• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian càng trôi nhanh,chẳng mấy chốc Nguyệt Lan đã đến ngày sinh,trước đó một tháng hai người đã chuyển xuống ngôi nhà ở dưới Nhân giới trước đây để ở.

Lúc này Dạ Thư Hùng đã giao lại Dạ gia cho Dạ Nguyệt Thần để cùng thê tử Lam Như Ngọc của mình chuẩn bị chăm sóc cháu ngoại.

Hai người ngụ tại một căn nhà xát với căn nhà của Nguyệt Lan để thuận lợi hơn.

Ngày Nguyệt Lan lâm bồn,thiên tượng lại thay đổi,bầu trời hiện ra ngũ sắc ,hoa cỏ muôn nơi bung nhau khoe sắc như chào đón vị chủ nhân của mình.

Nàng nhịn đâu mất hai canh giờ mới có thể sinh ra được,là một tiểu công chúa vô cùng đáng yêu và xinh xắn,giữa trán bé hiện rõ cái bớt hình hoa mẫu đơn là chúa tể của các loài hoa.

Cả người nàng tỏa ra một mùi hương vô cùng đặc biệt,toàn bộ linh thú ở khu vực lân cận đấy đều xuất hiện và quỳ rạp xuống kính ngưỡng.

Nguyệt Lan nhìn chàng có phần lo sợ,tại sao con gái nhỏ của nàng lại gây ra kinh động lớn như thế,không biết đó có phải là điềm lành hay không ?.

Mạc Thiên Vũ trấn an nàng chàng nói :

"Ta là chủ của thần giới còn nàng là Thượng cổ hoa Băng Liên tạo thành nên tiểu công chúa của chúng ta khi sinh ra có kỳ ngộ như thế là quá bình thường,có lẽ con bé sẽ là chủ nhân của Hoa thần đời tiếp theo ".

Chàng ngẫm nghĩ một lúc rồi nói :

"Nàng thử nghĩ xem,nhóc con này khi sinh ra đã có mây ngũ sắc,cả người lại tỏa ra mùi hương nồng nàn hấp dẫn các loài hoa và các linh thú đến đó không phải là điềm tốt hay sao ".

"Theo như điển tích mà ta đã từng xem,có lẽ trường hợp của con bé rất giống với truyền thuyết Hoa Thần,mùi hương trên người con bé có sức mạnh rất lớn , nàng không phải lo lắng đâu ".



Nguyệt Lan lặng im suy nghĩ một lúc rồi nói :

"Thôi số phận và tạo hóa của con bé thì để sau này nó tự lãnh ngộ thôi,nhưng thiếp muốn con của chúng ta sống một cuộc sống bình thường như bao bạn nhỏ khác.Thiếp không muốn con làm tâm điểm của mọi người như thế sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của con sau này."

Mạc Thiên Vũ trầm ngâm rồi hỏi :

"Thế nàng đã nghĩ ra phương án nào chưa ?".

Nguyệt Lan gật đầu kiên nghị nói :

"Thiếp sẽ phong ấn mùi hương trên người con bé,đến khi thời điểm nhất định phong ấn sự tự được giải,lúc đó thì phụ thuộc vào cơ duyên của con thôi,chàng thấy thế nào ?".

Mạc Thiên Vũ mỉm cười cưng chiều :

"Tất cả đều nghe theo nàng hết,cũng may chúng ta đã xuống nhân giới nên thiên cung không ai hay biết.".

Nguyệt Lan vội đưa tay kết ấn,một ánh sáng vàng kim bay quanh người tiểu công chúa rồi dừng lại,con bé nhìn nàng cười .

Khi đã phong ấn xong thì mùi hương trên người tiểu công chúa bắt đầu biến mất,những linh thú tập trung trước phủ cũng đi hết.

Hai người lúc này mới ngắm nhìn con,Nguyệt Lan nói nhỏ :

"Nếu con là chủ nhân của Hoa Thần sau này thì ta sẽ đặt tên con là Mạc Thiên Hoa,công chúa bé nhỏ của ta ,con hãy vui vẻ mà lớn lên nhé,phụ thân và mẫu thân sẽ luôn ở bên con ".

Cuộc sống ở nhân gian của mọi người tràn ngập tiếng cười,Ngày nào Dạ Thư Hùng và Lam Như Ngọc cũng đến bế và chăm sóc tiểu công chúa khiến người làm mẫu thân như Nguyệt Lan không phải làm gì cả.



Ngay cả Dạ Nguyệt Thần dù công việc có bận thế nào cũng vẫn tranh thủ sang thăm bé,cứ mỗi lần đến là tiểu công chúa lại cảm nhận được cười tít mắt.

Chẳng mấy chốc mà đã đến lễ đầy tháng của bé,ngày hôm đấy tất cả quan khách đều đến dự đông đủ.

Mọi người mang đến rất nhiều quà tặng,người của Thiên Huyền đại lục đến đông đủ.

Quà tặng được xếp đầy sảnh nhà,bỗng từ xa có hai con phi điểu bay đến trở một xe đồ,bên trong toàn bảo vật hiếm có khiến Nguyệt Lan và Mạc Thiên Vũ đều bất ngờ không biết người tặng là ai.

Bất giác Thiên Vũ nhíu mày,vì những bảo vật này toàn là thứ đã thất truyền,trong đoa còn có một bảo kiếm tinh xảo nếu nàng đoán không lầm đó là Thần Khí Ỷ Thiên đã thất truyền bao năm qua.

Nguyệt Lan nhìn thấy ngạc nhiên trong mắt chàng,đến khi đọc bức thư có kèm dòng chữ :

"Gửi Mạc Thiên Hoa vị hôn phu của ta ".

Lúc này hai người mới giật mình,tuy nhiên lại bỏ qua,chuyện đến đâu sẽ tính đến đó,hai người không tin là mình không bảo vệ nổi con gái của họ.

Thời gian cứ chầm chậm trôi,Mạc Hoa Thần đã được năm tuổi,lúc này nàng cũng đã có hai đệ đệ sinh đôi được đặt tên là Mạc Thiên Kỳ và Mạc Thiên Hạo.

Nguyệt Lan và Mạc Thiên Vũ vẫn đi lại giữa hai nơi,tiểu công chúa của bọn họ càng lớn đường nét càng xinh đẹp và thướt tha có phần vượt qua cả mẫu thân Nguyệt Lan của mình.

Cả nhà họ sống vô cùng vui vẻ bên người thân của mình.

Hoàn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang