Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7 : Cưỡng hiếp vợ mình

Sau cơn triền miên đêm qua, Triệu Hinh mơ màng mở mắt tỉnh dậy, tự cảm thấy toàn bộ cơ thể mình đau nhức vô cùng, nhất là phần thân dưới cùng đôi chân mỏi nhừ.

Cô ta khẽ chau mày, hé mắt ra nhìn thử, vẫn là căn phòng yêu dấu thường ngày của mình, nhưng hôm nay cảm thấy có gì đó hơi khác thường thì phải.

Đầu Triệu Hinh đau như búa bổ, chắc do tác dụng của rượu vẫn còn. Đêm qua cô ta cùng đám Tô Thạc Hiên và Mộng Giai Kỳ cùng nhau đi nhảy, thác loạn cả một đêm, sau đó cô ta và Tô Thạc Hiên còn lôi nhau vào nhà nghỉ, mây mưa cuồng nhiệt một trận rồi mới trở về biệt thự.

“Tô Thạc Hiên khốn khiếp, dám đưa rượu mạnh cho tôi uống. ÁI” Triệu Hinh đưa hai tay ôm lấy đầu, khó chịu mà giãy giụa đạp chân loạng choạng. Bất chợt cô ta cảm thấy dường như mình đã đạp phải một vật gì đó mềm mại thì phải.

Triệu Hinh đưa mắt nhìn sang bên cạnh, đập vào mắt cô ta là một tấm lưng trần cứng rắn, bên trên còn có mấy dấu hôn đỏ chói.

Triệu Hinh run run lật chăn lên xem, thấy cả cơ thể của mình và gã đàn ông kia đều trần truồng, không còn một mảnh vải che thân, hơn nữa trên đệm còn phát ra một thứ mùi đặc trưng cho dấu vết hoan lạc.

Chắc chắn không phải Tô Thạc Hiên. Mà người đàn ông đang nằm bên cạnh cô ta, nếu đúng thì không phải ai khác ngoài gã chồng xấu xí, vô dụng Tư Kiệt kia.

Triệu Hinh giận đến run người, với tay cầm lấy bình hoa đặt ngay ngắn trong góc bàn mà tàn nhẫn đập mạnh lên đầu của Tư Kiệt: “Thằng khốn này! Anh dám lợi dụng lúc tôi ngủ say, lén lút phát sinh quan hệ với tôi hả? ” Hành động tàn nhẫn này của Triệu Hinh khiến Tư Kiệt đang say giấc ngủ phải bật dậy, lập tức trên đầu truyền tới một cảm giác bị xé rách đau đớn.

Tư Kiệt trợn tròn mắt nhìn Triệu Hinh, á khẩu không nói nên lời. Từ trên đỉnh đầu, một dòng nước đặc sệt, tanh lòm chảy xuống ướt đẫm khuôn mặt của anh, nhìn anh hiện tại trông vô cùng gớm ghiếc.

Triệu Hinh biết mình đã đập rách đầu Tư Kiệt nhưng vẫn dửng dưng như không có gì, nhếch miệng cười gắẵn: “Khốn khiếp! Dám quan hệ với Triệu Hinh tôi à? Cái giá anh phải trả này vẫn còn quá nhẹ đấy, chồng à! ” Hai chữ “chồng à” được cô ta kéo dài ra đầy chế giễu, coi thường.

“Hinh Hinh, đêm qua em uống say, không còn biết gì cả, là anh đã đưa em lên lầu.” Tư Kiệt khổ sở nói, không quên đưa tay bịt chặt vết thương bị rách phía trên. Cảm giác lúc này da đầu như muốn nổ tung ra vậy.

“Thì sao? Thì anh có quyền được cho cái vật xấu xí, gớm ghiếc kia của anh vào trong tôi sao? Tôi đã cảnh cáo anh cấm không được động vào tôi cơ mà?! Cái tên hiếp dâm này!” Triệu Hinh vẫn già mồm cãi, trừng mắt quát lớn.

“Em… em vì say không làm chủ được cảm xúc của mình, quấn lấy anh triển miên. Anh dẫu sao cũng chỉ là một thằng đàn ông, không thể cưỡng lại ham muốn, em à!” Tư Kiệt vẫn hết mực tha thiết cầu xin cô ta. Dù sao thì hiện tại anh cũng đã chiếm được thân xác của Triệu Hinh rồi, còn sợ gì nữa chứ! “Câm mồm và cút xéo khỏi đây ngay cho tôi!” Triệu Hinh quát ầm lên, đưa chân đạp mạnh vào mặt Tư Kiệt một cái nữa…

Tư Kiệt mặc lại quần áo bước ra ngoài, nhẹ nhàng khép cánh cửa lại. Trong phòng vẫn còn truyền tới tiếng la hét, chửi rủa ầm ï của Triệu Hinh.

Tư Kiệt còn chưa rời đi ngay, đưa tay che miệng cười hả hê. Mùi vị của cô ta quả thực không hề tồi nha.

À, chưa kể đến, đêm hôm qua anh còn bí mật dùng điện thoại quay lén lại toàn bộ màn ái ân đặc sắc giữa hai người. Chỉ cần bản ghi âm lần trước và video làm tình này bị phát tán, nhất định toàn bộ danh tiếng của Triệu Hinh sẽ bị hủy hoại ngay lập tức.

Phương Ánh Linh vừa xuýt xoa vết thương trên đầu Tư Kiệt, vừa lo lắng nói: “Cậu Tư à, lần này tiểu thư ra tay tàn nhẫn quá!” “Không sao, tiểu thư đã say, không còn tỉnh táo nên mới như thế! Anh cũng không để bụng làm gì cả.

Tư Kiệt khẽ nhăn mặt khi Phương Ánh Linh đắp thuốc vào vết rách trên đầu. Mảnh sứ của bình hoa đã vô tình cứa đứt một miếng da lớn trên đầu của anh khiến anh mất máu rất nhiều, làn da cũng trở nên xanh xao hơn.

Phương Ánh Linh nhìn vết thương lớn của Tư Kiệt, trong lòng không khỏi cảm thán. Đường đường là con rể nhà họ Triệu, là chồng của thiên kim đại tiểu thư Triệu Hinh, thế mà giờ đây Tư Kiệt lại sống khổ cực còn quá nô bộc trong nhà.

Vợ chồng họ Triệu cũng đã hay tin đêm qua Tư Kiệt cùng Triệu Hinh đã phát sinh quan hệ, vội vàng lật đật bước xuống lầu cho gọi anh vào phòng khách.

Tư Kiệt lễ độ gõ cửa bước vào, ngước nhìn khuôn mặt đằng đằng sát khí của vợ chồng lão Triệu, bày ra khuôn mặt đáng thương vô dụng đến tội nghiệp.

“Buổi sáng tốt lành, cha, mẹ! ” “Ngồi xuống đi!” Triệu Tư Mỗ lạnh lùng nói, đưa tay chỉ vào chiếc ghê nhựa cũ nát bên cạnh.

Nhà họ Triệu chưa bao giờ cho phép anh được đặt mông ngồi lên sofa sang chảnh của họ, mà kể từ khi Tư Kiệt đặt chân vào ở rể, họ bèn sai người xuống nhà kho cầm lên chiếc ghế nhựa đã cũ này để làm chỗ ngồi riêng cho anh.

Tư Kiệt ngoan ngoãn ngồi xuống, hai tay nắm chặt phía trước, đôi mắt hơi cụp xuống đất, chờ đợi câu nói tiếp theo của vợ chồng lão Triệu.

Triệu phu nhân tức đến tím mặt, chỉ muốn ném thẳng vào mặt Tư Kiệt vài cục phân thối cho bỡ ghét. Đang yên đang lành tự nhiên lại rước của nợ này vào nhà, thật là ngu xuẩn hết mức!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK