Mục lục
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

. . . . . . .



Ong ong ong! ! Nhật Bản, Hàn Quốc, Triều Tiên tương đối cảm nhận rõ ràng chấn động trùng kích ở Thái Bình Dương, kết giới thành của bọn họ bị năng lượng xung kích tại vị trí kích hoạt, trong nháy mắt mở cảnh báo hắc sắc tình huống, đề thăng nhân loại vào kết giới bảo hộ.



Hoa Đông có biến ! !



Biển Hoa Đông bị vô tận Phá Thiên lôi hoàng chặt xuống một cái, vết chém để cho mặt biển hầu như bị xẻ làm đôi, tách ra hai mảng khủng bố đại dương, mà sóng thần bên trong thì chưa từng có chấn động nhô cao, cao tới mức giống như chạm cả vào bầu trời vậy. Giả sử có đỉnh nóc nhà Everest ở đây, này đồng dạng mang ý nghĩa sẽ bị sóng thần tạt đầu.



Đứng ở trung tâm công kích, thế giới dường như biến hóa thành một màu đen hắc động. Vệt không gian bị Hồng Ma Bổ Thiên cuỗm đi cho đến giờ đều vô pháp khôi phục, một mực để cho hải dương không khác một bức tranh thời không đình trệ, nửa thê lương nửa thảm thương.



Tam đại Thượng Cổ Hung Thú là tà ác Đồ Đằng cấp độ Quân Vương, hiển nhiên là có thể sống sót sau vết chém này, bọn chúng có hào quang tà ác Đồ Đằng giảm thiểu, chẳng qua chỉ tính là bị trùng kích một chút, không ảnh hưởng thương vong. Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương đứng trên thân Xi Vưu Thao Thiết nên được hưởng cộng sinh bảo vệ, cũng từ trong mảng lớn lôi điện sóng thần này sống sót trở ra.



Nhưng ức vạn vong linh rãnh Mariana cùng ức vạn hải yêu của Hải Dương Thần Tộc ở đằng sau bọn chúng liền không có may mắn như vậy. Một kiếm Bổ Hải Dương, thần lôi thiên phạt quét xuống, trực tiếp đem hơn năm trăm triệu sinh linh hóa thành bột phấn, cả linh hồn cũng viễn siêu không còn sót lại một sợi để đi đầu thai.



Lan Ác Long cùng Thiên Kiếm Ngư Đế đồng dạng đứng ở tâm hoang lôi tru diệt, căn bản không thể thừa nhận uy lực cấm chú khủng bố của Mạc Phàm, tan xác tại chỗ. Chỉ có Đông Hải Bạch Xà thì thoát chết trong gang tấc, nhưng may mắn không mỉm cười với ai hoàn toàn, nó bị thương rất trầm trọng, gần như là bị đánh tụt xuống hẳn phổ thông Đế Vương cấp.



“Kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt kẽo kẹt ~~~~~~~~~~~~~~~~”



Thiên băng của Mục Ninh Tuyết hoàn toàn tan biến rồi, phải mất một thời gian chờ cho sóng yên biển lặng, bụi mù tán đi, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương mới ngây dại bò lên từ lít nhít thây cốt thi thể dưới đáy biển Hoa Đông.



Thần sắc của nàng lúc này không tốt lắm, thậm chí cực kỳ tức giận, hận không thể đem toàn bộ liệt tổ liệt tông tên nhân loại đáng chết kia ra xé xác hết thảy.



Nhìn thấy được thời điểm nàng vừa mới bò lên khỏi đống sơn mạch dưới đáy vực, một bên cánh tay nàng đã hoàn toàn bị sóng điện ép vỡ phá hủy lan sang một cái to lớn lỗ thủng ngay giữa ngực nàng, thương tích tích tụ, chồng lên thương tích cũ trong sự kiện của quân bài Nhật Ánh trước đây, khẳng định phải tốn càng nhiều thời gian để hồi phục.



“Hống hống hống ! ! !”



Tiếng gầm phẫn nộ lan tràn dưới 3000 mét đáy biển Hoa Đông. Mặc dù không hề hấn bao nhiêu với một kiếm của Mạc Phàm, nhưng Xi Vưu Thao Thiết vẫn như cũ bực bội tức tối, con rệp nhân loại kia vậy mà dám xuất hiện lại trước mặt nó, lại hung hãn khinh thường sự tồn tại của nó mà làm càn. Cảm giác bị con rệp này xúc phạm khiến Xi Vưu Thao Thiết trở nên tức giận, nó đang yêu cầu với Nữ Đế vong linh cho phép nó xông thẳng về phía Đông Hải càng xa hơn để truy sát kẻ trộm.



Chỉ là Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương khuất tay từ chối ngay tức thì, mệnh lệnh không để cho Thao Thiết tiếp tục truy đuổi.



“Bỏ đi, hắn dụ chúng ta rời xa quốc gia của hắn. Đem tâm phẫn nộ hướng về nơi khác”. Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương cắn răng nuốt xuống cơn tức vào bụng, lấy hết tất cả sự điềm tĩnh nói ra.



Kì thật nói mấy lời này, nàng cũng kém chút từ Bạch cốt tinh hóa thành Hỏa cốt tinh, ngọn lửa bừng bừng bốc cháy trong lòng.



“Hống hống hống ! ! !”



Lần này không chỉ Thao Thiết, mà cả Đào Ngột với Cùng Kỳ cũng tỏ ra bất mãn với quyết định của Nữ Đế vong linh. Bọn chúng muốn được chiến đấu, muốn được tắm máu con mồi, muốn được đích thân đi rửa nhục.



Phần này nhục nhã, có chút không trả không chịu đựng được. Tỉnh giấc sau hàng vạn năm ngủ say, cái danh Hung Thú tái khởi nào phải chuyện đùa, để cho bọn tiểu bối cứ như vậy đạp lên vũ nhục ? ? ?



Chiến đấu mới là đạo lý a. Bọn chúng gầm thét lên lần nữa, cùng chung sức yêu cầu Vong Linh Nữ Đế cho phép bọn hắn tấn công.



Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương thở dài một hơi, cảm thấy mình không thể cùng đám não tàn này nói chuyện, nàng bắt đầu mường tượng được vì sao những tên não cỏ này cứ như vậy bị chôn thân dưới đáy Ma Đô hơn vạn năm.



Sức mạnh có thừa, nhưng đầu óc hoàn toàn là bột trắng.



Ngay xưa đã đần độn, bây giờ hồi sinh làm vong linh, mức độ đần độn này chỉ sợ gia tăng bội phần.



Nàng đối với bọn hắn lườm một cái, không cần dùng lời nói, nhưng mang đậm ý nghĩa yêu cầu câm miệng.



Hiện tại Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương cần khoảng trống, cần tất cả im lặng để nàng tập trung suy nghĩ. Nàng cũng cần càng nhiều thời gian hơn để chấn chỉnh lại địa phương này, không thể để mất cả chì lẫn chài.



Làm Hải Thần Tiên Tri mạng lưới, một trong hai cái hải não bậc nhất quan trọng của toàn bộ tứ thánh vực hải dương, bản thân nàng chính là phải có tác phong bình tĩnh cùng lạnh lùng như vậy.



Đúng vậy, giống như nhân loại.



Thua keo này, bày keo khác. Không thể để tâm lý lung lay.



“Gre gre gre ~~~~~”



Đang còn lặng yên suy tính, đột nhiên vị Thập Uyên Chúa Tể của đáy vực Mariana này nhìn thấy Đông Hải Bạch Xà đang hì hục kéo thi thể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần xuống địa phương nó đang đứng.



Xác Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần bị giày vò ngoằn ngoèo đến cực kỳ ghê sợ, phần đầu lâu đều rớt ra ngoài, chỉ có duy nhất một sợi gân máu níu kéo nó lòng thòng, giữ cho nó không tuột khỏi thân thể.



Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương chán chường nhìn vị Chúa Tể tội nghiệp này, trong lòng hết lần này đến lần khác cảm thấy tiếc nuối.



Bất quá, khi Đông Hải Bạch Xà trực tiếp ném người Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần đến trước mặt mình, vị Nữ Đế vong linh vậy mà bị giật mình, nàng kinh tâm động phách, thần kinh bàng hoàng đến cực hạn...



Như thế nào...



Chuyện này như thế nào xảy ra ! ?



Nàng không thể tin vào được thị giác của mình.



. . . . .

. . . . .



Bốn giây.



Đó là thời gian mà cực Trần Băng Tiễn sáng tạo ra cơ hội cho Mạc Phàm.



Bốn tiễn đình trệ thời không, bốn giây đình trệ thị giác người.



Khoảnh khắc đó, ngoại trừ Mạc Phàm ra, không còn ai thấy Bạch Hổ hóa thành một đạo thánh ngân theo mũi tên của Mục Ninh Tuyết xông phá.



Cũng trong một thời khắc nhạy bén đó, hắn đã minh bạch được...



Muốn chiến thắng, trước tiên mình phải thất bại ! ! !



Mạc Phàm có thể làm tất cả cho cái quốc gia này, có thể đứng ở nhân loại phượng diện làm rất nhiều rất nhiều thứ. Cho dù có là Nam Cực Đế Vương, Sahara Chi Chủ, Bách Mộ Hải Đế tới, hắn cũng sẽ một mực duy trì giống như hắn đã từng, đó là đứng về phía nhân loại bên này, tận lực sà mình vào hung địa.



Chỉ là, nó cần có điểm dừng...



Khi đến an nguy tính mạng thời điểm, Mạc Phàm sẽ dừng lại, hắn chưa bao giờ muốn mình chết vô ích.



Tiểu Thiên Hy, Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ, Tiểu Viêm Cơ còn ở nhà, đây mới là hạn mức cuối cùng của Mạc Phàm. Hắn có chuyện gì, các nàng sẽ như thế nào, Tuyết Tuyết có vì hắn mà trở thành Băng Đế Ma Nữ hay không, Mạc Phàm một kiếp kia hẳn là nghe qua, mãi cho đến bây giờ, trong lòng vẫn còn chua xót đến tột độ.



Thiên phụ Chaos thiết kế kế hoạch ngàn năm, có thể hi sinh đáng giá mạng sống để nhường cho hắn, đặt tâm phúc ký thác lên người hắn, kì thật đây là vấn đề của Chaos, không phải của Mạc Phàm, Mạc Phàm có quyền không nhận tín nhiệm này.



Nhưng cho dù vậy, không phải là hắn sĩ diện hảo.



Ngu mới cần sĩ diện hảo. Hắn không ngu.



Ân, nhưng hắn có Vũ Ngang.



Khác biệt của Vũ Ngang và kẻ ngu ngốc chính là, Vũ Ngang nghĩ tới những thứ ngoằn ngoèo mà trên nguyên tắc trí tuệ thông thường, ít có ai làm vậy, trừ hắn.



Thiên hạ đệ nhất Cẩu Hồn ! ! !



Nhờ có hắn, Mạc Phàm mới nghĩ ra một chiêu cẩu đạo này.



Lừa gạt chi nhãn trên thực tế sẽ rất khó lừa gạt được Đại Đế cùng Quân Vương cảnh giới. Cho dù Mạc Phàm có thu liễm nội tức thế nào, cái này Lừa gạt chi nhãn cũng không thể giúp hắn hoàn toàn lẫn tránh được ánh mắt của những cấp bậc kia. Nhưng Vũ Ngang nhắc nhở Mạc Phàm một thứ rất kịp thời, đó là hắn vốn đã trở thành một kẻ sinh mệnh lực chạm mốc đáy, ma năng chạm mốc đáy, tinh thần lực đều đã rệu rã đến tột cùng, cho dù không cần thu liễm, Mạc Phàm cũng rất giống một cái vong linh sắp chết.



Tại ức vạn quần thể sinh linh hải dương, cho dù là một cái vong linh nổi bật cấp bậc tôi tớ, vậy thì cũng chẳng ai bận tâm để ý cả. Phương pháp ngụy trang này, xác thực đáng trả tiền dùng thử một lần.



. . . . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK