Mặc dù tìm ra được danh tính của người đàn ông này, nhưng anh ta là người từ nơi khác đến thành phố này làm việc cho nên không thể chờ đợi người nhà của anh ta tới mới làm lễ được. Thời gian linh hồn rời khỏi cơ thể càng lâu thì xác suất gọi hồn về được càng ngày càng thấp.
Bởi vì ba hồn bảy vía đã phân tán gần hét cho nên thầy Long chỉ có thể dùng Chiêu Hồn Đại Pháp để gọi hồn người ấy về. Tối đó cô có việc bận nên không thể trực tiếp nhìn thấy, nhưng đại khái là dựng đàn, sử dụng móng tay và tóc để gọi linh hồn về. Nếu trước khi gà trống chưa thiến gáy mà linh hồn đã trở về thì lúc đó lễ Chiêu Hồn đã thành công, còn nếu không thì sẽ thất bại.
Nếu phách và hồn không về đầy đủ thì cũng chỉ trách số phận thôi.
Sau buổi lễ thì ngoại trừ phách Trừ Uế thì tất cả đã về đầy đủ, cho nên có thể từ giờ đến cuối đời thì anh ta phải gặp nhiều điều phiền toái về căn bệnh liên quan đến đường tiêu hóa thôi.
Khi tỉnh dậy thì anh ta cũng nhớ mang máng là có một người đứng trước mặt anh ta nói là mượn cơ thể anh ta một chút rồi sau đó anh ta bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại thì nằm ở đây rồi.
Bởi vì cũng không có tài sản gì nhiều nhặn gì cho cam, cho nên anh sau khi tĩnh dưỡng đầy đủ thì anh ta cảm tạ bằng phòng bị mỏng rồi trở về quê hương luôn. Sau chuyện này mà vẫn có tâm tình đi lập nghiệp xa phương nữa thì chỉ còn có đồ khùng.
Mấy hôm nay bên Hiệp Hội cũng bắt được mấy con tiểu yêu và ma mượn xác đang rục rịch làm bậy. Nếu so với số lượng của mấy năm trước thì nhiều gấp 4 đến 5 lần cho nên nên đang tìm mọi cách để đào tạo thêm pháp sư cùng Đạo sĩ để nhanh chóng đương đầu với sự gia tăng một cách khó hiểu này.
Bên Hiệp Hội Phật giáo cũng rất tích cự hỗ trợ, mặc dù việc họ có thể làm được cũng không nhiều nhưng đó cũng là một sự trợ giúp không hề nhỏ cho thời kỳ tiền khủng hoảng này.
Sau bao ngày bận rộn sử dụng Pháp khí la bàn tu luyện cùng luyện tập bắt một vài con yêu quái theo yêu cầu của một vài khách hàng thì cơ bản, cô đã dùng nó thuận tay hơn trước.
Không nói tới đại yêu nhưng mà tiểu yêu đứng trước mặt cô thì như con khiến vậy, một tay cô cũng có thể thu phục được nó.
Quốc Thiện cũng đã đem mấy sợi dây đỏ mà bên anh thu thập từ các nạn nhân và bị cáo trong mấy vụ án giết người vì tình liên tục tiếp diễn thời gian gần đây cho thầy Long xem xét. Sau một thời gian thì thầy Long cũng đã có câu trả lời.
- Sợi dây này không phải dây tơ hồng của ông Tơ bà Nguyệt. Nó chứa mùi của hồ ly tinh, làm một yêu vật có thể hút đi vận khí và sinh mệnh của người đeo nó. Nói đơn giản là từ xưa thì hồ ly tinh đã tu luyện bằng cách hút dương khí của đàn ông, nhưng mà sau này, nó cũng hút đi vận khí và sinh mệnh của cả nam lẫn nữ để tăng yêu lực. Sợi dây này không thể hút đi sinh lực, nó còn khống chế tâm tình của người đeo nó. Nếu những người có tiếp xúc với sợi dây này hóa điên thì không loại trừ khả năng có người khống chế.
Nhưng cũng có điểm lạ là tại sao lại mà như thế chứ? Người đứng đàng sau được lợi gì khi liên tục tạo ra những vụ án ghê rợn như vậy?
Nghe được thắc mắc của cô, thầy Long trả lời:
- Bởi vì nếu hút sinh lực một cách từ từ thì hắn ta sẽ mất nhiều hơn được. Cơ thể chúng ta sau một khoảng thời gian thì sinh mệnh và vận khí cũng sẽ dần cạn kiệt. Nếu vẫn duy trì cách này thì hắn ta không thể đảm bảo là người bị chọn có vứt bỏ sợi dây đó không và người đó còn có sinh lực đủ mạnh để hút cạn theo thời gian nữa không. Hơn nữa thời đại này cũng đã khác, vì linh khí đất trời không còn thịnh vượng nữa cho nên, Đạo trời cai quản sẽ thắt chắt hơn, nếu hắn ta trực tiếp hút đi sinh lực của họ thì sẽ bị tiêu trừ. Cho nên nếu lén lút thế này, hắn ta vừa có thể có nguồn sinh lực dồi dào vừa có thể thoát khỏi sự tiêu trừ của Đạo trời.
Nghe thầy Long giải thích, cô đã hiểu. Thực tế mỗi người đều có sinh lực và vận khí. Chúng sẽ tiêu hao dần đi theo thời gian, tuy nhiên lại thịnh vượng nhất trong khoảng thời điểm từ 20 đến 30 tuổi. Để cướp đi linh khí cùng sinh lực một cách “hợp pháp” thì chỉ có hai cách đó cướp linh khí của người sắp chết và cướp khí vận của người đã giết người.
Cho nên cách người này làm là một mũi tên trúng hai con chim. Chỉ cần điều khiển người chồng (bạn trai) giết nửa kia của mình thì hắn ta sẽ có được tất cả.
- Nếu ta không thế bắt được người đứng sau bức màn thì sẽ càng có nhiều người vô tội bị giết mất. Bên anh Quốc Thiện đã điều tra rồi nhưng mấy ngày gần đây, người bán sợi dây này ở trong phố cổ cũng im ắng không xuất đầu lộ diện cho nên con cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
- Nếu có mùi của hồ ly tinh thì chắc hẳn hắn ta chính là hồ ly tinh. Nhưng mà ta cũng không chắc tên kia đã tu luyện tới mấy đuôi rồi. Càng nhiều đuôi càng khó bắt được tên kia. Để ta về nhà lật sách lên xem sư tổ đời trước có để lại tư liệu gì không. – Nói rồi ông trở về nhà ngay, để Gia Hân ở lại trong điện thờ.
Quốc Thiện cũng mới nhận cuộc điện thoại xong rồi trở vào, thấy có một mình cô rồi hỏi:
- Thầy Long đi đâu rồi em?
Nghe anh hỏi thì cô cũng kể lại những gì thầy Long nói khiến Quốc Thiện nhíu mày:
- Anh thấy dù khó nhưng chúng ta phải tìm mọi cách ngăn cản người này lại. Không thể để có càng nhiều người chết một cách không chính đáng như vậy được. – Nói rồi ánh mắt anh ấy nhìn lên mấy sợi dây đang nằm yên vị trong tấm bọc ni long bảo vệ vật chứng rồi nói - Mấy người nằm vùng thấy có một cô bé khả nghi lảng vảng trong phố cổ, nghi ngờ là cô bé đã dẫn nhưng nạn nhân kia tới chỗ mua vòng dây. Anh đã bảo họ đừng manh động rồi, cho nên có thể một vài ngày nữa có tiến triển mới.
Nhưng anh nói vừa dứt lời thì điện thoại lại gọi tới và anh phải đi ngay. Dưới chân cầu vừa phát hiện thêm một thi thể đuối nước chết một cách bất thường, cho nên anh phải tới hiện trường khẩn cấp.
Tạm biệt anh rồi Gia Hân ở lại trong phủ thờ nghĩ ngợi rồi lôi hai cuốn sách cổ hiện tại cô đang sở hữu ra đọc.
Chẳng mất chốc mà phía bên ngoài trời đang tối dần. Trong điện thì tượng của thần tiên vẫn mang vẻ mặt tươi cười nhìn xuống dưới chúng sinh mà họ đang bảo hộ, một nụ cười nhân từ và thấu triệt hết thảy.
oOo.
- Sao chị lại ở đây? – Cô gái với gương mặt mệt mỏi và khuôn mắt hốc hác trông thấy ngạc nhiên hỏi.
- Sao chị lại không được ở đây? – Gia Hân không bất ngờ lắm mà hỏi lại. Chắc sau khoảng thời gian bị cô gái chết vì tai nạn kia bám theo không chịu nổi nữa nên muốn tìm người đuổi đi đây mà. Người ta đã có thiện chí nhắc nhở rồi không nghe cơ.
- Có phải chị giở trò với tôi không? Tại sao tôi vừa gặp chị xong lại bị ma quỷ bám theo? Chị nói đi. – Cô gái kích động gào lên làm cho những người đang có mặt tại trong khuôn viên nhà thầy Long giật mình và nhìn lại
Đi phía sau có một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt tựa tự như cô gái đấy. Thấy con gái mình hơi quá đáng, người phụ nữ lôi kéo tay con gái mình lại, ra hiệu cô ta bình tĩnh lại. Nhưng sau khi nghe cô trả lời, cô gái kia càng kích động hơn:
- Em gái à, người đá vào bát hương của người ta cũng là em. Em thì quá giỏi, không chỉ đá 1 lần, mà đá luôn cả hai lần. Chị đâu có bắt em làm như thế. Em phải cảm thấy may mắn là người ta chỉ bám theo em thôi đấy. Không thì em ăn đủ. – Sau khi liếc mắt qua bóng ma bên cạnh thì cô quay lưng đi về phía nhà cổ, để mặc cô gái kia kêu la hò hét phía sau.
Cô cũng không muốn đụng chạm cô bé này làm gì, nhưng mà có một số người thì phải để họ trải qua một vài trải nghiệm không may nào đó thì mới trưởng thành được.
Sau một thời gian bị ma quỷ theo sau khiến âm khí quấn thân, tâm tính cũng thay đổi theo chiều hướng tiêu cực hơn, dễ nổi nóng và làm những hành động dại dột. May gia đình phát hiện sớm không thì có thể năm sau cô bé kia không thể thi đại học được.
Vào trong nhà thì thấy hai bé Ớt và Cà đang mặc hai bộ quần áo khá là ấm ngồi xem tivi. Thời tiết hiện nay đang trở lạnh, cộng thêm với gần đây bệnh viêm phổi có dấu hiệu lây lan khá nhanh cho nên cô Nga cũng chuẩn bị áo quần rất kỹ lưỡng cho hai đứa.
Gần đây cô đang muốn tìm hiểu thêm về bùa chú, nhưng mà cuốn sách chép tay kia chỉ có bùa chú Hạ Cấp và một vài bùa chú Trung Cấp, cho nên cô phải tới nhà thấy Long kiếm một vài cuốn sách đem về nhà nghiên cứu. Tiện thể làm phiền ông ấy đánh giá mấy lá bùa Phá Sát mà cô tính đưa cho 3 đứa kia, đề phòng trường hợp nó không có nhiều hiệu quả như cô nghĩ.
Đang ngồi gặm táo với hai đứa nhỏ thì Hoàng Lân hớt hả hớt hải chạy vào trong phòng khách. Rót cho mình một ly nước rồi uống cạn, Hoàng Lân mới kiểm soát được nhịp thở dốc rồi nói với cô đang trố mặt ra nhìn ở bên cạnh:
- Thầy đang tìm Hân ở ngoài phủ kìa.
- Sao Lân chạy hớt ha hớt hải vậy? Mấy đứa nó thấy lại cười cho. – Rồi cô chỉ hai đứa nhóc cũng đang nhìn Hoàng Lân phía đối diện.
- Cười thì cười thôi. Dù có chạy nhảy mất hình tượng thì anh đây vẫn đẹp trai nhất quả đất, đúng không? – Sau khi Ớt trả lời là không thì Hoàng Lân vẫn không mất hứng trả lời câu hỏi của cô – Hôm nay có bên kia tìm Lân để xây nhà cầu tài, nhưng mà nhà đó làm ăn bất lương, mất hết phúc đức để hưởng rồi nên Lân không muốn làm. Ấy thế mà họ tìm đến tận đây. Hết cách Lân phải chạy về nhà để trốn, không thì toi.
Giàu có hay không thì cũng đã có số trời định sẵn rồi, không thể cưỡng cầu được. Nghịch thiên cải mệnh là trọng tội, dù có được trả công bằng tiền bạc như núi thì cũng không bằng những thì mà mình mất đi. Mặc dù có một vài người vì tiền tài cũng làm những chuyện này nhưng mà hậu vận có trôi qua tốt đẹp không thì lại là chuyện khác. Đôi khi muốn làm chuyện gì phải tính trước tính sau, chừa lại đường lui cho mình mới lâu dài được.
Nghe Hoàng Lân trả lời thì cô cũng nhún vai tỏ vẻ hiểu ý rồi đi ra ngoài. Chắc thầy Long đang muốn cô giúp đỡ gì đây.
Nhưng mà sao thầy không nói nói với Hoàng Lân là ông muốn cô giúp cô bé này. Mắt to mắt nhỏ hai bên nhìn nhau khiến lòng cô trở nên khó xử vì phía bên cạnh có một người cô cũng quen thuộc ngồi bên cạnh cô gái kia. Đó là em trai của Linh Lan.
Không ngờ 2 đứa này lại là bạn thân cùng lớp với nhau.
Đừng mà, cô không muốn dính dáng với ma nữ vẫn còn trinh tiết đâu.
Vì sao ư? Họ vừa nhiều yêu cầu mà lại vừa khó giải quyết nữa.
Bởi vì ba hồn bảy vía đã phân tán gần hét cho nên thầy Long chỉ có thể dùng Chiêu Hồn Đại Pháp để gọi hồn người ấy về. Tối đó cô có việc bận nên không thể trực tiếp nhìn thấy, nhưng đại khái là dựng đàn, sử dụng móng tay và tóc để gọi linh hồn về. Nếu trước khi gà trống chưa thiến gáy mà linh hồn đã trở về thì lúc đó lễ Chiêu Hồn đã thành công, còn nếu không thì sẽ thất bại.
Nếu phách và hồn không về đầy đủ thì cũng chỉ trách số phận thôi.
Sau buổi lễ thì ngoại trừ phách Trừ Uế thì tất cả đã về đầy đủ, cho nên có thể từ giờ đến cuối đời thì anh ta phải gặp nhiều điều phiền toái về căn bệnh liên quan đến đường tiêu hóa thôi.
Khi tỉnh dậy thì anh ta cũng nhớ mang máng là có một người đứng trước mặt anh ta nói là mượn cơ thể anh ta một chút rồi sau đó anh ta bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại thì nằm ở đây rồi.
Bởi vì cũng không có tài sản gì nhiều nhặn gì cho cam, cho nên anh sau khi tĩnh dưỡng đầy đủ thì anh ta cảm tạ bằng phòng bị mỏng rồi trở về quê hương luôn. Sau chuyện này mà vẫn có tâm tình đi lập nghiệp xa phương nữa thì chỉ còn có đồ khùng.
Mấy hôm nay bên Hiệp Hội cũng bắt được mấy con tiểu yêu và ma mượn xác đang rục rịch làm bậy. Nếu so với số lượng của mấy năm trước thì nhiều gấp 4 đến 5 lần cho nên nên đang tìm mọi cách để đào tạo thêm pháp sư cùng Đạo sĩ để nhanh chóng đương đầu với sự gia tăng một cách khó hiểu này.
Bên Hiệp Hội Phật giáo cũng rất tích cự hỗ trợ, mặc dù việc họ có thể làm được cũng không nhiều nhưng đó cũng là một sự trợ giúp không hề nhỏ cho thời kỳ tiền khủng hoảng này.
Sau bao ngày bận rộn sử dụng Pháp khí la bàn tu luyện cùng luyện tập bắt một vài con yêu quái theo yêu cầu của một vài khách hàng thì cơ bản, cô đã dùng nó thuận tay hơn trước.
Không nói tới đại yêu nhưng mà tiểu yêu đứng trước mặt cô thì như con khiến vậy, một tay cô cũng có thể thu phục được nó.
Quốc Thiện cũng đã đem mấy sợi dây đỏ mà bên anh thu thập từ các nạn nhân và bị cáo trong mấy vụ án giết người vì tình liên tục tiếp diễn thời gian gần đây cho thầy Long xem xét. Sau một thời gian thì thầy Long cũng đã có câu trả lời.
- Sợi dây này không phải dây tơ hồng của ông Tơ bà Nguyệt. Nó chứa mùi của hồ ly tinh, làm một yêu vật có thể hút đi vận khí và sinh mệnh của người đeo nó. Nói đơn giản là từ xưa thì hồ ly tinh đã tu luyện bằng cách hút dương khí của đàn ông, nhưng mà sau này, nó cũng hút đi vận khí và sinh mệnh của cả nam lẫn nữ để tăng yêu lực. Sợi dây này không thể hút đi sinh lực, nó còn khống chế tâm tình của người đeo nó. Nếu những người có tiếp xúc với sợi dây này hóa điên thì không loại trừ khả năng có người khống chế.
Nhưng cũng có điểm lạ là tại sao lại mà như thế chứ? Người đứng đàng sau được lợi gì khi liên tục tạo ra những vụ án ghê rợn như vậy?
Nghe được thắc mắc của cô, thầy Long trả lời:
- Bởi vì nếu hút sinh lực một cách từ từ thì hắn ta sẽ mất nhiều hơn được. Cơ thể chúng ta sau một khoảng thời gian thì sinh mệnh và vận khí cũng sẽ dần cạn kiệt. Nếu vẫn duy trì cách này thì hắn ta không thể đảm bảo là người bị chọn có vứt bỏ sợi dây đó không và người đó còn có sinh lực đủ mạnh để hút cạn theo thời gian nữa không. Hơn nữa thời đại này cũng đã khác, vì linh khí đất trời không còn thịnh vượng nữa cho nên, Đạo trời cai quản sẽ thắt chắt hơn, nếu hắn ta trực tiếp hút đi sinh lực của họ thì sẽ bị tiêu trừ. Cho nên nếu lén lút thế này, hắn ta vừa có thể có nguồn sinh lực dồi dào vừa có thể thoát khỏi sự tiêu trừ của Đạo trời.
Nghe thầy Long giải thích, cô đã hiểu. Thực tế mỗi người đều có sinh lực và vận khí. Chúng sẽ tiêu hao dần đi theo thời gian, tuy nhiên lại thịnh vượng nhất trong khoảng thời điểm từ 20 đến 30 tuổi. Để cướp đi linh khí cùng sinh lực một cách “hợp pháp” thì chỉ có hai cách đó cướp linh khí của người sắp chết và cướp khí vận của người đã giết người.
Cho nên cách người này làm là một mũi tên trúng hai con chim. Chỉ cần điều khiển người chồng (bạn trai) giết nửa kia của mình thì hắn ta sẽ có được tất cả.
- Nếu ta không thế bắt được người đứng sau bức màn thì sẽ càng có nhiều người vô tội bị giết mất. Bên anh Quốc Thiện đã điều tra rồi nhưng mấy ngày gần đây, người bán sợi dây này ở trong phố cổ cũng im ắng không xuất đầu lộ diện cho nên con cũng không biết nên bắt đầu từ đâu.
- Nếu có mùi của hồ ly tinh thì chắc hẳn hắn ta chính là hồ ly tinh. Nhưng mà ta cũng không chắc tên kia đã tu luyện tới mấy đuôi rồi. Càng nhiều đuôi càng khó bắt được tên kia. Để ta về nhà lật sách lên xem sư tổ đời trước có để lại tư liệu gì không. – Nói rồi ông trở về nhà ngay, để Gia Hân ở lại trong điện thờ.
Quốc Thiện cũng mới nhận cuộc điện thoại xong rồi trở vào, thấy có một mình cô rồi hỏi:
- Thầy Long đi đâu rồi em?
Nghe anh hỏi thì cô cũng kể lại những gì thầy Long nói khiến Quốc Thiện nhíu mày:
- Anh thấy dù khó nhưng chúng ta phải tìm mọi cách ngăn cản người này lại. Không thể để có càng nhiều người chết một cách không chính đáng như vậy được. – Nói rồi ánh mắt anh ấy nhìn lên mấy sợi dây đang nằm yên vị trong tấm bọc ni long bảo vệ vật chứng rồi nói - Mấy người nằm vùng thấy có một cô bé khả nghi lảng vảng trong phố cổ, nghi ngờ là cô bé đã dẫn nhưng nạn nhân kia tới chỗ mua vòng dây. Anh đã bảo họ đừng manh động rồi, cho nên có thể một vài ngày nữa có tiến triển mới.
Nhưng anh nói vừa dứt lời thì điện thoại lại gọi tới và anh phải đi ngay. Dưới chân cầu vừa phát hiện thêm một thi thể đuối nước chết một cách bất thường, cho nên anh phải tới hiện trường khẩn cấp.
Tạm biệt anh rồi Gia Hân ở lại trong phủ thờ nghĩ ngợi rồi lôi hai cuốn sách cổ hiện tại cô đang sở hữu ra đọc.
Chẳng mất chốc mà phía bên ngoài trời đang tối dần. Trong điện thì tượng của thần tiên vẫn mang vẻ mặt tươi cười nhìn xuống dưới chúng sinh mà họ đang bảo hộ, một nụ cười nhân từ và thấu triệt hết thảy.
oOo.
- Sao chị lại ở đây? – Cô gái với gương mặt mệt mỏi và khuôn mắt hốc hác trông thấy ngạc nhiên hỏi.
- Sao chị lại không được ở đây? – Gia Hân không bất ngờ lắm mà hỏi lại. Chắc sau khoảng thời gian bị cô gái chết vì tai nạn kia bám theo không chịu nổi nữa nên muốn tìm người đuổi đi đây mà. Người ta đã có thiện chí nhắc nhở rồi không nghe cơ.
- Có phải chị giở trò với tôi không? Tại sao tôi vừa gặp chị xong lại bị ma quỷ bám theo? Chị nói đi. – Cô gái kích động gào lên làm cho những người đang có mặt tại trong khuôn viên nhà thầy Long giật mình và nhìn lại
Đi phía sau có một người phụ nữ trung niên có khuôn mặt tựa tự như cô gái đấy. Thấy con gái mình hơi quá đáng, người phụ nữ lôi kéo tay con gái mình lại, ra hiệu cô ta bình tĩnh lại. Nhưng sau khi nghe cô trả lời, cô gái kia càng kích động hơn:
- Em gái à, người đá vào bát hương của người ta cũng là em. Em thì quá giỏi, không chỉ đá 1 lần, mà đá luôn cả hai lần. Chị đâu có bắt em làm như thế. Em phải cảm thấy may mắn là người ta chỉ bám theo em thôi đấy. Không thì em ăn đủ. – Sau khi liếc mắt qua bóng ma bên cạnh thì cô quay lưng đi về phía nhà cổ, để mặc cô gái kia kêu la hò hét phía sau.
Cô cũng không muốn đụng chạm cô bé này làm gì, nhưng mà có một số người thì phải để họ trải qua một vài trải nghiệm không may nào đó thì mới trưởng thành được.
Sau một thời gian bị ma quỷ theo sau khiến âm khí quấn thân, tâm tính cũng thay đổi theo chiều hướng tiêu cực hơn, dễ nổi nóng và làm những hành động dại dột. May gia đình phát hiện sớm không thì có thể năm sau cô bé kia không thể thi đại học được.
Vào trong nhà thì thấy hai bé Ớt và Cà đang mặc hai bộ quần áo khá là ấm ngồi xem tivi. Thời tiết hiện nay đang trở lạnh, cộng thêm với gần đây bệnh viêm phổi có dấu hiệu lây lan khá nhanh cho nên cô Nga cũng chuẩn bị áo quần rất kỹ lưỡng cho hai đứa.
Gần đây cô đang muốn tìm hiểu thêm về bùa chú, nhưng mà cuốn sách chép tay kia chỉ có bùa chú Hạ Cấp và một vài bùa chú Trung Cấp, cho nên cô phải tới nhà thấy Long kiếm một vài cuốn sách đem về nhà nghiên cứu. Tiện thể làm phiền ông ấy đánh giá mấy lá bùa Phá Sát mà cô tính đưa cho 3 đứa kia, đề phòng trường hợp nó không có nhiều hiệu quả như cô nghĩ.
Đang ngồi gặm táo với hai đứa nhỏ thì Hoàng Lân hớt hả hớt hải chạy vào trong phòng khách. Rót cho mình một ly nước rồi uống cạn, Hoàng Lân mới kiểm soát được nhịp thở dốc rồi nói với cô đang trố mặt ra nhìn ở bên cạnh:
- Thầy đang tìm Hân ở ngoài phủ kìa.
- Sao Lân chạy hớt ha hớt hải vậy? Mấy đứa nó thấy lại cười cho. – Rồi cô chỉ hai đứa nhóc cũng đang nhìn Hoàng Lân phía đối diện.
- Cười thì cười thôi. Dù có chạy nhảy mất hình tượng thì anh đây vẫn đẹp trai nhất quả đất, đúng không? – Sau khi Ớt trả lời là không thì Hoàng Lân vẫn không mất hứng trả lời câu hỏi của cô – Hôm nay có bên kia tìm Lân để xây nhà cầu tài, nhưng mà nhà đó làm ăn bất lương, mất hết phúc đức để hưởng rồi nên Lân không muốn làm. Ấy thế mà họ tìm đến tận đây. Hết cách Lân phải chạy về nhà để trốn, không thì toi.
Giàu có hay không thì cũng đã có số trời định sẵn rồi, không thể cưỡng cầu được. Nghịch thiên cải mệnh là trọng tội, dù có được trả công bằng tiền bạc như núi thì cũng không bằng những thì mà mình mất đi. Mặc dù có một vài người vì tiền tài cũng làm những chuyện này nhưng mà hậu vận có trôi qua tốt đẹp không thì lại là chuyện khác. Đôi khi muốn làm chuyện gì phải tính trước tính sau, chừa lại đường lui cho mình mới lâu dài được.
Nghe Hoàng Lân trả lời thì cô cũng nhún vai tỏ vẻ hiểu ý rồi đi ra ngoài. Chắc thầy Long đang muốn cô giúp đỡ gì đây.
Nhưng mà sao thầy không nói nói với Hoàng Lân là ông muốn cô giúp cô bé này. Mắt to mắt nhỏ hai bên nhìn nhau khiến lòng cô trở nên khó xử vì phía bên cạnh có một người cô cũng quen thuộc ngồi bên cạnh cô gái kia. Đó là em trai của Linh Lan.
Không ngờ 2 đứa này lại là bạn thân cùng lớp với nhau.
Đừng mà, cô không muốn dính dáng với ma nữ vẫn còn trinh tiết đâu.
Vì sao ư? Họ vừa nhiều yêu cầu mà lại vừa khó giải quyết nữa.