Những ngày tiếp tới mọi người làm quen dần với môi trường,học viện Linh Tông có đãi ngộ cực cao cho các đệ tử,từ chu cấp đan dược đến linh khí đều nồng nàn.
Ba người là đệ tử kí danh của hiệu trưởng được ở khu cao nhất gần khu vực của các vị trưởng lão.
Nguyệt Lan được hiệu trưởng gọi đến để gặp mặt,lúc nàng vừa mới đến ông rất niềm nở đón chào,ông nói :
"Nghe lão Mạc nói thân phận khác của con còn là phó hội trưởng của hội liên hiệp Tây Thành,ta cũng thắc mắc tại sao con lại nhập học ở đây."
Nguyệt Lan từ tốn trả lời :
"Thật ra quá trình tu luyện của con toàn tự học trong tâm pháp và được một số người chỉ dậy cho nên con muốn tìm một sư phụ đúng nghĩa để chỉ dậy cho con".
Lúc này thì hiệu trưởng không còn gì để thắc mắc nữa,ông nghĩ thầm tự học mà đạt được tu vi như thế thật sự là khủng bố.
Nguyệt Lan liền hỏi :
"Sư phụ người hiểu biết nhiều ,người có biết đèn Lưu Ly Ngũ Sắc ở đâu có không ạ?".
Hiệu trưởng trầm ngâm nhìn nàng rồi hỏi :
"Con cần nó để làm gì ?".
Nguyệt Lan vội nói :
"Nó rất quan trọng với con,người nói như thế là biết nó ở đâu đúng không ?".
Hiệu trưởng chầm chậm nói :
"Xa trong tầm tay,gần ngay trước mắt,đó là bảo vật trấn gia của Mộ Dung gia,mấy nữa con hỏi lại sư tỷ Mộ Dung Phi Tuyết của con xem,nó là người biết rõ nhất đó ".
Nguyệt Lan vui mừng cảm ơn người rồi nói :
"Sư phụ mấy hôm nữa khi gặp mặt,làm lễ bái sư xong người cho con vắng mặt mấy hôm nhé,con đi tìm một vật để giúp ích cho việc luyện đan ".
Ông gật gù rồi nói :
"Con cứ đi đi,mấy ngày nữa ta sẽ phát cho con lệnh bài biểu thị thân phận,lúc đó con làm việc sẽ dễ dàng hơn,mà ta nghe nói con đã là Luyện dược sư cấp bảy rồi mà,còn vấn đề gì làm khó con nữa "
Nguyệt Lan thở dài nói :
"Con đang luyện đan được cấp tám mà thiếu một ít chất dẫn nên chưa luyện thành được,con phải ra ngoài tìm ".
Hiệu trưởng đang uống nước mà sít sặc ra ngoài,ông tưởng mình nghe lầm vội vàng hỏi lại :
"Con nói đan dược cấp mấy ?".
Nguyệt Lan bâng quơ trả lời :
"Cấp tám ạ,người không nghe lầm đâu ".
Đến lúc này thì ông không hỏi gì được nữa,có lẽ ông đã già rồi hay thời nay ai cũng giỏi giang như vậy,ông cứ lắc đầu thở dài mãi.
Nguyệt Lan thấy sư phụ không nói gì vội vàng xin vlui xuống,nàng cũng đạt kết quả mình mong muốn rồi,nếu sư phụ biết mình là thánh sư cao kỳ ngang bậc với người chắc không ngất luôn tại chỗ mới là lạ.
Lúc đi về phòng vô tình Nguyệt Lan gặp phải Đông Phương Ngạo Thiên,Y nhẹ nhàng gật đầu chào nàng,Nguyệt Lan cũng lịch sự chào lại.
Với vị đại sư huynh trên danh nghĩa này Nguyệt Lan cũng không bài xích lắm,cảm thấy con người cũng khá được.
Vừa đúng lúc đó Mạc Thiên Huyền đi tới,hắn vội vã chạy đến bên Nguyệt Lan nhưng lại bị Ngạo Thiên đứng ra chắn trước mặt,hắn tức giận lắm nhưng không làm được gì vì đối phương là người hắn không đắc tội được.
Ngạo Thiên nói :
"Người không có việc gì thì đừng làm phiền sư muội tu luyện,ảnh hưởng đến danh dự của muội ấy,thực lực còn yếu mà còn suốt ngày vui chơi không hiểu Mạc gia cho ngươi đến đây làm gì ".
Nguyệt Lan bỗng bật cười khúc khích,không nghĩ vị sự huynh này lại thú vị đến vậy.
Tên Mạc Thiên Huyền tức giận nhưng không nói được gì,hắn tức tối bỏ đi.
Nguyệt Lan xin phép cáo từ về trước,Ngạo Thiên nhìn bóng hình nàng từ xa thầm ngưỡng mộ và coi trọng.
Từ trước đến giờ chưa ai lọt vào mắt của Y ,vị muội muội này là ngoại lệ,nàng thật sự để cho Y nhìn nàng bằng con mắt khác.
Thời gian trôi qua cuối cùng đệ tử thân truyền cuối cùng của sư phụ đã xuất hiện,nàng như một cơn gió lốc mang đến cho mọi người sự thoải mái đó chính là Mộ Dung Phi Yến đại tiểu thư của Mộ Dung gia,là ma pháp sư song hệ cấp bậc Thiên sư cao kỳ.
Lần đầu tiên gặp Nguyệt Lan ,nàng ấy đã nói liên tục :
"Trời ơi,muội muội thật xinh đẹp,ta rất tò mò ma pháp sư tam hệ là người như thế nào,sư phụ truyền âm cho ta mà ta còn không tin,muội thật sự là tài giỏi,tỷ thật ngưỡng mộ..."
Nguyệt Lan không nghĩ vị Nhị tỷ của mình lại nhiệt tình như thế,tính cách lại quá hào sảng,đến người như Nguyệt Lan cũng cảm thấy quý mến,nàng không thấy một sự ganh ghét và đố kị của tỷ ấy.
Vậy thì thật may,nàng có thể tìm hiểu đèn Lưu Ly ngũ sắc thông qua tỷ ấy,Nguyệt Cầm và Phi Tuyết rất nhanh làm quen với nhau,cả hai thật sự rất chi là hợp nhau.
Mỗi người một điện tu luyện riêng mà Phi Tuyết cứ đòi dọn đến ở cùng. Mãi đến khi sư phụ cưỡng chế nàng ấy mới ngậm ngùi đi nhưng không tự nguyện một chút nào.
Nguyệt Lan cười thầm có lẽ cuộc sống tại Linh Tông học viện sẽ không nhàm chán cho lắm.
Ba người là đệ tử kí danh của hiệu trưởng được ở khu cao nhất gần khu vực của các vị trưởng lão.
Nguyệt Lan được hiệu trưởng gọi đến để gặp mặt,lúc nàng vừa mới đến ông rất niềm nở đón chào,ông nói :
"Nghe lão Mạc nói thân phận khác của con còn là phó hội trưởng của hội liên hiệp Tây Thành,ta cũng thắc mắc tại sao con lại nhập học ở đây."
Nguyệt Lan từ tốn trả lời :
"Thật ra quá trình tu luyện của con toàn tự học trong tâm pháp và được một số người chỉ dậy cho nên con muốn tìm một sư phụ đúng nghĩa để chỉ dậy cho con".
Lúc này thì hiệu trưởng không còn gì để thắc mắc nữa,ông nghĩ thầm tự học mà đạt được tu vi như thế thật sự là khủng bố.
Nguyệt Lan liền hỏi :
"Sư phụ người hiểu biết nhiều ,người có biết đèn Lưu Ly Ngũ Sắc ở đâu có không ạ?".
Hiệu trưởng trầm ngâm nhìn nàng rồi hỏi :
"Con cần nó để làm gì ?".
Nguyệt Lan vội nói :
"Nó rất quan trọng với con,người nói như thế là biết nó ở đâu đúng không ?".
Hiệu trưởng chầm chậm nói :
"Xa trong tầm tay,gần ngay trước mắt,đó là bảo vật trấn gia của Mộ Dung gia,mấy nữa con hỏi lại sư tỷ Mộ Dung Phi Tuyết của con xem,nó là người biết rõ nhất đó ".
Nguyệt Lan vui mừng cảm ơn người rồi nói :
"Sư phụ mấy hôm nữa khi gặp mặt,làm lễ bái sư xong người cho con vắng mặt mấy hôm nhé,con đi tìm một vật để giúp ích cho việc luyện đan ".
Ông gật gù rồi nói :
"Con cứ đi đi,mấy ngày nữa ta sẽ phát cho con lệnh bài biểu thị thân phận,lúc đó con làm việc sẽ dễ dàng hơn,mà ta nghe nói con đã là Luyện dược sư cấp bảy rồi mà,còn vấn đề gì làm khó con nữa "
Nguyệt Lan thở dài nói :
"Con đang luyện đan được cấp tám mà thiếu một ít chất dẫn nên chưa luyện thành được,con phải ra ngoài tìm ".
Hiệu trưởng đang uống nước mà sít sặc ra ngoài,ông tưởng mình nghe lầm vội vàng hỏi lại :
"Con nói đan dược cấp mấy ?".
Nguyệt Lan bâng quơ trả lời :
"Cấp tám ạ,người không nghe lầm đâu ".
Đến lúc này thì ông không hỏi gì được nữa,có lẽ ông đã già rồi hay thời nay ai cũng giỏi giang như vậy,ông cứ lắc đầu thở dài mãi.
Nguyệt Lan thấy sư phụ không nói gì vội vàng xin vlui xuống,nàng cũng đạt kết quả mình mong muốn rồi,nếu sư phụ biết mình là thánh sư cao kỳ ngang bậc với người chắc không ngất luôn tại chỗ mới là lạ.
Lúc đi về phòng vô tình Nguyệt Lan gặp phải Đông Phương Ngạo Thiên,Y nhẹ nhàng gật đầu chào nàng,Nguyệt Lan cũng lịch sự chào lại.
Với vị đại sư huynh trên danh nghĩa này Nguyệt Lan cũng không bài xích lắm,cảm thấy con người cũng khá được.
Vừa đúng lúc đó Mạc Thiên Huyền đi tới,hắn vội vã chạy đến bên Nguyệt Lan nhưng lại bị Ngạo Thiên đứng ra chắn trước mặt,hắn tức giận lắm nhưng không làm được gì vì đối phương là người hắn không đắc tội được.
Ngạo Thiên nói :
"Người không có việc gì thì đừng làm phiền sư muội tu luyện,ảnh hưởng đến danh dự của muội ấy,thực lực còn yếu mà còn suốt ngày vui chơi không hiểu Mạc gia cho ngươi đến đây làm gì ".
Nguyệt Lan bỗng bật cười khúc khích,không nghĩ vị sự huynh này lại thú vị đến vậy.
Tên Mạc Thiên Huyền tức giận nhưng không nói được gì,hắn tức tối bỏ đi.
Nguyệt Lan xin phép cáo từ về trước,Ngạo Thiên nhìn bóng hình nàng từ xa thầm ngưỡng mộ và coi trọng.
Từ trước đến giờ chưa ai lọt vào mắt của Y ,vị muội muội này là ngoại lệ,nàng thật sự để cho Y nhìn nàng bằng con mắt khác.
Thời gian trôi qua cuối cùng đệ tử thân truyền cuối cùng của sư phụ đã xuất hiện,nàng như một cơn gió lốc mang đến cho mọi người sự thoải mái đó chính là Mộ Dung Phi Yến đại tiểu thư của Mộ Dung gia,là ma pháp sư song hệ cấp bậc Thiên sư cao kỳ.
Lần đầu tiên gặp Nguyệt Lan ,nàng ấy đã nói liên tục :
"Trời ơi,muội muội thật xinh đẹp,ta rất tò mò ma pháp sư tam hệ là người như thế nào,sư phụ truyền âm cho ta mà ta còn không tin,muội thật sự là tài giỏi,tỷ thật ngưỡng mộ..."
Nguyệt Lan không nghĩ vị Nhị tỷ của mình lại nhiệt tình như thế,tính cách lại quá hào sảng,đến người như Nguyệt Lan cũng cảm thấy quý mến,nàng không thấy một sự ganh ghét và đố kị của tỷ ấy.
Vậy thì thật may,nàng có thể tìm hiểu đèn Lưu Ly ngũ sắc thông qua tỷ ấy,Nguyệt Cầm và Phi Tuyết rất nhanh làm quen với nhau,cả hai thật sự rất chi là hợp nhau.
Mỗi người một điện tu luyện riêng mà Phi Tuyết cứ đòi dọn đến ở cùng. Mãi đến khi sư phụ cưỡng chế nàng ấy mới ngậm ngùi đi nhưng không tự nguyện một chút nào.
Nguyệt Lan cười thầm có lẽ cuộc sống tại Linh Tông học viện sẽ không nhàm chán cho lắm.