Cũng vì lần sơ kiến lúc thập tứ niên do gia gia của nàng dẫn nàng đến Hàn gia cùng gia gia của Vũ Thiên bàn về chuyện hôn ước của Vũ Thiên và Thảo Vân (gia gia của Hàn gia Và Âu Dương gia là huynh đệ kết bái vào sinh ra tử Hàn gia đã vô số lần giúp Âu Dương gia vực dậy sinh ý lúc Âu Dương gia khó khăn nên khi hai đứa cháu cố sinh ra đã được chỉ phúc vi hôn) cũng là lần gặp gỡ định mệnh đó đã khiến Thảo Vân nhất kiến chung tình với Vũ Thiên, cũng vì như vậy khi biết Hàn gia bị tập kích nàng đã không ngần ngại cầu xin gia tộc mình giúp đỡ. Nhưng đứng trước sự cường đạo của nhất lưu tông môn, và gia gia của Hàn Vũ Thiên và Âu Dương Thảo Vân đã qua đời khi Vũ Thiên và Thảo Vân ở thập ngũ niên nên Âu Dương Gia đã từ chối giúp đỡ Hàn Gia.
Nàng khi nhận được câu trả lời từ phụ thân và gia tộc đã hết sức bàng hoàng con tim nàng gần như tan nát nàng rất thất vọng khi đứng trước cường đạo gia tộc đã không đứng ra giúp Hàn gia, nhưng trời không phụ lòng người Nàng năm nay cũng thập lục niên đã thức tỉnh thiên phú so với Vũ Thiên ba tháng thiên phú của nàng là thiên phú không gian hệ (thiên phú của nàng là thất cấp), nàng đã đánh đổi hai phần tinh huyết cùng với khả năng tu vi mãi mãi không tiến triển thi triển bí pháp xuyên toa không gian để đến Hàn gia ngay lúc Vũ Thiên sắp một chân bước vào địa phủ.
Nhưng với tu vi của nàng thi triển bí pháp xuyên toa không gian cũng đã là gánh nặng vô cùng to lớn đối với nàng, nhưng vì tình yêu mà lúc này nàng còn kéo theo cả Vũ Thiên. Bất chợt lúc không gian loạn lưu xuất hiện lúc này Thảo Vân cũng đã sức cùng lực kiệt không thể làm ra thêm bất kỳ động tác nào để thoát khỏi không gian loạn lưu. Nhưng với tình cảm của nàng dành cho Vũ Thiên nàng đã dành hết sức mình ôm chặc Vũ Thiên để mặt thời gian loạn lưu cuốn lấy nàng cùng Vũ Thiên.
Ba ngày sau nàng tỉnh dậy bên cạnh hàn thủy đàm (hàn thủy đàm là nơi các tu sĩ vô cùng ái ngại vì khi rơi vào dưới sự lạnh giá của hàn thủy đàm sẽ làm linh hồn sụp đổ) cảm thấy lòng ngực mình thật ấm áp nàng mở mắt ra nhìn thấy đó chính là người nam nhân mình ngày đêm mong nhớ suốt hai năm liền nước mắt của nàng đã tuôn trào khắp trên khuôn mặt thoát tục của nàng. Nàng nhẹ nhàng lay động Vũ Thiên đạo – Vũ Thiên chàng tỉnh lại đi.
Vũ Thiên lúc này mới chậm rãi mở mắt ra, cảm giác đã ùa về cảm xúc đầu tiên mà Vũ thiên cảm thấy là ngực mình thắt lại từng đoạn ký ức ùa về, từng cảnh máu tanh mưa máu, thây phơi khắp nơi, hồi ức lại hình ảnh gia tộc, tộc nhân của mình nằm trong biển máu Vũ Thiên lúc này đã đánh mất lý trí của bản thân mình. Vũ Thiên hét lên khôngggggggggggggggggggg... Khi Vũ Thiên Thực sự mở mắt ra trước mắt hắn là Hàn thủy đàm hắn đã không ngần ngại nhảy xuống đó để quên đi nỗi đau và những mất mát mà hắn chịu đựng. Hành động của hắn nhanh đến mức Thảo Vân cũng không phản ứng kịp khi hắn lao khỏi vòng tay của nàng tim nàng như quặn thắt lại dường như thứ gì đó quý nhất đời mình đang dần ra khỏi tầm tay nàng... Nhưng thứ đập vào tai nàng hiện tại chỉ là một tiếng đùng đoàn to lớn cùng với đó là thủy đàm dậy sóng cùng vô số bọt nước bắn vào tinh không... như phản ứng trong vô thức nàng vội vàng nhảy vào thủy đàm để cứu Vũ Thiên. Sau một lúc nàng đã ngôi lên khỏi thủy đàm cũng kéo theo Vũ Thiên đang nằm bất động trong lòng nàng. Vũ Thiên lúc này có thể nói là sức cùng lực kiệt tâm can tan nát vì gia tộc của hắn bị diệt cũng với đó là sự tổn thương linh hồn mà hàn thủy đàm mang lại Vũ Thiên lúc này đã như ngọn đèn trước gió thôi cái là tắt, Thảo Vân tình cảnh lúc này cũng không kém gì Vũ Thiên sắc mặt đã tái nhợt làn môi hồng nhuận của nàng đã mất đi lúc nào chả biết thay vào đó môi nàng lúc này tím tái lại và kèm theo đó là từng cơn đau sâu thẳm trong linh hồn nàng do tổn thương mà hàn thủy đàm mang lại.
Nhưng những nỗi đau đó không bằng nỗi đau hiện tại trong lòng nàng chứng kiến người mình vì gia tộc mà mất đi lý trí nhảy xuống hàn thủy đàm để tự tử cũng như sự vô tình của gia tộc đã không giúp Hàn gia khi Hàn gia gặp nạn. Nàng tự trách bản thân mình chỉ do nàng không mạnh mẽ nên đã không đến kịp để cứu gia tộc của nam nhân của mình, cũng vì nàng không mạnh mẽ nên trong gia tộc nàng không có tiếng nói nên đã không thể cầu xin gia tộc mình giúp đỡ Hàn gia lúc Hàn gia gặp nạn. Cũng vì nỗi bi thương thống khổ mà mấy ngày qua đã xây dựng cho nàng quả tâm cường giả nàng tự thề với mình rằng nhất định sẽ mạnh lên mạnh đến mức đứng đầu toàn thiên phú vị diện để có thể ở bên nam nhân của mình yêu cũng như không cho phép viễn cảnh tuyệt vọng như hôm nay lập lại.
Vì thương thế quá nặng về thể xác lẫn linh hồn nàng đã mất hơn thập bát canh giờ để áp chế thương thể của mình để bí mật đưa Vũ Thiên về gia tộc của mình. Nhìn Vũ Thiên nằm bất động trên giường trong khuê phòng của nàng, mà từng giọt lệ của nàng vẫn lăn trên má, không từ ngữ nào có thể diễn tả nổi bi phẫn trong lòng nàng lúc này. Cũng không từ ngữ nào có thể diễn tả được tình yêu mà nàng dành trọn cho Vũ Thiên, không biết người con gái ấy yêu người con trai ấy thế nào mới có thể hy sinh nhiều như vậy chấp nhận tổn thương về bản thân mình chỉ mong rằng nam nhân mình yêu thương được sống được vui vẻ bất chấp sự ngăn cản của gia tộc đã đơn thân đi cứu người mình yêu.
Nhưng giấy vẫn không gói được lửa dù nàng đã bí mật vô cùng đưa Vũ Thiên đến khuê phòng của mình nhưng vẫn để một hạ nhân trong Âu Dương gia tộc phát hiện. Hạ nhân ấy đã đem tin này bảo với Âu Dương gia chủ. Rầm một tiếng đạp cửa xong vào cùng với những tiếng bước chân hữu lực đang tiếng vào khuê phòng của nàng. Khi nàng giật mình quay lại bật thốt lên một tiếng
“ Cha”
một âm thanh âm trầm hữu lực đáp lại
“ Hắn là ai”,
“Chàng ấy là Hàn Vũ Thiên”.
Bất chợt Âu Dương gia chủ lấy từ trong ngực mình ra một tiểu thiên phú thạch nhanh tay trích máu của Vũ Thiên vào thiên phú thạch (tuy thiên phú thạch tại đảo chủ mới có nhưng những tiểu phú thạch thì những gia tộc tam tứ lưu điều có thể sở hữu vì không phải lúc nào gia chủ các gia tộc cũng có thể đưa tộc nhân của mình đến chủ đảo để kiểm trắc thiên phú). Tiểu thiên phú thách lóe lên một thứ ánh sáng vô cùng yếu nhược: Hàn Vũ Thiên, Thiên Phú Tầm ti cước thiên phú nhất cấp . Hai tiếng nói âm trầm đến cực điểm kèm theo sự khinh thường đến tận cùng từ miệng Âu Dương gia chủ thốt ra
“ phế vật”
Âu Dương gia chủ nói tiếp
“nữ nhi ta không muốn con và tên phế vật này có bất kỳ mỗi quan hệ nào hôn ước giữa con và hắn ta sẽ hủy bỏ con không thể nào gả cho tên phế vật như thế được”.
Mình mới tập tành viết nếu có sai lỗi chính tả hày gì đó các bạn vui lòng bỏ qua cũng như để lại lỗi chính tả ở phần bình luận để mình có thể hoàn thiện hơn văn phong cũng như tác phẩm ạ đa tạ các bạn nhiều