Mục lục
[Dịch] Mục Thần Ký - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Tiêu điện hoàn toàn xơ xác tiêu điều.

Ở đây vốn là bắc Thiên Đình của thời đại Thượng Hoàng, Lăng Tiêu điện còn là chỗ quần thần Thượng Hoàng triều hội, các thần nghị sự, vì vậy không gian bên trong đại điện này rất rộng lớn.

Hiện tại, trong tòa đại điện này có tất cả lớn nhỏ mấy nghìn vị thần, sắc mặt khẩn trương nhìn đôi “nam nữ” đang đấu đàn ở bên trong điện, e sợ cho gặp phải ảnh hưởng lan đến.

Trong điện, tiếng đàn vang lên, hai người đánh đàn một người là thư sinh, phía sau lưng có một con lừa. Một người là Xích Đế Tề Hạ Du, phía sau có từng đường ráng màu giống như lông chim phượng.

Hai người một đông một tây, xung quanh trừ bọn họ ra đã không có người nào khác, cho dù là Bán Thần cường đại nhất cũng cách các nàng rất xa.

Chỉ thấy hai người này đánh đàn, thư sinh hành vi phóng đãng, cầm cây đàn không ngừng xoay quanh nàng, thư sinh giống như là mọc ra vô số cánh tay vậy, điều khiển tung bay, lộ ra kỹ nghiệp kinh người, ở trên âm luật và khống chế, đã hoàn mỹ không sứt mẻ!

Xích Đế Tề Hạ Du lại có vẻ rất ung dung, không có nhiều kỹ xảo giống như thư sinh, trái lại có một loại cảm giác giản dị tự nhiên, nhưng trong âm luật của nàng lại tràn ngập cảm xúc dâng trào!

Ở trên kỹ xảo, thư sinh có thành tựu không người nào có thể vượt qua, cho dù là Tề Hạ Du cũng khó có thể sánh ngang với nàng, có thể nói là điển phạm của âm luật hoàn mỹ, nhưng ở trên phương diện tình cảm nàng lại thua Tề Hạ Du.

Trong tiếng đàn của nàng tuy rằng cũng có tình cảm, nhưng không có sự biến hóa và phong phú như Tề Hạ Du.

Tiếng đàn của hai người sát phạt, nhưng thấy không gian xung quanh các nàng khi thì vặn vẹo, khi thì kéo duỗi, khi thì biến thành từng lớp màng, không gian dường như biến thành nốt nhạc mắt thường có thể thấy được, ở chung quanh bọn họ không ngừng chớp động!

Thư sinh dần dần không địch lại, cầm kỳ thư họa của nàng ở trên kỹ nghiệp đều đạt được độ cao độc bộ thiên hạ, nhưng chính bởi vì ở trên phương diện tình cảm tự nhiên còn chưa đủ, ngược lại hạn chế nàng tiến thêm một bước.

Bốn Đại Thiên Sư ở thời đại Khai Hoàng có thành tựu riêng, ai cũng có sở trường riêng, nhưng tính cách của thư sinh có chỗ thiếu hụt, trái lại không dám yêu dám hận bằng, tình cảm phong phú như Tề Hạ Du.

Dần dần đã hiện ra dấu hiệu nàng chống đỡ hết nổi, đột nhiên con lừa phía sau nàng chồm người lên, hóa thành một Ma Vương lừa, mở cái miệng rộng, hiên ngang ngang kêu lên, chói tai đến cực điểm.

Tiếng đàn của hai nữ tử đại loạn, từng người đều đè lại dây đàn.

Âm thanh con lừa kia hí lên chói tai đến cực điểm, khiến cho tất cả cường giả bên trong Lăng Tiêu bảo điện cũng không khỏi nhíu mày, che hai lỗ tai.

Trong điện, bất luận là Bán Thần hay Thần tộc Ma tộc đều hoảng sợ nhìn hai người này, thậm chí cũng có chút sợ hãi đối với con lừa kia.

Tiếng đàn của hai người này đại chiến, may mắn là nhằm vào đối phương, nếu là nhằm vào bọn họ, chỉ sợ cường giả bên trong điện này phải chết vô cùng nghiêm trọng.

Nhưng có sáu bảy người sắc mặt không thay đổi, hiển nhiên mỗi người có vài chỗ dựa, tu vi thực lực cực cao, cũng không sợ thư sinh và Tề Hạ Du.

- Ha ha ha ha, ta vẫn là thua!

Thư sinh thu đàn, nhìn về phía Xích Đế Tề Hạ Du khom người nói:

- Bản lĩnh của Xích Đế quả nhiên không tầm thường, lúc này đã cách nhiều năm như vậy, ngươi vẫn có thể thắng được ta một bậc.

- Tử Hề Thiên Sư khách khí.

Tề Hạ Du đứng dậy trả lễ, ánh mắt chớp động, đối với nàng cũng kiêng kỵ vạn phần, không muốn cùng nàng liều mạng tới ngươi chết ta sống, cười nói:

- Địa Mẫu Nguyên Quân còn chưa có hiện thân, chúng ta ngược lại đã đấu trước một hồi, chẳng phải là khiến cho mọi người chê cười sao?

Ánh mắt của thư sinh lưu chuyển, đảo qua trên mặt trăm nghìn vị cường giả trong điện, cười nói:

- Sứ giả của Thiên Đình ngoại vực, Thượng Hoàng Kiếm Thần, còn có dưới quyền của Địa Mẫu, cùng với Xích Đế, Khai Hoàng Thiên Sư, đám người chúng ta tụ tập dưới một mái nhà, trên đường lại trải qua hiểm cảnh, trăm cay nghìn đắng đi tới nơi này. Chủ nhân lại không thấy đâu, đây là đạo lý gì?

Tề Hạ Du có chút lười biếng, dò xét xung quanh, cười nói:

- Đúng vậy. Nghe đồn Địa Mẫu Nguyên Quân đã tử vong lâu ngày, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện, Nguyên Giới lại xuất hiện trên thế gian, hơn nữa còn triệu tập thủ hạ cũ. Ta mặc dù là Thiên Đình Xích Đế, nhưng dù sao năm đó đã từng phụng dưỡng qua Địa Mẫu, làm sao có thể không tới bái kiến? Đáng tiếc, vẫn không thể nhìn thấy Địa Mẫu Nguyên Quân.

Đột nhiên, ánh mắt của nàng rơi vào trên người Bạch Cừ Nhi, chỉ thấy Bạch Cừ Nhi đeo một cây kiếm, quần áo đơn giản, ánh mắt nhìn về phía nàng.

Tề Hạ Du thấy thẹn trong lòng, vội vàng chuyển tầm mắt đi.

Tầm mắt của nàng tiếp xúc cùng một nam tử cụt một tay, nam tử kia đeo một thanh thần đao trên, nhìn về phía nàng khẽ cúi người.

Tề Hạ Du khẽ gật đầu, thầm nghĩ:

- Lạc Thần Đao tới, nói như vậy còn có cường giả khác của Thiên Đình. Địa Mẫu thật sự chết, chẳng lẽ là do Thiên Đình âm thầm bố trí, lấy danh nghĩa của Địa Mẫu đưa những người này tới, một lưới bắt hết?

Trong điện long xà hỗn tạp, bất kể Bán Thần hay Thần Ma, mỗi người đều có mục đích riêng, cũng không có ai là đơn thuần.

Tề Hạ Du vẫn nhìn thấy được trong rất nhiều Bán Thần có tồn tại đáng sợ, tuy rằng bản lĩnh không bằng nàng, nhưng số lượng người không ít, đều là hạng người khó chơi.

Mà ở ngoài điện, còn có vô số Bán Thần xếp thành đội ngũ chỉnh tề, đang lẳng lặng đứng ở bên ngoài Lăng Tiêu bảo điện, giống như binh sĩ đang chờ đợi kiểm duyệt.

Đột nhiên, chỉ nghe một giọng nói từ phía sau điện truyền đến, cười nói:

- Đã để cho mọi người đợi lâu, Địa Mẫu lại tới sau.

Trong điện cường giả có mặt mũi đều theo tiếng nói nhìn lại, chỉ thấy chỗ âm thanh truyền tới có mấy thiếu nữ vòng qua bình phong, đỡ một thiếu nữ đi ra.

Nữ hài nhi kia mi thanh mục tú, môi hồng răng trắng, đầu tiên khi các nàng vòng qua bình phong, chỉ có thể nhìn thấy được nửa khuôn mặt nàng, đợi khi quay mặt lại, tâm thần tất cả mọi người ở trong điện đều chấn động, thầm khen nói:

- Khá lắm người tuấn mỹ mà.

Sau đầu nữ hài nhi kia có hào quang hơi lắc lư, nhìn về phía mọi người chào, nói:

- Năm đó gia sư Địa Mẫu Nguyên Quân gặp phải tổn thương nặng nề, không thể không tự phong ấn Nguyên Giới, hiện tại Nguyên Giới lại xuất hiện trên thế gian, cho nên gia sư triệu tập các vị đến đây, dự định tập trung thủ hạ cũ, Đông Sơn tái khởi.

- Gia sư? Nữ hài này là đệ tử của Địa Mẫu Nguyên Quân sao?

Trong lòng mọi người chấn động mạnh.

Tề Hạ Du nhìn về phía nữ hài kia, cười nói:

- Chờ một chút cũng không sao. Chỉ là ta lại không biết Địa Mẫu từng thu nhận đệ tử khi nào? Địa Mẫu chưa bao giờ thu đệ tử, cho dù là bắc Thiên Đình Thượng Hoàng, cũng có nhiều nữ nhân của nàng. Đệ tử như ngươi khiến ta có chút vô cùng kinh ngạc.

Nữ hài kia cười khẽ nói:

- Địa Mẫu vốn không thu bộ đệ, nhưng lần trước gặp phải tổn thương nặng nề, bởi vậy thu ta làm đồ đệ. Xích Đế năm đó kéo xe cho gia sư, hẳn có thể biết được chút ít chứ?

Tề Hạ Du cố gắng kìm chế tức giận, cười nói:

- Chờ sau khi Địa Mẫu ra ngoài sẽ tính sổ một lượt với tiểu nha đầu ngươi.

Bạch Cừ Nhi khẽ nói:

- Vị muội muội này, nàng làm sao có khả năng chứng minh nàng là đệ tử của Địa Mẫu?

Nữ hài kia nhìn về phía nàng, cười nói:

- Hóa ra là Kiếm Thần Bạch thị của Ngụy triều. Hào quang sau đầu ta chính là chúc phúc của Địa Mẫu, che chở ta không già không chết, phúc trạch kéo dài. Như vậy có được xem là chứng cớ hay không?

Bạch Cừ Nhi nhìn về phía hào quang sau đầu của nàng, không nhận ra được thật hay giả.

- Chỉ dựa vào hào quang khó có thể phân rõ thật hay giả.

Thần đao Lạc Vô Song đột nhiên mở miệng, trầm giọng nói:

- Địa Mẫu có thần thông quảng đại, là Cổ Thần của đạo pháp phức tạp nhất, cho dù là bệ hạ cũng vô cùng tôn sùng Địa Mẫu. Ngươi có học được thần thông của Địa Mẫu hay không?

Nữ hài kia nhìn về phía hắn, cười nói:

- Hóa ra là Lạc Thần Đao cụt một tay của Ngụy triều. Địa Mẫu có ba mươi sáu đại đạo, ba mươi sáu loại đại đạo ta cũng có chút tinh thông.

Thư sinh cười nói:

- Nói miệng không bằng chứng.

Nữ hài kia nói:

- Tử Hề Thiên Sư của Ngụy triều không nên nóng vội, ta là thật hay giả có gì đáng ngại? Đợi Địa Mẫu Nguyên Quân đến, các vị nhìn thấy chân thân của Địa Mẫu, chẳng phải lại không biết thật giả sao?

Trong lòng thư sinh thoáng chấn động:

- Ngay cả ta, nàng cũng biết sao? Ta là người của thời đại Khai Hoàng, khi đó Địa Mẫu đã sớm chết, Nguyên Giới cũng bị phong ấn, chỉ còn lại có Đại Khư. Nàng vì sao biết được ta? Tuổi của nàng nhìn như không lớn, tu vi cũng không phải quá cao, không giống như là lão quái vật, không có khả năng biết được chuyện của ta. Nàng vừa mới nói là nam triều, Thiên Đình ngoại vực và Khai Hoàng Thiên Đình đều là Ngụy triều, lẽ nào nàng thật sự đến từ Thượng Hoàng Thiên Đình của Địa Mẫu kia? Lẽ nào Địa Mẫu thật sự còn sống, trong lòng đất lặng lẽ nhìn chăm chú vào chuyện đã xảy ra ở thời đại Khai Hoàng sao?

Đột nhiên, một vị Bán Thần đầu rồng thân người trầm giọng nói:

- Địa Mẫu bị người ta giết chết, là ta tận mắt nhìn thấy, ta thấy thân thể của Địa Mẫu bị chém, đâm xuyên qua trái tim, Địa Mẫu không có khả năng còn sống. Vị tiểu muội muội này giả mạo Địa Mẫu triệu hoán chúng ta đến đây, là tội chết.

Nữ hài kia nhìn về phía hắn, nghiêm nghị nói:

- Hóa ra là Tổ Long vương. Địa Mẫu bị tập kích, bị thương nặng, nhưng Địa Mẫu dù sao cũng là Cổ Thần cổ xưa nhất vĩ đại nhất, làm sao có thể lại mất mạng như vậy? Tổ Long vương, ngươi có thể tưởng tượng được Thổ Bá hoặc Thiên Công bị giết sao?

Vị Bán Thần này lộ ra bộ dạng suy nghĩ một lát, nói:

- Không thể. Chỉ có điều ta tận mắt nhìn thấy, Địa Mẫu rõ ràng là đã chết...

Nữ hài kia cười nói:

- Con mắt ngươi thấy chưa chắc đã là thật. Địa Mẫu còn ở trên thế gian, mấy vạn năm này vẫn tu dưỡng, cuối cùng thương thế cũng khôi phục, hiện tại mới triệu tập mọi người đến đây. Các vị có thể không tin ta là một đệ tử của Địa Mẫu, nhưng đợi gặp được chân thân của Địa Mẫu đến đây, cũng không phải do các ngươi tin hay không...

Đúng vào lúc này, đột nhiên ngoài điện truyền tới một tiếng cười:

- Vị tỷ tỷ này, tỷ là đệ tử của Địa Mẫu sao? Ta thế nào lại không biết sư tôn của ta Địa Mẫu Nguyên Quân thu một nữ đệ tử khi nào vậy?

Mọi người đều quay đầu nhìn lại, trong lòng thư sinh thầm giật mình:

- Tiểu tử này làm sao lại chạy tới đây? Thực sự không biết trời cao đất rộng!

Con lừa sau lưng nàng cũng lộ vẻ kinh ngạc, thấp giọng hỏi:

- Khôi khôi?

Thư sinh gật đầu, áp chế tức giận, nói:

- Khôi! Là giọng nói của hắn! Tên tiểu hỗn đản này thế nào cuối cùng lại dám giả mạo đệ tử của Địa Mẫu lăn lộn tới nơi này?

Bạch Cừ Nhi nghe được âm thanh này, thân thể đột nhiên cứng đờ, lộ ra vẻ khó tin, bỗng nhiên quay đầu lại, si ngốc nhìn ngoài điện, khẽ nói:

- Giọng nói của ngươi... Giọng nói của ngươi lại xuất hiện, không phải là ảo giác...

Lạc Vô Song cụt một tay rút thần đao ra khỏi vỏ, thần đao phát ra từng tiếng khe khẽ, hưng phấn vô cùng.

Lạc Vô Song cũng hưng phấn vô cùng, nhìn về phía ngoài điện, cười nhẹ nói:

- Bốn vạn năm, ta đau khổ đợi ngươi bốn vạn năm. Giọng nói của ngươi, ta chưa bao giờ quên. Trong lúc ta vung vẩy thần đao, trong đầu xuất hiện chính là cái bóng của ngươi, bên tai vang lên chính là giọng nói của ngươi...

Trước cửa của Lăng Tiêu bảo điện, một Bán Thần đầu Kỳ Lân thân người lôi kéo dây thừng sáng ngời, dắt một con quái vật khổng lồ đi vào trong điện.

Quái vật khổng lồ này nửa rồng nửa Kỳ Lân, uy vũ không tầm thường.

Trên cái đầu lớn của Long Kỳ Lân, một nữ tử trong tay nâng kiếm gỗ, toàn thân có hào quang bốc hơi, hào quang giống như màu lửa của phượng hoàng.

Còn có một nữ tử sau đầu có hào quang lắc lư, trong hào quang có một gốc mầm cây nhỏ, trong lòng ôm cái phất trần, khí chất thoát tục, dựa đầu vào bên vai của một thiếu niên.

Phía sau của thiếu niên kia là một gã sai vặt, sau đầu có quang diễm nặng nề, một cái đỉnh lớn ở trong đó lên lên xuống xuống, chìm nổi không ngừng.

Người thiếu niên kia lại có vẻ có vài phần lười biếng, cười như không cười nhìn về phía thiếu nữ trước Đế Tọa của Lăng Tiêu bảo điện, cũng không từ trên đầu của Long Kỳ Lân đứng dậy, cười nói:

- Theo lý mà nói, ta chắc hẳn phải gọi tỷ là sư tỷ, đáng tiếc sư tôn của ta vẫn chưa thu tỷ làm đồ đệ. Ngươi rốt cuộc là người nào?

Bên trong Lăng Tiêu điện đều xôn xao, xung quanh đều có tiếng bàn luận.

Thủy Kỳ Lân nhìn thấy nhiều thần thánh như vậy, nơm nớp lo sợ, chân có chút run rẩy, đánh bạo kéo Long Kỳ Lân đi về phía Đế Tọa, trong lòng thầm lẩm bẩm:

- Thiên Đình, nơi này là Thượng Hoàng Thiên Đình, trước mặt chính là Đế Tọa, là nơi của Thiên Đế! Ta đời này đã tu luyện có phúc, có thể cách Đế Tọa gần như vậy...

Long Kỳ Lân ngáp một cái, hết nhìn đông tới nhìn tây, vươn đầu lưỡi đỏ thắm liếm miệng một cái, có vẻ dữ tợn hung ác, thầm nghĩ:

- Trăm nghìn vị cường giả, mỗi một người đều có thể dễ dàng đánh chết ta. Chỉ có điều trời sập xuống đã có giáo chủ chống đỡ...

Trước Đế Tọa, nữ hài kia kinh ngạc không thôi, nhất thời khoảng nửa khắc vẫn không có phản ứng qua.

Long Kỳ Lân đi tới trước Đế Tọa, lại dừng bước lại.

Tần Mục đứng dậy, từ trên cao nhìn xuống người thiếu nữ kia, cười mà như không cười nói:

- Sư tỷ, tỷ có thể cho ta một lời giải thích hay không?

Lúc này vẻ kinh ngạc trên mặt nữ hài này mới dần dần tản đi, phù cười nói:

- Thiên Thánh giáo chủ của Duyên Khang quốc, Tần Mục Tần Phượng Thanh làm đệ tử của Địa Mẫu từ khi nào? Ngươi thật sự bướng bỉnh.

Thư sinh nắm chặt nắm đấm, từ trên lưng lừa lấy ra cái túi nhỏ, thầm nghĩ:

- Xem ra chỉ có ta ra tay cứu tiểu tử này. Tiểu tử này thật to gan lớn mật, người nào cũng dám giả mạo, thoáng cái đã bị người ta vạch trần gốc gác! Tốt xấu gì ngươi cũng nên thay đổi tướng mạo mới phải...

- Ta là giả?

Tần Mục cười ha ha.

- Ngươi là giả.

Phía sau hắn, giọng nói của Lạc Vô Song truyền đến, gằn từng chữ:

- Người quen cũ của thời đại Thượng Hoàng, còn nhớ rõ người thiếu niên trong đêm tối ngày đó bị ngươi một kiếm chém gãy cánh tay hay không?

Tần Mục quay đầu lại, ánh mắt rơi vào ên ngườiLạc Vô Song tr, lập tức tìm kiếm một hồi ở trong thiếu niên Linh Tú quân bên cạnh Lạc Vô Song, chỉ thấy thiếu niên Linh Tú quân đều là những nam nữ cụt tay.

Nhưng hắn vẫn nhìn thấy được Triết Hoa Lê, trong lòng không khỏi trầm xuống:

- Phược Nhật La, ngươi vẫn làm phản...

Hắn dời ánh mắt, không có để ý tới Lạc Vô Song.

Lúc này, hắn nhìn thấy được một thiếu nữ khác, ở trong đám người có vẻ rất tịch mịch.

Ánh mắt hai người gặp nhau, tất cả mọi thứ xung quanh Tần Mục dường như đều biến mất không thấy bóng dáng, dường như hắn lại trở về đêm ngày hôm đó, hắn và nữ hài này dựa chung một chỗ chờ đợi ánh bình minh lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
minhngocdkh
05 Tháng mười hai, 2019 19:32
Bộ này ngừng dịch rồi ah các bác
Phương Đoàn
17 Tháng mười, 2019 19:01
vào truyện k bàn chính trị
romlatoi01
06 Tháng mười, 2019 09:52
Đọc đến chap 120 thì thấy bắt đầu chèn mấy cái triết lý mấy cái trị quốc kiểu cộng sản, kiểu tàu vào, rồi thế giới đại đồng rồi xác nhập nhờ vào sự bần cùng hóa của nơi khác, dcm tàu khựa chó đẻ éo thể ngửi, drop
laogiao
30 Tháng chín, 2019 21:25
Còn ai hóng bộ này nữa không nhỉ??
laogiao
25 Tháng chín, 2019 15:59
M cũng muốn tiếp tục dịch. Nếu bạn muốn dịch thì để sđt m liên hệ nhé!
laogiao
17 Tháng chín, 2019 10:08
Chờ 1 bộ dịch thôi là mừng rồi bạn ơi ^^
Hà Anh
08 Tháng chín, 2019 01:21
Giờ có một bộ dịch hoàn chỉnh, chau chuốt văn phong, đồng bộ câu cú để in rồi đóng bìa kỉ niệm thì hay nhỉ :sweat_smile:
madoine
01 Tháng chín, 2019 21:22
lm truyện có tâm xíu làm dở bỏ ko đc tuy chuyện cv nhiều ng xem ở đầu nhưng sau này truyện dịch full rồi mn sẽ đọc dịch vì dễ đọc vs hay
Hieu Le
25 Tháng tám, 2019 20:10
ngừng dịch r à các đh
Võ Việt
25 Tháng tám, 2019 11:36
ai làm bộ này thì làm có tâm xíu đi trời....
Hieu Le
28 Tháng bảy, 2019 18:43
truyện đọc rất hay, cảm động lắm.
Hieu Le
25 Tháng sáu, 2019 20:31
truyện dừng dịch rồi ạ? :(
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 20:06
dùn google chrome kiếm hình đó
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
xem có hình nét hơn k
Ròi Cũng Kết Thúc
27 Tháng năm, 2019 19:58
dùng google chrome bấm vào hình chọn tìm kiếm
Hoàng Duy
29 Tháng ba, 2019 21:52
khi nào lão tần mục phá thân đồng tử nhỉ
Nhokprono0
10 Tháng hai, 2019 15:24
ai có ảnh bìa mục thần ký này nét hơn k ạ?
Mạnh Hùng
07 Tháng hai, 2019 19:11
Ai có bản dịch phần tiếp k cho mình xin vs ạ. Thank kiu trước ạ
Lương Hữu Trí
25 Tháng một, 2019 20:22
Hay
Nhan Nguyen
22 Tháng một, 2019 20:51
đấy là cv mà bạn
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:18
Đang đúng top đó bạn. Đến hơn 1300 chương rồi
Hieu Le
11 Tháng một, 2019 22:17
Bộ này là mục trần ký
Huong Nguyen
11 Tháng một, 2019 18:25
Bạn ơi dịch tiếp đi. Các độc giả vẫn đang ngóng dài cả cổ ý :)
Hieu Le
09 Tháng một, 2019 04:27
hình như ko dịch nửa phỏng ??
Đỗ Hoàng Tuấn
06 Tháng một, 2019 23:49
mời bác sang bản convert đọc cho đỡ ngon nghẻ nhé, câu từ rất oke
BÌNH LUẬN FACEBOOK