Mục lục
9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 80: Nhìn đến thất thần

Nghe Mộc Lam nói vậy, bố Lục vội nhìn Tư Nhã. Đúng là Tư Nhã đã bị ông dọa sợ đến nỗi co rúm người lại trong lòng Mạc Hân Hy.

“Chúng con ăn xong rồi, con dẫn Tư Nhã với Mộc Lam lên lầu trước ạ” Lục Khải Vũ đứng dậy, ra hiệu cho Mạc Hân Hy dẫn Tư Nhã lên lầu.

Mạc Hân Hy nhanh chóng ôm Tư Nhã dậy, bầu không khí trong nhà ăn khiến Tư Nhã sợ hãi, cô bé chỉ biết rúc đầu vào lòng Mạc Hân Hy. Sau khi trở về phòng, dưới sợ võ về đầy nhẫn nại của Mạc Hân Hy, tâm trạng cô bé dân dần trở lại bình thường.

Lục Khải Vũ ở bên cạnh chăm chú quan sát, trong lòng đầy nghĩ hoặc.

Chỉ có cùng cảnh ngộ với Tư Nhã mà Mạc Hân Hy có thể nhãn nại, dịu dàng, không ngại ngần gì mà chăm sóc, an ủi một đứa trẻ không hề có chút máu mủ gì với mình ư? Anh vẫn không thể hiểu nổi.

Mạc Hân Hy ngẩng đầu nhìn thấy Lục Khải ‘Vũ đang chăm chú quan sát mình đến thất thần, trong lòng không hiểu tại sao nên có chút bối rối.

“Chủ tịch Lục, anh sao vậy? Mặt tôi bị bẩn sao?” Cô hỏi.

Lúc này Lục Khải Vũ mới hoàn hồn trở lại, mặt không mấy thoải mái: “Tổng giám sát Lam thích trẻ con à?”

Mạc Hân Hy không trả lời anh mà lại chuyển chủ đề khác: “Khi nào bác sĩ của Tư Nhã tới?”

“Khoảng năm giờ chiều, tổng giám sát Lam vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi?” Lục Khải Vũ tiến lên một bước.

“Chủ tịch Lục, anh không thấy anh câu anh hỏi rất nhàm chán sao? Trẻ con đơn thuần dễ thương như vậy tất nhiên là tôi thích rồi”

“Vậy tại sao cô không kết hôn, tự mình sinh một đứa?”

Mạc Hân Hy trừng mắt nhìn anh: “Chủ tịch Lục, anh không cảm thấy anh quản nhiều chuyện quá rồi sao?”

“Nói như vậy là tổng giám sát Lam vẫn chưa có đối tượng kết hôn? Lý Duy Lộc chỉ muốn làm bạn với cô, không hề có ý định kết hôn với cô đúng không?”

Mạc Hân Hy nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, cố gắng ổn định lại cảm xúc của bản thân: “Chủ tịch Lục, Tư Nhã với Mộc Lam phải đi ngủ rồi, anh về phòng đi”

Nói xong, cô chỉ vào cửa đẳng sau Lục Khải Vũ.

“Lúc nào đi anh nhớ đóng cửa lại hộ tôi Cảm ơn!”

Lục Khải Vũ nhìn cô, khóe miệng nhếch lên: “Chúng là con của tôi, cô đuổi tôi ra ngoài như vậy xem ra không hợp tình hợp lý lắm!”

“Nói vậy nghĩa là chủ tịch Lục muốn đích thân dỗ hai đứa ngủ? Vậy thì tôi ra ngoài!” Nói rồi cô đứng dậy đi về phía cửa.

Tư Nhã ngay lập tức bật dậy, ôm lấy eo cô từ phía sau: “Mẹ”

Lục Khải Vũ nghiêng người nói nhỏ vào tai cô: “Tổng giám sát Lam có vẻ rất sợ tôi?”

Trên khuôn mặt lạnh lùng của anh vậy mà có một nét cười dí dỏm.

Rồi không đợi Mạc Hân Hy phản ứng lại, anh liền trở lại không mặc lãnh đạm, nói: “Công ty còn có việc, trước năm giờ tôi sẽ về gặp bác sĩ của Tư Nhã cùng cô”

Nói rồi anh quay lưng chuẩn bị rời đi.

Mạc Hân Hy đứng sau anh bất mãn nói to: “Chủ tịch Lục, tôi là một nhà thiết kế nội thất, không phải bảo mẫu!”

Lục Khải Vũ quay đầu nói: “Bên nội thất Nguyệt Tú xảy ra sự cố, mấy ngày hôm nay đều không làm việc. Tổng giám sát Lam không phải rất quý hai đứa con gái này của tôi sao? Cô hãy ở nhà chăm Tư Nhã với Mộc Lam đi Nói xong anh bước một mạch ra khỏi phòng mà không hề ngoảnh lại, cũng cẩn thận giúp cô đóng cửa.

Mạc Hân Hy vô cùng tức giận nhưng khi nhìn thấy Tư Nhã với Mộc Lam cô lại thấy chẳng có gì đáng để bực mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK