Mục lục
Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài (full) Tô Manh -Triệu Trí Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 57

Viên Hân Lỗi là một người sống không thể thiếu điện thoại, sáng dẫn Tiểu Khải đi dạo vài nhà trẻ, đến trưa hai người trở về nhà và bắt đầu với thú vui của mỗi người.

Khi cô đang lướt Weibo thì đúng lúc thấy một bài đăng về bạn gái của Thẩm Dục An, tò mò nên cô bấm vào, không ngờ rằng vừa bấm vào lại thấy ngay hình ảnh cô bạn thân của mình đang được Thẩm Dục An ôm vào.

lòng.

Cô bất ngờ đến nỗi thậm chí chưa kịp nhìn kĩ đã vội vàng gọi điện cho Tô Manh thể hiện sự kinh ngạc.

Tô Manh liên tục xua tay phủ nhận: “Không phải thật đâu, mình làm sao có thể hẹn hò với anh ta được chứ, còn trốn không kịp nữa là đằng khác”

“Vậy bức ảnh xuất hiện trên Weibo thì giải thích thế nào?”

“Bức ảnh trên Weibo nào?” Tô Manh đang hoang mang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Viên Hân Lỗi gửi ngay cho Tô Manh xem bức ảnh trên ‘Weibo lúc nãy vừa nhìn thấy.

Một tài khoản có tên Vân Vân đã viết một đoạn miêu tả chuyện xảy ra hôm nay ở công ty, đồng thời đăng kèm bức ảnh Thẩm Dục An ôm Tô Manh vào lòng.

Tô Manh nhìn bức ảnh đang kề sát thân mật của hai người với ánh mát phức tạp, trong lòng cô ngột ngạt như đang bị một tảng đá lớn đè lên vậy.

Nếu như cô không phải là nhân vật chính trong bức ảnh thì có lẽ cô cũng sẽ hiểu nhầm mối quan hệ thân mật của hai người trong ảnh, nhưng sự thật thì làm sao nào…

Viên Hân Lỗi ở đầu dây bên kia bắt đầu phàn nàn Tô Manh không xem cô là bạn thân, hẹn hò là chuyện lớn như vậy mà lại không nói cho cô biết sớm. Tô Manh hít một hơi thật sâu và nói ra những lo lắng, căng thẳng mà cô đã giữ trong lòng bao lâu nay.

“Hân Lỗi à, mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu. Thẩm Dục An là bố của Tiểu Khải, mình nghĩ anh ta cố tình đến tiếp cận mình để giành lại Tiểu Khải, mình không muốn anh ta mang Tiểu Khải đi, tuyệt đối không đượ!

c Tô Manh nói một hồi thì bắt đầu rớt nước mắt, mặc dù trong lòng rất lo sợ nhưng cô vẫn nói với sự kiên quyết: “Mình là mẹ của Tiểu Khải, mình chỉ còn Tiểu Khải là người thân duy nhất, mình tuyệt đối không cho phép bất kì người nào mang nó đi đâu”

Tin tức này làm cho Viên Hân Lỗi choáng váng muốn xỉu.

Việc Thẩm Dục An là bố của Tiểu Khải còn khiến cô không dám tin hơn cả việc Thẩm Dục An đang hẹn hò với Tô Manh.

Cô nghe tiếng khóc nghẹn ngào của Tô Manh ở đầu dây.

bên kia mà thấy xót.

Tô Manh mấy năm nay đã sống như thế nào, Tiểu Khải quan trọng với cô ấy như thế nào, việc này trên đời này không ai có thể biết rõ hơn Viên Hân Lỗi.

Cô rất muốn đến bên cạnh ôm Tô Manh vào lòng, nhưng Tiểu Khải vẫn đang ở đây, nó lại thông minh như vậy, không chừng có thể đoán ra điều gì đó từ sắc mặt của cô.

Trước khi chuyện này vẫn chưa được Tô Manh quyết định rõ ràng thì cô không thể để lộ chuyện này cho Tiểu Khải biết được.

Viên Hân Lỗi đợi Tô Manh bình tĩnh lại một tý mới bảo Tô Manh kể lại sự việc dạo gần đây để cô phân tích giúp cho.

Tô Manh nghẹn ngào kể lại cho Viên Hân Lỗi nghe về toàn bộ sự việc đã xảy ra gần đây. Từ ngay lần đầu tiên thấy Thẩm Dục An trên tivi thì cô đã bắt đầu nghi ngờ về thân phận của anh, đến việc Tiểu Khải đi tấn công vào.

bức tường lửa của công ty kĩ thuật Hướng Dương để tìm bạn trai cho cô, rồi vài ngày gần đây Thẩm Dục An bất ngờ tiếp cận cô.

Nghĩ đến sự chênh lệch về thân phận của cô và Thẩm Dục An thì cô không kiềm chế được sự lo lắng và căng thẳng trong lòng của mình: “Hân Lỗi, mình thật sự không nghĩ ra được lí do Thẩm Dục An tiếp cận mình, ngoài biết việc Tiểu Khải là con trai của anh ta ra thì còn có lí do nào hợp lý hơn nữa đâu. Mình sợ ngày mai anh ta sẽ đem giấy hủy bỏ quyền nuôi dưỡng đến bát mình ký lắm”

“Làm sao cậu biết Thẩm Dục An là bố của Tiểu Khải chứ?”

Tô Manh đưa bức ảnh của Tiểu Khải trong tay cho Viên Hân Lỗi xem: “Cậu so sánh bức ảnh này đi,góc nghiêng của hai người về cơ bản là rất giống nhau, nếu nói không có quan hệ huyết thống gì thì ai mà tin?”

Viên Hân Lỗi nhìn vào hai khuôn mặt trong điện thoại, sau khi không xét về khoảng cách tuổi tác thì căn bản là giống nhau như hai giọt nước, cô bất ngờ đến õi nói không nên lời: “Giống nhau quá đi!”

Tô Manh vừa thút thít vừa nói: “Giống nhau như vậy thì họ chắc chắn phải có quan hệ huyết thống với nhau.

Mình còn điều tra ra được Thẩm Dục An là cháu trai độc đỉnh ba đời, anh ấy không có anh chị em gái khác, năm năm trước nếu không phải anh ta thì còn thể là ai chứ?”

Những lời nói của Tô Manh bỗng gợi nhắc cho Viên Hân Lỗi, gia cảnh nhà cô cũng rất được, quen biết con trai thừa kế của nhà giàu có cũng rất nhiều, thậm chí cô cũng gặp qua Thẩm Dục An vài lần, cô cũng biết rất nhiều bí mật về nhà quyền thế, chỉ là bình thường rất ít nói chuyện này cho Tô Manh nghe.

“Tô Manh, thực ra Thẩm Dục An còn có một người chú nữa, tuổi tác không chênh lệch với anh ta bao nhiêu, gương mặt cũng giống Thẩm Dục An đến năm sáu phần.

Người này cũng ăn chơi dữ lắm”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK