Ở Thành Đô một khoảng thời gian, Tiêu Việt cũng coi như biết nhiều về những công ty xung quanh, biết Tiêu Việt chuẩn vị mở công ty, Lưu Sưởng học trò của giáo sư Vương có đến vài lần tìm Tiêu Việt nói chuyện tiếp nhận công ty dưới tay anh ta.
Tiêu Việt cũng nói rõ ràng cho Lưu Sưởng, hắn không có ý định tiếp nhận công ty của Lưu Sưởng, tuy rằng tiếp nhận một công ty có thể tiết kiệm được một loạt chuyện phiền toái đăng ký mới, nhưng trong khoảng thời gian dài, Tiêu Việt cũng thấy được một bộ phận nhân viên hiện có trong công ty Lưu Sưởng đúng là người đục nước béo cò.
Mà loại người này hắn không cần. Nếu muốn tiếp nhận công ty này, vậy đồng nghĩa với việc phải tiếp nhận một đám người chưa đến hạn hợp đồng lao động này, coi như hắn thực sự không muốn dùng biện pháp sa thải, vậy cũng phải bỏ ra một khoản tiền bồi thường rất lớn. Lần này Tiêu Việt đến lập nghiệp không phải đến làm từ thiện, đương nhiên không có khả năng đổ vỏ này.
Nhưng dù sao cũng ở Thành Đô một khoảng thời gian, Lưu Sưởng còn có giáo sư Vương đã giúp hắn rất nhiều, cũng tìm cho hắn rất nhiều người có năng lực kỹ thuật, bằng lòng đổi nơi công tác. Cho nên cuối cùng Tiêu Việt cũng đồng ý, nêu bên này gặp phải kỹ thuật khó giải, hắn có thể giúp đỡ giải quyết.
Có điều, Tiêu Việt rất kén chọn với người tài kỹ thuật, năng lực của bản thân hắn ở đó, những người bên cạnh trên cơ bản xem cách họ xử lý vấn đề đã có thể biết trình độ sâu cạn, nói câu khó nghe, mấy học trò giáo sư Vương giới thiệu, còn có những người Lưu Sưởng giới thiệu, Tiêu Việt cũng chỉ để ý bốn năm người trong đó, hắn đã trò chuyện riêng với những người kia, cũng hứa hẹn lương hàng năm không ít, cũng xem như được rồi.
Nhưng tính luôn mấy người bạn học của Tiêu Việt, muốn công ty vận hành hợp lý, vẫn thiếu người tài.
Cho nên, chuyện đầu tiên khi Tiêu Việt quay lại Thành Đô, đó là đem tất cả tài liệu đăng ký công ty đã chuẩn bị xong giao cho đơn vị ủy thác làm thay, công ty môi giới này do mẹ Triệu Viên Viên giới thiệu, làm việc chắc chắn, hiệu suất cũng cao.
Khoảng thời gian người trung gian chạy đi đăng ký, Triệu Viên Viên từ Thượng Hải tới đây giúp Tiêu Việt xác định nơi làm việc của công ty, sau đó bắt đầu tuyển nhân viên còn thiếu.
Công ty tuyển nhân viên nói đơn giản cũng không đơn giản, nói khó cũng không khó, muốn từ một lần phỏng vấn nhìn ra trình độ của một người là điều không thể, nhiều lắm là nhìn ra được phong cách cư xử giải quyết công việc và trình độ miệng lưỡi lưu loát mà thôi.
Công ty của Tiêu Việt, nhìn từ tính chất công ty sẽ không thích hợp với hình thức tuyển dụng này, hơn nữa Tiêu Việt vốn đến kiếm người tài kỹ thuật cao, đưa ra lương hàng năm khá cao, hấp dẫn một đợt người rất lớn đến nộp đơn phỏng vấn. Cho nên ở hiện trường phỏng vấn, Tiêu Việt đặt một hàng mười máy tính, mỗi máy tính đều có đề bài riêng, hoặc là mã hóa, hoặc là vá lỗ hổng, hoặc là phương án thiết kế, hoặc là tấn công phần mềm…
Đề bài không đơn giản, nhưng lại rất kinh điển.
Người tham gia tuyển dụng có thể chọn thực hiện một trong năm loại đề, cũng có thể chọn nhiều, chỉ cần vượt qua một câu đã có thể vào vòng phỏng vấn thứ hai.
Người đầu tiên thông qua kiểm tra vòng thứ nhất là một người tên Phó Viễn, cậu thanh niên tên là Kin Phó trên Weibo.
“Phó Viễn? Em thu nhận cậu ta?” Nhậm Giang Lâm trò chuyện video với Tiêu Việt nhìn Tiêu Việt bên kia điện thoại nghi ngờ hỏi.
“Nghe anh nói vậy, anh biết cậu ta?”
“Cậu ta chính là hacker lần trước tấn công giải trí Võng Thiên, sau đó bị em xử lại.” Nhậm Giang Lâm mơ hồ đoán được hacker này chắc là nhằm vào Tiêu Việt, nhưng…
Nhậm Giang Lâm nói tiếp: “Cậu ta có chút danh tiếng, em không biết cậu ta? Chuyện lần trước, xem như cậu ta còn nói giúp em trên Weibo.”
“Đâu có thời gian quản chuyện đó, em chưa từng thấy cậu ta, ai biết cậu ta là ai, có điều đúng là cậu ta có chút tài năng, năm đề kiểm tra, cậu ta giải quyết hết, sau khi phỏng vấn kết thúc, Triệu Viên Viên mới nói cho em chuyện này.” Tiêu Việt ngồi trước máy tính gõ bàn phím nói: “Nhưng, em nhớ lúc đó tìm được địa chỉ IP của cậu ta, không phải chỗ anh báo cảnh sát à? Theo lý thuyết dọa dẫm tống tiền mấy ngàn vạn, không bỏ tù mười mấy hai mươi năm cũng phải mấy năm chứ? Sao bây giờ cái tên này vẫn lãng vãng bên ngoài?”
“Lần trước cảnh sát tìm đến cậu ta nói là chỉ đùa giỡn thôi, hơn nữa thân phận của cậu ta hơi đặc biệt cũng coi như một ‘nhân tài’ trong xã hội hiện nay… Thật ra trong thời đại Internet, đối với những hacker đứng trên đỉnh cao này, trong ngành nghề thường khá là ‘khoan dung’, tránh những rò rỉ không đáng có, nếu bên này không bị tổn thất lớn, anh cũng không truy cứu nữa.”
“Cũng thực sự không có tổn thất gì,” Tiêu Việt vui vẻ nói: “Còn bởi vậy mà nhặt được một hacker đúng không?”
Nhậm Giang Lâm nghe vậy không khỏi cười ra tiếng, nhìn Tiêu Việt bên kia màn hình, gật đầu một cái: “Này cũng đúng, trời xui đất khiến còn nhặt được đỉnh cao, thế này xem như anh được lợi rồi?”
Tiêu Việt quả thực nở hoa trong bụng, “Phải nói em đồng thời cũng nhặt được món hời lớn.”
Nói đến đây, Tiêu Việt nhìn chăm chú vào Nhậm Giang Lâm bên kia màn hình tràn đầy ý cười, nói: “Nhưng theo như anh nói, những doanh nghiệp như các anh đều rất khoan dung với những hacker này… Nếu anh đã thừa nhận em là đỉnh cao trong nghề, vậy có phải mang ý nghĩa ông chủ lớn anh ngày thường nên đối xử với em tốt hơn không? Không thì nếu em nổi cáu lên… chậc chậc, e rằng hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.”
Nhậm Giang Lâm hơi nhướng mày, từ chối cho ý kiến chỉ hỏi: “Em muốn anh đối xử với em như nào?”
Tiêu Việt ho nhẹ hai tiếng, giả vờ chân thành nói: “Thật ra yêu cầu của em cũng không cao, cũng không cần nhiều, mỗi ngày nói mười mấy hai mươi câu ‘nhớ em’, ‘thích em’, hầy… em đã thỏa mãn rồi.”
Nhậm Giang Lâm cười: “Nếu anh không nói thì sao?”
“Vậy em xin lỗi,” Tiêu Việt hất cằm một cái, rất kiêu ngạo: “Ông chủ Nhậm à.”
“Làm sao”
“Em nhớ anh quá.”
“…”
Nhậm Giang Lâm nghe vậy ngẩn ra.
“Giang Lâm ơi.” Tiêu Việt hít sâu một hơi than thở nói: “Em thật sự rất nhớ anh.”
Một câu vô cùng đơn giản, lại làm cho Nhậm Giang Lâm nghe mà tim cũng đau nhói.
“Bữa tiệc phát hành ‘Hoàn Du’, em có thể tới không?” Thật ra nói là tiệc, nhưng cũng xem như một cách tuyên truyền khác, dùng hình thức phát trực tiếp để công bố trên màn hình lớn lượng tải bản cập nhật thời gian thực của Công nghệ Hạo Thiên.
Đương nhiên hôm đó sẽ không thiếu minh tinh tham gia.
“Dự kiến vào ngày hai mươi hai đúng không?”
“Ừ, ngày kia đăng quảng cáo tuyên truyền tạo xu thế, mười ngày sau app sẽ chính thức ra mắt tại các cửa hàng ứng dụng khu Hoa Đông, bữa tiệc được tổ chức cùng ngày ra mắt.”
Tiêu Việt nhíu mày, “Sợ là không được… Ngày hai mươi hai em sẽ tổ chức họp mặt mọi người, gần đây bên này thật sự không đi được.”
Nghe vậy, Nhậm Giang Lâm mới khẽ thở dài một hơi, “Vậy được…”
Nhậm Giang Lâm nói lời này, hai người cũng không nói gì nữa, đợi thật lâu, Nhậm Giang Lâm mới chậm rãi lên tiếng gọi:
“Tiêu Việt.”
“Hửm?”
“Làm sao đây? Giờ phút này anh cảm thấy chăm chỉ làm việc cũng không phải là chuyện tốt.” Nhậm Giang Lâm khẽ cười nói.
“?!”
Quảng cáo tuyên truyền của app Hoàn Du đến tháng sáu cơ bản đã kết thúc quay chụp, quá trình quay quảng cáo đã mời biên kịch, đạo diễn nổi tiếng trong nước biên soạn và quay câu chuyện du lịch trong tháng sáu. Trong đó liên quan đến lấy “yêu” làm điểm xuất phát, sáu nhân vật khác nhau trên đường du lịch diễn giải ba chủ đề tình thân, tình yêu, tình bạn, sáu câu chuyện đan xen nhau, hoặc ấm áp hoặc nồng nàn.
Khởi đầu là câu chuyện đầu tiên, lấy một nam công nhân xây dựng trẻ tuổi làm nhân vật chính, dựa vào địa điểm và dự tính, lựa chọn một đường đi “kinh điển + tiết kiệm tiền” do “Hoàn Du” đề cử, ngắm nhìn non sông bao la hùng vĩ, thành phố và thị trấn thịnh tình, thưởng thức các loại quà vặt, gặp gỡ bạn bè bốn phương, lúc chia tay lưu số điện thoại hẹn lần sau du lịch, phần cuối video không đưa ra khẩu hiệu kết thúc, mà để anh công nhân này nói một câu hẹn gặp lại, tỏ ý còn có câu chuyện tiếp theo.
Toàn bộ video không khí sạch sẽ, cảnh sắc và hơi thở nhân văn trong đoạn phim cực kỳ mạnh mẽ có thể so với phim lớn, mà điểm đặc sắc lớn nhất trong đó, chính là nhân vật nam chính trong câu chuyện thứ nhất là một công nhân kiến trúc rất thích du lịch, trông giản dị lại lạc quan, video quảng cáo dài năm phút, cũng là một bản ghi lại open beta của phần mềm.
Ban đầu tưởng rằng app do công ty của Nhậm Giang Lâm phát hành, mà kế hoạch tuyên truyền cũng do đoàn đội kỹ thuật của giải trí Võng Thiên chế tác, dựa theo phong cách tuyên truyền trước kia của giải trí Võng Thiên, tất nhiên sẽ mời rất nhiều minh tinh khách mời nổi tiếng tham gia, nhưng khi video đăng lên mạng, lại không có minh tinh nào cả, ngay cả mấy đại già của Võng Thiên cũng không lộ diện.
Dân mạng đều khó hiểu, thậm chí hơn có người phỏng đoán nói tài chính của Hạo Thiên không đủ mới không mời minh tinh được. Nhưng không thể phủ nhận là, hình ảnh video tuyên truyền đẹp, app sử dụng tiện lợi, dễ dàng, khiến mọi người thực sự ngứa ngáy trong lòng, không nhịn được tải xuống cảm nhận.
Nhưng nghi vấn thiếu tài nguyên, chẳng mấy chốc đã bị hành động chi số tiền lớn mua TV quảng cáo của Hạo Thiên làm khiếp sợ.
Ba mươi giây vàng đầu tiên của một số chương trình truyền hình, tin tức, tạp kỹ có rating cao đều bị mua, quảng cáo ba mươi giây được cắt sửa trong mấy ngày đã ném bom tầm nhìn của dân mạng và khán giả xem TV.
Phải biết ba mươi giây trước sau của những chương trình có rating cao, chi phí quảng cáo phải tính bằng giây, không cần tính toán cũng nhìn ra được lần này tuyên truyền đầu tư cực lớn, khiến người sợ hãi thán phục.
‘Đây chắc là dùng tiền mời minh tinh để làm quảng cáo đặc sắc đúng không, thật ra tôi cũng rất thích, quảng cáo của mấy năm này chẳng phải toàn là dựng cái bảng nền mấy trăm tệ sau lưng minh tinh, bảo minh tinh nói mấy câu, có gì thú vị đâu.’
‘Có điều nói đi cũng phải nói lại, Nhậm Giang Lâm tốn nhiều tiền làm quảng cáo cho Hạo Thiên như vậy, Nhậm thị không nói gì hả? Không phát thông báo cho cổ đông, các cổ đống có thể đồng ý?’
‘Nhậm thị có thể nói gì? Công ty Công nghệ Hạo Thiên không thuộc về Nhậm thị, nó chính là công ty của Nhậm Giang Lâm, ông chủ là một mình anh ấy, tất cả tiền quảng cáo cũng lấy từ trong túi anh ấy ra, lại không dùng tài chính của Nhậm thị, những cổ đông khác của Nhậm thị có tư cách gì lên tiếng? Lại phổ cập khoa học một chút, giải trí Võng Thiên cũng là công ty của một mình Nhậm Giang Lâm, hơn nữa, tập đoàn Nhậm thị cũng là Nhậm Giang Lâm chiếm cổ phần nhiều nhất, nếu anh ấy muốn đầu tư cái gì, chỉ riêng người khác bỏ phiếu cũng không qua được anh ấy.’
‘Đạ mấu, vãi chưởng vậy.’
‘Chậc chậc chậc, vậy rốt cuộc anh ấy có bao nhiêu tiền?’
‘Tôi nhớ trong danh sách người giàu do một tạp chí XX công bố vào năm ngoái, tài sản của anh ấy hình như là 250 tỷ…”
(250 tỷ NDT khoảng 865 nghìn tỷ VND)
‘… Đây là chồng tôi, không ai được giành hết…’
Trong sự bàn tán sôi nổi trên mạng, app ‘Hoàn Du’ cứ vậy lên kệ vào tám giờ tối ngày hai mươi hai.
Mà đêm nay, Nhậm Giang Lâm uống say.
Chương 78Bữa tiệc tối này, là sự kiện quảng bá app “Hoàn Du” do Công nghệ Hạo Thiên triển khai, cũng là một bữa tiệc tối giữa năm của giải trí Võng Thiên.
Trong những năm giải trí Võng Thiên thành lập, hằng năm cũng sẽ mở tiệc giữa năm và cuối năm mời những người trong nghề tham gia. Thúc đẩy giao lưu giữa người cùng ngành, nhưng những năm qua không hề công khai hiện trường tiệc với bên ngoài, càng chưa từng phát sóng trực tiếp hiện trường, nhưng lần này bởi vì đúng lúc là tiệc giữa năm của Võng Thiên trùng với thời gian phát hành app “Hoàn Du” của Công nghệ Hạo Thiên, khi lên kế hoạch tuyên truyền app đoàn đội tuyên truyền của Võng Thiên đã đưa ra phương án hợp tác phát trực tiếp tuyên truyền.
Mặc dù ngoài mặt mọi người đều là hai công ty, công việc kinh doanh không liên quan đến nhau, nhưng cho dù thế nào, sếp tổng cũng là cùng một người, thời điểm then chốt có thể mượn dùng tài nguyên của nhau để tối đa hóa lợi nhuận đương nhiên không có gì tốt hơn.
Công nghệ Hạo Thiên cần minh tinh tuyên truyền, mà trong cái giới này các minh tinh của giải trí Võng Thiên theo phong cách chất lượng vững vàng, không giống với những minh tinh lưu lượng một ngày lăng xê nhỏ hai ngày lăng xê lớn, ngày thường ít đi thảm đỏ, có thể mượn cơ hội phát trực tiếp này tìm cảm giác tồn tại trước công chúng. Lần này phát trực tiếp hiện trường bên Hạo Thiên vẫn ký kết và thỏa thuận phát sóng độc quyền với nền tảng phát sóng video chính thống trong nước. Mời MC Tống Hàm năm gần đây đang hot trong nước, năm ngoái được đánh giá là miệng lưỡi sắc bén nhất chủ trì hoạt động. Minh tinh mà, xuất hiện tuyên truyền nhiều hơn cũng không quá đáng.
Lần này tuyên truyền có thể nói là rất thành công, chủ đề “Tiệc giữa năm của Võng Thiên lần đầu lộ diện” dẫn chủ đề “Phát trực tiếp app Hoàn Du lên kệ” đã vọt lên đứng đầu bảng trước khi bữa tiệc bắt đầu, đủ loại minh tinh được mời hoặc tự dùng tiền mua chỗ ngồi đều rất thức thời đăng những tấm ảnh đẹp của mình trong hôm đó, bữa tiệc hoa lệ, gắn nhãn hiệu cho “Hoàn Du”, thuận thế tuyên truyền cho phim truyền hình, phim điện ảnh sắp lên sóng của mình.
Mà mạng video XX cũng đang phát trực tiếp trên Weibo trưa hôm đó cho biết: “Tối nay anh Nhậm đích thân đến hiện trường, khi lượng tải của app đạt tới ba mươi nghìn, đến lúc đó anh Nhậm sẽ lên sân khấu nhận phỏng vấn của MC, cũng tương tác với các bạn trên mạng, chọn ngẫu nhiên các câu hỏi trong bình luận đồng thời đáp lại từng cái một, thời gian bốn mươi phút.”
Tin tức này càng khiến dân mạng vỡ tổ.
Nhậm Giang Lâm rất ít nhận phỏng vấn, ngoại trừ lần trước đến buổi ra mắt phim của Thư Dụ, trên cơ bản hằng năm anh đều chỉ nhận phỏng vấn riêng của truyền thông giấy có địa vị, kết quả phỏng vấn cuối cùng cũng chỉ có thể nhìn thấy trên tạp chí hoặc báo mà thôi.
Nhưng lần này anh lại muốn chọn câu hỏi ngẫu nhiên! Hơn nữa còn là bốn mươi phút! Mẹ ơi, nhân vật trung tâm của đầu đề câu chuyện khoảng thời gian gần đây chuẩn bị trả lời tất cả câu hỏi trước mặt mọi người ư?! Dạo này bọn họ có một sọt vấn đề muốn hỏi vị tổng giám đốc đứng trên đỉnh cao này!
Cơ hội thực sự hiếm có, đông đảo dân mạng trước khi bắt đầu phát trực tiếp đã canh giữ trước máy tính.
Đến tám giờ hiện trường phát trực tiếp bắt đầu, xong phân đoạn minh tinh đi thảm đỏ như thường, trai xinh gái đẹp ăn mặc lộng lẫy đi đến tấm nền tuyên truyền chụp ảnh chung, các fan trước màn hình nhìn thấy idol nhà mình thì liều mạng spam gọi điện.
(gọi điện gốc là 打call: ngôn ngữ mạng là một loại hình nghệ thuật Wota thể hiện sự ủng hộ và tình cảm cho nghệ sĩ trên sân khấu)
Mà đỉnh điểm của phân đoạn này đó là khi Thư Dụ mặc trang phục caro cổ điển xuất hiện.
Không ai ngờ nhân vật trong chủ đề lại đến, không, phải nói là dân mạng đều ngầm thừa nhận anh ta sẽ không có mặt trong bữa tiệc, dù sao “quan hệ” này thực sự khó diễn tả bằng lời, người bình thường đều sẽ tránh hiềm nghi mới đúng.
Mưa đạn phát trực tiếp lập tức dừng lại, nhưng một giây sau lại đột nhiên bùng nổ.
(mưa đạn là bình luận trong buổi phát trực tiếp)
‘Đạ mấu, tình huống gì đây.’
‘Tôi biết lát nữa tôi muốn hỏi Nhậm Giang Lâm gì rồi! Lát nữa tôi sẽ spam hỏi anh ấy vấn đề này!’
‘Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ…’
‘Trời ạ trời ạ, tôi không hề tưởng tượng nổi tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì!’
‘Này là tới tuyên thệ chủ quyền hả?’
‘A a a a a a, tôi giơ cao cờ Nhậm Thư không lay động!’
Dân mạng không ngờ Thư Dụ sẽ đến, Nhậm Giang Lâm lại biết, trước đó vài ngày khi giải trí Võng Thiên gửi thư mời, đã tự mình cẩn thận hỏi anh lần này có nên mời Thư Dụ không.
Đương nhiên phải mời.
Anh và Thư Dụ cũng chưa từng có gì, nên không cần kiêng kị, có một số việc càng kiêng kị càng khiến người ta nghĩ vớ vẩn, nếu mấy năm trước đều mời Thư Dụ, vậy năm nay đương nhiên không thể thiếu.
Chưa kể…
Nhậm Giang Lâm nghĩ đến lát nữa trả lời vấn đề và phương hướng quan tâm của dân mạng hôm nay, cũng đoán được cho dù Thư Dụ có đến hay không, chỉ sợ quan hệ của anh và Thư Dụ cũng sẽ bị đề cập.
Có một số việc, phải nói cho rõ ràng.
MC mời khách quý có mặt lên sân khấu khuấy động bầu không khí, Chu Hạ dưới sân khấu dẫn theo mấy minh tinh miễn cưỡng mang ra được đến cọ thảm đỏ ngồi bên cạnh Nhậm Giang Lâm, nói chuyện cổ phiếu của tập đoàn Tế Nguyên mấy ngày nay cho Nhậm Giang Lâm.
“Hóa ra từ lâu ông đã bảo cấp dưới thu mua cổ phiếu phân tán của họ rồi à? Nhậm tổng thủ đoạn cao, chơi một phen này đủ khiến bọn họ vật lộn rất lâu, ông không biết khoảng thời gian này Quách Tử Dương thảm cỡ nào… Ngay cả người yêu quý nhất của hắn, hắn cũng không có thời gian quan tâm.”
Nói đến đây, Chu Hạ không nhịn được nhìn Thư Dụ cách đó không xa mời rượu người khác, “Có điều, ông thật sự cắt đứt với Thư Dụ hả? Theo đuổi lâu như thế, cứ thôi như vậy?”
Nhậm Giang Lâm đặt ly rượu trong tay xuống, nói: “Làm sao?”
“Làm sao?” Chu Hạ lại liếc nhìn Thư Dụ một cái, chậc hai tiếng: “Mặc dù tôi không có hứng thú với đàn ông, nhưng nói thật Thư Dụ này cũng không tệ, chả trách ông và thằng Quách ngu xuẩn kia đều bị cậu ta mê hoặc. Thú thật, nếu tôi nói, người tình có mấy người cũng là bình thường… Tôi không biết ông ưng ý Tiêu Việt kia ở cái gì, mặt mũi, tư thái kia, ây trời tôi quả thực không có cách nào muốn…”
Chu Hạ không biết bây giờ Nhậm Giang Lâm và Tiêu Việt là tình huống gì, chỉ cho rằng Nhậm Giang Lâm là chơi đùa, bèn nói: “Cho dù ông thật sự thích điểm nào đó ở Tiêu Việt, nhưng ông cũng không cần phải mỗi người đi một ngả với Thư Dụ đúng không? Đồ đã sắp đến tay, ông cam lòng từ bỏ như thế? Người đẹp thế này không nhiều đâu, Tiêu Việt kia sao sánh được?”
Nhậm Giang Lâm liếc nhìn Chu Hạ, thờ ơ nói: “Ông còn nói ra lời này, tôi đảm bảo đầu tháng sau chính là thời điểm công ty da của ông phá sản.”
Chu Hạ hơi sốc, không biết câu nói nào của mình chọc giận Nhậm Giang Lâm, đành phải vội vàng nói: “Nói đùa nói đùa thôi, làm gì nghiêm túc thế.”
Nhìn Chu Hạ bên cạnh, Nhậm Giang Lâm hơi nhíu mày, đối với quan hệ của anh và Tiêu Việt, ngoại trừ những chuyện tuôn ra trên mạng, thật ra Chu Hạ không biết nhiều hơn. Thú thật anh vốn không có ý định giải thích cho Chu Hạ, cũng không giải thích nhiều… Từ trước đến nay anh không nói chuyện tình cảm của anh cho bọn Chu Hạ và Từ Triết Văn.
Ngẫm nghĩ, Nhậm Giang Lâm khẽ thở dài một hơi, đang định lên tiếng nói gì đó, MC trên sân khấu vẫn luôn khuấy động bầu không khí đã nhắc tên anh.
“…Wow, vừa rồi trò chuyện vui quá, cũng quên xem màn hình số liệu sau lưng tôi, phát trực tiếp đến bây giờ chưa đến một tiếng, lượng tải của app Hoàn Du đã đạt đến mục tiêu ấn định, vậy kế tiếp, chắc hẳn mọi người đều rất mong chờ phần tiếp theo rồi ~ ”
Tống Hàm nói đến đây, camera đã quét xuống sân khấu, Nhậm Giang Lâm xuất hiện trên màn hình phát trực tiếp.
“Xin mời anh Nhậm!”
Nhậm Giang Lâm nghe tiếng, cười một tiếng về phía camera, sửa sang ống tay áo, đứng dậy sải bước đi lên sân khấu.
MC trên sân khấu nhìn Nhậm Giang Lâm đến gần, không khỏi hét lên: “Wow wow wow! Đây là lần đầu tiên tôi nhìn anh Nhậm trong khoảng cách gần như vậy, anh Nhậm quả thực là nhân vật cấp bậc nam thần, thật sự rất đẹp trai! Rất đẹp trai! Bây giờ tim tôi đập thịch thịch không ngừng, giá trị nhan sắc của anh Nhậm đúng là cao đến cực điểm! A! Anh ấy đang đến gần tôi! Tốc độ đập của tim tôi có thể so với lần đầu tiên hôn, thậm chí có cảm giác được cầu hôn! Nếu anh Nhậm cầu hôn tôi ở đây, tôi sẽ không kiềm chế được vứt bỏ bạn trai đồng ý ngay! Mặc dù tôi biết anh ấy không có khả năng cầu hôn tôi!”
Đợi Nhậm Giang Lâm đi đến trước mặt bắt tay với MC, MC dùng một tay che miệng, kích động nói: “Chào anh Nhậm! Rất vinh hạnh khi có thể giao tiếp bốn mươi phút với anh ở đây.”
Nhậm Giang lâm khẽ gật đầu, sau đó ngồi xuống ghế chân sao bên cạnh MC, “Chào cô, tôi cũng rất vui khi gặp được cô.”
Tống Hàm vừa nghe ánh mắt sáng lên: “Nghe ý này, anh Nhậm biết tôi đúng không?”
Nhậm Giang Lâm cười: “Biết, MC chương trình XX, tôi đã xem chương trình của cô.”
“Wow ~ trời ạ, anh Nhậm lại xem chương trình tôi dẫn! Tôi quyết định không đi ăn máng khác! Mãi ở đài truyền hình C!”
Tống Hàm lại trò chuyện vài câu với Nhậm Giang Lâm, rồi nói: “Tôi thấy bình luận phát trực tiếp các bạn mạng đã không đợi được nữa… Vậy được rồi, tiếp theo sẽ giao thời gian cho các bạn mạng, trước tiên xem bình luận trên màn hình lớn, dựa theo quy tắc là tôi sẽ hô dừng, vậy bây giờ sẽ bắt đầu…” MC đợi mấy giây, sau khi hô dừng, bình luận nhảy liên tục đã dừng lại, hiển thị vấn đề đầu tiên của dân mạng.
Tống Hàm nhìn màn hình đọc: “‘Xin hỏi anh Nhậm tài sản 250 tỷ là trải nghiệm gì? 250 tỷ đổi thành tiền giấy trăm đồng có thể chứa mấy xe bán tải?’ Wow, câu hỏi này tôi cũng rất muốn biết đáp án!”
Nhậm Giang Lâm suy nghĩ rồi nói: “Không có cảm giác đặc biệt gì, 250 tỷ chính là số lượng chứa nhiều số không mà thôi, cuộc sống ngày thường là làm việc, nghỉ ngơi, ăn cơm, về phần có thể chứa mấy xe…” Nhậm Giang Lâm lắc đầu: “Tôi cũng không biết, dù sao tôi chỉ nhìn qua số lượng này, chưa từng nhìn thấy nhiều tiền như vậy.”
Sau khi Nhậm Giang Lâm trả lời xong, MC cười nói với anh hai câu, sau đó lại bắt đầu chọn câu hỏi tiếp theo.
Lúc đến câu thứ ba, quả nhiên dân mạng đã nhắc đến Thư Dụ.
Dân mạng này hỏi rất trực tiếp, “Xin hỏi sếp Nhậm có phải từng yêu đương với ảnh đế Thư Dụ không? Xin trả lời nghiêm túc.”
Vấn đề này vừa hỏi ra, không chỉ bữa tiệc yên tĩnh, ngay cả mưa đạn cũng yên tĩnh.
MC quan sát Nhậm Giang Lâm, thấy Nhậm Giang Lâm không trả lời, chuẩn bị lên tiếng bỏ qua vấn đề này, nhưng không đợi cô lên tiếng, Nhậm Giang Lâm đã mở miệng.
Nhậm Giang Lâm nhìn máy quay phim, nói: “Đương nhiên tôi rất thưởng thức Thư Dụ, nói chuyện khá là hợp, nhưng tôi có thể chịu trách nhiệm nói với mọi người, tôi và Thư Dụ chưa từng hẹn hò, cũng không phải quan hệ người tình.”
Lời này xem như công khai triệt để giải thích scandal của anh và Thư Dụ, mưa đạn trực tiếp nổ, những vấn đề chọn được sau đó bên hậu trường cố gắng bỏ những bình luận có tên của Thư Dụ, mặc dù rút được câu hỏi khác người, nhưng cũng không đến mức giống như vừa rồi.
Nhậm Giang Lâm lại trả lời mấy câu có liên quan đến cuộc sống và app, câu hỏi thứ sáu tương đối chuyên nghiệp, trong đó liên quan đến thiết kế chế tác app Hoàn Du.
Nhậm Giang Lâm suy nghĩ rồi nói: “Tôi không hiểu lắm về phương diện này, công việc trên cơ bản đều do nhóm kỹ thuật của Hạo Thiên hoàn thành, hôm nay nhóm cũng có đến, vậy để Nhạc Đào Tiến dẫn nhóm giải thích với mọi người.”
MC nghe vậy, gật đầu cười bảo: “Xem ra các bạn mạng cũng cảm thấy rất hứng thú với cách thức vận hành của ứng dụng và ý tưởng thiết kế, thật ra hôm nay phần ba của buổi phát trực tiếp đó là mời nhóm kỹ thuật của Hạo Thiên(*) giải thích cho mọi người, nhưng nếu vấn đề này nói ra trước, vậy để đại thần lên sân khấu giải thích cho chúng ta.” Vừa nói, MC vừa không để lại dấu vết lật ra sau kịch bản, liếc nhìn cái tên đằng sau chức vị, nụ cười của cô không thay đổi nói: “Tiếp theo mời nhà thiết kế chính của app Hoàn Du lên sân khấu!”
(*) chỗ này là Võng Thiên vì app của công ty Hạo Thiên nên mình sửa lại
Sau khi tiếng vỗ tay dưới sân khấu vang lên, ở chỗ tối bên cạnh sân khấu, Nhạc Đào Tiến ngồi đưa lưng về phía Nhậm Giang Lâm hơi căng thẳng đứng lên, nhưng còn chưa bước ra một bước, đã bị người đột nhiên ấn xuống.
Nhạc Đào Tiến quay đầu, sau khi thấy rõ mặt mũi người kia, anh ta kinh ngạc nói: “Má ơi!”
Nhậm Giang Lâm và MC ngồi đối diện nhau, đợi nửa phút, MC nhìn sau lưng anh cười nói: “Wow, tôi đúng là nông cạn, trước kia tôi vẫn cho rằng nam IT đều khá là… Trời ạ, anh Nhậm à có phải khi công ty anh tuyển dụng cũng phải nhìn mặt mũi không? Một nhà thiết kế chính lên sâu khấu cũng đẹp trai!”
Nhậm Giang Lâm nghe vậy vô thức nhìn ra sau, chỉ liếc mắt, Nhậm Giang Lâm đã ngẩn ra.
Một bộ âu phục chỉn chu gọn gàng tôn lên cả người cao ráo tinh anh, trên sống mũi cao không đeo kính mắt gọng đen, tóc tai ngoan ngoãn không lộn xộn như trước kia, mặt mày hơi rủ xuống cong cong cười nhẹ nhàng, mang theo chút vô lại, đang nhìn thẳng vào bản thân mình…
“Chào quản lý Nhạc!”
MC đứng trên cúi người chào, nhưng người cô chào lại không cho cô lấy một ánh mắt…
Đôi mắt kia ngay từ đầu đã dính trên người Nhậm Giang Lâm.
Người tới liếm môi một cái, nhìn Nhậm Giang Lâm cười nói: “Tôi không phải họ Nhạc, họ Tiêu, tên là Tiêu Việt….”