Chương 6 : Dã tâm của Triệu Hinh
Điện thoại của Triệu Hinh cũng thuộc vào hàng mới nhất hiện nay, cô ta đã bỏ ra một số tiền xa xỉ không ít chỉ để mỗi lần dòng IPhone cho ra mắt sản phẩm mới, Triệu Hinh sẽ đặt mua ngay lập tức.
Nếu đếm số lượng điện thoại của Triệu Hinh, chắc phải khoảng chừng gần trăm chiếc, bán đi cũng đủ để cho Tư Kiệt mua được một căn nhà nhỏ xinh mà đầy đủ tiện nghỉ ở Tứ Xuyên =.-….. a.-. se.
Nhìn lại bản thân mĩnh, hiện tại`Ýư Kiệt chỉ đang xài chiếc điện thoại cục gạch rẻ tiền, bộ nhớ không quá 8G, anh chỉ để nghe gọi là chủ yếu.
Tư Kiệt không dám bật điện, anh sợ ánh sáng sẽ khiến Triệu Hinh bị chói mắt mà tỉnh lại, như vậy mọi hành động của anh đều sẽ bị cô ta nhìn thấy.
Do vậy để chắc chắn lại lần nữa, Tư Kiệt rón rén bước tới bên cạnh Triệu Hinh, đưa tay đẩy nhẹ vào vai cô ta, nhỏ giọng gọi: “Triệu Hinh, Triệu Hinh, cô có nghe thấy tôi gọi không?” Đáp lại lời của Tư Kiệt, Triệu Hinh hoàn toàn không có phản ứng, mái tóc dài xốa xuống che gần hết khuôn mặt xinh đẹp của cô ta, hơi thở phát ta đều đều. Triệu Hinh đã hoàn toàn rơi vào trạng thái say bí tỉ.
Lúc này Tư Kiệt mới thở phào nhẹ nhõm, quay trở lại bàn trang điểm của Triệu Hinh, đưa tay cầm chiếc điện thoại của cô ta lên xem.
Shit! Tư Kiệt buột miệng chửi thề.
Điện thoại cài dấu vân tay, do vậy anh phải lấy được dấu vân tay của Triệu Hinh mới mở được khóa.
Tư Kiệt lắc đầu ngao ngán, toan bỏ cuộc, chắc bên trong điện thoại của cô ta cũng không có gì quan trọng đâu. Nhưng vừa lúc ấy, điện thoại bất ngờ rung lên khiến Tư Kiệt bị bất ngờ, giật mình tay chân loạng choạng, suýt thì làm rơi xuống đất.
Ơn trời giúp đỡ, nếu không mọi hành động của anh sẽ bị vỡ lở mất.
Màn hình điện thoại sáng lên, dòng tin nhắn lập tức đập vào mắt Tư Kiệt. Vì Triệu Hinh không cài bảo mật tin nhắn, nên khi tin nhắn đến anh đều có thể trông thấy một cách dễ dàng.
“Hinh Hinh, em đã cho lão già đó uống thuốc chưa? ” Tin nhắn này là của Tô Thạc Hiên, hắn và Triệu Hinh đã chính thức bí mật qua lại với nhau. Tô Thạc Hiên cũng không phải người đơn giản, thâm mưu, kế bẩn của hắn nào có trời biết, đất biết. Trước đây hắn tiếp cận, giúp đỡ Tư Kiệt là vì nhắm vào tài sản nhà vợ của anh, lợi dụng Tư Kiệt để quyến rũ, tán tỉnh Triệu Hinh.
Được cái Tô Thạc Hiên có vẻ ngoài điển trai,phong lưu đa tình, tài ăn nói lại thuộc vào hạng miệng có trăm lưỡi. Nhất là Tô Thạc Hiên còn dựa vào khả năng giường chiếu bài bản của mình, làm cho Triệu Hinh phóng đãng chết mê chết mệt, do vậy hắn đã dễ dàng tán đổ Triệu Hinh chỉ trong vòng một tháng như thế đó.
Tư Kiệt chau mày suy nghĩ. “Lão già” mà Tô Thạc Hiên nhắc tới không lẽ là Triệu Tư Mỗ. Nhưng Triệu Hinh vốn là con gái ruột của Triệu Tư Mỗ, chẳng lẽ cô ta lại sẵn sàng cấu kết với Tô Thạc Hiên chỉ để hãm hại chính cha đẻ của mình hay sao? Rung… rung…
Lại thêm một loạt tin nhắn nữa truyền tới, vẫn là tin nhắn của Tô Thạc Hiên. Lần này hắn dặn dò Triệu Hinh cẩn thận như sau: “Hinh Hinh, em say rồi à? Nghe anh nói đây, em phải nhanh chóng cho lão già uống thuốc, lợi dụng lúc lão mê man ép lão ký vào bản chuyển nhượng tài sản. Còn về phần thằng chồng vô dụng của em cùng Triệu Nhạc, anh sẽ có cách xử lý nhanh gọn!” Quả đúng như những gì Tư Kiệt suy đoán. Thì ra, hai kẻ đốn mạt này đã ngang nhiên cấu kết với nhau hãm hại người thân trong chính gia đình của mình chỉ để chiếm lấy khối tài sản khổng lồ kia.
Tư Kiệt lắc đầu cười khổ. Lòng dạ con người quả thật đáng sợ. Nào ai có ngờ cô gái xinh đẹp như hoa, như ngọc kia đến cuối cùng lại là một ả đàn bà độc ác, nhẫn tâm như thế.
Mà khoan…
Tư Kiệt chợt chột dạ.
Nếu Triệu Hinh quyết định cùng Tô Thạc Hiên ra tay, vậy thì cơ hội được ở trong cái nhà này của anh sẽ không còn nữa, biết đâu ngày mai cô ta tỉnh lại sẽ tìm cớ đuổi anh. Như vậy thì mọi kế hoạch anh đã chuẩn bị kỹ lưỡng đều sẽ hóa thành tro bụi ngay lập tức.
Tư Kiệt hết nhìn vào màn hình điện thoại, lại quay sang nhìn Triệu Hinh say xỉn đang nằm ngủ vật trên giường, trong đầu anh bất chợt nảy ra một ý nghĩ bỉ ổi.
Căn phòng tối đen tĩnh lặng, chỉ có thứ ánh sáng lờ mờ phát ra từ chiếc đèn ngủ treo trên trần nhà. Tư Kiệt nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống, đoạn bước tới gần Triệu Hinh.
Anh nhẹ nhàng lật cô ta nằm ngửa lên phía trước, chậm rãi cởi từng hàng cúc trên áo của cô ta ra. Lập tức khuôn ngực căng tròn của Triệu Hinh nẩy lên, lồ lộ trước mặt Tư Kiệt. Cặp nhũ hoa màu phớt hồng tròn nhỏ, dần cương cứng lên dưới động tác ve vuốt của anh.
Đôi tay Tư Kiệt bắt đầu lần mò xuống váy của cô ta, kéo mạnh một đường. Toàn bộ cơ thể trần truồng mà mỹ miều của Triệu Hinh đều hiển hiện lên trước mắt Tư Kiệt.
Ánh mắt của anh càng lúc càng trở nên thâm trầm hơn theo mỗi động tác cởi áo, kéo phéc- mơ- †uya của mình.
Tư Kiệt nhẹ nhàng leo lên giường, đè Triệu Hinh bất động nằm ở dưới thân. Cảm giác da thịt mềm mại dính chặt nhau này là lần đầu tiên anh được nếm trải qua. Dù sao thì cô ta cũng là vợ đích danh của anh cơ mà, ít ra cũng phải làm tròn bổn phận của mình chứ nhỉ? Tư Kiệt nâng hai chân thon dài của Triệu Hinh lên, sau đó tách chúng ra, dùng vật tượng trưng cho đàn ông của mình mà lạnh lùng đâm tới. Chỉ thấy Triệu Hinh trong cơn mê man khẽ cong người rên rỉ, đôi gò bồng đảo trắng mịn, đầy đặn không ngừng nảy lên nảy xuống theo mỗi động tác ra vào mạnh mẽ của anh.
Triệu Hinh à Triệu Hinh, tất cả đầu là do cha con các người ép buộc tôi mà thôi!