Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 8: Tình cờ gặp Sở Nguyệt

“Dực Minh cũng không bao giờ chiêu nhận thành viên từ bên ngoài, phàm là người được bọn họ nhìn trúng, đều là rồng trong loài người.”

“Đừng nhìn Dực Minh bây giờ chỉ có ba mươi hai người mà lầm, trong nội môn, họ đều là đại nhân vật có tiếng.”

“Hơn nữa Dực Minh cực kỳ đoàn kết, coi thành viên như tay chân, người dám động vào thành viên của Dực Minh, bất kể là ai, bọn họ đều sẽ trả thù.”

"Hai năm trước, một tông môn cấp ba ở Thanh Châu bị diệt môn vì làm thành viên Dực Minh bị thương, kẻ ra tay chính là Dực Minh."

"Lợi hại thế sao?” Nghe đến đó, Sở Hành cũng giật mình, tuy tông môn cấp ba kém xa Thanh Long tông, nhưng ít nhất cũng là thế lực một phương, có thể diệt một tông môn, chứng minh Dực Minh thật sự rất mạnh.

“Hơn nữa, đừng chỉ thấy người sáng lập Thiên Hạ Minh và Kiếm Đạo Minh rất lợi hại, nhưng so với người sáng lập Dực Minh, họ chẳng là gì cả.”

"Tương truyền, người sáng lập Dực Minh, mười một tuổi tiến vào nội môn, mười bốn tuổi trở thành đệ tử nòng cốt, mười sáu tuổi đã là đệ tử đệ nhất của Thanh Long tông."

"Nhưng đáng tiếc, chí của hắn ta không đặt ở Thanh Long tông, năm ấy mười sáu tuổi, hắn ta đã rời khỏi đây, không ai biết được hắn ta đi đâu." Nhắc đến chuyện này, đệ đệ có chút tiếc nuối.

"Tên hắn ta là gì?” Sở Hành giật mình, đệ tử nòng cốt chính là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Thanh Long Tông, ai cũng là kỳ tài luyện võ.

Mà người sáng lập Dực Minh, mười sáu tuổi đã là người vô địch trong các đệ tử nòng cốt, rốt cuộc người này lợi hại đến mức nào chứ?

“Hắn tên là Trương Thiên Dực." Đệ đệ gằn từng chữ nói ra cái tên này.

“Trương Thiên Dực." Sở Hành nhớ kỹ cái tên này, bởi vì hắn ta có tư cách được Sở Hành ghi nhớ.

"Đúng rồi, nghe nói trưởng lão nội môn xinh đẹp Tô Linh chính là một trong những thành viên đầu tiên của Dực Minh, cũng từng là một trong những đệ tử nòng cốt mạnh nhất."

"Hơn nữa, ngoại trừ trưởng lão Tô Linh, bây giờ trong các đệ tử nòng cốt cũng có rất nhiều người của Dực Minh, thành tựu của mỗi người đều không thua kém người sáng lập Thiên Hạ Minh và Kiếm Đạo Minh. Ngươi nói xem Dực Minh này có lợi hại không?" Đệ đệ tiếp tục giảng giải.

"Nói như thế, Dực Minh quả thật lợi hại, nếu vậy, thành viên Dực Minh có dấu hiệu đặc thù nào không?"

"Rất ít khi nhìn thấy người Dực Minh, nhưng trên ngực mỗi người đều sẽ đeo một huân chương, mặt trên của huân chương vẽ một đôi cánh." Đệ đệ nói.

Ba người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh đã đến một quảng trường đông đúc, nơi này chính là nơi báo danh săn bắn linh dược.

Thật ra cái gọi là báo danh, chính là viết tên của mình lên trên bảng chữ ở quảng trường, sau đó rút ra một tấm lệnh bài, căn bản cũng chẳng có trưởng lão nào ra đón cả.

“Vị sư đệ này, ngày mai bắt đầu săn linh dược, chắc ngươi muốn gia nhập đồng minh để xin che chở.”

"Cho nên ta khuyên ngươi một câu, loại đồng minh như Dực Minh, nghĩ cũng đừng nghĩ tới, bởi vì cả đời chúng ta cũng không vào được."

“Đừng nói là Dực Minh, cho dù là Thiên Hạ Minh và Kiếm Đạo Minh cũng không dễ vào như vậy.”

“Cho nên nói, nếu ngươi muốn gia nhập đồng minh, nhất định phải mở mắt nhìn rõ." Sau khi báo danh, hai huynh đệ lại tới gần.

“Đa tạ lời hai vị sư huynh chỉ điểm." Thấy hai huynh đệ này nhiệt tình như thế, Sở Hành cũng không đành lòng vứt mặt mũi của bọn họ.

"Tuy đồng minh quá mạnh không vào được, nhưng cũng không thể lựa chọn đồng minh quá yếu, những đồng minh giới thiệu bản thân mình tốt bao nhiêu, tuyệt đối không thể vào, những đồng minh này căn bản không bảo vệ được ngươi, chỉ có thể để ngươi bị khinh thường."

"Ví dụ như nha đầu đi khắp nơi phát trúc phiến bên kia, vừa nhìn chính là loại đồng minh nhỏ yếu, đang lừa gạt đệ tử mới tới." Khi nói chuyện, ca ca chỉ vào một thiếu nữ áo tím cách đó không xa.

Nhìn theo hướng hắn ta chỉ, Sở Hành sửng sốt, bởi vì vị thiếu nữ áo tím kia là Sở Nguyệt.

“Sở Nguyệt tỷ." Thấy thế, Sở Hành kích động la lên.

Nghe thấy tiếng Sở Hành kêu, Sở Nguyệt quay đầu lại quan sát, sau khi nhìn thấy hắn thì cũng mừng rỡ, vừa phất tay vừa hô: "Sở Hành đệ.”

Sở Hành đang vội vã tìm Sở Nguyệt, không ngờ lại gặp nhau ở chỗ này, vội vàng bước nhanh về phía nàng.

“Ai da, xong rồi, lại một tên ngốc bị lừa, hai chúng ta nói với hắn nhiều như vậy, xem như nói không công." Thấy thế, hai huynh đệ này nhìn nhau, lắc đầu.

“Sở Hành đệ, cuối cùng đệ cũng tiến vào nội môn, thật tốt quá, tỷ đệ chúng ta có thể cùng nhau tu luyện rồi." Đánh giá trường bào màu tím trên người Sở Hành, lòng Sở Nguyệt tràn đầy vui mừng. Nàng vui vẻ nhảy dựng lên, nàng thật lòng vui thay hắn.

“Sở Nguyệt tỷ, tỷ làm cái gì vậy?" Nhìn trúc phiến trong tay Sở Nguyệt, Sở Hành rất tò mò.

“A, đệ còn không biết sao, nội môn đại ca Sở Uy sáng lập một đồng minh, gọi là Sở Minh.”

“Hiện giờ người cùng thế hệ ở Sở gia chúng ta đều ở trong Sở Minh, nhưng cho dù như vậy, người Sở Minh vẫn quá ít.”

"Vậy nên, thừa dịp năm nay đệ tử mới tiến vào nội môn, ta muốn lôi kéo nhiều người gia nhập Sở Minh hơn, làm lớn mạnh thế lực, dù sao nếu Sở Minh phát triển tốt, sau này cũng sẽ có ích rất lớn cho Sở gia chúng ta." Sở Nguyệt cười giải thích.

Sở Uy mà Sở Nguyệt nhắc đến, là lão đại trong thế hệ này của Sở gia, năm nay hai mươi tuổi, mười năm trước bái nhập Thanh Long Tông.

Tuy nhiên ấn tượng của Sở Hành đối với Sở Uy cũng không tốt, trong số những người bắt nạt hắn khi còn bé có cả Sở Uy

“Vậy để ta giúp tỷ." Tuy không ưa Sở Uy, nhưng Sở Hành cũng không muốn Sở Nguyệt quá vất vả.

"Không cần, thật sự không cần, đệ không biết tình hình của Sở Minh, tự ta có thể làm được rồi." Sở Nguyệt cười từ chối, lại quan tâm hỏi: "Đúng rồi Sở Hành đệ, lần này đệ có báo danh săn linh dược không?"

“Tỷ xem cái này đi." Sở Hành cười, lấy lệnh bài săn linh dược ra.

“Ha ha, tốt quá, lần này có thể cùng Sở Hành đệ đi săn linh thảo rồi. Ta nói đệ nghe, săn linh thảo là một việc đấu trí đấu dũng, rất thú vị." Nhắc tới việc săn linh dược, Sở Nguyệt có vẻ rất mong chờ.

“Sở Hành đệ, ta có việc bận, buổi tối đệ đến nơi này tìm ta, ta có việc muốn nói với đệ, nhất định phải tới đấy.”

Thấy một đệ tử mới đi ngang qua, Sở Nguyệt vội vàng nhét một tấm trúc phiến vào trong tay Sở Hành, rồi đi quá phía vị đệ tử kia, bắt đầu giới thiệu Sở Minh.

Thấy Sở Nguyệt khăng khăng như thế, Sở Hành cũng kiên trì ở lại nữa, mà viết vị trí phủ đệ của Sở Nguyệt lên trúc phiến kia.

Hắn đi trong quảng trường, quét mắt nhìn đám người đông đúc, phát hiện có rất nhiều người đang tuy truyền đồng minh của mình giống như Sở Nguyệt.

Tuy nhiên cũng rất ít người để ý tới bọn họ, dù sao thì cũng không có ai ngốc, trừ phi thật sự không cách nào gia nhập đồng minh có thực lực, nếu không có rất ít người sẽ lựa chọn gia nhập đồng minh nhỏ như vậy.

Hơn nữa cả Sở Minh, chỉ có một mình Sở Nguyệt mời chào thành viên, ngay cả Sở Uy sáng lập Sở Minh cũng không xuất hiện, có thể thấy được người thật sự suy nghĩ cho Sở gia cũng chỉ có một mình Sở Nguyệt mà thôi.

Đến tối, Sở Hành đi tới phủ đệ của Sở Nguyệt đúng hẹn, nàng đang bồi hồi bên ngoài phủ đệ, hiển nhiên là đang đợi hắn.

Nhìn thấy Sở Hành, Sở Nguyệt chắp hai tay sau lưng, nhảy nhót chạy tới.

Đừng thấy rằng Sở Nguyệt lớn hơn Sở Hành một tuổi, nhưng vẫn là thiếu nữ thanh xuân, không chỉ có vẻ ngoài ngọt ngào, tính cách cũng hoạt bát sáng sủa.

Ở Sở gia, Sở Nguyệt có thể coi là một báu vật sống, bất kể già hay trẻ, đều rất thích nha đầu tinh quái này.

Đi tới trước mặt Sở Hành, Sở Nguyệt khoanh hai tay, cười hì hì nói: "Này, mau cất đi.”

Mà ở giữa hai bàn tay trắng nõn kia, lại là một gốc Tiên Linh thảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK