“Chủ nhân linh thạch cần cho việc ấp trứng thần thú rồi, bây giờ người hãy rút thưởng đi, biết được loài thần thù trong trứng, Tiểu Linh mới có thể cho ra chính xác số lượng linh linh thạch được”.
Nghe xong đề nghi của tiểu nha đầu, Vũ Thiên lập tức hô hoán với hệ thống, cho bản thân sử dụng lượt bốc trứng thần thù.
Âm thanh máy móc của hệ thống lại vang lên:
“Mở ra kho trứng thần thú. Ký chủ có một lượt chọn trứng thần thú”
Lúc này hơn một vạn cái trứng to bằn trứng đà điểu ở địa cầu hiện ra trong phòng, chỉ có Vũ Thiên có thể nhìn thấy, chúng nó có đủ màu sắc và trên mỗi cái trứng đều có một dấu chấm hỏi to đùng.
Tiểu Loli lên tiếng nói:
“Chủ nhân chỉ cần ôm lấy một cái trứng là xong, những cái trứng còn lại sẽ biến mất, hệ thống sẽ cung cấp thông tin về thần thú trong trứng cho Tiểu Linh nha”.
Vũ Thiên vội vã lên tiếng hỏi:
“Vậy người có thể chỉ dẫn chọn cái nào hay không, chắc chắn ngươi biết trong kho trứng thần thú của hệ thống có những loài gì mà”.
Tiểu Loli bất đắc dĩ trả lời:
“Tiểu Linh biết thì có biết đó nhưng đây là lượt rút ngẫu nhiên, nên ngài hãy tự quyết đi, bản thân Tiểu Loli không được cung cấp thông tin gì thêm”.
Không nhận được sự chỉ dẫn của tiểu nha đầu, Vũ Thiên chỉ có thể nhắm mắt chọn bừa. Hắn đảo mắt qua một vòng tất cả trứng trong phòng. Đột nhiên nhìn thấy có một cái trứng màu bạc rất hiểu động và nghịch ngợm, không ngừng va chạm với những cái trứng khác tạo ra âm thanh:
“Cạch cạch cạch”.
Rồi hắn cũng phát hiện ra một cái trứng màu hồng, đang lặng lẽ lăn lăn lên giường của hắn, sau đó nằm lên chiếc chăn của Vũ Thiên ở trên đó.
Nhân vật chính đã ngay lập tức quyết định sẽ chọn một trong hai quả trứng này, nhưng hắn chỉ có một lượt rút trứng thôi, nên Vũ Thiên dừng lại suy nghĩ kỹ càng hơn…
Sau mười lăm phút cân nhắc thật kỹ, hắn quyết định hôm lấy quả trứng màu bạc, ngây lập tức các quả trứng còn lại biến mất.
Một phút sau, Tiểu Loli lập tức hét lên:
“A a Tiểu Linh cực kỳ nghi ngờ chỉ số vận khí của người a, sau lần nào ngài cũng nhặt được chí bảo, từ mấy cái trò ngẫu nhiên của hệ thống vậy…
Thần thú trong quả trứng này, là là… Vạn Hóa Cốt Long a”.
Vũ Thiên hụt hẫng đáp:
“Có cái gì mà nha đầu ngươi lại hét ầm lên như thế, chỉ là một con Cốt Long thôi mà (Vũ Thiên xuyên qua từ địa cầu nên đã quá quen với nói rồi, Cốt Long xuất hiên trong rất nhiều truyện tại nơi đó, tiêu biểu là OverLord)”.
Nghe thấy lời nói của chủ nhân mình, Tiểu Linh bất mãn hét ầm lên:
“Cái gì mà chỉ là một con Cốt Long thôi, chủ nhân người có biết không cái trứng người vừa có được đang chứa bên trong, một trong những loài thần thú mạnh hàng đầu Vũ Trụ đó
Để Tiểu Loli nói cho người thông tin về nó
Vạn Hóa Cốt Long là một loài Thần Thú có thể tu và công kích vật lý khủng khiếp nhất trong Vũ Trụ.
Nó ở giai đoạn ấu niên kỳ (từ lúc nở ra đến mười năm tuổi, nếu đủ linh thạch ấu niên kỳ sẽ được rút ngắn) đã có chiến lực ngang bằng cửu cấp yêu thú tại Thiên Phú Vị Diện, tương đương với sức chiến đấu của một cường giả Đại Thiên Phú Tổ a.
Loài thần thú này chỉ cần có linh thạch, hay nguồn năng lượng cao hơn để hấp thu là có thể không giới hạn tiến cảnh, loài này không những là thú sủng cường đại mà còn là tri kỷ của một số tồn tại khủng bố ngoài Vũ Trụ.
Cuối cùng là ưu điểm mạnh nhất của Loài Thần Thú này, từ mỗi mảnh vở trên người Vạn Hóa Cốt Long nếu có đủ linh thạch chúng ta có thể biến nó thành một con mới (nhưng mỗi mảnh vở mất đi ngài phải bỏ ra gấp mười lần số linh thạch ấp trứng để khôi phục a).
Điều này có ý nghĩa gì chủ nhân biết không, nếu có đủ linh thạch cả tông môn của người đều sẽ sở hữu được thần thú này”.
Nghe Tiểu Loli giảng xong, hơi thở của Vũ thiên đã có chút dồn dập rồi, run giọng một lần nữa xác nhận:
“Tiểu nha đầu, những gì ngươi nói là thật sự à…
Không ngờ, không ngờ, nó lại, nó lại nghịch thiên đến thế”.
Tiểu Linh đáp:
“Một trăm phần trăm là thật nha chủ nhân, a mà quên nữa ngài đừng vui mừng quá vội nha, Tiểu Loli chưa cho ngài biết số linh thạch cần ấp trứng nha, tống số linh thạch người đang có hiện tại là (quy hết về trung phẩm linh thạch rồi nhé) năm mươi bảy nghìn vạn, vẫn còn thiếu hai mươi ba nghìn vạn nữa để có thể ấp nở trứng của thần thú Vạn Hóa Cốt Long”.
Nghe xong lời này của tiểu nha đầu, Vũ Thiên ngay lúc này đang ở trên mây ngay lập tức trở lại mặt đất a:
“ cái gì, cái gì, tám mươi nghìn vạn chỉ để ấp nở nó ra, rồi nuôi nó tốn bao nhiêu nữa, rồi muốn tạo một con thần thú mới là cần tám tram tám mươi nghìn vạn, Tiểu Linh à cho dù ta có đi cướp cũng không có nhiều như thế a”.
Tiểu nha đầu không quan tâm nói:
“Chuyện này có liên quan gì đến Tiểu Linh đâu, những gì chủ nhân cần biết đã cho ngài biết rồi, còn làm sao để có linh thạch là chuyện của ký chú người mà”.
Nói xong Tiểu Loli ngay lập tức trốn vào người nhân vật chính, tiểu nha đầu sợ bị Vũ Thiên tóm được và bị hành hạ một trận ( không ngừng cù lét).
Lúc này chỉ còn một mình hắn ở trong phòng, không khỏi lắc đầu cười khổ, sau đó thở dài nói:
“Haiz… Thật sự còn quá nghèo a”.
Uyển Nhi và Tố Tố lúc này đang ở trong Long Tiên Giới tu luyện, nghĩ không ra cách kiếm thêm linh thạch, Vũ Thiên cũng chỉ còn cách tiến vào đó tìm hai nàng, cùng tìm biện pháp a.
“----“
Trời tối.
Lúc này tại Công Nghệ Đảo, người thiếu niên ấy đã nguy kịch rồi, trong lúc hắn ngật đám côn đồ đã ra tay với linh hồn của cậu ấy.
Cuối cùng thiếu niên này cũng rời khỏi cỏi đời, đúng lúc này Sinh Tử Luân Hồi Hạp mang theo linh hồn của hai vị Đế Tôn chui vào đan điền của cậu ấy.
Khí linh của pháp bảo này để cho Hắc Diện Đế Tôn đoạt xát trọng sinh, sau đó rơi vào ngủ say(Trước lúc ngủ say nó cũng truyền vào linh hồn chủ nhân của mình những việc đã sảy ra) (Dạ Nguyệt Đế Tôn Linh hồn bị trọng thương quá năng nên được nó phong ấn trong pháp bảo rồi).
Sau một lúc Hắc Diện tỉnh lại, trong một tí ký ức còn xót lại của thân thể này, hắn biết được, thì ra thiếu niên này là con trai của gia chủ Tôn Gia.
Biết được mưu đồ của đại trưởng lão muốn cho hậu đại mình, kế thừa chức vị gia chủ, nên đã không ngừng ra tay với những tiểu bối khác trong tộc.
Lúc này phụ thân hắn đang bế quan trùng kích cảnh giới, không biết những gì tên trưởng lão này làm.
Cậu thiếu niên này biết mình không thể lại trong gia tộc nữa, nếu còn tiếp tục ở lại sẽ không thể tránh khỏi ma trảo của đại trưởng lão.
Nên đã trốn ra ngoài, giả làm một tên ăn mày, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị rơi vào độc thủ của ông ta.
Sau khi hoàn toàn tiếp nhận thân thể này, Hắc Diện Đế Tôn đã tự mình nói với lòng rằng:
“Từ nay sẽ không còn Hắc Diện Đế Tôn nữa, mà chỉ có Hắc Diện Thương Sinh.
Chủ nhân trước của cổ thân thể này, ngươi hãy yên tâm an nghĩ đi, ta sẽ thay ngươi báo thù, hạ bệ tên đại trưởng lão đó.
Âm Tà Đế Tôn ngày ta trở về sẽ là ngày tàn của người và Vô Pháp Đế Tông”.