Giọng Ma Tôn tiếp tục vang lên: "Chân Long đến từ Tiên Giới muốn dẹp yên Ma Giới, khẩn cầu tổ tiên ra tay che chở."
"Chân long?" Một giọng nói từ trong chỗ sâu vang lên. Kia cũng không phải âm thanh chân thật, mà là thần niệm, tuy rằng không phải nói với Khương Hoài Ưu và Đế Long, lại doạ linh hồn hai người khán giả đến phát run. Khương Hoài Ưu kinh ngạc nhìn Đế Long, nàng đã từng ở chỗ này sinh hoạt ba năm chưa từng nghe vị kia lên tiếng, không nghĩ tới, Đế Long lại kinh động đến hắn.
Ma Tôn cung kính mà đáp: "Đúng vậy, một con Chân Long trên trán có một con mắt có thể nhìn thấu quá khứ, nàng từng dùng con mắt giữa trán nhìn về quá khứ mấy chục nghìn năm trước lúc ngài ngã xuống."
Khương Hoài Ưu mở mắt ra, thật sâu mà nhìn thoáng qua Đế Long. Đế Long vận dụng Đế Long Thiên Nhãn lúc Ma Tôn ở bên cạnh? Đế Long còn không giết Ma Tôn diệt khẩu?
"Lão tổ, ta từng nghe nó nói, nó cắn nuốt vị trong Ma Quan kia, lại tận mắt nhìn thấy nàng cầm Ma Quan trong tay. Nàng còn từng nói, lúc sinh ra liền bị Thiên Vương Ma Giới lãnh mấy chục nghìn ma quân vây công."
Khương Hoài Ưu lại lần nữa thẳng mắt Đế Long thật lâu, rất muốn bóp chết Đế Long.
Trong lòng Đế Long tức giận liên tục mắng Ma Tôn, đồ mách lẻo, chột dạ mà dùng khoé mắt liếc trộm Khương Hoài Ưu.
"Ngươi dẫn con Chân Long đến nơi này", âm thanh từ sâu bên trong tiên khí vang lên.
Ma Tôn nói: "Bẩm lão tổ, Chân Long đã đi theo tung tích của một nữ tử nhân tộc tiến vào Ma Quật."
Trong lòng Khương Hoài Ưu muốn đánh chết Đế Long một trăm lần đều có!
Đế Long hận không thể tát chết Ma Tôn thành chất thải công nghiệp.
"Ồ! Phải không?" Âm thanh kia vang lên, tiếp theo Đế Long bỗng nhiên cảm giác được năng lượng dao động, sau đó, nàng liền phát hiện một nam tử hơn bốn mươi tuổi mặc thanh bào đứng trước mặt nàng, đang nhìn xuống nàng.
Đế Long nở một nụ cười gượng gạo, còn khó coi hơn khóc, nâng lên bàn tay mảnh khảnh nhẹ nhàng vẫy vẫy, nhẹ giọng kêu: "Chào tiền bối."
Khương Hoài Ưu cũng ngẩn ngơ, nàng kinh ngạc hô một tiếng: "Sư phụ?"
"Gì?" Đế Long vẻ mặt giật mình quay đầu nhìn Khương Hoài Ưu. "Đây là sư phụ của cô?" Khuôn mặt nhỏ dần dần vui mừng, nhìn về phía nam tử, sau đó nở một nụ cười tươi như hoa, vội nói: "Người một nhà, người một nhà." Vừa nói xong lại giật mình nhắm chặt mắt —— sợ muốn chết! Nàng rõ ràng cảm giác được con ngươi sắc bén của nam tử kia đang tham nhập vào trong cơ thể nàng, nhìn thấu nàng.
Khương Hoài Ưu nói: "Hắn không phải sư phụ của tôi." Nàng đứng vững cơ thể, áp lực trên người nam tử toả ra tựa muốn nghiền nát nàng, đứng dậy cung kính hành lễ: "Khương Hoài Ưu kính chào tiền bối."
Ánh mắt sắc bén của nam tử kia dừng trên người Khương Hoài Ưu, nhẹ nhàng liếc mắt nàng một cái, nói: "Miễn lễ!" Tầm mắt lại dừng trên người Đế Long, nói: "Chính mình nói ra lai lịch đi."
Đế Long sợ hãi mà cúi đầu, nói: "Ta là một cô nhi không cha không mẹ, được ấp ra từ một quả trứng, mới sinh ra đã bị người Ma Giới vây bắt, ta tự huỷ thân xác đồng quy vô tận với địch, nguyên thần chạy trốn, sau đó, đi vào một giới này. Tên Ma Tôn vừa rồi, giết cả nhà Khương Hoài Ưu, diệt quốc Khương Hoài Ưu, Khương Hoài Ưu là ân nhân của ta, ta.... Ta bảo hắn cho Khương Hoài Ưu mọt cái công bằng, hắn.... Hắn liền tìm ngài." Áp lực đến từ nam tử càng lúc càng nặng, giống như sao trời vũ trũ đè xuống nàng, Đế Long ra sức chống đỡ, kết quả áp lực càng nặng, sau đó "Ầm" một tiếng, đế khí tràn ra hoá thành một con rồng vàng bọc nàng lại.
Tên nam tử kia nhìn thấy trong cơ thể Đế Long trào ra đế khí biến thành hình rồng, đôi mắt trợn lớn, kêu lên: "Quả nhiên là Đế Long!" Hắn lại lần nữa ngạc nhiên thành tiếng: "Còn là Đế Long viên mãn!"
Đế Long nâng lên bàn tay che mặt lại, thầm kêu: "Xong đời!" Đột nhiên, nàng nhảy dựng lên, nắm Ma Quan đã biến nhỏ trong tay, giống như ném gạch mà đập vào trên mặt tên nam tử kia! Tốc độ của nàng vừa nhanh vừa gọn, chỉ trong chớp mắt "gạch" cũng đã dừng trên mặt tên nam tử, đập đến hắn bay ngược ra ngoài. Đế Long đuổi theo tên nam tử, lại hung hăn mà nện một "gạch" trên đầu hắn.
"Gào!" Tên nam tử kia tức giận rống lên, đột nhiên cơ thể phân thành hai, chia hai hướng trái phải cùng tiến đánh Đế Long. Tốc độ của hắn chắc chắn không chậm hơn Đế Long, trực tiếp xoay người hai chân đạp Đế Long, đá nàng bay lên trời. Đế Long còn chưa có ổn định cơ thể, nam tử kia lại phóng lên cao, trực tiếp bay lên phía trên Đế Long, cong đầu gối dùng đầu gối đánh vào đầu Đế Long, Đế Long nặng nề ngã xuống đất.
Đế Long đau đến "Ối" mà hét thảm, dù nàg có long khí hộ thể lại cắn nuốt năng lượng của Long Đế sức mạnh có tăng cao, nhưng đối với một chiêu này vẫn là đau đến thiếu chút nữa hỏng mất nguyên thần. Nàng không phải đối thủ của người này, mà người này chắc chắn mạnh hơn Long Đế. Nếu đây là đan điền của hắn, nàng ngay cả trốn thoát cũng không có cách.
Khương Hoài Ưu nhìn thấy nam tử vung quyền đánh đầu Đế Long, nàng lập tức hét lớn một tiếng: "Đợi đã!"
Tên nam tử quay đầu nhìn Khương Hoài Ưu, nói: "Ngươi muốn cầu tình cho nó?"
Khương Hoài Ưu nói: "Đây là địa bàn của ngài, chúng ta cũng không trốn thoát được, xin cho ta hỏi mấy câu."
Tên nam tử nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn vì nó cầu tình? Nếu ngươi nói thêm một câu vô nghĩa nữa, bản tôn cũng diệt cả hai ngươi."
Đế Long bị đầu gối của tên nam tử đè trên mặt đất, dù nàng có giãy giụa như thế nào đều không xê dịch, ngược lại càng đau. Thiên Nhãn giữa trán nàng mở ra, phát hiện nam tử này giống nàng không có thân xác, đơn giản là được tạo thành từ năng lượng Nguyên Thần. Chẳng lẽ đây là "Ma Quật" Nguyên Anh hoặc là Nguyên Thần? Đế Long ý thức được chính mình có thể đã chọc tới thứ khó dây vào, một sự tồn tại không đến từ nhân gian.
Khương Hoài Ưu trầm giọng nói: "Nàng chỉ là một con rồng nhỏ chưa tròn một tuổi không rành thế sự, mà nếu đúng như lời Ma Tôn muốn tiêu diệt Tu Ma Giới, Ma Tôn ngay cả cơ hội hiến tế đều không có."
"Hừ, Ma Tôn là cái thá gì? Tên tiểu tử kia còn không xứng để bản tôn ra tay!" Dám dùng gạch đập đầu hắn, nổ nát con rồng nhỏ này một trăm lần cũng ngại không đủ.
Khương Hoài Ưu nói: "Nếu không phải vì Ma Tôn, ta cảm thấy chúng ta có thể nói chuyện đoàng hoàng."
"Chỉ bằng ngươi?"
"Chỉ bằng ta."
Khương Hoài Ưu giọng nói vừa dứt, tên nam tử kia trực tiếp một quyền đánh vào đầu Đế Long, trong tức khắc, đầu Đế Long nổ tung, hoá thành bụi mù.
"Long Nhi!" Khương Hoài Ưu sắc mặt đại biến hô to một tiếng, "Bùm" mà biến thành tiểu thế giới Hỗn Độn bay thẳng tới tên nam tử. Tên nam tử nâng tay một quyền đánh nát tiểu thế giới của Khương Hoài Ưu, đồng thời đánh Khương Hoài Ưu bay ra ngoài. Khương Hoài Ưu "ọc" một tiếng phun ra một ngụm máu, nặng nề rơi trên mặt đất, nàng giương mắt nhìn nơi Đế Long nằm, lại phát hiện Đế Long đã không còn ở đó. Đột nhiên, trên bầu trời vang lên một tiếng rồng gầm gừ, là tiếng huýt gió của Đế Long. Khương Hoài Ưu nhìn thấy Đé Long lần nữa xuất hiện trên không trung, nhẹ nhàng thở một hơi thật dài, nàng nhớ tới bản thân, lại cảm thấy toàn thân đau nhức, tìm tòi mới phát hiện xương cốt quanh thân đều đã gãy. Khương Hoài Ưu nằm trên mặt đất, lấy tinh huyết của bản thân chữa thương.
Đế Long quay cuồng trên không trung, cô nhìn thấy Khương Hoài Ưu bị trọng thương, tức giận đến đôi mắt đều trợn tròn. Nàng giận dữ hét: "Ngươi còn dám động vào một sợi tóc Khương Hoài Ưu thử, ta lập tức tự bạo cho ngươi xem!"
Tên nam tử híp mắt, nhìn Đế Long, "Ha ha" cười to nói: "Muốn dùng tự bạo tới hù doạ ai?" Đột nhiên sắc mặt của hắn trắng bệch, nháy mắt nhớ tới con rồng nhỏ này đang ở trong cơ thể hắn, lập tức hét lên: "Ngươi dám!"
Đế Long kêu lên: "Ta chết, ngươi cũng sống không được, ngươi mạnh hơn ta, giết chết ngươi ta không lỗ!"
Tên nam tử tức giận đến trực tiếp mắng: "Mẹ mày!"
Đế Long ở trên không bay vút lên, đáp: "Ta không mẹ, ngươi cứ mắng thoải mái."
Tên nam tử căm tức liếc mắt nhìn Đế Long một cái, hét lớn một tiếng: "Cút!" Một nguồn năng lượng tràn ra cuốn về phía Đế Long, muốn đưa Đế Long ra ngoài cơ thể.
Đế Long vung đuôi lên vội vàng né tránh, vô cùng nguy hiểm mà tránh thoát được năng lượng nam tử này đánh tới, nàng lớn tiếng kêu lên: "Mời thần dễ, tiễn mới khó, đánh ta xong còn muốn ta rời đi nhẹ nhàng như vậy, không có khả năng." Nàng cũng không nghĩ tới là bản thân dùng 'gạch' đập vào trên mặt người ta hai lần mới rước lấy trận đòn, giờ phút này hung khí còn đang được nàng nắm trong tay.
Bỗng nhiên trên không trung, một móng vuốt khổng lồ chụp xuống, trực tiếp bắt lấy Đế Long giống như bắt cá chạch mà dùng sức ném bay ra ngoài.
Đế Long ở trên trời lộn vài vòng mới đứng vững, lại trợn mắt nhìn, thình lình phát hiện chính mình giờ phút này đang ở trên không Ma Quật. Cô giật mình trợn tròn mắt, lại lần nữa dựng ngược vảy rồng. Đây là con gì nha! Chết, Khương Hoài Ưu còn ở trong Ma Quật. Nàng lại nghĩ tới, tên nam tử ở trong Ma Quật hình như khách khí với Khương Hoài Ưu hơn nàng. Nàng lại nghĩ đến Ma Tôn, lập tức thả ra nguyên thần tìm kiếm, quả nhiên, trên một dãy núi nhìn thấy một dàn tế thật lớn, Ma Tôn đang đứng trên dàn tế hiến tế. Phía dưới dàn tế là một cái vực sâu vừa rộng vừa sâu giống như cái miệng khổng lồ, vô số ma thú bị trói chặt bị người tu ma ném vào trong vực.
Đế Long vung đuôi trực tiếp chạy tới trước mặt Ma Tôn, nàng điều khiển Ma Quan ném tới Ma Tôn.
Đột nhiên, một nguồn sức mạnh to lớn từ Ma Uyên tràn ra, giống một cơn lốc trực tiếp cuốn Đế Long bay ra ngoài mười mấy dặm xa, đồng thời giọng của tên nam tử kia vang lên: "Con rồng nhỏ, ngươi muốn chết!"
Đế Long quay cuồng trong không trung mới ổn định, "Grừ grừ grừ" liên tục phát ra tiếng rít gào. Điều này nói rõ tên Ma Quật kia muốn bảo vệ Ma Tôn. Đế Long tức giận, vung Ma Quan lên đâm về phía ma đô! Nàng vọt vào ma đô, thấy phòng phá phòng, nhìn thấy kho báu thì cướp đoạt.
Ma Tôn nhìn thấy Đế Long quấy rối ở Ma Đô, khom người lạy nói: "Khẩu cầu lão tổ làm chủ ngăn cản chân long huỷ Ma Giới."
Âm thanh trong Ma Quật vang lên: "Tiểu tử, bản tôn được ngươi cung phụng nên bảo toàn tánh mạng của ngươi, chuyện khác, chính ngươi giải quyết."
Đế Long ở ma cung hủy đi vài cung điện, đoạt một ít bảo bối không có tác dụng gì, phát tiết hờn dỗi trong lòng, lại bay trở về Ma Quật, trực tiếp dùng thân rồng đè trên không Ma Tôn, lại hướng về phía Ma Quật hét: "Này, thả Khương Hoài Ưu ra."
Ma Quật, một con bàn tay khổng lồ bay ra, trực tiếp đánh Đế Long bay ra ngoài.
Một nén hương thời gian qua đi, Đế Long lại bay trở về, kêu: "Ta dùng Ma Quan đổi với ngươi."