Diệp Du Nhiên nhếch miệng một cái: "Cảm ơn chủ, công việc của cháu cũng không còn, cũng không có chỗ để đi, bị các chú nhốt ở đây có cơm ăn có chỗ
, vậy cũng tốt đỡ phải lo nghĩ nơi ăn chốn ở một thời gian. Không cần thiết phải xin lỗi!” Thấy cô kiên quyết không chịu xin lỗi cảnh sát thở dài rời đi, đã tới thì ở lại, Diệp Du Nhiên biết Mộ Tấn Dương sẽ không bỏ qua cho cô, nếu như vậy cô sẽ chờ xem anh ta có thể giở trò. Cô không tin tay Mộ Tấn Dương thật sự dài như vậy, có thể một tay che trời. Trong lòng đang nghĩ thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nặng nề, rất nhanh cửa liền bị đẩy ra, Tần Tử Phi vẻ mặt giận dữ xuất hiện. "Diệp Du Nhiên, gan to thật!".
“Tần tổng!” Diệp Du Nhiên thấp giọng gọi một tiếng.
“Chưa từng thấy trợ lý nào như cô, không giúp được gì, chỉ biết gây thị phi!” Tần Tử Phi hung hăng mắng, ánh mắt để ý thấy bộ dạng nhếch nhác của Diệp Du Nhiên, lập tức im lặng.
"Xảy ra chuyện gì rồi? Sao cô lại biến thành bộ dạng này?”
"Không có gì, chỉ là bị người ta tưới rượu lên cả người"
"Ai làm?" Hai chữ này Tần Tử Phi phát ra từ kẽ răng. “Người lạ!” "Mẹ nó cô thật đúng là biết giữ thể diện cho tôi? Bị người ta bắt nạt thành như vậy?" Tần Tử Phi tiện tay cầm di động gọi: "Gọi cho tôi hai người, trợ lý của ông đây bị người ta bắt nạt, đi xử lý người đã bắt nạt cô ấy cho ông. 1) "Tần tổng! Người đó đang ở trong bệnh viện, không cần phải xử lý! Bây giờ cô ta muốn xử lý tôi đây!" “Làm tốt lắm!” Gương mặt Tần Tử Phi lập tức bừng sáng: "Không sao, có tôi ở đây không ai dám xử lý cô, đứng lên đi theo tôi!” "Đi?"
“Chẳng lẽ cô muốn ở lại đây?” Tần Tử Phi nói xong xoay người đi ra ngoài, Diệp Du Nhiên do dự một chút cũng đứng lên đi theo. Không ai ngăn cô, cô đi theo phía sau Tần Tử Phi thuận lợi ra khỏi đồn cảnh sát, đi đến bãi đỗ xe Tần Tử Phi đột nhiên xoay người, nhìn cô bật cười ha ha.
Anh cười đến khó hiểu, Diệp Du Nhiên đứng ở một bên nhìn anh, Tần Tử Phi cười ha hả một lúc lâu mới ngừng. "Diệp Du Nhiên, cô cũng được đấy? Người thì xấu xí, làm việc cũng làm không tốt, lại còn hung dữ, phụ nữ như cô tên đàn ông nào dám lấy?” Miệng Tần Tử Phi luôn độc địa như vậy, Diệp Du Nhiên cụp mắt xuống không phản bác gì.
Tần Tử Phi cũng mặc kệ cô có tức giận hay không: "Đều là do cô, lãng phí thời gian của ông đây, vốn muốn cùng Lộ Lộ ân ái mặn nồng, bây giờ thì hay rồi.
Cô tự bắt taxi về đi, tiền thưởng tháng này trừ một nửa!” Buông những lời này xong, anh lên xe rời đi, Diệp Du Nhiên đứng tại chỗ một hồi, bước những bước nặng nề đi về phía bến xe buýt gần đó. Cô rời đi chưa đầy năm phút, chiếc Aston Martin xa hoa dừng ở bãi đậu xe của đồn cảnh sát, Mộ Tấn Dương ngồi ở hàng ghế sau, trợ lý Lưu Kiện mở cửa xe: "Mộ tổng, anh muốn vào xem thử không?”
“Không cần, cậu đi đi, nói với cô ta, lần sau không có ngoại lệ, tha cho cô ta trước lần này!” Lưu Kiện gật đầu, cất bước vào đồn cảnh sát, Mộ Tấn Dương nhìn theo cái bóng của Lưu Kiện, nghĩ đến bộ dạng nhếch nhác vừa rồi của Diệp Du Nhiên,
trong lòng vô cùng bực bội.