Hai người vui vẻ ngồi vào bàn dùng cơm, đây là bữa cơm ngon nhất trong hai tháng qua của anh, từ lúc cô giả chết thì anh lúc nào cũng bỏ bữa không bữa trưa cũng bữa tối.
Cô ngồi nhìn anh ăn một cách ngoan lành thì mỉm cười.
"Thiếu Nam... chỉ mới hai tháng không gặp sao anh lại ốm thế này... không ăn uống đầy đủ sao...?"
Anh nghe cô hỏi thì đưa mắt nhìn cô rồi đặt chén cơm xuống dưới bàn đưa tay chạm nhẹ vào má cô.
"Không phải thức ăn của em nấu... anh thật sự ăn không nỗi..."
"Có thật vậy không...?"
"Tức nhiên rồi... cơm em nấu là ngon nhất..."
Bữa cơm tối của hai người diễn ra vô cùng hạnh phúc, sau khi dùng cơm xong thì anh dành việc rửa chén còn cô thì ngồi xem phim ở phòng khách.
Khi anh rửa chén xong thì đi nhanh ra phòng khách ngồi xuống kéo cô vào lòng tựa đầu mình vào vai cô đu đưa.
"Tiểu Phong... sau lúc trước lại lừa anh... sao lại mất tích hai tháng... còn khi xuất hiện thì lại là Âu Dương tiểu thư vậy...?"
Giọng anh trầm luân mà hỏi, cô đưa tay ôm lấy khuôn mặt anh đối diện với mình, khuôn mặt cô vô cùng nghiêm túc nhìn anh.
"Lúc trước em không nói cho anh biết em là ai... là vì em muốn trả ơn cứu mạng cho anh... thân phận của em chính là Âu Dương Yến Phong người mà khiến tất cả những con người kia phải ngước lên mà nhìn..."
Yến Phong không hề khoe mẽ mình là ai với anh nhưng những lời cô nói hoàn toàn là sự thật, anh không phải là không biết gì đến danh tiếng của cô mà là vì anh không để tâm đến.
Nghe những lời này của cô thì anh nhướng mày một cái rồi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc của cô mỉm cười.
"Dù em là ai có thân phận thế nào anh cũng không quan tâm... điều anh quan tâm nhất chính là bây giờ em đã là bạn gái của anh... Yến Phong anh yêu em..."
Cô nghe thấy anh nói lời ngọt ngào với mình thì không nhịn được mà bật cười hạnh phúc, nhưng ngay sau đó thì cô lại trở nên nghiêm túc đối diện anh.
"Thiếu Nam trước khi chúng ta bước vào yêu đương chính thức thì em có một số việc muốn nói với anh trước..."
Nhìn thấy vẻ mặt của cô có vẻ nghiêm trọng thì anh mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu.
"Được em nói đi..."
"Thứ nhất, một khi anh đã trở thành người đàn ông của em thì nhất định một đời này phải thật chung thủy với em không được bỏ rơi em nữa đường, tất cả mọi chuyện em cũng có thể nói với anh nhưng anh nhất định không được buông tay em nếu không..."
"Nếu không thế nào... em nói tiếp đi..."
"Nếu không tất cả hậu quả anh sẽ tự mình gánh hết, em sẽ khiến cho anh... không chỉ anh mà cả Phương gia, Phương thị và tất cả những người thân của anh đều phải nhận chung một kết cục đó chính là em sẽ hủy hoại tất cả..., em sẽ khiến anh phải hối hận... nếu như anh dám buông tay em..."
Từng chữ của cô nói ra đều được anh nghe không xót một câu chữ nào, anh nghe những điều này thì bản thân anh hơi rụt rè nhưng rồi anh cũng điều chỉnh lại trạng thái của mình mà gật đầu nhìn cô.
"Được... nhất định sẽ không buông tay em... đời này... kiếp này trong tim Phương Thiếu Nam chỉ có một mình Yến Phong em..."
Cô bật cười khi nghe lời này của anh rồi chòm người tới nhìn chầm vào môi anh mà hôn lên nó, anh cũng rất nhanh chóng đưa tay ôm lấy chiếc cổ mãnh khảnh của cô mà đáp lại.
Trở về căn phòng cũ của mình cô đưa mắt nhìn xung quanh sau đó thì nhanh chóng ôm lấy quần áo của mình đi tắm, khoảng 20 phút cô bước ra khỏi phòng tắm khoác lên mình chiếc đầm hai dây màu đen, chiếc đầm rất gợi cảm.
Sau khi lau người xong thì khuôn mặt cô cười tủm tỉm chạy ra khỏi phòng, đến trước phòng của anh cô tự mình mở cửa đi vào nhìn xung quanh thì phát hiện tiếng nước chảy róc rách bên trong phòng tắm.
Cô nhướng mày đi đến giường anh ngã người nằm xuống chiếc giường lớn, cô lăn qua lăn lại trên giường một chút thì nghe thấy tiếng mở cửa cô nằm úp quay đầu lại người lại nhìn anh một cách quyến rũ.
Khi anh đang lau tóc nhìn lên thì thấy cô đang nằm trên giường mình thì yết hầu của anh lên xuống liên tục, khuôn mặt anh có chút đỏ nhưng rồi cũng rất bình tĩnh mà nhìn cô.
"Sau em lại qua phòng anh...?"
*Mai nay có thịt ngọt nhé... mn cùng đón xem."
Cô ngồi nhìn anh ăn một cách ngoan lành thì mỉm cười.
"Thiếu Nam... chỉ mới hai tháng không gặp sao anh lại ốm thế này... không ăn uống đầy đủ sao...?"
Anh nghe cô hỏi thì đưa mắt nhìn cô rồi đặt chén cơm xuống dưới bàn đưa tay chạm nhẹ vào má cô.
"Không phải thức ăn của em nấu... anh thật sự ăn không nỗi..."
"Có thật vậy không...?"
"Tức nhiên rồi... cơm em nấu là ngon nhất..."
Bữa cơm tối của hai người diễn ra vô cùng hạnh phúc, sau khi dùng cơm xong thì anh dành việc rửa chén còn cô thì ngồi xem phim ở phòng khách.
Khi anh rửa chén xong thì đi nhanh ra phòng khách ngồi xuống kéo cô vào lòng tựa đầu mình vào vai cô đu đưa.
"Tiểu Phong... sau lúc trước lại lừa anh... sao lại mất tích hai tháng... còn khi xuất hiện thì lại là Âu Dương tiểu thư vậy...?"
Giọng anh trầm luân mà hỏi, cô đưa tay ôm lấy khuôn mặt anh đối diện với mình, khuôn mặt cô vô cùng nghiêm túc nhìn anh.
"Lúc trước em không nói cho anh biết em là ai... là vì em muốn trả ơn cứu mạng cho anh... thân phận của em chính là Âu Dương Yến Phong người mà khiến tất cả những con người kia phải ngước lên mà nhìn..."
Yến Phong không hề khoe mẽ mình là ai với anh nhưng những lời cô nói hoàn toàn là sự thật, anh không phải là không biết gì đến danh tiếng của cô mà là vì anh không để tâm đến.
Nghe những lời này của cô thì anh nhướng mày một cái rồi đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc của cô mỉm cười.
"Dù em là ai có thân phận thế nào anh cũng không quan tâm... điều anh quan tâm nhất chính là bây giờ em đã là bạn gái của anh... Yến Phong anh yêu em..."
Cô nghe thấy anh nói lời ngọt ngào với mình thì không nhịn được mà bật cười hạnh phúc, nhưng ngay sau đó thì cô lại trở nên nghiêm túc đối diện anh.
"Thiếu Nam trước khi chúng ta bước vào yêu đương chính thức thì em có một số việc muốn nói với anh trước..."
Nhìn thấy vẻ mặt của cô có vẻ nghiêm trọng thì anh mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu.
"Được em nói đi..."
"Thứ nhất, một khi anh đã trở thành người đàn ông của em thì nhất định một đời này phải thật chung thủy với em không được bỏ rơi em nữa đường, tất cả mọi chuyện em cũng có thể nói với anh nhưng anh nhất định không được buông tay em nếu không..."
"Nếu không thế nào... em nói tiếp đi..."
"Nếu không tất cả hậu quả anh sẽ tự mình gánh hết, em sẽ khiến cho anh... không chỉ anh mà cả Phương gia, Phương thị và tất cả những người thân của anh đều phải nhận chung một kết cục đó chính là em sẽ hủy hoại tất cả..., em sẽ khiến anh phải hối hận... nếu như anh dám buông tay em..."
Từng chữ của cô nói ra đều được anh nghe không xót một câu chữ nào, anh nghe những điều này thì bản thân anh hơi rụt rè nhưng rồi anh cũng điều chỉnh lại trạng thái của mình mà gật đầu nhìn cô.
"Được... nhất định sẽ không buông tay em... đời này... kiếp này trong tim Phương Thiếu Nam chỉ có một mình Yến Phong em..."
Cô bật cười khi nghe lời này của anh rồi chòm người tới nhìn chầm vào môi anh mà hôn lên nó, anh cũng rất nhanh chóng đưa tay ôm lấy chiếc cổ mãnh khảnh của cô mà đáp lại.
Trở về căn phòng cũ của mình cô đưa mắt nhìn xung quanh sau đó thì nhanh chóng ôm lấy quần áo của mình đi tắm, khoảng 20 phút cô bước ra khỏi phòng tắm khoác lên mình chiếc đầm hai dây màu đen, chiếc đầm rất gợi cảm.
Sau khi lau người xong thì khuôn mặt cô cười tủm tỉm chạy ra khỏi phòng, đến trước phòng của anh cô tự mình mở cửa đi vào nhìn xung quanh thì phát hiện tiếng nước chảy róc rách bên trong phòng tắm.
Cô nhướng mày đi đến giường anh ngã người nằm xuống chiếc giường lớn, cô lăn qua lăn lại trên giường một chút thì nghe thấy tiếng mở cửa cô nằm úp quay đầu lại người lại nhìn anh một cách quyến rũ.
Khi anh đang lau tóc nhìn lên thì thấy cô đang nằm trên giường mình thì yết hầu của anh lên xuống liên tục, khuôn mặt anh có chút đỏ nhưng rồi cũng rất bình tĩnh mà nhìn cô.
"Sau em lại qua phòng anh...?"
*Mai nay có thịt ngọt nhé... mn cùng đón xem."