Nghe được mệnh lệnh, Sài Lập Sơn đang cảm thấy có chút khó xử, chân liền đạp Long Xà bộ đặc hữu của Ly Thủy Tông, thân hình xoay chuyển, khẽ quát một tiếng:
- Lập trận!
Tám tên đệ tử ngoại môn của Ly Thủy Tông ở dưới Sài Lập Sơn dẫn dắt, chân bước long xà, trong lúc chạy vội, như long phục xà hành, thời gian trong nháy mắt, liền mơ hồ vây quanh Diệp Chân lại.
- Tiểu Ly Thủy Long Xà trận?
Trên đài, Đại trưởng lão Lộ Trường Xuyên không khỏi nhíu mày, ánh mắt có chút lo lắng, Tiểu Ly Thủy Long Xà trận này, không tính là trận pháp chân chính, cao nữa cũng không tính là một loại pháp môn phối hợp chém giết.
Nhưng dùng để đối phó võ giả dưới Dẫn Linh cảnh, tác dụng lại vô cùng lớn.
Cao tầng khác của Tề Vân Tông, ngay cả Đại hoàng tử Chu Huyễn cũng lộ ra vẻ lo lắng.
Nguyên nhân rất đơn giản, Ly Thủy Long Xà Trận của Ly Thủy Tông quá có tiếng tăm.
Trăm năm trước, Ly Thủy Tông là dựa vào Ly Thủy Long Xà Trận này lập nghiệp.
Ly Thủy Long Xà Trận chia làm hai trận lớn nhỏ, nhất là Tiểu Ly Thủy Long Xà trận, đệ tử Ly Thủy Tông hành tẩu giang hồ đều coi là bản lĩnh áp đáy hòm.
Tiểu Ly Thủy Long Xà trận, có thể lớn có thể nhỏ, vô cùng linh hoạt, ít nhất ba người mới có thể bày trận, nhiều nhất, có thể bố thành đại trận trăm người, không chỉ linh hoạt, uy lực cũng rất khả quan.
Tiểu Ly Thủy Long Xà trận dưới mười người, được xưng trận nhãn vô địch cùng giai.
Tiểu Ly Thủy Long Xà trận cần một trận nhãn làm chủ đạo, lấy tu vi của trận nhãn tham chiếu, một khi Tiểu Long Xà trận dưới mười người hoàn thành, quét ngang cùng giai.
Trên thực tế, một khi Tiểu Ly Thủy Long Xà trận tiếp cận mười người hình thành, vượt cấp ngăn địch cũng không phải vấn đề.
Nói cách khác, sau khi Sài Lập Sơn tu vi đạt tới Chân Nguyên tam trọng chủ đạo Tiểu Ly Thủy Long Xà trận, ở trong Chân Nguyên tam trọng là tồn tại vô địch, thậm chí chống lại đối thủ Chân Nguyên tứ trọng, cũng có thể chiến thắng.
Trong lúc nhất thời, đệ tử nội môn ngoại môn của Tề Vân Tông thấy Diệp Chân bị Tiểu Ly Thủy Long Xà trận tiến thối tự nhiên vây quanh, từng cái lộ ra vẻ lo lắng.
- Sài Lập Sơn, còn đứng đó làm gì? Giết cho ta, có cơ hội, lập tức giết Diệp Chân!
Thanh âm tàn nhẫn của Sở Quân vang lên bên tai Sài Lập Sơn.
- Lên!
Sài Lập Sơn quát một tiếng chói tai, đệ tử Ly Thủy Tông cùng nhau di động, phảng phất như giao long chuyển mình, đầu đuôi đều động, lấy Sài Lập Sơn làm chủ đạo, đồng thời lao về phía Diệp Chân.
Nhìn thấy Tiểu Ly Thủy Long Xà trận bắt đầu chuyển động, Ly Thạch trưởng lão, Sở Quân, Tam hoàng tử Chu Hỗn, trong mắt lóe lên hàn mang, cực kỳ mong đợi nhìn chằm chằm lên đài đấu võ.
Đồng thời, cao tầng của Tề Vân Tông, mấy ngàn đệ tử nội môn ngoại môn của Tề Vân Tông cũng ở thời khắc này nín thở, nhìn chằm chằm vào đấu võ trường.
Nhìn chín tên đệ tử của Ly Thủy Tông long phục xà hành đánh tới mình, khóe miệng của Diệp Chân thoáng hiện qua một tia khinh thường, thân hình sừng sững như núi.
Không sai, mới nhìn Tiểu Ly Thủy Long Xà trận thì rất lợi hại, chín tên đệ tử, có công có thủ, tiến thối tự nhiên, có thể để người bị công kích san sẻ áp lực cho những người khác, đầu đuôi nối liền, nếu kéo dài, đối thủ nhất định sẽ thua!
Nhưng, đó là xây dựng ở dưới tình huống tu vi kém không nhiều.
Mới nhìn vào, tám tên đệ tử Chân Nguyên nhất trọng của Ly Thủy Tông, so với tu vi Chân Nguyên tam trọng tu vi của Diệp Chân, thì chênh lệch không tính quá nhiều.
Nhưng tu vi cũng không đại biểu chiến lực.
Lấy Chân Nguyên thuần túy của Diệp Chân, chiến lực của hắn, đuổi sát Chân Nguyên ngũ trọng.
Trọng yếu hơn là, Diệp Chân có đại sát khí như Chân Nguyên bí kỹ!
Xoẹt!
Trong chốc lát, trường kiếm của ba gã đệ tử Ly Thủy Tông ở đuôi trận đồng thời đâm về phía thượng trung hạ trên người Diệp Chân, Sài Lập Sơn làm chủ trận, dưới chân Long Xà bộ xoay chuyển, liền vòng tới sau lưng của Diệp Chân, ngang nhiên xuất kích!
Xoạt!
Vòng xoáy Chân Nguyên run lên bần bật, trong đan điền của Diệp Chân, lượng lớn Chân Nguyên tuôn trào ra, một tầng cương khí hộ thể màu xanh đột nhiên xuất hiện ở bên ngoài cơ thể Diệp Chân, âm thanh trường kiếm xuy xuy xùy không dứt bên tai, nhưng đều không ngoại lệ, tất cả công kích, đều bị cương khí hộ thể ngưng luyện cao độ của hắn ngăn lại.
Cơ hồ là đồng thời, Diệp Chân quay người, thân hình như điện, dùng Lôi Báo Băng Quyền nghênh đón tiếp lấy.
Ầm!
Hai đạo Chân Nguyên màu xanh hung hăng va chạm.
Không chút bất ngờ, Chân Nguyên của Diệp Chân như đao bổ vào trong cơ thể Sài Lập Sơn, nhưng lúc này, Diệp Chân không có chút giữ lại nào, bạo phát ra toàn bộ thực lực.
Ầm!
Sài Lập Sơn như bị sét đánh, thân thể phảng phất như diều đứt dây bay về phía sau.
Ai cũng không thể tưởng được, dưới tình huống bốn phía giáp công, Diệp Chân còn có thể toàn lực đối phó Sài Lập Sơn.
Ngay nháy mắt Sài Lập Sơn bị kích thương, thân hình của Diệp Chân như tia chớp nhào tới, tay trái bắt lấy cổ chân của Sài Lập Sơn, thân hình của hắn như tơ liễu bị kéo bay lên cao, sau đó Diệp Chân dùng thiên cân trụy, thân hình mạnh mẽ trầm xuống.
Hai cỗ lực lượng xoắn giết, thân hình của Sài Lập Sơn không bị khống chế bay trở về.
Lúc này, thân hình của Diệp Chân thuận thế đi theo, tay phải làm hình Kiếm chỉ, Chân Nguyên Kiếm Chỉ dài hơn một trượng dâng trào ra. Từ khi Nhất Khí Hỗn Nguyên Công của Diệp Chân đột phá đến tầng năm, cương khí có thể ly thể ba trượng, chiều dài của Chân Nguyên Kiếm Chỉ, cũng tăng vọt đến hơn một trượng sáu.
Ánh sáng lập lòe, Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân cắt qua không gian.
Xoạt xoạt xoạt xoạt!
Giống như cắt dưa hấu, tám tên đệ tử khác của Ly Thủy Tông vây quanh trận thế của Tiểu Ly Thủy Long Xà trận, đầu lập tức bay lên giữa không trung.
Xuy xuy xuy xuy!
Tám cột suối máu cao hơn hai thước, mạnh mẽ từ trong tám thi thể không đầu phun ra, huyết vũ đầy trời!
Tay trái buông lỏng, Diệp Chân tùy ý thân hình của Sài Lập Sơn bay ra, nhìn cũng không nhìn, từ ngón tay bắn tới một tia cương khí, xoạt!
Đầu của Sài Lập Sơn lập tức bay lên.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ngây người!
Toàn bộ đấu võ trường từ trên xuống dưới mấy ngàn người, toàn bộ sững sờ!
Đừng thấy nói nhiều như vậy, trên thực tế những việc này, tất cả phát sinh ở trong điện quang hỏa thạch, chỉ một hai tức mà thôi.
Nháy mắt trước đó, Ly Thạch, Sở Quân, thậm chí Tam hoàng tử Chu Hỗn còn chờ mong Tiểu Ly Thủy Long Xà trận lập kỳ công, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, chín cái đầu người bay vút lên, chín cột suối máu phun bắn đầy trời.
Chênh lệch quá lớn!
Lớn đến ngay cả đám người Tề Vân Tông chờ mong Diệp Chân thắng cũng không kịp phản ứng.
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng thét chói tai vang vọng ở trên không toàn bộ đấu võ trường.
Thấy chín cái đầu người bay lên không trung, suối máu phun tung tóe, để đám đệ tử nhát gan của Tề Vân Tông, nhất là một ít nữ đệ tử, đều hét lên the thé, thậm chí còn có người bị sợ khóc.
Trên đài, thần sắc của Tam hoàng tử ngẩn ngơ, thân thể hơi nghiêng về phía trước chậm rãi tựa lên ghế dựa.
Dưới đài, đầu của Sài Lập Sơn bay ra, vừa vặn rơi xuống trong ngực Sở Quân, cái đầu người này, lập tức đánh thức Sở Quân còn bị một màn kia dọa sợ ngây người.
Tất cả căn nguyên của chuyện này, lập tức rõ ràng hiển hiện ở trong lòng Sở Quân.
Sau khi Diệp Chân giết Lệ Vân Trùng, thời điểm đối chiến Sài Lập Sơn, cũng không có sử dụng toàn lực, ngược lại ra sức chọc giận bọn hắn, để toàn bộ đệ tử Ly Thủy Tông khác lên đài.
Chính là vì giờ khắc này!
Đây hết thảy, từ vừa mới bắt đầu, tất cả đều là âm mưu của Diệp Chân!
Diệp Chân muốn chém hết đệ tử của Ly Thủy Tông bọn hắn!
- Lại trúng kế! Vậy mà lại trúng kế!
Hiểu được điểm này, Sở Quân như bị sét đánh, cảm giác sỉ nhục hiện lên trên mặt.
Sóng linh lực cuồng bạo từ trên người Sở Quân tản ra.
- Diệp Chân, a... Diệp Chân, ta muốn giết ngươi!
Rống một tiếng, thân hình của Sở Quân đột nhiên lơ lửng lên, định liều lĩnh đánh chết Diệp Chân đang gần trong gang tấc.
Hưu hưu hưu hưu!
Bốn tiếng rít phá không đột nhiên từ trên không trung kích xạ tới, bốn đạo kiếm quang rơi ở bốn phía Sở Quân, áp chế đến Sở Quân không dám vọng động chút nào!
- Họ Sở, nếu không phải chưởng môn ngăn cản, kỳ thật ta rất nguyện ý để ngươi xông lên đài đấu võ, ra tay với Diệp Chân, sau đó lão nương liền không để ý mọi việc, danh chính ngôn thuận một kiếm bổ ngươi!
Thanh âm của Liêu Phi Bạch từ trong hư không xa xa truyền đến, dọa đến sắc mặt của Sở Quân đại biến, ngoan ngoãn thu Linh lực bay xuống mặt đất.
Bị âm thanh của Liêu Phi Bạch dọa sợ, Ly Thạch trưởng lão ở trên đài suýt nữa bị một màn này làm cho đau lòng đến ngất đi, nhìn Diệp Chân nghiêm nghị chất vấn.
- Diệp Chân, nói, bí kỹ Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Ly Thủy Tông ta, làm sao ngươi học trộm được?
Dưới đài, ánh mắt của Sở Quân co lại, ý thức đến trọng điểm chân chính, Chân Nguyên bí kỹ, là bí mật bất truyền của Ly Thủy Tông, cho dù đệ tử nội môn của Ly Thủy Tông, người có thể học được cũng là trong trăm không một.
Nhưng mà hiện tại, Diệp Chân lại học được, còn dùng Chân Nguyên bí kỹ đồ sát đệ tử của Ly Thủy Tông bọn hắn.
Đánh mặt!
Đây tuyệt đối là đang đánh mặt!
- Diệp Chân, nói mau, làm sao ngươi học trộm được Chân Nguyên Kiếm Chỉ?
Toàn thân Diệp Chân máu me đầm đìa, sát khí đầy người, tức giận nhìn Sở Quân quát.
- Ta nhặt được ở trên đường, như thế nào, ngươi muốn cắn ta?
- Ngươi...
Sở Quân chán nản.
Nhưng mà trên đài, khuôn mặt của Ly Thạch trưởng lão lại trở nên vô cùng nghiêm túc.
- Diệp Chân, Chân Nguyên Kiếm Chỉ này chính là bí mật bất truyền của bổn tông, tốt nhất ngươi nên thành thật giải thích ra, nếu không, cho dù đến chân trời góc biển, lão phu cũng quyết giết ngươi!
Ly Thạch trưởng lão gằn từng chữ nói.
Sắc mặt của cao tầng Tề Vân Tông biến đổi, Quách Kỳ Kinh đứng dậy, khuôn mặt khó coi, khí thế tuôn ra phong tỏa Ly Thạch trưởng lão lại, phong vân biến sắc.
- Ly Thạch trưởng lão, ngươi là đang đại biểu Ly Thủy Tông, chính thức tuyên chiến với Tề Vân Tông chúng ta sao?
Quách Kỳ Kinh nói.
Quách Kỳ Kinh nói không nặng không nhẹ, lại như lôi đình, oanh một tiếng, bổ đến sắc mặt của Ly Thạch trưởng lão và Sở Quân tái nhợt, Ly Thạch trưởng lão vội vàng chắp tay tạ lỗi.
Trên bầu trời, bốn đạo kiếm quang của Liêu Phi Bạch phóng ra quang hoa, rất có ý tứ chưởng môn ra lệnh một tiếng, sẽ chặt đầu Sở Quân ngay, dọa cho Sở Quân và Ly Thạch run rẩy gần chết.
- Quách chưởng môn, ngươi hiểu lầm… hiểu lầm, ta không phải ý tứ kia… ta tuyệt đối không có ý tứ kia.
Bởi vì kinh hãi, sắc mặt của Ly Thạch trưởng lão tái nhợt như tờ giấy, ngay cả nói chuyện cũng không lưu loát.
- Vậy vừa rồi ngươi nói chân trời góc biển cũng phải chém giết đệ tử Diệp Chân của tông ta là có ý gì?
Quách Kỳ Kinh không có ý buông tha Ly Thạch trưởng lão, nghiêm nghị truy vấn.
Mặt mũi của Ly Thạch trưởng lão đã nhăn thành hoa cúc, gấp đến độ thiếu chút nữa khóc lên.
Ly Thủy Tông tuyên chiến với Tề Vân Tông, đây không phải ông cụ thắt cổ, chán sống sao?
Mặc dù những năm gần đây thực lực của Ly Thủy Tông đuổi sát Tề Vân Tông, nhưng mà nội tình của Tề Vân Tông, thủy chung không phải Ly Thủy Tông, một môn phái mới phát chưa tới trăm năm có thể so sánh.
Nếu không phải vài thập niên trước xảy ra sự tình kia, Ly Thủy Tông nào dám nhe răng với Tề Vân Tông.
- Ta... Nhiều đệ tử chết như vậy, Quách chưởng môn, ta nhất thời nóng vội, nhất thời nóng vội mà thôi!
Lúc này Ly Thạch trưởng lão hận không thể moi tim ra cho Quách Kỳ Kinh xem.
- Hừ, được rồi, coi như ngươi nhất thời nóng vội!
Quách Kỳ Kinh xem như đã đồng ý Ly Thạch trưởng lão giải thích, nhưng thời điểm Ly Thạch trưởng lão muốn thở ra một hơi, Quách Kỳ Kinh lại đột nhiên chỉ Sở Quân, thản nhiên nói.
- Ly Thạch, việc này tạm thời coi như ngươi nhất thời nóng vội, nhưng nếu đệ tử Diệp Chân của tông ta có bất kỳ ngoài ý muốn, vô luận chân trời góc biển, ta cũng nhất định chém đầu của Sở Quân, để hắn chôn cùng!
Trong nháy mắt này, Sở Quân đang bị bốn đạo kiếm quang của Liêu Phi Bạch bao phủ, không khỏi rùng mình một cái!