Mọi người ai cũng vui mừng nhận lấy đan dược,vẻ mặt ai cũng hồi hộp và vui mừng.Ngược lại Nguyệt Thần đưa đan dược mà cảm thấy tiếc,đó là đan dược cấp bốn đó năm mươi nghìn kim tệ một viên cậu thật đau lòng mà.
Nguyệt Lan nhìn sắc mặt đệ đệ thì thầm cười,nàng nhẹ xoa đầu nói nhỏ:
"Yên tâm tỷ sẽ luyện đan dược cho đệ,cho hẳn một lọ ".
Nguyệt Thần mắt sáng như sao cậu hớn hở:
"Tỷ nói thật nhé ".
Phụ thân và mẫu thân cũng nói:
"Con không thể thiên vị Thần nhi được,chúng ta cũng muốn có ".
Nguyệt Lan cười:
"Yên tâm hai người cũng có phần ạ ".
Lúc này hai phu thê mới chịu ngồi im,cười tươi.
Mọi người nhận đan dược xong thì vội vàng uống vào và đồng loạt ngồi xuống nhắm mắt lại.
Một hiện tượng chưa từng có cả trăm năm qua tại đại lục Đông Lâm,linh khí ở tất cả các nơi lần lượt bay tới ồ ạt xung quanh tất cả mọi người,một vầng sáng lớn bao trọn Dạ phủ,mọi người ai cũng chạy lại xem,các trưởng lão cũng vội bay đến.
Vòng sáng bao quanh một lúc lâu rồi từ từ tắt,mọi người đồng loạt mở mắt,ai cũng đã thăng lên một cấp,Các trưởng lão ai cũng tò mò hỏi nguyên nhân.
Mọi người phấn khích hiện rõ trên đôi mắt không ai bảo ai đồng loạt quỳ xuống:
"Cảm ơn quận chúa đã ban cho đan dược,thuộc hạ nguyện trung thành với gia chủ và quận chúa.
Các trưởng lão không tin vào mắt mình vì sao vì sao quận chúa lại được lòng của các đệ tử như thế.
Khi biết rõ sự tình Đại trưởng lão mới từ tốn hỏi:
"Quận chúa đan dược người từ đâu mà có vậy ạ!".
Lam Như Ngọc đã âm thầm gét Đại Trưởng Lão hách dịch nàng kiêu hãnh nói:
"Đại trưởng lão không biết sao Lan nhi là luyện đan sư cấp bốn rồi đó,người mà từ trước đến giờ coi là phế vật đó ".
Đại trưởng lão mặt vui mừng phấn khích chỉ nghe vế đầu không nghe vế sau nói:
"Trời ơi cuối cùng Dạ gia ta cũng có luyện đan sư rồi,mà còn là cấp bốn nữa,Dạ gia không còn là gia tộc đứng cuối nữa rồi ".
Nguyệt Lan không để ý đến đại trưởng lão,nàng quay ra nói với phụ mẫu:
"Thời gian hai ngày tới con sẽ luyện đan,người đừng cho ai đến gần phòng con,chờ khi con ra sẽ dẫn đệ đệ và năm người con vừa chọn đi Mê vụ Sâm Lâm để lấy kinh nghiệm tác chiến sẽ rất có lợi cho lần tranh tài này."
Phụ thân gật đầu:
"Con cứ yên tâm luyện đan đi,phụ thân sẽ không cho ai đến gần đâu ".
Đại trưởng lão cũng a dua vào:
"Quận chúa cứ yên tâm luyện đan đi,ta sẽ không cho ai đến gần đâu ".
Nàng quay ra nói với năm người vừa chọn:
"Hai ngày nay các ngươi chịu khó củng cố tu vi đi vừa mới tăng cấp cần nắm vững căn cớ của mình để tốt cho việc tăng cấp về sau này".
Rồi nàng quay người từ biệt phụ mẫu để về phòng,mọi ánh mắt nhìn phía sau đối với nàng vô cùng tôn kính,nàng là niềm tự hào của Dạ gia.
Một ý niệm lóe lên nàng đã ở trong Tử Nguyệt Tháp,nhìn khung cảnh tan hoang nàng hoang mang không hiểu chuyện gì.
Từ đằng xa đã thấy có một quả cầu lửa và một ngọn lửa bay đến,biến hành hai dáng tiểu đồng nhỏ xinh không ai khác chính là Chu Tước và Ly hỏa.
Tiểu Ly chạy đến ai oán:
"Chủ nhân Chu Tước bắt nạt ta người phải làm chủ cho ta ".
Chu Tước chen vào:
"Ngươi quá phiền hà ảnh hưởng thế giới thanh tịnh của ta ".
Nguyệt Lan lắc đầu không giải quyết vì giờ nàng rất là bận không có thời gian.
Nàng vào phòng luyện đan, hôm nay nàng muốn luyện thử đan dược cấp bốn nhất trung đan xem sao,đan dược ở trong tháp nàng đã dùng gần hết rồi.
Đặt Thần hỏa đỉnh ở chính giữa,nàng ra hiệu cho Tiểu Ly,nhóc ngoan ngoãn biến thành hình dáng ngọn lửa xanh lam bay vào đỉnh,một lúc sau đỉnh được đốt nóng nàng thả lần lượt dược liệu vào.
Nàng nhắm mắt phóng tinh thần lực ra,ngọn lửa bao trùm lên hòa tan cùng với dược liệu,chỉ một lúc sau một mùi thơm nồng đậm bay lên,ánh sáng ngọn lửa từ từ vụt tắt.
Nguyệt Lan mở mắt ra,thành công vậy mà lần đầu tiên đã thành công không biết phẩm cấp ra sao,Chu Tước đã nhanh nhẹn bay đến lấy họ cho nàng,nó hớn hở nói:
"Chủ nhân ta đã bảo mà là cao phẩm đó,mười viên hẳn mười viên,chủ nhân thật tuyệt vời ".
Lúc này tiểu Ly đã lấy lại được ánh sáng nó tranh công:
"Chủ nhân công lao của ta là lớn nhất mà ".
Nàng cười xoa đầu Chu Tước và Tiểu Ly nói:
"Công lao của hai người là lớn nhất ".
Rồi nàng ngẫm nghĩ:
" Để ta thử nhất phẩm đan cấp năm xem sao,may mà dược liệu ở đây phong phú cấp năm,sáu đều có.Lần này đi Mê Vụ Sâm Lâm xem có thu hoạch được gì không?.Ta nghe nói càng vào sâu càng nhiều dược liệu quý ".
Chu Tước liền đáp:
"Càng vào nơi nguy hiểm thì càng có nhiều kỳ ngộ,thời gian này người phải nâng cao lực chiến đấu của mình lên,Ma Vụ Sâm Lâm ma thú cực kỳ hung tàn cấp năm cấp sáu,với cấp bậc của người bây giờ chỉ đi được ngoài rìa thôi".
Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Ta luyện xong đan dược cấp năm này thành công ta và đệ đệ sẽ dùng nó để tu luyện lên đến tôn sư,còn nếu không thành công thì cũng sẽ vẫn ở đây để tu luyện,ngươi yên tâm ".
Nguyệt Lan nhìn sắc mặt đệ đệ thì thầm cười,nàng nhẹ xoa đầu nói nhỏ:
"Yên tâm tỷ sẽ luyện đan dược cho đệ,cho hẳn một lọ ".
Nguyệt Thần mắt sáng như sao cậu hớn hở:
"Tỷ nói thật nhé ".
Phụ thân và mẫu thân cũng nói:
"Con không thể thiên vị Thần nhi được,chúng ta cũng muốn có ".
Nguyệt Lan cười:
"Yên tâm hai người cũng có phần ạ ".
Lúc này hai phu thê mới chịu ngồi im,cười tươi.
Mọi người nhận đan dược xong thì vội vàng uống vào và đồng loạt ngồi xuống nhắm mắt lại.
Một hiện tượng chưa từng có cả trăm năm qua tại đại lục Đông Lâm,linh khí ở tất cả các nơi lần lượt bay tới ồ ạt xung quanh tất cả mọi người,một vầng sáng lớn bao trọn Dạ phủ,mọi người ai cũng chạy lại xem,các trưởng lão cũng vội bay đến.
Vòng sáng bao quanh một lúc lâu rồi từ từ tắt,mọi người đồng loạt mở mắt,ai cũng đã thăng lên một cấp,Các trưởng lão ai cũng tò mò hỏi nguyên nhân.
Mọi người phấn khích hiện rõ trên đôi mắt không ai bảo ai đồng loạt quỳ xuống:
"Cảm ơn quận chúa đã ban cho đan dược,thuộc hạ nguyện trung thành với gia chủ và quận chúa.
Các trưởng lão không tin vào mắt mình vì sao vì sao quận chúa lại được lòng của các đệ tử như thế.
Khi biết rõ sự tình Đại trưởng lão mới từ tốn hỏi:
"Quận chúa đan dược người từ đâu mà có vậy ạ!".
Lam Như Ngọc đã âm thầm gét Đại Trưởng Lão hách dịch nàng kiêu hãnh nói:
"Đại trưởng lão không biết sao Lan nhi là luyện đan sư cấp bốn rồi đó,người mà từ trước đến giờ coi là phế vật đó ".
Đại trưởng lão mặt vui mừng phấn khích chỉ nghe vế đầu không nghe vế sau nói:
"Trời ơi cuối cùng Dạ gia ta cũng có luyện đan sư rồi,mà còn là cấp bốn nữa,Dạ gia không còn là gia tộc đứng cuối nữa rồi ".
Nguyệt Lan không để ý đến đại trưởng lão,nàng quay ra nói với phụ mẫu:
"Thời gian hai ngày tới con sẽ luyện đan,người đừng cho ai đến gần phòng con,chờ khi con ra sẽ dẫn đệ đệ và năm người con vừa chọn đi Mê vụ Sâm Lâm để lấy kinh nghiệm tác chiến sẽ rất có lợi cho lần tranh tài này."
Phụ thân gật đầu:
"Con cứ yên tâm luyện đan đi,phụ thân sẽ không cho ai đến gần đâu ".
Đại trưởng lão cũng a dua vào:
"Quận chúa cứ yên tâm luyện đan đi,ta sẽ không cho ai đến gần đâu ".
Nàng quay ra nói với năm người vừa chọn:
"Hai ngày nay các ngươi chịu khó củng cố tu vi đi vừa mới tăng cấp cần nắm vững căn cớ của mình để tốt cho việc tăng cấp về sau này".
Rồi nàng quay người từ biệt phụ mẫu để về phòng,mọi ánh mắt nhìn phía sau đối với nàng vô cùng tôn kính,nàng là niềm tự hào của Dạ gia.
Một ý niệm lóe lên nàng đã ở trong Tử Nguyệt Tháp,nhìn khung cảnh tan hoang nàng hoang mang không hiểu chuyện gì.
Từ đằng xa đã thấy có một quả cầu lửa và một ngọn lửa bay đến,biến hành hai dáng tiểu đồng nhỏ xinh không ai khác chính là Chu Tước và Ly hỏa.
Tiểu Ly chạy đến ai oán:
"Chủ nhân Chu Tước bắt nạt ta người phải làm chủ cho ta ".
Chu Tước chen vào:
"Ngươi quá phiền hà ảnh hưởng thế giới thanh tịnh của ta ".
Nguyệt Lan lắc đầu không giải quyết vì giờ nàng rất là bận không có thời gian.
Nàng vào phòng luyện đan, hôm nay nàng muốn luyện thử đan dược cấp bốn nhất trung đan xem sao,đan dược ở trong tháp nàng đã dùng gần hết rồi.
Đặt Thần hỏa đỉnh ở chính giữa,nàng ra hiệu cho Tiểu Ly,nhóc ngoan ngoãn biến thành hình dáng ngọn lửa xanh lam bay vào đỉnh,một lúc sau đỉnh được đốt nóng nàng thả lần lượt dược liệu vào.
Nàng nhắm mắt phóng tinh thần lực ra,ngọn lửa bao trùm lên hòa tan cùng với dược liệu,chỉ một lúc sau một mùi thơm nồng đậm bay lên,ánh sáng ngọn lửa từ từ vụt tắt.
Nguyệt Lan mở mắt ra,thành công vậy mà lần đầu tiên đã thành công không biết phẩm cấp ra sao,Chu Tước đã nhanh nhẹn bay đến lấy họ cho nàng,nó hớn hở nói:
"Chủ nhân ta đã bảo mà là cao phẩm đó,mười viên hẳn mười viên,chủ nhân thật tuyệt vời ".
Lúc này tiểu Ly đã lấy lại được ánh sáng nó tranh công:
"Chủ nhân công lao của ta là lớn nhất mà ".
Nàng cười xoa đầu Chu Tước và Tiểu Ly nói:
"Công lao của hai người là lớn nhất ".
Rồi nàng ngẫm nghĩ:
" Để ta thử nhất phẩm đan cấp năm xem sao,may mà dược liệu ở đây phong phú cấp năm,sáu đều có.Lần này đi Mê Vụ Sâm Lâm xem có thu hoạch được gì không?.Ta nghe nói càng vào sâu càng nhiều dược liệu quý ".
Chu Tước liền đáp:
"Càng vào nơi nguy hiểm thì càng có nhiều kỳ ngộ,thời gian này người phải nâng cao lực chiến đấu của mình lên,Ma Vụ Sâm Lâm ma thú cực kỳ hung tàn cấp năm cấp sáu,với cấp bậc của người bây giờ chỉ đi được ngoài rìa thôi".
Nàng suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Ta luyện xong đan dược cấp năm này thành công ta và đệ đệ sẽ dùng nó để tu luyện lên đến tôn sư,còn nếu không thành công thì cũng sẽ vẫn ở đây để tu luyện,ngươi yên tâm ".