Chương 1314
“Chúng ta đã rất lâu không gặp nhau rồi, anh muốn hôn em một xíu thì đã sao nào? Hơn nữa vừa nãy anh đã rất cẩn thận rồi, đệm giường rất dày sẽ không có chuyện gì đâu.” Lục Khải Dã nói hùng hồn.
Lưu Cửu Nhạ dùng tay chỉ vào anh: “Lục Khải Dã, sau khi trở về, trước khi cục cưng dược sinh ra thì chúng ta chia phòng ra ngủ, anh không được phép vào phòng của em”
Thấy vợ mình tức giận, Lục Khải Dã vội vàng nhấc tay lên bảo đảm: “Được, được, anh bảo đảm với em trước khi cục cưng chào đời, anh nhất định sẽ không động vào em, chúng ta chia phòng ra ngủ.”
Chỉ cần Cửu Nhạ chịu tha thứ cho anh, chịu quay về Hà Thành với anh thì Lục Khải Dã anh sẽ có cách để cho cô chủ động chạy về ngủ cùng anh thôi.
Bởi vì nguyên nhân chân bị trật nên Lục Khải Dã nghỉ ngơi ở tiệm thuốc Tôn Thị hai ngày mới kêu tài xế đón bọn họ quay về Hà Thành.
Hơn nữa anh đã lặng lẽ liên hệ với người nhà của Lưu Cửu Nhạ để chuẩn bị cho cô một bất ngờ siêu to khổng lồ.
Bố Lục và mẹ Lục đã gặp bố mẹ Lưu Cửu Nhạ rồi, đến giờ đôi vợ chồng hiền lành mới biết cặp vợ chồng xuôi gia bên kia lại thân thiết dễ làm quen như vậy, đúng là cậu hai của Lục Thị mà.
Mặc dù bà Triệu biết sự thật nhưng bởi vì ba người phụ huynh nhà họ Lục vẫn luôn không chấp nhận Lưu Cửu Nhạ, vì vậy bọn họ không dám nói cho chị gái và anh rể mình tình hình thực tế.
Hiện tại con gái đã mang thai, bố Lục và mẹ Lục còn đích thân đến cửa đề nghị kết thông gia, thái độ cũng khiêm tốn nhã nhặn, dù bố mẹ Lưu Cửu Nhạ vẫn lo lắng cho con gái nhưng cũng chỉ có thể đồng ý mà thôi.
Dưới tình huống bố mẹ hai gia đình không ở chỗ hai vợ chồng son bọn họ, mà nhanh chóng chọn ngày kết hôn xong xuôi hết cả.
Ngày sáu tháng mười hai, một tuần sau, hôn lễ của hai bọn họ sẽ được tổ chức ở khách sạn năm sao.
Lục Khải Dã biết tất cả mọi chuyện, chỉ là vẫn luôn giấu Lưu Cửu Nhạ mà thôi.
Hai ngày sau, tài xế đến đón bọn họ đi đến một khu biệt thự xa hoa của nhà họ Lục, sau đó dừng lại trước một căn biệt thự xinh đẹp.
Gương mặt Lưu Cửu Nhạ đầy vẻ không hiểu, nhìn về phía Lục Khải Dã: “Anh đưa em đến đây làm gì?”
Lục Khải Dã cười thần bí: “Bà xã, đây là bất ngờ mà anh dành cho em, sau khi em đi vào sẽ biết thôi:
Lưu Cửu Nhạ theo anh ta vào trong biệt thự với vẻ mặt nghi ngờ.
Căn biệt thự này có ba tầng, rộng khoảng hai trăm mét vuông, kích thước nhỏ hơn nhà cũ của nhà họ Lục.
Trong vườn được quét dọn sạch sẽ, chuẩn bị nhiều chậu hoa mới lạ, vì trái mùa nên chưa có trồng cây.
“Bà xã ơi, anh biết em thích trồng hoa cỏ, những chậu hoa này anh cố tình nhờ chị dâu chuẩn bị. Chờ thời tiết ấm hơn một chút, anh sẽ dẫn em đi chợ hoa mua thêm một số giống hoa em thích, em muốn trồng thế nào cũng được” Lục Khải Dã ôm Lưu Cửu Nhạ, chỉ những chậu hoa đẳng kia với vẻ mặt dịu dàng.
Lưu Cửu Nhạ nhìn anh bằng vẻ mặt khó tin: “Khải Dã ơi, chả phải anh mới được đề bạt làm tổng giám đốc của truyền thông Nguyệt Tú sao? Nhanh như vậy đã có tiền mua biệt thự, lẽ nào anh tham ô tiền công quỹ giống Ngô Chính Quang hả? Anh mau bán căn biệt thự này lấy tiền về đi!”
“Khải Vũ à, em không cần ở nhà lớn, chúng ta ở trong căn nhà hai phòng ngủ là tốt lắm rồi, anh đừng vì kiếm tiền mua biệt thự mà phạm sai lầm!”
Dưới ánh mặt trời cuối thu ấm áp, Lục Khải Dã đột nhiên quỳ một chân xuống trước mặt cô, móc ra một chiếc nhẫn kim cương như thể làm ảo thuật, trong mắt anh ta tràn đầy thâm tình: “Cửu Nhạ à, lấy anh nhé! Hãy để anh chăm sóc em suốt đời!”
Ánh mặt trời chiếu xuống gương mặt đẹp trai của anh ta, hình ảnh đó rất đẹp cũng rất cảm động.
Lưu Cửu Nhạ che miệng lại, nước mắt trào ra: “Khải Dã, anh đang làm gì thế? Chúng ta kết hôn rồi, thậm chí đã có con, anh không cần cầu hôn em đâu!”