. . . . .
Mạc Phàm chuẩn bị sẵn đồ án dung hợp cấm chú trên tay, phảng phất trình độ tạo nghệ sắp đặt giả cảnh.
“Ầm ầm ầm ầm ~~~~~~~~~”
Mưa ánh sáng của song điểu lần nữa điên cuồng đánh xuống địa phương Mạc Phàm cùng Bạch Phượng Hoàng, đột nhiên sinh khí nổ tung, tà dương quỷ diễm oanh kích thành một vụ nổ rung chuyển toàn bộ Hư Vô Đảo.
Qua quá trình được Nhật Ánh lão sư chỉ điểm, mọi kĩ năng của Mạc Phàm lúc này luôn luôn ẩn tàng sát cơ chiến thuật, Mạc Phàm ném ra một đoàn ma diễm thoạt nhìn rất giống kỹ năng cấm chú hỏa hệ thông thường.
Nhưng kì thật nó có cài cắm sẵn một đồ án huyền âm cùng thổ cấm chú bên trong, gia trì thêm long viêm Hắc Long, rốt cuộc trở thành một hỗn hợp thuốc nổ cực kỳ kinh khủng, chỉ chờ có lực lượng của Song Điểu kích thích, lập tức sẽ bạo liệt ra ngoài; một khi nổ tung sẽ kèm theo vô tận quỷ dị lực lượng đánh cho không gian tan vỡ, ngay cả hắc ám cũng bị biển lửa triệt tiêu.
Xác thực khi bùng nổ là như Mạc Phàm dự tính, sóng năng lượng huyền âm mang theo hỏa, thổ, hắc ám, long viêm, minh huy quang diễm mạnh mẽ từ chỗ đứng của hắn đột nhiên lăng không oanh toái, thủy triều chi lực cuốn sạch mấy vạn dặm phương nguyên, lực trùng kích thiêu đốt toàn bộ mặt phẳng các sinh vật còn sống của cuộc chiến này.
Ít nhất là ở Cổ Quốc Maya, Wakanda vong linh, Ai Cập vong linh, nhất định sẽ không còn không bất kì mầm mống tồn tại.
“Vù vù ~~~~~”
Bụi đóng kín tầng đất đai, mặt phẳng chiến trường trơ trọi, hỏa diễm thiêu đốt khắp nơi các ngóc ngách phế tích, Phượng Vĩ Uyên Ưng, Kim Sắc Bích Điểu lơ lửng trên bầu trời, nhưng nhất định đều không thấy Mạc Phàm đầu.
Cho dù là chết, thi thể làm sao cũng không thấy.
Lấy cường độ thân thể Quân Vương, nhất định không thể nào chết tan xác như vậy.
Chỉ là, bọn chúng quái lạ loay hoay hồi lâu đều không cảm nhận được khí tức Mạc Phàm, Hắc Long.
Mãi thêm một lúc nữa, có lờ mờ hỗn độn loa tụ tập về một chỗ, Phượng Vĩ Uyên Ưng mới âm thầm do thám được hỗn độn ma lực phất phơ ở hướng Đông, vội vã kinh người quay đầu lại.
“Muốn đàm phán tí không?” Mạc Phàm ngữ khí lãnh đạm nói ra.
Giữa mây bụi bốc lên dày đặc, đứng đối diện Phượng Vĩ Uyên Ưng, hắn như cũ không có tự tin nhìn thẳng vào mắt, vẫn nắm bạch ngân quấn vào, dùng tâm nhãn, tinh thần chi lực định vị đối phương.
Hắc Long thần hồn đồng thời quấn quanh Mạc Phàm, để một thân long trang màu đen Mạc Phàm nhìn qua càng thêm tà khí lẫm liệt, nhưng tương tự có cỗ tư thế không gì không xuyên thủng thần lâm thế gian.
Sở dĩ vừa rồi hắn không bị thương tổn gì, đó là do Mạc Phàm đã sớm dung hợp áo nghĩa hỗn độn cùng ám ảnh, tạo ra cái bóng phi thường chân thực, chân thực đến nỗi đánh được thị giác Phượng Vĩ Uyên Ưng, cũng dùng nó làm mồi dẫn cho Phượng Vĩ Uyên Ưng công kích, thuốc nổ chiến trường.
Lại nói, Mạc Phàm đương nhiên không có trực tiếp nhìn Phượng Vĩ Uyên Ưng con hàng biến thái này.
Nhưng từ so vào khí tức cho thấy, hắn biết Phượng Vĩ Uyên Ưng đã bị thụ thương. Bất quá, một kiếm kia của Mạc Phàm thi triển gần như là toàn lực, có cả ác ma tăng phúc đến tối cường, kết quả cuối cùng cũng chỉ đả thương được Phượng Vĩ Uyên Ưng không quá nặng.
Mạc Phàm lúc nãy có lén lút phát động không gian chi nhãn, vụng trộm nhìn được giữa đầu Phượng Vĩ Uyên Ưng dĩ nhiên có một vệt sẹo hoại tử rất dài, đây là Hồng Ma Bổ Thiên vết tích ăn vào cơ thể, cũng kéo dài toàn bộ mảng lưng phía trên, có lẽ vĩnh viễn không bao giờ khôi phục được.
Phượng Vĩ Uyên Ưng không biểu hiện bất kì thái độ gì, nó chỉ cảm thấy giữa trán mình có một vệt nhức nhối chịu không nổi, vừa giống như tổn thương uy nghiêm thống trị giả, vừa giống như đau đớn vật lý, máu rỉ vẫn còn run rẩy không ngưng.
Nó chăm chú nhìn thân ảnh Tà Long Pháp Thần, ngọn lửa chiến ý chưa có ý định tắt.
“Ách... vậy là ngươi muốn đánh tiếp. Oan oan tương báo bao giờ mới dứt”. Mạc Phàm cười khổ.
Được, ta cũng muốn biết chấp pháp giả Minh Giới mạnh tới cường độ nào.
Trên thực tế, Mạc Phàm cũng không phải là đầu đất không nghĩ tới phương án nhanh chóng mà Apase đưa ra.
Giao Ly Loan là bắt buộc phải giao, đằng nào Ly Loan cũng không chịu phục lệnh Mạc Phàm. Chỉ là Mạc Phàm cảm thấy giao Ly Loan cái sự tình này, tự nhiên có chút mạo hiểm, trước tiên phải để đối phương không có khả năng nhận hàng bỏ chạy đã.
Mạc Phàm, vẫn luôn có cảm giác mình mắc phải bẫy rập nào đó, nhưng cho đến nay đều chưa phán đoán ra được.
“Chiếp~!!”
Phượng Vĩ Uyên Ưng ngưng tụ một khỏa cầu hỗn độn dị nguyên, lực lượng loạn lưu giằng xé chân không, tạo ra một khoảng trống quỷ dị giống như ai đó cố tình rút đi một khối chiều không gian ngay trước mắt vậy.
Khỏa cầu bên trong, vô định, trống rỗng, nhưng luôn có một loại áp bách đến tột cùng cảm giác.
Mạc Phàm cảm nhận chết chóc hàn khí từ khỏa cầu kia, lập tức không do dự khóa định mục tiêu Phượng Vĩ Uyên Ưng lại.
Trong lúc khỏa cầu bay tới gần mình, Tà Long Pháp Thần phát động thuế biến, nhờ vào Chính Hồn Lãnh Liệp Vương dẫn dắt làm chất dẫn, trọng trang trên thân phát ra hồng quang chuyển đổi, toàn bộ thân thể Mạc Phàm hóa thành hình hài Tà Thần Dạ Long, ác ma huyết văn chằn chịt xuất hiện trên đầu lâu, trên khắp cơ thể.
Tà Thần Dạ Long rướn cổ về phía trước, thêm vào Mạc Phàm đã sớm điên cuồng rót hắc ám vật chất cùng tà hỏa vào không gian đồ án, ngưng tụ ra một đạo Không Gian Bạo Liệt hình cầu, đồng thời ngâm ở trong cổ họng.
“Ám Tinh Long Viêm – Bạo Liệt Ma Cầu!”
“Grào grào ~~~~~~~~~~~~~~~~”
Cuồn cuộn hoàng hà Ám Tinh Long Viêm từ cổ họng Tà Thần Dạ Long phun ra, Bạo Liệt Ma Cầu chanh sắc (màu cam) cùng đen tuyền tà diễm càng là đại biểu lực lượng thẩm phán hủy diệt.
“Oành~~”
Bạo Liệt Ma Cầu va vào hỗn độn khỏa cầu nổ tung, không gian chung quanh Tà Thần Dạ Long cùng Phượng Vĩ Uyên Ưng sụp đổ ầm ầm, thân thể bọn chúng không chịu nổi gánh nặng, nhấp nha nhấp nhô hư nhược như sắp bắn ra ngoài vậy.
Nhưng bọn hắn không có văng ra, mặc kệ sóng quét trùng kích cỡ nào, khí tức bọn hắn ngược lại càng lúc càng cường thịnh, quyết liệt xông vào nhau va chạm chính diện.
Một long, một phượng ưng, hư tung ảo ảnh điên cuồng lao vào cắn xé lẫn nhau, hư ảnh như quỷ mị, thoắt ẩn thoắt hiện xung quanh, đầu loại trảo cùng cào cắn, vừa né tránh công kích vừa điên cuồng hấp thu năng lượng Ma Diễm Hải sinh ra, rồi lại oanh tạc.
Hư Vô Đảo trên bầu trời, rốt cuộc trở thành Phượng Long chi chiến, bọn chúng cắn xé xuống tận Hồng Hải dưới biển, trong biển đột nhiên có lôi điện, hỏa diễm, có hai nơi giống như xoáy nước, từng đạo lôi đình màu đen gào thét xung quanh, đem nơi đó bao bọc đến một giọt nước cũng không lọt. Cuối cùng loại thoắt biến bay lên, lại thuấn di lao vào đủ loại núi non sơn mạch, triệt để thôn phệ khắp nơi.
Song bất kể bọn chúng trùng kích mạnh mẽ như thế nào, hai nơi kia đều giống như hai cái động không đáy, bất kể hủy diệt bao nhiêu thì cuối cùng cũng chỉ hơi lóe lên một chút rồi biến mất. Hai đại quân vương ở trong hủy diệt chi quang va chạm, triệt để hóa thành trận thần linh chi chiến, long tức ưng tức dồn dập, chính là để cho từng đoá từng đoá mây che trời đốt cháy kịch liệt, những mây che trời này không ngừng sản sinh liệt diễm cùng hỗn độn vết cắt tinh thể, từng viên một cắt ra, kéo đuôi chói mắt thật dài, trời cao mênh mông bị những tia sáng này phân cách thành con thoi hoả hồng, rớt từng mảng tinh vân xuống mặt đất.
. . . . . .
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK