• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ông bắt tôi đến đây là muốn gì? – Gia Hân với vẻ mặt đề phòng nói.

- Ta chỉ nhờ cô bé tới có một chút việc thôi. Một vài này nữa tôi sẽ thả cô bé ra. Ta nói trước, con nên ngoan ngoãn ở đây và chớ có dở một vài mánh khóe nào không thì mấy ngày ở đây, cô bé không thể nào thoải mái như thế này đâu. – Ông ta vắt chéo chân và cúi người đe dọa.

Gia Hân im lặng chốc lát rồi nói:

- Nhưng tôi có thể lấy điện thoại của mình để nhắn một tin nhắn báo bình an được không?

Ông ta nghe thấy yêu cầu của cô thì suy nghĩ một chút rồi trả lời:

- Được. Nhưng phải lấy điện thoại khác để gửi. Ta già rồi nhưng công nghệ định vị điện thoại thì ta cũng biết chút ít đấy. – Nói xong thì ông ta gọi vọng ra bên ngoài. – Người đâu...

Dường như người bên ngoài có thể nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của hai người. Khi nghe thấy tiếng gọi, một người đàn ông tầm 40 tuổi đêm tới một chiếc điện thoại Nokia 1080 đen trắng cho ông Khanh, sau đó lui ra ngoài. Rồi sau đó, cô gái phục vụ cô lúc nãy cũng vào mở trói cho cô.

Đây là cơ hội tốt để trốn thoát. Tuy nhiên, hiện tại cô không biết đây là đâu, hay trong ngôi nhà này có bao nhiều người. Việc cố gắng để trốn ra ngoài như là một chuyện rất khả thi, đôi khi còn có thể đâm đầu vào đường chết. Lúc này thì cứ ngoan ngoãn chờ đợi địch mất cảnh giác mới là quyết định khôn ngoan nhất.

Cảnh tay tê rần do bị trói quá chặt được giải thoát khiến Gia Hân không thể nào không vặn vặn cổ tay mấy vòng. Điện thoại lúc này cũng đưa tới trên tay cô trước sự chứng kiến của ông Liêm Khanh.

Cô nhanh chóng nhận lấy rồi theo bản năng nhập số điện thoại của mẹ vào rồi nhắn tin: "Con là Gia Hân đây. Hiện tại con vẫn an toàn và khỏe mạnh, mọi người đừng quá lo lắng cho con. Vài ngày nữa con sẽ trở về nhà ngay thôi. Mọi người yên tâm." Đằng sau tin nhắn còn có mặt cười ^-^ mà cô hay dùng để kí tên đề phòng mọi người không tin tưởng người nhắn tin là cô. Trước khi gửi cô còn đưa tin nhắn mình sẽ gửi cho ông ta xem để chứng minh là cô sẽ không đề cập gì đến ông ta trong tin nhắn.

Cô gái bên cạnh với lấy điện thoại rồi nhanh tay muốn trói tay Gia Hân lại, nhưng cô né tránh rồi nói:

- Ông đã nói là nhờ tôi một số chuyện rồi mấy ngày nữa thả tôi ra cho nên tôi tin ông. Tuy nhiên, tôi không muốn bị trói chân trói tay như thế này. Ông cũng biết con gái cũng có nhiều vấn đề cá nhân cần giải quyết.

Ông ta nghe cô nói vậy thì bật cười:

- Được. Nếu con đã muốn như vậy thì ta sẽ không trói con lại làm gì. Nhưng mà ta sẽ dựng một trận pháp ở quanh căn phòng này. Cứ thế đi. – Nói rồi ông ta không một lời chào tạm biệt mà đi thẳng ra ngoài với cô gái đó.

Thấy cửa vừa đóng lại, Gia Hân nhanh chóng lao và nhà vệ sinh. May quá còn nhìn được.

...

Ting... một tin nhắn vang lên xé tan sự im lặng trong phòng khách. Ông Mạnh và bà Liên lo lắng không thể nào ngủ được cho nên đang ngồi chực chờ điện thoại thông báo của cảnh sát. Ngồi chờ cùng ông bà còn có Quốc Thiện đang cau mày xem lại video được quay lại ở trường mầm non và Gia Hưng không biết đang suy nghĩ cái gì.

Lúc đầu, bà tưởng tin nhắn linh tinh chẳng thèm lướt nhìn xem, tuy nhiên, linh tính mách bảo bà không thể không cầm điện thoại lên. Đập vào mắt bà chính là tin nhắn tới từ một số lạ tự nhận là con gái bà.



Bà bất ngờ hét lên làm cho mọi người giật mình.

- Sao thế bà? Có tin tức gì à? – Ông Mạnh nghe thấy thế thì lạnh cả người. Ông tưởng vợ mình nhận được thông tin xấu gì đó.

- Có tin nhắn của Miêu. Nó thông báo không có vấn đề gì rồi. Cái mặt cười này đúng chính là nó rồi.

Tin nhắn này làm mọi người thở phào một hơi, nhưng ngày nào Gia Hân vẫn chưa về thì lo lắng vẫn chưa hề được cởi bỏ.

Ở bên này, sau một khoảng thời gian ngồi nghiên cứu đoạn ghi hình xin được ở đội điều tra, Quốc Thiện cũng đã lần ra một chút manh mối. Anh đứng lên rồi nói:

- Mọi người đi nghỉ trước đi ạ vì giờ cũng đã muộn rồi. Bên phòng điều tra vẫn đang tiếp tục lần tìm manh mối, cho nên là sẽ nhanh tìm cô ấy về thôi. Con cũng phải quay về đơn vị để hỏi xem đã có thông tin gì chưa ạ. – Anh cúi đầu chào rồi nói với Gia Hưng đối diện – Em chú ý đến cô chú dùm anh.

Không có bố mẹ nào có thể yên lòng khi con cái của mình chưa an toàn mà về nhà cả. Anh sợ cô chú sẽ an không ngon ngủ không yên cho đến khi Gia Hân về nhà. Hiện tại chỉ có Gia Hưng là tỉnh táo nhất, anh nghĩ cậu ấy sẽ làm chỗ dựa tinh thần cho cả nhà.

- Không cần anh phải nhắc. Tôi tự biết phải làm như thế nào. – Gia Hưng khó chịu nói.

Quốc Thiện cũng đã quen với thái độ của Gia Hưng, cho nên anh cũng không thấy khó chịu khi nghe thấy cậu nói vậy.

Trong lúc anh dắt xe ra khỏi cửa thì đi ngang qua cây bồ đề to ở trước sân nhà. Cây vẫn tươi tốt nhưng nhìn có vẻ u ám khác xa với lúc trước anh nhìn thấy thân cây này. Bỏ qua cảm giác thấy kỳ lạ, anh chưa lên xe vội mà rút ra điện thoại của mình và gọi tới số của thầy Long.

- Thầy à, con có manh mối mới tìm thấy được. Không biết giờ con qua nhà thầy được không?

oOo.

Cách thời gian Gia Hân bị bắt cóc cũng đã 20 tiếng đồng hồ, mọi người đều có mặt đầy đủ ở phòng khách nhà của thầy Long, trong đó có cả chủ tịch Hiệp hội. Ai cũng chau mày nghiêm mặt với những gì mà họ suy đoán được.

Chủ tịch Hiệp hội đập tay lên đầu gối rồi nói:

- Cho nên cũng hiểu vì sao chiếc xe này giống như bốc hơi vậy. Chỉ cần một sử dụng trận pháp che mắt trên chiếc xe thì khó có camera nào có thể quay lại được. – Nói xong thì ông liếc mắt qua thầy Long rồi hỏi – Vậy ông có chắc những gì quyển sách đó nói là sự thật không?

Sáng nay, thầy Long có gọi điện cho ông bảo ông bay nhanh về thành phố này có chuyện cấp bách. Ông đã cùng những người có đức cao vọng trọng nhất ở trong Hiệp hội cùng tề tựu về đây để tìm ra đối sách cho những suy đoán mà đến cả ông cũng không thể nghĩ nó sẽ tồn tại.

- Vậy ông nghĩ sao về việc có tồn tại 5 tượng thần thú bằng đồng đen. Nếu nó không có tác dụng gì thì tại vì sao nó lại còn xuất hiện trên thế giới này. Tôi đoán hắn ta cũng đã tìm ra tất cả các tượng đồng rồi, cho nên mới làm ra chuyện bắt cóc đồ đệ tôi để dùng sức mạnh Thiên châu để khởi động trận pháp Ngũ Hành trận pháp này.



- Tối hôm qua, Quốc Thiện mang theo một tin tức đó là trong video mà anh xem được thì anh thấy cô đang tay về phía sau lưng và quay lưng về phía camera. Ngón tay trỏ của cô gập xuống rồi nhấc lên một cách rất có quy luật và anh thấy được đó là mã Morse*. Anh đọc ra được cô nhấn đi nhấn lại từ DAO SI cho nên anh mới biết được rằng, những kẻ mang cô đi là ai.

Sau khi nói với thầy Long, ông ấy cũng đoán ra được phần nào, tuy nhiên, ông bảo anh chờ đợi một chút để ông tìm đối sách. Và rồi, một cuộc họp khẩn được thành lập.

- Nếu trận này thành thì kết quả thế nào? – Có người hỏi.

- Khó mà nói được. Dù sao cũng là trận pháp Ngũ Hành nghịch thiên cải mệnh bá đạo. – Ông thở dài nói.

Trận pháp này không chỉ là thứ mà tất cả người trần mắt thịt nào đều khao khát mà cả yêu ma quỷ quái. Chỉ cần thay đổi phương hướng đặt trận thì cũng đã thay đổi luôn cả chức năng của nó. Nếu không biết thật sự ai là người sử dụng thì cũng khó để nghĩ tới cách giải trừ.

- La bàn cũng mất tích theo cô bé kia rồi, cho nên khó mà sử dụng nó để lần tìm ra dấu vết. Tuy nhiên, không phải là không có cách. Khi trận pháp được thiết lập thì ta có thể lần theo cột sáng để tới. Bởi vì vậy xin mọi người có thể nán lại thành phố này một thời gian trước khi mọi việc được giải quyết. – Nói xong thầy Long cúi đầu nhờ cậy.

- Có gì mà xin với không chứ. Đây là sứ mệnh của cả chúng tôi và ông nên không có chuyện ai nhờ cậy ai hết. Nhưng trước mắt ông nên nghiên cứu thêm thông tin trong quyển sách ấy để tìm thêm hướng giải quyết.

May mắn là sau khi đọc qua cuốn sách lấy được từ Bạch Kê Tinh, Gia Hân đã gửi lại quyển sách chỗ ông vì lo sợ cô nhìn thấy sự huyền diệu trong đó mà đi theo con đường không đúng đắn.

Mọi người đều gật gù chấp thuận rồi về phòng nghỉ ngơi sau một chuyến đi gấp rút. Hai dãy nhà bên cạnh phủ thời của thầy Long có đủ phòng cho mọi người nán lại, cho nên cũng không cần phải ra ngoài tìm phòng. Tuy nhiên, đông người ở đây một đoạn thời gian, cho nên ông phải ra công an phường thông báo tạm trụ trước. Hy vọng mọi chuyện được giải quyết nhanh chóng.

Trước khi ông ra ngoài thì Quốc Thiện gọi ông lại:

- Việc chúng sử dụng sức mạnh Thiên châu trong người Gia Hân có ảnh hưởng đến cô ấy không ạ?

- Ta cũng khó mà nói. Vì trận pháp này là trận pháp nghịch thiên, cho nên sẽ có sấm sét giáng suốt. Nếu con bé là mắt trân khởi động thì có thể nó sẽ nhận hết tất cả các đạo sấm sét giáng xuống. Ta e...

Đây cũng là điều mà ông rất lo sợ. Với sự thấu hiểu của ông với sư đệ của mình thì hắn ta sẽ không dựng trận pháp nếu không chắc chắn về sự an toàn của bản thân mình.

- Thầy sẽ không thể để chuyện này xảy ra phải không ạ? – Anh dù sao cũng là một người bình thường và không thể làm được gì.

- Dù sao, nó là người sẽ kế thừa tông môn này. Ta không thể để mặc nó được. – Sau đó vỗ vai anh – Con yên tâm.

Dù nhận được câu an ủi nhưng cũng khó lòng nào mà yên tâm được.

oOo.

1. Mã Morse: là một phương pháp sử dụng trong viễn thông để mã hóa văn bản ký tự như trình tự chuẩn của hai khoảng thời gian tín hiệu khác nhau được gọi là dấu chấm và dấu gạch ngang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK