Trước khi đi nàng cũng không quên ném cho nhân vật chính, hai viên cực phẩm yêu thú kỹ năng thạch, rồi mới xoay người rời đi.
La chấp sự cũng gọi một tiểu nha hoàn vào phòng, rồi dặn dò:
“Chuẩn bị cho Vũ Thiên tiểu hữu một gian mật thất thật tốt, một chút nữa sẽ dùng đến”.
Sở dĩ La Lão chu đáo như vậy là vì ông ấy muốn xem xem Vũ Thiên sau khi đạt đến Thiên Phú Đế khí tức của cậu ta sẽ khủng bố đến nhường nào, ngoài ra La chấp sự cũng háo hức nhìn thấy hai loại đan dược thần kỳ đó có hình dáng gì.
“….”
Tại Công Nghệ Đảo, dựa vào thân phận của cỗ thân thể này Hắc Diện Thương Sinh, đã thành công trở lại Tôn gia.
Bất ngờ thay, mấy ngày hôm nay Đại Trưởng Lão của gia tộc này cũng không có ra tay với hắn.
Tôn Quyền (tên của Đại Trưởng Lão) mấy ngày hôm nay cũng vô cùng bực tức, đám côn đồ kia đã nhận linh thạch của hắn, đã xác định hoàn thành nhiệm vụ rồi, thế mà bây giờ tên kia vẫn còn khỏe mạnh vô cùng trở lại gia tộc.
Điều khiến lão càng buồn bực hơn chính là, lần này khi trở về cái tên Tôn Tiểu Thuần(tên của cỗ thân thể mà linh hồn Hắc Diện Thương Sinh đã đoạt xác) kia vậy mà cho hắn cảm giác nguy hiểm.
Là một cường giả lâu năm tên Tôn Quyền này rất tin vào trực giác của bản thân, nên mới tạm thời chưa có hành động đối với Hắc Diện Thương Sinh.
Hắn không ra tay là đúng, nếu mà ra tay chắc chắn sẽ sấp mặt, vì khí linh của Sinh Tử Luân Hồi Hạp còn đang giữ nhẫn trữ vật của phu thê Hắc Diện, trong đó có những thứ giết hắn một nghìn lần cũng được. Đây cũng là vốn gốc mà Thương Sinh dám trở lại gia tộc này, hắn tạm thời chỉ là không có tài nguyên tu luyện cấp thấp mà thôi, với cường độ của thân thể này mà dùng những thứ cao cấp chắc chắn sẽ bạo thể mà chết. Nên trở về gia tộc của cỗ thân thể này.
Hắc Diện Thương Sinh lúc này, đang phê pha hít lấy linh khí từ đóng linh thạch mà mình mới nhận được, tu vi đang phi tốc tăng lên.
Sở dĩ có được số linh thạch này, là vì cỗ thân thể này vốn là tiểu thiếu gia của Tôn Gia (nói lại), khi các trưởng lão khác kiểm tra thấy hắn có thất cấp thiên phú, đã tận tâm bồi dưỡng.
“….”
Trở lại Kinh Thiên Thương Hội, tại trong phòng, lúc này Ái Hoa Tiên Tử đang từng ngụm lớn từng ngụm lớn uống trà, nàng đã quá mệt rồi a, hai lần đi đi lại lại… Khiến Ái Hoa có chút không giữ ý tứ nữa…
Thấy nàng như vậy, La chấp sự mới ho nhẹ một tiếng, rồi mới cất lời hỏi:
“Sao rồi thương hội chúng ta tại nơi đây còn có bao nhiêu phần dược liệu, mà Vũ Thiên tiểu hữu cần?”
Lúc này Ái Hoa Tiên Tử cũng biết bản thân mất ý tứ rồi, vội chấn tỉnh lại nói:
“Đa số dược liệu cậu ấy cần đều là thiên niên, nên cho dù Ái Hoa có lật tung cả bảo khố lên cũng chỉ tìm được có sáu phần dược liệu mà thôi, mỗi loại đan dược có ba phần”.
Nói xong nàng cũng tháo một chiếc nhẫn trữ vật từ trên tay mình ra, đưa cho Vũ Thiên, rồi mới ngập ngừng báo giá:
“Tất cả những thứ công tử mua, có trị giá là một nghìn vạn thượng phẩm linh thạch”.
Sau khi chi trả linh thạch xong, Vũ Thiên đã ngay lập tức được La Chấp Sự và Ái Hoa Tiên Tử dẫn đường đến mật thất, mà ông ấy nhờ tiểu nha hoàn chuẩn bị lúc nãy.
Khi đến nơi La Lão nói:
“Tiểu hữu vào trong giác tỉnh kỹ năng đi, lão phu và Ái Hoa sẽ ở đây hộ pháp cho”.
Vũ Thiên cũng chỉ gật đầu một cái, đã tiến vào trong, bắt đầu hấp thu yêu thú kỹ năng thạch, đồng thời cũng không quên cho dược liệu vào không gian trữ vật của hệ thống, để cho chức năng luyện đan bắt đầu làm việc, theo dự tính của hắn, sau khi có được hai cái đệ tứ kỹ năng mới, đan dược cũng sẽ ra lò.
Sau khi nhân vật chính vào trong mật thất, La chấp sự mới hướng Ái Hoa nhắc nhở.
“Vũ Thiên tiểu hữu sau này rất có thể trở thành trượng phu của tiểu thư, nên tiên tử phải giữ ý tứ một chút…”
Nghe được những thông tin này Ái Hoa Tiên Tử đã chấn kinh vô cùng rồi, run giọng hướng La Lão hỏi thêm:
“Hai vị đại nhân cũng đã đồng ý…”
Thấy cái gật đầu của ông ấy, Tiên Tử đã không biết nói thêm lời gì cho phải nữa rồi, chỉ âm thầm nói với lòng mình rằng:
“Sau này phải chú ý hơn mới được…”
Rất nhanh tám canh giờ cũng đã trôi qua, bên trong mật thất, lúc này Vũ Thiên cũng đã mở mắt ra, hắn đã thức tỉnh được đệ tứ kỹ năng đầu tiên của mình.
Tiểu Loli đang nằm ngủ trên vai của nhân vật chính, cũng đột nhiên thức giấc, cất giọng non nớt của mình lên, cung cấp thông tin chi tiết về kỹ năng mà chủ nhân của bản thân mới giác tỉnh:
“Đệ Tứ Kỹ Năng của ngài có tên là < Thần Thánh Chi Hỏa >
Công Dụng: Khi người thi triển kỹ năng này, sẽ hy sinh hai mươi phần trăm khả năng phòng thủ của bản thân, chuyển hóa chúng thành một trăm hai mươi phần trăm sát thương cho tất cả kỹ năng còn lại của thiên phú Thiên Linh Viêm Hỏa.
Nếu được kích phát trong hỏa lĩnh vực, giảm năm mươi phần trăm khả năng phòng thủ tiêu hao, đồng thời tác dụng cường hóa được gia tăng gấp đôi. Toàn bộ thuộc tính (trừ phòng thủ) đều được gia tăng thêm hai mươi phần trăm.
Kỹ năng này còn có một hiệu ứng bị động, giúp cho tất cả kỹ năng còn lại của chủ nhân có năm phần trăm tỷ lệ chí mạng (gấp đôi sát thương)”.
Sau khi Tiểu Linh nói về chiêu thức mới của bản thân mình, nhân vật chính cũng đã không tin vào những gì tai mình nghe thấy nữa rồi, thật quá nghịch thiên rồi.
Hắn phải mất hơn một canh giờ, mới có thể cho bản thân mình bình tĩnh hơn và đạt trạng thái tốt nhất để hấp thu viên kỹ năng thạch thứ hai, giác tỉnh đệ tứ kỹ năng cho Thiên Phú Băng Hệ của mình.
“…”
Bây giờ, tại Thiên Phú Học Viện, Dung Nhi đang rất vui mừng nói cho Thảo Vân biết về thiên phú thứ hai của mình.
Phải biết nó rất phù hợp với thiên phú thứ nhất của nàng, thấy Mỹ Dung cứ úp úp mở mở mãi, Vân Nhi không chịu được nữa lên tiếng hỏi thẳng:
“Đến cùng thiên phú thứ hai của muội là gì, khai ra mau”.
Nói xong Âu Dương Thảo Vân đuổi Tiểu Dung chạy vòng vòng rồi.
Sau một lúc, thở không ra hơi nữa, Dung Nhi mới lên tiếng đáp:
“Được rồi được rồi, đừng đuổi nữa muội chịu thua rồi nha, thiên phú thứ hai của muội tên là Tử Thần Ma Liêm”.
Bốn chữ Tử Thần Ma Liên vừa được Mỹ Dung thốt ra, một giọng cười vui sướng đã vang vọng nơi ở của Thảo Vân.
Người phát ra tiếng cười này chính là Độc Cô Tuyệt, ông ấy mới định đi tìm đệ tử yêu quý của mình để hỏi xem, việc thức tỉnh thiên phú thứ hai thế nào rồi…
Nhưng không ngờ là…