Mục lục
Niên Đại Văn Xem Mắt Gả Cho Tháo Hán Được Sủng Tận Trời - Thu Ngận Trường
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ đến đây, cô nói với mẹ Tần đã rửa chân xong xuôi chuẩn bị đi ngủ: “Mẹ, ngày mai con với mẹ cùng đi làm, nếu chưa tỉnh thì mẹ gọi con.”.

Mẹ Tần ngạc nhiên, ngược lại lại ra vẻ tự nhiên đáp lời Tần Huệ: “Vốn dĩ ngày mai cũng định gọi mày, mấy ngày nay không đi làm tốn mất không ít điểm chấm công đấy!”.

Tần Huệ dở khóc dở cười, chỉ có thể cười cười, nói: “Vâng, nhớ gọi con đó!”.

Mẹ Tần vào phòng, vẻ mặt chần chừ hỏi bố Tần: “Ông nó, ông không cảm thấy con gái dạo này kỳ lạ sao?”.

“Chỗ nào kỳ lạ? Nó vậy không tốt sao? Con gái lớn cũng nói nó với thanh niên họ Vương không có chuyện gì.”. Căn bản mệt đến nỗi muốn ngả đầu ngủ luôn mà bố Tần nghe thấy bà nhà nói chuyện vẫn chống đầu cùng vợ nói.

“Không có gì đương nhiên là chuyện tốt. Chỉ là tôi cảm thấy nó dạo này không giống với đứa nhỏ dạo trước?”. Nghĩ đến con gái vừa cùng bà cười cười nói nói, mẹ Tần vẫn không nhịn được nghi ngờ.

“Có chỗ nào không giống chứ. Đấy chẳng phải vẫn là con gái tôi à?”. Tiếng của bố Tần càng ngày càng nhỏ, điệu bộ giống như sắp tiến vào một giấc mộng đẹp.



Nhìn dáng vẻ này của bố Tần, mẹ Tần cũng đành đi ngủ trước đã. Thôi, ông nó nói đúng, đấy chẳng phải là con gái mình à, nói không chừng trải qua chuyện này liền trở nên tốt hơn, hiểu chuyện hơn.

Nói là bảo mẹ Tần gọi cô, sợ dậy không nổi nhưng thật ra, vừa mới chớm bình minh Tần Huệ đã tỉnh rồi.

Rửa mặt xong xuôi, lúc đi nhà bếp thì gặp mẹ Tần cũng tới chuẩn bị bữa sáng. Cùng mẹ Tần làm một bữa sáng đơn giản, người một nhà cùng ăn sáng rồi chuẩn bị đi làm.

Nhà Tần Huệ ở phía bắc của thôn, muốn đi làm còn phải đi qua một đoạn đường đến phía nam của thôn. Từ khi tới nơi này, Tần Huệ còn chưa đi dạo ở đâu cả. Đi theo bố Tần mẹ Tần đi trong thôn, Tần Huệ bày ra biểu tình bình tĩnh nhưng đôi mắt lại không ngừng quan sát xung quanh, trong lòng mang theo vài tia thích ý không nói thành lời.

Đi được nửa đường thì gặp một đội cũng đang đi làm, Tần Huệ nghe bọn họ chào hỏi cười nói, Tần Huệ nỗ lực sắm vai nhân vật trong suốt.

Chờ vào đến ruộng, Tần Huệ phát hiện ở đây trồng ngô. Nhìn mẹ Tần cầm lấy cái cuốc chuẩn bị xới đất, Tần Huệ cũng định đi theo lấy cái cuốc, ai ngờ cô vừa đi qua thì mẹ Tần giữ cô lại: “Mày lấy cái người ta lấy rồi làm gì? Đi đi đi, mày qua kia tra ngô đi.”

Tần Huệ cứ thế bị mẹ Tần đuổi đi tra ngô, người khác thì xới đất đào hố, Tần Huệ lại phụ trách tra ngô vào hố. Tần Huệ không thể không ca ngợi mẹ Tần khôn khéo, việc này đúng là rất đơn giản, nhẹ nhàng. Đối với người không giàu có nhưng chưa từng làm việc nông như Tần Huệ mà nói, công việc này vẫn có thể làm được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK