............
Trước một khắc, dưới ánh mặt trời bụi mù kia luôn gây cho người ta một loại cảm giác phiền não, chúng nó lắc lư trước mặt ngươi, che chắn tầm mắt, khiến cho hô hấp của người cũng muốn khó khăn hơn.
“Chúng ta đã bước vào biên giới lãnh thổ khối Bắc Âu rồi, sắp tới địa điểm va chạm ổ Hàn Trùng”. Một phái đoàn dẫn đầu bởi Liệp Khôi Ziyech đi tới, đột nhiên hắn cao giọng nói với đội ngũ của mình.
Khu vực này là hoang mạc lạnh lẽo, không thể đi bằng phương tiện xe cộ thông thường được, phải cưỡi trên Sơn Lĩnh Mãnh Thú cấp bậc Quân Chủ chuyên dụng, nhóm người này chính là nhóm di chuyển trước nhất, hơn nữa tốc độ thú cưỡi cũng rất nhanh.
Sơn Lĩnh Mãnh Thú chính là một đầu Bắc Âu Thú hình thể hơn ngàn thước, mọi người ngay tại trên lưng nó đều có thể xây dựng lều trại để tiện cho việc sinh hoạt, loại quái vật này một hơi có thể ăn mấy vạn lạc đà, tọa ở phía trên nó quả thực giống như ngồi trên khối đất bằng di động vậy.
Quá khứ lớn lãnh thổ Bắc Âu chính là thế giới Hàn Trùng, nhưng kể từ sau khi trải qua mấy lần quét dọn, nơi này dần dần trở nên nơi thích hợp cho nhân loại cư trú, cũng thường xuyên thấy được người cương giới cũng tới đây săn tìm tài nguyên. Tuy nhiên, trải qua thế giới ma pháp tiến hóa, Hàn Trùng sinh ra chập biến dị chủng, đạt được cường đại không gì sánh nổi quần thể sức mạnh, loại mới Hàn Trùng đã rất nhanh bị đánh giá là hung hiểm nguy cơ cho toàn bộ mấy cái quốc gia Bắc Âu, thậm chí, bị Hiệp Hội Ma Pháp hệ liệt liệt vào mấy cái tương lai thảm họa toàn cầu.
Đây cũng là nguyên nhân Liệp Khôi Ziyech tập hợp hơn 400 thợ săn đại sư trong liên minh liệp giả đến đây tìm hiểu. Trong phái đoàn, ngoài ra có thêm 200 pháp sư tình nguyện viên của Phần Lan, Thụy Điển, 4 vị Liệp Vương trợ thủ.
“Nhìn thấy cấm khu, khi cực quang buông xuống, khu vực phát ra màu xanh lục đó chính là lãnh thổ Hàn Trung, cảm giác rất khổng lồ, có thể sẽ xuất hiện không ít Đế Vương tộc chủ”. Một vị Liệp Vương trong đoàn mở miệng nói.
Đế Vương đời nào cũng là mạnh, trong bộ trùng tộc, Đế Vương cấp bậc liên thủ quần chúng càng không thể xem thường, có thể kéo thực lực tăng lên theo cấp số. Trước nay đã có ghi chép từ thợ săn hội, trong một đợt tai hoang chủng tộc giao chiến xảy ra kéo dài 2 tháng trời, quần thể Hàn Trùng này kéo qua lãnh thổ hoang ốc của dự bị Thập Uyên Chúa Tể - Quân Vương Bắc Báo, kết quả, toàn bộ bộ lạc Bắc Báo bị diệt sạch, Quân Vương Bắc Báo cũng chỉ còn lại bộ xương khô, trông thảm khốc vô cùng.
Thế nhưng, thứ để cho tất cả bọn họ đều ngoài ý muốn cảm giác đến khiếp đảm hồn vía kì thật cũng không phải phát hiện chân chính diện mục hang ổ đám Hàn Trùng này, mà là thứ đến sau nó đó.
Đột nhiên toàn bộ lãnh thổ phương Bắc đều run rẩy lên, kịch liệt địa chấn không có chút nào có dấu hiệu dừng lại, một tầng bóng ma chậm chạp từ trên đường chân trời bao phủ tới đây.
Cái kia bóng ma to lớn vô cùng kia, đem toàn bộ bầu trời đều che đậy lại. Tất cả mọi người di chuyển đều có thể nhìn thấy tòa chủ thành bên kia, hắc ám đang thôn phệ, hết thảy địa khu của Hàn Trùng vốn tràn ngập yêu khí xanh lục bỗng nhiên bị nuốt mất tiêu, giống như một cái áo choàng tử thần từ từ bao phủ tất cả chúng nó vào bên trong, còn lại chỉ cần cái thứ đó muốn, toàn bộ Hàn Trùng yêu thổ căn bản đều không có khả năng tiếp tục tồn tại trên thế giới này.
Rất nhanh, hắc ám kinh khủng kia hướng nơi đám người này di chuyển uốn lượn như trường long lan dần tới. Hình ảnh đáng sợ tức thời đàn áp để mọi ngươi liền sa vào trạng thái khủng hoảng.
Hắc ám vô cùng dày đặc, ở thời điểm bổ nhào đánh tới, tất cả mọi người đều không kịp ứng phó, bao quát Liệp Khôi Ziyech. Liệp Khôi Ziyech thực lực dĩ nhiên là nhân loại Thập Cường bên trong, thế nhưng đứng trước loại kinh khủng chấn động thị giác đó, bản thân liền thành thật nhu nhược hơn rất nhiều, không khác gì kiến cỏ...
À, có khi, so với kiến cỏ cũng chẳng bằng. Kiến cỏ còn biết bò bò chạy chạy, bọn hắn đến chạy cũng không được, toàn bộ là bị định thân đi, tay chân đông cứng đứng đó, tuyệt đối bất lực trơ mắt nhìn hắc ám đem thế giới trước mặt tràn đầy ánh sáng nhanh chóng ăn tươi nuốt sống.
“Nó...nó...nó nuốt cả Mặt Trời”. Một người cấm chú trong đoàn sợ đến tè ra ướt cả quần, run rẩy nói.
Nhật Thực.
Hiện tượng có thứ gì đó che khuất đi Mặt Trời, cảm giác như thôn phệ Mặt Trời cái kia...thì chính là Nhật Thực.
Không chỉ ở lãnh thổ phương Bắc.
Cho dù là phương Đông, phương Tây, phương Nam, mênh mông bát ngát ngũ hải thất châu đều đồng dạng trong khoảnh khắc này rơi vào cùng một tình trạng tương tự, giống nhau, toàn cầu Nhật Thực, toàn cầu mất đi ánh sáng.
Trước một khắc, ngẩng đầu, quả nhiên trên bầu trời, trên mặt trời chói chan kia xuất hiện một đạo ảnh tuyến, sau đó từ từ mở rộng ra. Chỉ chốc lát đã đem trọn mặt trời chói chan nuốt mất.
Ngay khi mặt trời chói chan bị nuốt mất, diện tích đại địa hay lãnh hải đều bị hắc ám thống trị, thậm chí kể cả ở dưới ánh đèn điện đô thị văn minh cũng không thể đem hắc ám Nhật Thực xua tan đi, mọi người đưa tay ra chẳng thể thấy nổi năm ngón của mình.
Phong Nguyệt Cát như một pho tượng ngồi trên đỉnh một tòa thư viện giáo đường ở thành phố Manchester, ngay khi hắc ám phủ xuống hắn liền ngẩng đầu lên, ánh mắt không chút nhúc nhích nhìn Thái Dương trên thiên không đang từ từ bị thôn phệ.
Trên Thái Dương xuất hiện một lổ hổng màu đen rất rõ ràng. Lúc ban đầu khi còn cắn nuốt ở ngoài biên, dần dần biến thành một hình cung từ từ đóng cửa lại, cuối cùng toàn bộ khép kín, hòa vào đen tuyền vũ trụ.
Thiếu niên chăm chỉ đọc sách, biết rõ cái gì là thiên văn Nhật Thực, biết rõ khí vận của cả một quốc gia, thậm chí của cả một thế giới đang lung la lung lay chịu không nổi.
“Cuối cùng cũng tới”.
Cái loại kinh khủng lực lượng này tràn ngập buông xuống này tự dưng khiến một người khí vận đầy mình cùng nội tâm quang minh mãnh liệt như Phong Nguyệt Cát cũng dâng lên trong lòng phức tạp và kiêng dè khó có thể hình dung.
Người này...
Chính là Hắc Ám Chúa Tể sao ?
Một người mà có thể chỉ cần một nhất cử nhất động động tác cực đoan thôi, liền đủ để cho tất cả vị diện cao tầng lãnh đạo đều đồng loạt chìm vào trạng thái khủng hoảng tinh thần. Nếu như là hắn phát rồ, vậy thì sinh vật trên thế giới này, sợ rằng hết thảy chỉ trong khoảnh khắc sẽ bị bóp cho nát bấy, tất cả văn minh kiến trúc vạn năm cực khổ kiến tạo nên cũng tùy theo bị hủy hoại sạch bách không nghi ngờ.
“Mạc tiên sinh, ngài không trở về kịp, chúng ta thua ngay lập tức”. Phong Nguyệt Cát lẩm bẩm ở trong lòng.
“Nguyệt Cát”. Đột nhiên, âm thanh dễ nghe đã dần quen thuộc truyền đến bên tai thiếu niên.
Thiên Hy từ nơi nào chớp mắt di động đi tới, đứng trên đỉnh nóc thư viện bên cạnh, gọi hắn một tiếng.
“Hả, gì vậy?”. Nguyệt Cát quay đầu lại, không có bất ngờ, nhưng vẫn hỏi.
“Đi thôi, không còn lựa chọn nào khác đâu”. Thiên Hy nói ra.
Phong Nguyệt Cát nghiêm túc gật đầu.
Cách trở vị diện mở râ, những ngày hôm nay thế giới ma pháp và thế giới khoa học đang dần dần bắt đầu dung hợp lại, mà đúng hôm nay, hắc ám vị diện cũng khởi động buông xuống, đây tuyệt không có khả năng trùng hợp như vậy được.
Câu trả lời rất có thể chỉ có một đáp án.
Thần Vị.
Nó đang diễn sinh.
Điều kiện đủ cả rồi !!!
Thiên Hy dùng không gian ma pháp của khế ước Lãnh Nguyên Thánh Hùng thông qua Triệu Hoán Pháp Môn để nắm Nguyệt Cát bay đi, hai người bay qua đám mây lại xuyên qua hắc ám, đệ nhị trọng thiên lạnh như băng, tiếp tục hướng ánh sáng tinh hà đệ tam trọng thiên bay đi.
Tê tê tê tê ~~~~~~~~~~!
Cùng với dung hợp thế giới bắt đầu, hắc ám cũng chậm rãi tiếp tục, sau khi nuốt sống thổ địa nhân loại, hắc ám lại hướng đại địa Yêu tộc, biên hà và mênh mông hải dương tiếp tục cắn nuốt.
Hai người càng bay càng cao, càng xa càng nhanh, chung quanh dần dần xuất hiện rất nhiều ngôi sao, vẫn thạch, chúng nó hoặc yên lặng trong tinh không hắc ám, hoặc hướng nhân gian hoa mỹ trôi đi, hoặc là dựa theo quỹ tích nào đó chuyển động theo.
Mặt khác, thế giới tới giờ khắc cũng không phải chỉ có mỗi Thiên Hy và Nguyệt Cát phản ứng, trên thực tế, cao tầng ma pháp vị diện các thế lực và nhân vật lớn nhỏ đồng dạng đều rục rịch có riêng chuẩn bị cho mình.
Cảm nhận được toàn bộ thế giới run rẩy, hai phu thê được vạn người kính trọng là Nhật Ánh và Minh Vi lại không có chút nào kinh ngạc, đây là đã sớm vài tuần chuẩn bị, cái này chỉ cần có kiến thức và trí tuệ một chút liền tính toán được ngày thời gian đại khái, hết thảy nóc nhà thế giới cũng tương tự đều đang đợi giờ khắc này.
Mười một ngày thời gian từ từ dung hợp thế giới ma pháp và thế giới khoa học, tiến trình đã đạt được gần một phần mười, ma pháp Liên Hiệp Quốc và tất cả Hiệp Hội Ma Pháp, Tòa Án Quốc Tế Tối Cao rốt cục khởi động nhân loại cuối cùng chi địa lập hồ sơ, ngày thứ mười một, hầu như 73% dân số thế giới đã được đưa đón đến bảy trạm Siêu Tinh Mẫu Hạm trại tị nạn ngoài không gian, mục đích giữ lại hỏa chủng nhân loại.
Con số này đã là rất ấn tượng rồi, dù sao dân số thế giới thêm vào khoa học vị diện đang xuyên không đi qua, vấp phải đủ loại kháng cự cùng thủ đoạn len lỏi bỏ trốn, thật sự là một kiện rất không dễ dàng sự tình.
Hơn nữa, cũng cần có số lượng người bám trụ lại ở địa cầu để tiếp tục điều khiển và thăm dò các loại khí tượng, cung cấp các tài nguyên cần thiết mỗi ngày để điều phối nền văn minh, không ai bỏ trứng vào một giỏ cả, biết đâu được người bị đưa lên Siêu Tinh Mẫu Hạm lại càng có nguy cơ chết cao hơn.
Mọi người không biết được mục đích chân chính của Cổ Nguyệt Đế là gì cả, hết thảy đến bây giờ, đều là theo sắp xếp của Pháp Vương Thiên Hy phỏng đoán mà làm.
Nàng đã làm đúng điều mà mình cần phải làm.
Không phải hướng nhân loại theo cha của nàng, nàng sẽ không thể để nhân loại vì gia đình của mình mà cùng đứng lên chống lại Cổ Nguyệt Đế.
Nhưng mặt khác, nàng cũng không mong muốn nhân loại theo chân Cổ Nguyệt Đế đem gia đình người thân của nàng ra vành móng ngựa, trao đổi mạng đổi mạng để đem lại mảnh đất sinh nhai cho tuyệt đại bộ phận.
Thứ Thiên Hy muốn, là nhân loại đứng ngoài cuộc chiến, đứng ở chỗ an toàn theo dõi, thắng thua như thế nào cũng được. Trong lòng bọn hắn hiểu, đây là cách cục tốt nhất, đây là tốt nhất cho tất cả mọi người, Pháp Vương cũng đã nhún nhường tới cỡ đó, liền không thể tiếp tục dị nghị gì thêm.
Nguyên bản Liên Hợp Quốc, nhất là quân bài Crisleo trước đó còn lo sợ Thiên Hy sẽ tất tay, bỏ lá phiếu ném nhân loại vào thảm họa biển lửa đối đầu với Cổ Nguyệt Đế, không nghĩ tới cuối cùng nàng lại lựa chọn như vậy, thực sự là để bọn hắn thấy hổ thẹn trong lòng.
Địa điểm bị cho là nơi bắt đầu hắc ám chiếu xuống đầu tiên - Bắc Âu – lãnh thổ Hàn Trùng. Mặc dù nói nơi đây một vòng lại một vòng khí tức cùng màu sắc âm u lạnh lẽo thê lương đáng sợ là thế, nhưng bởi vì nó là nơi đầu nguồn, lại là nơi phát ra một lực trường hấp dẫn yêu ma sinh vật cực kỳ, giống như có Thiên Đạo cố ý phát ra radar cho toàn cầu thương linh tập hợp tới đây như vậy, thực sự là để chúng sinh bất tri giác hướng tới.
Hết thảy thế giới ma pháp sinh vật trừ nhân loại đang được bảo hộ trong cấm giới ra thì tận trong xương cốt đều bị thúc đẩy khát vọng cái này lực hấp dẫn, thật giống như hết thảy thế giới sinh vật sinh ra chính là muốn chứng kiến cái này chung cực đoạn kết vị Thần sinh ra đồng dạng.
Thần!
Cửu Ngũ Chí Tôn!
Thượng Thương!
Thượng Đế!
Hết thảy mỹ từ, đây là thế giới ma pháp sinh vật cao nhất tín ngưỡng ý nghĩa chỗ.
Bắc Âu nơi đó, ánh sáng âm u khuếch tán tựa hòo là có tiết tấu giống nhau như đúc, hắc ám quang mang truyền đến mọi ngóc ngách thế giới này, để sinh vật vì đó thiêu thân lao đầu vào lửa, vô luận là dưới đáy biển hải yêu, trên trời vũ tộc, hay là Hư Vô Đảo vong linh Minh Giới.
Tứ đại nóc nhà đều xuất hiện, bảy vị trí trong Thập Uyên Chúa Tể cũng xuất hiện, hết thảy thế giới ma pháp chúa tể giả sau lưng, này đều là bộ tộc thiên quân vạn mã, điểm binh điểm tướng, tập hợp toàn bộ thế giới sinh vật cường đại, những cái này đều là mỗi cái thế giới tinh anh, toàn bộ Thống Lĩnh cấp cất bước, Quân Chủ đi đầy đất, Đế Vương nhiều như chó.
Nô bộc cùng chiến tướng một cái đều không có, chỗ này nô bộc và chiến tướng không thể tồn tại được, không có đất cho bọn nó thở.
Tuyệt Hải Hoàng Điệp, Nam Cực Đế Hoàng Ymir, Hải Mộ Đế Giao Long Leviathan, Sa Hoàng Giáo Chủ Behemoth, bốn cái nóc nhà Đế Hoàng của ma pháp vị diện đã xuất hiện. Bọn hắn đều là đại diện của Thiên Đạo, không có khả năng dưới tình huống này không bị hấp dẫn dẫn tới.
Bọn hắn đứng đó nhìn nhau, tại chỗ vùng trũng Hàn Trùng tộc nhìn thấy một bóng đen lướt ngang qua, khi nó bước ra ngoài, hết thảy bộ tộc ức vạn băng trùng đã biến mất không còn trên cõi đời này.
Xung quanh, Thập Uyên Chúa Tể toàn bộ cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi, một bộ không rét mà run, cảm giác thực sự hoài nghi thương sinh thế gian này.
Chỉ gặp tại trong bóng tối u mờ yên tĩnh nhất, từ từ có một bóng người bước ra.
Người này, lần đầu tiên dưới ánh sáng mỹ quan chân thực lộ diện danh tính trong mắt tất cả mọi vị có mặt ở đây.
Khi hắn bước ra đến, Ymir, Leviathan, Behemoth, nhất là Leviathan, thần sắc đều đen như chó mực.
Nếu không phải hiện tại làm Thiên Đạo Đế Hoàng, nó có thể tại chỗ chọn chết được rồi.
“Sao vậy, các ngươi chào đón người quen cũ với ánh mắt thực sự có chút không được chu đáo nha”. Cổ Nguyệt Đế một thân mặc âu phục lịch sự bước ra ngoài.
Thật ra, nói Cổ Nguyệt Đế thì nghe có vẻ xa lạ quá.
Người này chính là Thiên Phụ Chaos.
Chaos dùng bộ dung nhan lúc xưa, loại dung nhan năm nào đại chiến với Leviathan.
Bộ dung nhan của Thiên Phụ, của Thượng Đế nhân loại.
Ngoài xa xa, khỏi phải nói, đám người Liệp Khôi Ziyech gần giống như bị tâm thần phân liệt đồng dạng, đã hồn phi phách tán, mất đi nhận thức về thế giới này. Bọn hắn hay là cảm thấy hiện tại sống tiếp so với chết đi, chết đi càng có lẽ tốt.
..............
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK