là làm việc xấu sẽ phải trả giá mà.
Nàng quay sang lạnh mặt nói :
"Các ngươi ở yên đây đừng gây bất lợi cho mọi người,nếu không phải trước khi vào đây sư phụ và đại trưởng lão nhờ ta quan tâm đến an nguy của các ngươi ta cũng lười so đo ".
Lúc này tất cả Huyễn Điểu vui mừng đều đồng thanh hô to :
"Chúc mừng đại vương xuất quan,chúc mừng người đã tấn cấp lên thánh thú ."
Lúc này Ngạo Thiên hít hà ,trời ơi từ khi nào trong bí cảnh có thánh thú vậy,lần này bọn họ lành ít dữ nhiều rồi.
Nguyệt Lan và Huyễn Điểu thánh thú thầm đánh giá nhau,không để rơi vào thế bị động.
Nguyệt Lan nhanh tay kết ấn,chiêu đầu tiên nàng phải cho chúng thấy uy lực của mình để đánh đòn phủ đầu trước,địch đông ta ít phải có chiến thuật.
Trong thời gian trong thác nàng đã luyện được tâm pháp Dạ Nguyệt Minh Châu tầng thứ tám có tên gọi là Băng Vũ Thanh Điểu vừa hay phát huy tác dụng luôn.
Chiêu thức của bán thần thiên tượng thay đổi,năm nguyên tố vây xung quanh nàng,cảnh tượng trước mặt thật kinh diễm không sao tả hết,cả một cánh rừng đóng băng toàn bộ,lạnh thấu tâm can.
Dấu ấn băng liên trên trán nàng in đậm,khuôn mặt ma mị một vẻ đẹp khiến ai cũng phải ngẩn ngơ,một mùi hương thanh mát bay ra làm mọi người mê muội.
"Các ngươi thật lật mặt,qua cầu rút ván,nếu không nể tình đồng môn thì há gì giúp các ngươi giờ các ngươi đã ở trong bụng linh thú rồi còn đứng đấy mà nói ".
Hai cô ả hất mặt lên trời không nói thêm được gì nữa,lũ linh thú gần rú.
Con đầu đàn tức giận nói :
"Linh thú Huyễn Điểu của ta sinh sản cực khó khăn,mãi cả tộc mới được được gần mười con nhỏ,các ngươi thật ác độc đã giết chúng thì thôi lại còn phanh thây chúng cướp lấy nội đan,hôm nay các người đừng ai sống sót ".
Nguyệt Lan quay đầu lại nói :
"Ta biết các ngươi cũng đau lòng,nhưng oan có đầu nợ có chủ,bọn ta không giết con và chủng loại của các ngươi,hãy đi tìm những kẻ đã làm việc ác đó chứ không liên quan đến chúng ta " .
Hai cô ả kia lúc này mới giật mình quay sang gương mặt tức giận sợ sệt nói :
"Các ngươi không thể bỏ bọn ta lại đây được như vậy là không có nhân tính".
Nguyệt Lan cười bỡn cợt :
"Không phải lúc đó ngươi bảo sư huynh ngáng chân bọn ngươi sao,giờ bọn ta không dây dưa vào nữa các ngươi có thể bỏ trốn được mà ".
Hai cô ả kia tức giận mắt long sòng sọc nói :
"Ngươi...ngươi ",rồi im bặt.
Linh thú Huyễn Điểu kia ánh mắt nhìn mọi người tham lam,nó sẽ không bỏ qua cho con mồi trước mắt,đã lâu rồi nó không được một bữa thịnh soạn như này.
Nếu nó không nhầm thì mấy người này cấp bậc toàn thiên sư trở lên làm sao nó có thể bỏ qua được.
Nó cất giọng ồm ồm :
"Không ai có thể thoát ra khỏi đây được,loài người thật gian ác,chúng ta phải xé xác tất cả các ngươi để tế vong hồn của đàn con bị chết,không một ai có thể trốn thoát ".
Nguyệt Lan cười khẩy :
"Bằng vào mấy linh thú cấp thấp như các ngươi mà muốn xé xác ta sao,ta đã muốn bỏ qua cho các ngươi vì các ngươi vừa trải qua nỗi đau mất con,nhưng các ngươi tham lam lại muốn ăn thịt chúng ta để tu luyện vậy thì ta sẽ dùng các ngươi để rèn luyện vậy".
Nàng quay qua nói với Ngạo Thiên :
"Sư huynh,huynh có thể chiến đấu được nữa hay không?".
Ngạo Thiên quay ra nói giọng cảm kích :
"Muội yên tâm ta không thể giết được nhiều chứ một hai con ta vẫn dư sức ".
Nguyệt Lan gật đầu rồi quay qua bảo Hiên Viên Thác:
"Huynh và Ngạo Thiên sư huynh tấn công mấy con cấp tám,còn mấy con cấp chín để ta,nhân cơ hội này ta rèn luyện một chút,từ lúc tấn cấp chưa có dịp rèn luyện ".
Cả ba cùng nhau xông vào chiến đấu,nhân cơ hội bọn linh thú và mọi người không chú ý,hai người Lục Cẩm Vân và Lục Cẩm Hy ánh mắt gian sảo lủi ra sau rồi quay người bỏ chạy, bỏ mọi người lại .
Nguyệt Lan tức giận quát lên :
"Ngu Xuẩn,quay lại ngay,nếu không muốn chết ".
Tuy nhiên đã muộn mất rồi,hai cô ả vừa chạy được hai bước đã bị móng vuốt của một con Huyễn Điểu ẩn nấp trong bóng tối vồ trúng,cả nửa bên mặt của hai người bị hủy,hai cô nàng thét lên thảm thiết.
Nguyệt Lan bay người ra tạo một tấm lá chắn và tung một chưởng phong cuồn cuộn vào con Huyền Điểu khiến nó giật mình vội tung người tránh né.
Nhân cơ hội nàng xách hai cô ả đang run cầm cập ở dưới đất kia xách lên đưa về phía an toàn.
Từ lúc nãy nàng đã cảm nhận được luồng uy áp núp trong bóng tối kia nên đã cảnh giác ai ngờ hai cô ả ngu ngốc kia muốn bỏ chạy một mình nên mới dẫn đến sự việc đáng tiếc,đúng là làm việc xấu sẽ phải trả giá mà.
Nàng quay sang lạnh mặt nói :
"Các ngươi ở yên đây đừng gây bất lợi cho mọi người,nếu không phải trước khi vào đây sư phụ và đại trưởng lão nhờ ta quan tâm đến an nguy của các ngươi ta cũng lười so đo ".
Lúc này tất cả Huyễn Điểu vui mừng đều đồng thanh hô to :
"Chúc mừng đại vương xuất quan,chúc mừng người đã tấn cấp lên thánh thú ."
Lúc này Ngạo Thiên hít hà ,trời ơi từ khi nào trong bí cảnh có thánh thú vậy,lần này bọn họ lành ít dữ nhiều rồi.
Nguyệt Lan và Huyễn Điểu thánh thú thầm đánh giá nhau,không để rơi vào thế bị động.
Nguyệt Lan nhanh tay kết ấn,chiêu đầu tiên nàng phải cho chúng thấy uy lực của mình để đánh đòn phủ đầu trước,địch đông ta ít phải có chiến thuật.
Trong thời gian trong thác nàng đã luyện được tâm pháp Dạ Nguyệt Minh Châu tầng thứ tám có tên gọi là Băng Vũ Thanh Điểu vừa hay phát huy tác dụng luôn.
Chiêu thức của bán thần thiên tượng thay đổi,năm nguyên tố vây xung quanh nàng,cảnh tượng trước mặt thật kinh diễm không sao tả hết,cả một cánh rừng đóng băng toàn bộ,lạnh thấu tâm can.
Dấu ấn băng liên trên trán nàng in đậm,khuôn mặt ma mị một vẻ đẹp khiến ai cũng phải ngẩn ngơ,một mùi hương thanh mát bay ra làm mọi người mê muội.