Mục lục
Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch - Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngọn núi mà họ đang trú ngụ đã chịu không nổi tàn phá của hai mùa mưa và mùa đông, bắt đầu nút ra, sụp xuống.

Bởi vì anh đều bất an trong lòng mới vừa lúc nghe được âm thanh truyền từ trong lòng núi này, nếu không...

Chuyện này ở tộc chim vẫn là có nhưng không ai biết núi lúc nào sẽ sụp.

Eagle nhảy ra khỏi nhà, biến thành chim, gắp ổ bông bay đi.

Óooo...

Tiếng kêu của anh vang vọng khắp tộc chim, giống như tiếng cảnh báo cho cả tộc.

Bản thân anh thì bay thẳng đến ngọn núi cao nhất ở giữa tộc chim.

Anh cần một nơi đủ an toàn để những người thân yêu nhất của anh có thể bình yên mà đợi anh.

Đã có thú nhân nghe tiếng của anh mà bay ra khỏi nhà.

Óooo...

Eagle truyền đạt thông tin cho bọn họ xong thì lao vứt đi.

Trên đỉnh ngọn núi cao nhất, Terry đang đứng đó nhìn về phía anh.

Óooo...


Anh gắp ổ bông bay tới, đưa nó cho Terry.

" Ngươi đi đi, ta sẽ bảo vệ họ thay ngươi."

Terry nói với anh, tấm áo choàng lông chim trên người ông bay phần phật trong gió lạnh, trên tay bưng ổ bông.

Óooo...

Eagle nhìn sâu vào mắt ông, kêu lớn một tiếng rồi bay đi.

Terry không có hỏi Bạch Kỳ Thư đâu, bởi vì ông biết rõ.

Có lẽ ông là người duy nhất trong tộc chim này biết rõ á thú nhân bạn đời của Eagle là một chú chuột trắng nhỏ xinh, ngoài Eagle, bạn đời của chuột nhỏ.

Ông mang ổ bông đi vào thần điện của mình, đặc nó ở nơi ấm áp nhất, bản thân thì ngồi bên cạnh.

Việc cứu vớt tộc chim đã có người khác đi làm, ông không cần phải lo.

Eagle sau khi mang vợ con mình giao cho tế ti đại nhân thì vỗ cánh bay thẳng đến ngọn núi của mình.

Trên ngọn núi đó có năm nhà thú nhân, trong đó có hai á thú nhân chưa có bạn đời, Floyd là một trong số đó.

Nhưng khi anh đến thì Floyd đang ngồi trên lưng một thú nhân tộc chim có bộ lông màu đen.1

" Eagle!"

Floyd nhìn thấy anh thì hô lên.

Eagle gật đầu với cậu ta rồi tiếp tục bay đến ngọn núi đó.

Lúc này ngọn núi đã núi ra làm hai, một nữa đã sụp đổ xuống một đoạn.

Anh bay một vòng xem xét tình hình của năm nhà kia.

Cũng nhờ có anh phát hiện sớm nên phần núi sụp xuống kia có hai nhà thú nhân có bạn đời là anh và một nhà nữa, nhà kia đã nhanh chóng cõng bạn đời của mình bay đi, Floyd vừa hay nằm ở đoạn giữ bị nứt ra kia.

Lúc này tất cả cư dân của ngọn núi đã rời đi hết, Eagle tạm buông tâm mà đến vị trí nhà của mình để tìm kiếm những đồ dùng trong nhà họ, cùng với con Dê Dê không rõ sống chết.

" Be be..."

Tiếng kêu trong đống đổ nát làm anh chú ý.

Eagle dùng cánh đập bay đám đất đá do mái nhà đổ xuống, tìm được con Dê Dê bị gãy một chân, gắp nó đi.

Lúc này trong tộc chim thú nhân đều xuất động, đi xem xét tình hình của những ngọn núi mình đang ở xem có vết nứt nào hay không?

Vậy mà thật sự tìm được hai ngọn núi nữa cũng đang có dấu hiệu bị rạng nứt, trong đó có ngọn núi của Ian.

Ngọn núi của Eagle, Ian, và một ngọn nữa nằm gần kề nhau, vậy nên khi phần nhà của anh bị sụp thì hai bên cạnh cũng bị ảnh hưởng, chỉ cần trải qua một đợt đống băng ngọn núi nữa là chúng sẽ chịu không nổi mà sụp xuống.

Mùa mưa đến khiến phần đất dưới chân núi bị ngập úng, mềm ra, sau đó chưa kịp cứng lại đã gặp thời tiết cực lạnh mới tạo thành chuyện này.

Này cũng một phần là do những ngọn núi này đã tồn tại rất lâu, chúng nó cũng chịu không nổi tàn phá của năm tháng, trở về với đất chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

May mắn tộc chim có rất nhiều ngọn núi chưa dùng, bọn họ vẫn còn một mặt bên kia ngọn núi lớn nhất, dù bình thường không có thú nhân cư trú nhưng tộc chim vẫn cắt cử thú nhân lượn quanh để trông coi.

Mùa đông còn chưa qua khỏi lại gặp tình huống này, bọn họ cần phải nhanh chóng tìm nơi ở mới.

Eagle tốn một chút thời gian mới moi hết đồ trong nhà họ ra, những thứ quan trọng như thịt khô, khoai tây cùng khoai lang ở trong hầm ngầm có vẻ không sao, chỉ là phí chút sức đào ra, nệm bông cùng da thú, lông chim cùng bông trắng, mọi thứ đều ổn dù số lượng có hư hao.

Mang tất cả chúng nó về chỗ của Terry.

Trong lúc anh đi thì Bạch Kỳ Thư cùng hai đứa nhỏ cũng đã tỉnh lại, lúc này ba con đang mắt to trừng mắt nhỏ với Terry.

Bạch Kỳ Thư không hiểu tại sao bản thân chỉ ngủ một chút mà đã ở thần điện của tế ti đại nhân rồi, bên cạnh còn có hai đứa con, mới đầu cậu còn tưởng tế ti đại nhân thừa dịp chim to lơ là gắp họ đi mất chứ.

Nhưng mà nghĩ lại khả năng này không cao.

" Ngọn núi các ngươi ở vị sụp lỡ rồi, Eagle đã mang các ngươi giao cho ta, không cần lo lắng, cậu ta sẽ về ngay."

Terry giải đáp thắc mắc cho cậu, đối với hai đứa nhỏ sờ sờ.

Chúng cũng cho ông sờ, có lẽ là do khí tức thú thần trên người ông.

Lúc này Bạch Kỳ Thư mới đưa mắt nhìn thần điện, nơi này cậu mới đến lần đầu.

Nơi họ ngồi là một khoảng đất trống, xung quanh cũng không có gì nhiều, rất đơn sơ, nhưng sau lưng...

Sau lưng họ, gần vách núi chính là một bức tượng thú thần.

Tuy nó nhỏ hơn cái bên ngoài rất nhiều nhưng lại đặc biệt hơn.

Bởi vì nó có một đôi cánh trên lưng.

" Không phải ai cũng nhìn thấy đôi cánh này của thú thần đâu, nếu giờ ngươi ra nhìn bức tượng ngoài kia cũng sẽ thấy thôi."

Terry giống như hiểu được suy nghĩ trong lòng cậu, nói.

Chuột nhỏ nhìn ông, có chút không hiểu được.

" Tượng thú thần là do người đích thân đặt ở đó, nếu không phải đã từng nhìn thấy thú thần thì bức tượng đó chỉ là hình tượng thú thân bình thường của ngài, nhưng nếu nhìn qua chân thân của ngài thì ngươi sẽ nhìn thấy hình ảnh thật sự của bức tượng."

Terry nhẹ nhàng giải đáp cho cậu.

Bạch Kỳ Thư mở to mắt, còn có chuyện như vậy nữa?

" Tế ti đại nhân."

Tiếng Eagle vang lên bên ngoài thần điện.

" Vào đi Eagle."

Terry gọi anh vào.

Eagle đi vào thần điện, bước chân đặc biệt nhẹ nhàng.

Đây là lần thứ ba anh đến nơi này, lần đầu là lúc còn trong trứng, lần thứ hai là buổi lễ thành niên, lần này là lần thứ ba, anh đến đây là vì vợ con anh ở đây.

" Chít!"

Bạch Kỳ Thư kêu lên khi nhìn thấy anh, bản thân cũng nhảy phốc ra khỏi ổ bông.

Eagle đón lấy cậu, đưa lên mặt dụi dụi.

" Cảm ơn ngài, tế ti đại nhân."

Eagle hành lễ cảm tạ với Terry.

" Đây cũng là việc ta nên làm, không có ai bị thương chứ?"

Terry hỏi.

" Không có, nhưng có hai ngọn núi cũng muốn đổ, chúng tôi phải tìm chỗ ở mới, có lẽ tạm thời phải để bọn họ ở lại đây."

Eagle nhìn Terry.

" Không sao, vừa lúc ta cũng muốn tiếp xúc với tiểu tế ti tương lai."

Terry cười cười nhìn con chuột con có đôi cánh xanh kia.

Chuột nhỏ và Eagle nhìn nhau, chuột con là người được chọn?

Mà nói ra thì nó có đôi cánh khá giống của thú thần, chỉ là cậu luôn không có để ý, lúc nhìn nhìn bức tượng kia mới nhớ đến.

Chuột con bị Terry nhìn đến không hiểu gì, chỉ mở to đôi mắt ti hí nhìn ông.

" Chíp!"

Chim con lại tưởng ông muốn cướp em của mình, nó ôm nó chuột con, dùng cánh của mình che chở cho chuột con, đôi mắt nhỏ sắc bén nhìn Terry, điểm nhỏ giữa trắng giống như con mắt càng làm tăng thêm khí thế của nó.


" Thật giống a phụ ngươi, sẽ là một thú nhân dũng mãnh."


Terry cũng không giận mà ngược lại còn cười vui vẻ.


" Eagle, ngươi có muốn tranh đoạt chức tộc trưởng vào mùa xuân tới?"


Lúc nãy tự nhiên Terry quay lại nhìn Eagle, lời nói ra lại càng thêm kinh người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK