Mục lục
Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài (full) Tô Manh -Triệu Trí Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 69

Nghĩ đến việc Triệu Trí Tuấn muốn ra tòa để giành quyền nuôi con, Tô Manh giận đến nỗi đầu óc mơ màng: “Triệu Trí Tuấn điên rồi sao? Đúng là điên thật rồi!”

Tiểu Khải đứng trong phòng không nghe thấy động tĩnh gì nữa mới mở cửa ra.

Nó đứng sát cửa phòng, nhìn người mẹ đang giận đỏ mặt trên ghế sofa, từ từ đi về phía ấy.

Đôi mắt đen láy của cậu nhìn chằm chăm vào Tô Manh: “Mẹ ơi, cái người tên Triệu Trí Tuấn lúc nấy là ông giám đốc của công ty thời trang, ông ta là bố của con à mẹ?

Mẹ sẽ cưới ông ta sao?”

Tô Manh tưởng rằng Tiểu Khải bị cuộc cãi vã lúc nãy làm cho khiếp sợ, nên đưa tay bế cậu ngồi lên chân mình, nhẹ nhàng an ủi, dùng hơi ấm cơ thể dỗ dành cậu nhóc.

“Chú ấy không phải là bố của con, con đừng nghe chú ấy nói } Cô vốn đã lo lắng, nay xảy ra chuyện như vậy sẽ có thể.

khiến Tiểu Khải nuôi hy vọng gặp bố nó, nhưng may mà cậu không hỏi tiếp.

Cậu ngược lại còn giống như người lớn, quay sang nhì!

Tô Manh nói: “Mẹ ơi, mẹ nói tờ giấy xét nghiệm đó là giả, vậy có cần con đi kiểm tra tư liệu ở bệnh viện không?”

Để Tiểu Khải đi kiểm tra tư liệu bệnh viện để biết tờ phiếu xét nghiệm trong tay Triệu Trí Tuấn là thật hay giả là cách tốt nhất.

Thế nhưng khi nghĩ đến những tài liệu được gửi đến bệnh viện ngày hôm qua, Tô Manh lại lắc đầu: “Thôi bỏ đi, không cần nữa đâu. Con quên những gì mẹ đã dặn rồi sao, không được dùng hiểu biết của mình đi làm những việc phạm pháp nữa”

Tiểu Khải vểu môi: “Chỉ là kiểm tra số liệu thôi chứ có phải gì to tác đâu”

Nhưng khi mẹ nói không được làm vậy, cậu cũng không đòi nữa.

Lúc trước mẹ cũng đã có lần nổi giận, còn đánh vào.

mông cậu, cậu cũng chẳng dám bằng mặt không bảng lòng.

Tô Manh biết Tiểu Khải không phải là con trai của Triệu Trí Tuấn, nhưng nghĩ đến thấy khát vọng biến thái của anh ta với Tiểu Khải, cô lại lo rằng anh ta hồ đồ sẽ đem tờ phiếu xét nghiệm đó ra toà thật.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô buộc phải gọi cho Viên Hân Lỗi kể hết mọi chuyện xảy ra hôm nay.

‘Viên Hân Lỗi sau khi nghe Tô Manh kể hết mọi chuyện, im lặng một lúc rồi mới mở miệng nói: “Tô Manh à, chắc.

là cậu chưa biết rồi. Sau khi Triệu Trí Tuấn kết hôn với người đàn bà kia, năm năm rồi họ vẫn chưa có con.

Mình nghe người ta kể là có thể do Triệu Trí Tuấn có vấn đề về sức khỏe nên không thể có con”

Tô Manh nghe kể liền bật cười: “Cái này gọi là gì nhỉ, là đáng đời đúng không nhỉ? Hồi đó anh ta vất vả để ly hôn với mình, rồi lại ép buộc mình phải tay trắng ra đi, bây giờ đoạn tử tuyệt tôn cũng là do quả báo. Mà Hân Lỗi à, đáng lẽ cậu nên kể chuyện này cho mình sớm hơn, dự là sẽ ăn thêm được bữa cơm”

‘Viên Hân Lỗi bật cười: “Mình thì muốn kể lắm chứ, nhưng hôm đó ai là người đã nói rằng cả đời cũng không muốn nghe chuyện của đôi cẩu nam nữ đó nhỉ?”

‘Vừa ngớt vui, Tô Manh cũng đã hiểu được tại sao Triệu Trí Tuấn lại nói muốn kiện ra toà, tức giận mà nói: “Anh †a không thể có con, nên khi thấy Tiểu Khải liền làm ra tờ kết quả xét nghiệm giả, còn nói muốn kiện mình, muốn đoạt quyền nuôi dưỡng Tiểu Khải. Anh ta sao lại mặt dày.

như thế nhỉ?”

‘Viên Hân Lỗi cũng cảm thấy Triệu Trí Tuấn mưu đồ hiểm ác, thấy Tô Manh lo lắng bực tức nên phải an ủi cô: “Tô Manh à, cậu không phải sợ. Anh ta dám kiện cậu, thì tớ sẽ mời luật sư giỏi nhất thành phố Hải đến cho cậu, làm lại giấy xét nghiệm thật, đảm bảo làm cho anh ta thân bại danh liệt”

Tô Manh vốn hơi hoang mang, khi nghe Viên Hân Lỗi giọng điệu khẳng khái qua điện thoại, trong lòng tự nhiên thấy cảm động, nhẹ người: “Cảm ơn cậu, Hân Lỗi!”

Mỗi lần thấy Tô Manh tỏ vẻ yếu đuối như thế này, Viên Hân Lỗi lại hơi không đành lòng: “Cậu nói vậy là quá khách sáo rồi, đừng quên tớ là mẹ nuôi của Tiểu Khải.”

Có liều thuốc trấn an của Viên Hân Lỗi, mọi hoang mang lo lắng trong lòng Tô Manh đều tan biến ngay lập tức.

‘Viên Hân Lỗi lại quan tâm đến Thẩm Dục An và báo cáo xét nghiệm của Tiểu Khải, cô biết rằng ba ngày sau mới có kết quả: “Chúng ta không cần gấp, cứ kiên nhẫn chờ đợi. Cho dù kết quả thế nào, tớ cũng sẽ cùng cậu đối mặt”

Sau khi cúp máy, Tô Manh lại nghĩ đến những lời Viên Hân Lỗi vừa nói, nghĩ đến sự giúp đỡ của cô ấy suốt mấy năm nay, càng cảm thấy may mắn lớn nhất trong cuộc đời chính là có được người bạn như cô ấy.

Cho dù khó khăn bao nhiêu, cũng đều có Viên Hân Lỗi bên cạnh. Nhiều lúc nếu không có cậu ấy giúp đỡ, Tô Manh đã sớm bỏ cuộc rồi.

Tô Manh hiếm khi gửi một tin nhắn đầy tình cảm đến cho Viên Hân Lỗi: “Hân Lỗi, cả đời này mình cảm thấy thật hạnh phúc khi có được người bạn tốt như cậu, yêu cậu nhiều”

‘Viên Hân Lỗi đã bật cười khi xem nội dung tin nhắn trên màn hình.

Nhưng trong nụ cười đó lại hơi lo lắng, cô chỉ mong rằng Tô Manh sẽ mãi cảm nhận được như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK