• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, người đàn ông trung niên kinh hoàng phát hiện ngọn lửa cũng xuất hiện trên cơ thể mình và bắt đầu lan rộng.

"Đừng, đừng giết tôi."

Người đàn ông trung niên phát ra giọng nói cầu xin.

Chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ cơ thể của ông ta đã bị ngọn lửa nuốt chửng không thương tiếc.

Lý Hiên không thèm nhìn lại lần nữa, hắn chỉ nhìn về phía trung tâm thành phố với nụ cười khinh bỉ trên môi.

Bên trong cứ điểm của tổ hành động đặc biệt ở Sở Châu, nhiều quan chức cấp cao tập trung tại sảnh.

Ngồi trên ghế chính trong đại sảnh là một người đàn ông trung niên, nét mặt uy nghiêm.

Ông ta là tổ trưởng tổng tổ Giang Nam của tổ hành động đặc biệt, Từ Văn Uyên.

Từ Văn Uyên bất mãn nhìn Giang Phá.

"Giang Phá, tôi đã bảo Ngụy Nhiên đi bắt Lý Hiên đó. Tôi tin rằng nhiều nhất nửa giờ nữa sẽ có tin tức, đến lúc đó để xem cậu có thể viện cớ gì cho sự kém cỏi của mình?"

"Người của trụ sở chính ở thủ đô tới cũng không làm gì được hay sao."

Trong giọng nói của Từ Văn Uyên có chút khinh thường.

Giang Phá nghe vậy, chỉ cười khổ một tiếng.

Các tổ hành động đặc biệt trải rộng khắp Long Quốc, xử lý các vụ án siêu nhiên khác nhau, với tư cách là thành viên của tổng tổ thủ đô, anh ta trực tiếp can thiệp vào các vụ án ở Giang Nam, điều này khiến Từ Văn Uyên, tổ trưởng của tổng tổ Giang Nam rất bất mãn với anh ta.

Sau khi nghe tin anh ta bị thương, Từ Văn Uyên lập tức sẽ đá anh ta ra, để tổng tổ Giang Nam tiếp quản vụ án mấy đại gia tộc bị diệt vong.

Vốn dĩ, bàn tay bị thương của Giang Phá quả thực không thể tiếp tục điều tra vụ án, nhưng Từ Văn Uyên vừa tiếp quản và cử người đi bắt Lý Hiên, hoàn toàn bác bỏ đề nghị dụ dỗ lôi kéo của Giang Phá để thu phục Lý Hiên.

Theo quan điểm của Giang Phá, đây chỉ đơn giản là đi tìm cái chết.

"Tổng tổ Từ, tôi thực sự không lừa dối ông đâu. Lý Hiên đó thật rất đáng sợ. Anh ta là đệ nhất cường giả đó. Nếu không, làm sao tôi có thể bị thương nặng như vậy?"

"Đệ nhất cường giả? Giang Phá, sao cậu dám nói thế chứ? Toàn bộ Long Quốc có bao nhiêu đệ nhất cường giả? Đến lúc này rồi mà cậu còn mạnh miệng à."

"Ngụy Nhiên mang theo lưới La Địa rời đi, sẽ sớm bắt được cậu ta, lát nữa để xem cậu còn gì để nói."

"Anh ta nhất định là đệ nhất cường giả." Giang Phá kiên trì nói.

Anh ta rất chắc chắn về sức mạnh của Lý Hiên.

"Haha, Giang Phá, cậu yên tâm, tôi sẽ báo cáo hết thảy hành vi vô năng lực của cậu, đến lúc đó tổng tổ thủ đô của cậu sẽ mất hết thể diện."

Lúc này, bên ngoài đột nhiên có tiếng động.

"Ai?"

"Dừng lại…"

Sau đó có một tiếng “rầm”, cánh cửa đại sảnh vỡ tan như những mảnh giấy.

Một bóng người nhàn nhã bước vào cửa.

"Ông là tổ trưởng của tổng tổ Giang Nam phải không? Là ông phái người đi bắt tôi phải không?"

Giọng nói bình tĩnh của Lý Hiên vang lên, nhưng lại mang đến cho mọi người một sự khiếp sợ vô hình, khiến cả đại sảnh rơi vào im lặng.

Lúc này, Từ Văn Uyên sửng sốt vài giây mới kịp phản ứng.

Ông ta nheo mắt lại: "Cậu là Lý Hiên? Thế mà Ngụy Nhiên không bắt được cậu, cậu còn xông tới đây."

Sắc mặt Từ Văn Uyên có chút u ám.

Ông ta vừa mới nói với Giang Phá rằng Ngụy Nhiên se bắt được Lý Hiên, nhưng trong chớp mắt ông ta đã bị tát vào mặt, điều này chỉ khiến ông ta trông thật bất tài.

Hơn nữa, Lý Hiên còn xông tới cửa, đúng là một cú vả mặt thật mạnh.

"Cậu thật to gan, còn dám xông vào phân bộ của tổ hành động đặc biệt, chán sống rồi sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK