Mục lục
Ông Bố Tỷ Phú Và Quý Tử Thiên Tài (full) Tô Manh -Triệu Trí Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 37

Tiểu Khải biết, trong tay nó có tài liệu tuyệt mật của Hướng Dương thì bọn họ nhất định sẽ lần theo email để Tìm nó.

Bọn họ cho nó đợi cả ngày hôm qua. Hôm nay nó cũng phải bắt họ đợi nguyên một ngày.

Do đó, nó cố ý không mang điện thoại tới trường.

Nghĩ tới việc người của Hướng Dương đang lo sốt vó đợi nó, nó liền nhịn không được mà mím môi cười vui vẻ.

Tô Ngạn Khải chơi đùa rất vui nhưng người của Hướng Dương thì sắp phát điên rồi. Từng phút từng giây trôi qua giống như đã qua cả năm.

“Cái tên KU kia rốt cuộc là người nào vậy? Sao còn chưa trả lời mail. Không phải đã bán tài liệu ra ngoài rồi chứ?” Có người lên web đen tra được thông tin của KU, nhìn thấy hàng loạt chiến tích “huy hoàng” của hắn liền kinh : “Khó trách người này có thể tấn công tường lửa của chủ tịch nhà chúng ta. Người này cũng là một nhân vật lợi hại đó!” Người trong phòng kỹ thuật của công ty Hướng Dương đa số đều là fan cuồng của Thẩm Dục An, mù quáng tâng bốc chủ tịch nhà mình lên tận mây xanh.

“Người không chút tài cán gì sao dám tới khiêu chiến chủ tịch của chúng ta chứ. Nhưng quả thật người này cũng giỏi đấy!” Trưởng phòng Khang sốt ruột tới nỗi sắp hói cả đầu.

Nhìn thấy lính nhà mình còn đang nói tào lao ngoài kia liền hung hăng đánh vào đầu mấy người đang lải nhải: “Còn có tâm trạng mà ầm ï gì nữa! Mau tìm cho tôi cái thẳng KU đó có lưu lại dấu vết gì không! Tìm không thấy thì ngày mai chúng †a chuẩn bị khăn gói về nhà là vừa!” Ông ta nóng ruột lượn qua lượn lại khắp phòng y như con ruồi nhặng.

Nhưng đợi tới bảy giờ tối, bọn họ vẫn không nhận được.

thông báo KU đã đăng nhập mail.

Trưởng phòng Khang cảm thấy người này nhất định đã động tay với tài liệu rồi cho nên cũng không đăng nhập.

mail làm gì nữa. Nhưng nghĩ tới chút cơ hội mịt mờ kia, ông ta lại nhịn không được mà ngồi trong góc thâm cầu nguyện.

“Quan âm bồ tát, thiên mẫu nương nương, Hallelujah, thánh A La hãy phù hộ cho hôm nay KU nhất định phải lên mạng, nhất định phải lên mạng” Nếu như KU không lên mạng, ông bị sa thải không nói mà còn có khả năng đối mặt với khoản bồi thường mấy trăm vạn. Thật sự sống không bằng chết đó.

Tại tâng cao nhất tòa nhà Hướng Dương, Thẩm Dục An ngồi một mình trước bàn làm việc. Ngón tay lướt nhanh như bay trên bàn phím. Từng hàng mã code nhanh chóng lướt qua trên màn hình chiếu đối diện với bàn làm việc. Cuối cùng một chấm đỏ đã xuất hiện trên góc đông nam của bản đồ.

Kỹ thuật của cái người KU kia quả thật rất giỏi, có thể tấn công tường lửa của hắn.

Nhưng cho dù là hacker đi chăng nữa, chỉ cần chỗ nào có người qua lại liền sẽ để lại dấu vết.

Cho dù không đăng nhập mail, không liên kết mạng, hắn cũng có thể tìm thấy vị trí tương đối thông qua dấu vết mà tên kia lưu lại.

Đợi tên kia đăng nhập mail lần nữa thì cho dù hản là ai, có mục đích gì cũng sẽ biết được rõ ràng thôi.

Mặt khác ở một nơi nào đó trong thành phố, Tiểu Khải chầm chậm ăn xong bữa tối rồi quét mắt nhìn đồng hồ treo tường. Lúc này kim đồng hồ đã chỉ số tám, cũng đúng lúc có thể lên mail coi xem thế nào rồi.

Nó trở về phòng rồi ngồi lên ghế chuyên dùng dành cho.

máy tính mà mẹ mua riêng cho nó, sau khi bật mã che: giấu IP tốt nhất liền mở mail lên.

Trong hòm thư đến có một bức mail chưa đọc đến từ công ty khoa học kỹ thuật Hướng Dương.

Khoảnh khắc mail được mở ra, bộ phận An toàn thông tin của khoa học kỹ thuật Hướng Dương rộn vang tiếng kêu: “Trưởng phòng, KU đăng nhập email rồi!” Trưởng phòng Khang kinh ngạc đến sắp nhảy cẵng lên: “Nhanh nhanh nhanh, lần theo địa chỉ IP của hắn!” Cái thằng khốn này, hại ông không ít, tuyệt đối đừng để ông đây tìm ra mày! Lúc này, Thẩm Dục An đang ở trên tầng cao nhất cũng bị âm thanh cảnh báo làm cho giật mình. Hắn đã thiết lập.

Chương trình tự động. Chỉ cần đối phương đăng nhập mail, bên này của hắn sẽ tự động lợi dụng mạng công an mà tra được người ở chỗ đó là ai.

Lúc hắn mở mắt, trên màn hình chiếu cực lớn liền xuất hiện một gương mặt xinh đẹp như hoa.

Đôi mắt hạnh quen thuộc khiến con ngươi trong mắt hắn nhanh chóng co rút lại.

Là cô ấy! Là cô gái lần trước mượn cớ bánh socola hình tròn ở quán cà phê để bắt chuyện! Nghĩ tới bức thư khiêu chiến ấy, hắn sờ sờ cằm. Nhếch mép nở một nụ cười không rõ ý tứ. Đây là phương thức bắt chuyện mới lần này của cô ấy sao? Không thể không thừa nhận, sự hứng thú của hắn đã được khơi lên rồi.

Cô gái này mạnh mẽ đây, cười lên cũng rất ngọt ngào, ngọt giống mấy món ngọt mà hắn thích ăn vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK