Quay trở lại với Âu Dương Yến Phong, cô khoác lên mình một chiếc đầm hai dây màu đỏ xẻ tả lộ ra cặp chân trắng nõn và đường cong quyến rũ của mình. Cô xem ngắm nhìn bản thân trong gương thì nở ra nụ cười vô cùng ma mị giống như đang mưu tính điều gì.
Không dừng lại ở đó khi cô bước ra khỏi phòng thì gặp A Hứa đang đứng trong phòng khách đợi, khi thấy cậu ta thì cô cười nhìn một cái rồi lên tiếng:
"Hôm nay cậu thấy tôi thế nào có đẹp không?"
Giọng cô khộng lạnh không nhạt mà ngược lại còn có phần quyến rũ khiến người nghe muốn đổ ngục tại chỗ. Cho nên ngay cả người lúc nào cũng theo sau cô khi nghe vị tiểu thư của mình hỏi bằng giọng điệu ấy thì cũng không tránh khỏi bị đổ ngục tại chỗ, nhưng rất nhanh cậu ta lấy lại lý trì liền cúi đầu lên tiếng:
"Tiểu thư lúc nào cũng đẹp không riêng gì hôm nay."
Nghe được câu trả lời này của cậu ta thì cô không khỏi khoái chí mà cười lớn một cái, nhưng rất nhanh bộ dạng lả lướt này của cô đều vụt tắt mà thấy vào đó là bộ dáng ngày thường lạnh lùng khó gần nhìn A Hứa ra lệnh:
"Hành lý ở trong phòng cho người mang ra xe đi... à còn nữa buổi đấu giá vào lúc 2 giờ sáng tôi cũng sẽ tham gia... Cho người chuẩn bị chút đi."
A Hứa nghe cô nói thì lập tức cúi đầu như đã hiểu ý và cũng nhanh chóng xin phép đi vào phòng cô.
Tại biệt thự của Hoắc Đình Thiên khi hắn từ công ty trở về thì nghe tin Đỗ Uyên Tranh bị đánh liền tức giận muốn đi giết chết Từ Thanh Trúc nhưng may là có Uyên Tranh cản hắn lại.
Hắn nhìn thấy lên mặt của cô nàng bị in dấu tay của Từ Thanh Trúc hắn thật sự muốn giết chết cô ta, hắn nhẹ nhàng chạm vào vết thương của Uyên Tranh rồi ôm lấy nàng mà thì thầm:
"Xin lỗi vì đã để em chịu ủy khuất... Lần sau sẽ không như vậy nữa."
Uyên Tranh nghe thấy những lời này của hắn thì mỉm cười ngước nhìn hắn mà lên tiếng:
"Em không sao mà... ảnh biết không may hôm nay em có đi cùng với Yến Phong, cô ấy đã ra tay giúp em và dậy dỗ cho Từ Thanh Trúc một bài học... anh không biết đâu Yến Phong cô ấy đã đánh cho Thanh Trúc đến nỗi cô ta phải cầu xin tha cho cô ta nữa.
Khi hắn nghe cô nàng đã ra tay trị cô ả kia thì vuốt nhẹ mũi của cô nàng một cái mà nói:
"Em đó lần sau cô ta mà có bắt nạt nữa thì phải tự mình trả đũa có nghe không... may nhờ hôm nay có Yến Phong ra tay nếu không ảnh cũng không biết bây giờ em bị gì nữa... Tranh nhi hứa với anh có việc gì hay có chuyện gì thì cũng không để mình chịu thiệt có biết không..."
"Dạ... em biết rồi... anh yên tâm em sẽ không để mình chịu thiệt đâu."
Nói chuyện xong thì hai người cũng rất nhanh chóng chuẩn bị để đến buổi tiệc.
Khoảng 8 giờ tối các vị khách đều có mặt tại một khách sạn lớn nhất ở thành phố để tham gia tiệc đính hôn của nhà họ Viên.
Cô bước xuống xe đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy các nhà làm ăn lớn nhỏ đều được mời đến, truớc giờ cô rất ít dự những buổi tiệc như thế này nhưng hôm nay chính là ngoại lệ của cô vì nhà họ Viên hôm nay sẽ có một món quà lớn từ cô tặng cho họ.
Nhìn thấy cô bước vào đại sảnh thì tất cả ánh mắt đều hướng về phía cô và ngay sau đó thì có những lời bàn tán xôn xao.
"Này đó không phải là Âu Dương Yến Phong sao... nhà họ Viên quen biết với cô tiểu thư đó luôn à?"
"Tôi cũng không rõ lắm... Nhưng nếu cô tiểu thư đó đến đây thì chắc là quen biết rồi."
Bỏ qua mọi sự bàn tán thì Viên Khánh giá chủ Viên gia thấy cô liền nhanh chóng đi đến trước mặt tỏ ra thân thiện nhìn cô lên tiếng chào hỏi:
"Âu Dương tiểu thư Viên gia thật sự rất vinh hạnh được cô tới dự lễ đính hôn của con gái tôi."
Nghe ông ta nói vậy thì cô nhếch môi một cái nhìn ông ta mà lên tiếng:
"Chỉ tiện đường ghé vô... Viên lão già ông khách sáo rồi."
Cô không hề kiêng dè mà lên giọng châm biếm nhìn ông ta đáp.
Khi nghe thấy những lời này của cô thì ông ta rất tức giận nhưng vẫn phải kiềm nén lại bên trong mà tươi cười trước mặt cô.
Nhìn thấy bộ dáng này của ông ta thì cô không khỏi trào phúng. Lúc trước Viên Thị chính là dưới trướng cô bây giờ cũng vậy nhưng có điều là Viên Khánh ông ta đang mưu đồ phản bộ lại cô lại người mà đã giúp lão vực dậy Viên Thị để có như ngày hôm nay. Lão không chỉ muốn Viên Thị hoàn toàn thuộc về lão mà lòng tham của hắn muốn luôn cả địa vị mà cô đang có. Nhưng rất tiếc cho hắn đã bị cô phát hiện và ngày hôm nay cô muốn chính tay mình phá hủy toàn bộ những thứ mà hắn đang có.
Lúc này Hoắc Đình Thiên và Đỗ Uyên Tranh cũng từ ngoài cửa đi vào thấy cô và Viên Khánh đang cười với nhau thì cũng nhanh chóng đi đến nhìn cô mà lên tiếng:
"Yến Phong em đã tặng quà cho Viên chủ tịch chưa...?"
Không dừng lại ở đó khi cô bước ra khỏi phòng thì gặp A Hứa đang đứng trong phòng khách đợi, khi thấy cậu ta thì cô cười nhìn một cái rồi lên tiếng:
"Hôm nay cậu thấy tôi thế nào có đẹp không?"
Giọng cô khộng lạnh không nhạt mà ngược lại còn có phần quyến rũ khiến người nghe muốn đổ ngục tại chỗ. Cho nên ngay cả người lúc nào cũng theo sau cô khi nghe vị tiểu thư của mình hỏi bằng giọng điệu ấy thì cũng không tránh khỏi bị đổ ngục tại chỗ, nhưng rất nhanh cậu ta lấy lại lý trì liền cúi đầu lên tiếng:
"Tiểu thư lúc nào cũng đẹp không riêng gì hôm nay."
Nghe được câu trả lời này của cậu ta thì cô không khỏi khoái chí mà cười lớn một cái, nhưng rất nhanh bộ dạng lả lướt này của cô đều vụt tắt mà thấy vào đó là bộ dáng ngày thường lạnh lùng khó gần nhìn A Hứa ra lệnh:
"Hành lý ở trong phòng cho người mang ra xe đi... à còn nữa buổi đấu giá vào lúc 2 giờ sáng tôi cũng sẽ tham gia... Cho người chuẩn bị chút đi."
A Hứa nghe cô nói thì lập tức cúi đầu như đã hiểu ý và cũng nhanh chóng xin phép đi vào phòng cô.
Tại biệt thự của Hoắc Đình Thiên khi hắn từ công ty trở về thì nghe tin Đỗ Uyên Tranh bị đánh liền tức giận muốn đi giết chết Từ Thanh Trúc nhưng may là có Uyên Tranh cản hắn lại.
Hắn nhìn thấy lên mặt của cô nàng bị in dấu tay của Từ Thanh Trúc hắn thật sự muốn giết chết cô ta, hắn nhẹ nhàng chạm vào vết thương của Uyên Tranh rồi ôm lấy nàng mà thì thầm:
"Xin lỗi vì đã để em chịu ủy khuất... Lần sau sẽ không như vậy nữa."
Uyên Tranh nghe thấy những lời này của hắn thì mỉm cười ngước nhìn hắn mà lên tiếng:
"Em không sao mà... ảnh biết không may hôm nay em có đi cùng với Yến Phong, cô ấy đã ra tay giúp em và dậy dỗ cho Từ Thanh Trúc một bài học... anh không biết đâu Yến Phong cô ấy đã đánh cho Thanh Trúc đến nỗi cô ta phải cầu xin tha cho cô ta nữa.
Khi hắn nghe cô nàng đã ra tay trị cô ả kia thì vuốt nhẹ mũi của cô nàng một cái mà nói:
"Em đó lần sau cô ta mà có bắt nạt nữa thì phải tự mình trả đũa có nghe không... may nhờ hôm nay có Yến Phong ra tay nếu không ảnh cũng không biết bây giờ em bị gì nữa... Tranh nhi hứa với anh có việc gì hay có chuyện gì thì cũng không để mình chịu thiệt có biết không..."
"Dạ... em biết rồi... anh yên tâm em sẽ không để mình chịu thiệt đâu."
Nói chuyện xong thì hai người cũng rất nhanh chóng chuẩn bị để đến buổi tiệc.
Khoảng 8 giờ tối các vị khách đều có mặt tại một khách sạn lớn nhất ở thành phố để tham gia tiệc đính hôn của nhà họ Viên.
Cô bước xuống xe đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy các nhà làm ăn lớn nhỏ đều được mời đến, truớc giờ cô rất ít dự những buổi tiệc như thế này nhưng hôm nay chính là ngoại lệ của cô vì nhà họ Viên hôm nay sẽ có một món quà lớn từ cô tặng cho họ.
Nhìn thấy cô bước vào đại sảnh thì tất cả ánh mắt đều hướng về phía cô và ngay sau đó thì có những lời bàn tán xôn xao.
"Này đó không phải là Âu Dương Yến Phong sao... nhà họ Viên quen biết với cô tiểu thư đó luôn à?"
"Tôi cũng không rõ lắm... Nhưng nếu cô tiểu thư đó đến đây thì chắc là quen biết rồi."
Bỏ qua mọi sự bàn tán thì Viên Khánh giá chủ Viên gia thấy cô liền nhanh chóng đi đến trước mặt tỏ ra thân thiện nhìn cô lên tiếng chào hỏi:
"Âu Dương tiểu thư Viên gia thật sự rất vinh hạnh được cô tới dự lễ đính hôn của con gái tôi."
Nghe ông ta nói vậy thì cô nhếch môi một cái nhìn ông ta mà lên tiếng:
"Chỉ tiện đường ghé vô... Viên lão già ông khách sáo rồi."
Cô không hề kiêng dè mà lên giọng châm biếm nhìn ông ta đáp.
Khi nghe thấy những lời này của cô thì ông ta rất tức giận nhưng vẫn phải kiềm nén lại bên trong mà tươi cười trước mặt cô.
Nhìn thấy bộ dáng này của ông ta thì cô không khỏi trào phúng. Lúc trước Viên Thị chính là dưới trướng cô bây giờ cũng vậy nhưng có điều là Viên Khánh ông ta đang mưu đồ phản bộ lại cô lại người mà đã giúp lão vực dậy Viên Thị để có như ngày hôm nay. Lão không chỉ muốn Viên Thị hoàn toàn thuộc về lão mà lòng tham của hắn muốn luôn cả địa vị mà cô đang có. Nhưng rất tiếc cho hắn đã bị cô phát hiện và ngày hôm nay cô muốn chính tay mình phá hủy toàn bộ những thứ mà hắn đang có.
Lúc này Hoắc Đình Thiên và Đỗ Uyên Tranh cũng từ ngoài cửa đi vào thấy cô và Viên Khánh đang cười với nhau thì cũng nhanh chóng đi đến nhìn cô mà lên tiếng:
"Yến Phong em đã tặng quà cho Viên chủ tịch chưa...?"