Vẻ mặt Vương Quân vặn vẹo, miệng há hốc nhưng không phát ra được âm thanh nào.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng kỳ quái này, da đầu đều tê dại, nhanh chóng rút lui, cố gắng tránh xa 'Vương Quân.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, họ phát hiện ngọn lửa bắt đầu bốc lên trên cơ thể của mọi người.
Ngọn lửa khiến người ta không thể cảm nhận được một chút hơi ấm nào, trong nháy mắt, tất cả mọi người bị ngọn lửa bao bọc đều bị đốt thành tro bụi, thậm chí không còn một chút cặn bã, như thể đã bốc hơi khỏi thế giới.
Trong đại sảnh chỉ có một số người phụ nữ không có quan hệ gì với Vương Lãng, vẻ mặt kinh hãi nhìn cảnh tượng này.
Tất cả đều tái mặt vì sợ hãi, như thể vừa nhìn thấy ma.
Loại cảnh tượng này không phải chỉ xảy ra ở nhà họ Vương, mà tất cả những người có liên quan đến nhà họ Vương đều đồng loạt bị bốc cháy.
Trong các quán bar, hộp đêm, phòng tắm hơi, câu lạc bộ và trên những chiếc giường lớn trong khách sạn, những đứa con cháu của nhà họ Vương đều đồng thời biến thành tro bụi.
“Tổng cộng 325 người có huyết thống của nhà họ Vương đều đã bị giết”
"Tiếp theo là nhà họ Quách." Lý Hiên tự lẩm bẩm.
Khung cảnh thay đổi.
Trong một quán trà ở Giang Nam, Quách Thiên Minh, cậu chủ của nhà họ Quách đang uống trà với các đối tác của mình.
Xung quanh là những người phụ nữ quyến rũ trong bộ sườn xám, cũng có người chơi đàn tỳ bà, khói thuốc lượn lờ mờ ảo.
"Ông chủ Quách, lần này tôi đến khu Giang Nam làm ăn, sau này xin ông chủ Quách chiếu cố nhiều hơn."
Một người đàn ông béo như lợn đẩy hợp đồng đến trước mặt Quách Thiên Minh.
Hợp đồng đã mang lại cho Quách Thiên Minh 30% vốn cổ phần trong công ty mới của anh ta.
Nhà họ Quách ở vùng Giang Nam có địa vị phi phàm, thậm chí không cần gia tộc làm ăn, chỉ riêng những công ty này trả phí bảo vệ đã khiến họ kiếm được rất nhiều tiền.
Quách Thiên Minh bình tĩnh đọc hợp đồng, hài lòng gật đầu.
"Không tệ, sếp Lưu thật sự là người đàng hoàng. Tôi thích giao tiếp với những người như sếp Lưu, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
"Nhà họ Quách của tôi thì năng lực không nhiều, nhưng những người dám chống lại nhà họ Quách ở Giang Nam về cơ bản đều đã đi gặp diêm vương rồi, hahaha."
Nghe Quách Thiên Minh nói, nụ cười của sếp Lưu cứng đờ.
Chính vì biết năng lực của nhà họ Quách nên mới sẵn sàng chặt một miếng thịt lớn như vậy.
Lúc Quách Thiên Minh mỉm cười thì lại phát hiện có điều gì đó không ổn, bởi vì những người xung quanh nhìn hẳn ta một cách kỳ quái, giống như nhìn thấy ma.
"Tại sao chân tôi không cử động được? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Vừa cúi đầu xuống, hắn ta liền thấy một ngọn lửa đã lan đến đùi mình, sau đó bao trùm toàn bộ cơ thể hẳn ta, hẳn ta nhanh chóng bị ngọn lửa nhấn chìm.
Sếp Lưu đang nâng chén trà lên, sợ đến mức khiến tách trà rơi xuống đất kêu cạch cạch, sau đó anh ta chạy ra khỏi quán trà và hét lên: “Có ma…"