Edit & beta: MeanChan
(Truyện đăng tại wattpad MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)
Ngày tiếp theo, Khâu Ninh bị lạnh đến tỉnh dậy.
Nửa đêm hôm qua trời bắt đầu đổ cơn mưa, hiện tại mưa phùn vẫn không ngừng bay, cửa ban công mở toang hoác, quần áo treo bên ngoài nhẹ nhàng đung đưa theo gió.
Chăn trên người không biết đã bị rớt xuống dưới giường từ lúc nào, chỉ còn một bộ quần áo mùa thu mỏng manh dán vào cơ thể.
Khó trách tối qua cứ nằm mơ mãi.
Đầu anh nặng vô cùng, cả người khó chịu như bị rót chì, cố gắng mở mắt liếc ra bên ngoài một cái rồi lại nhắm lại.
Sau khi cúp máy với Tất Dục Cẩn, tiếng “chồng” kia không ngừng luẩn quẩn trong đầu anh đến độ anh quên cả phản bác. Nhất thời nỗi lòng kích động, chạy ra ban công hóng gió lạnh, lúc vào nhà cũng quên mất không kéo cửa lại.
Khâu Ninh bụm trán, nhiệt độ dưới lòng bàn tay nóng rừng rực.
Vì sống quá càn rỡ nên báo ứng tới ư?
Lấy di động ra nhìn, màn hình bị choán đầy bởi thông báo tin nhắn.
Anh không quản, ngẩng đầu nhìn đồng hồ——
Đúng 9 giờ sáng.
Đậu???
Anh luống cuống tay chân bò dậy rồi lại lăn vật về.
Cả người anh không còn chút sức lực nào, mềm nhũn.
Nghỉ lấy nửa hơi, anh kéo thân mình tìm được cái nhiệt kế điện tử, đo thử, 38.5 độ.
“……”
Quả nhiên không thể tùy tiện lập flag, đây không phải là nói trước bước không qua sao?
Cũng may anh có chuẩn bị thuốc thường dùng ở nhà, uống thuốc hạ số xong liền nhắn tin cho bộ phận nhân sự xin nghỉ.
Đóng chặt cửa ban công, nhặt cái chăn trùm lên người một lần nữa, Khâu Ninh nằm trong ổ chăn, quấn mình đến độ chỉ còn thò ra hai con mắt.
Đầu vừa choáng vừa nặng, nhắm mắt lại không ngủ được đành dứt khoát mở di động ra đọc tin nhắn.
Trừ một vài tin nhắn ra thì tất cả đều đến từ diễn đàn bang hội.
Rừng Trúc Phong: Báo! Vạn Thế Vô Cực và vợ hắn ta đang tới núi U Minh, có vẻ là đang chạy nhiệm vụ hằng ngày!
Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo: Tôi lập tức đuổi tới! Có người nào muốn theo không?
Thời Gian Ấm Áp: Chờ chị em của tôi đánh phó bản xong đã rồi hai bọn tôi sẽ đi cùng cậu, không đánh chết được hai đồ quễ kia thì cũng phải ghê tởm chết bọn nó!
Bạch Chỉ: Tôi xin chịu phục trước tâm thế của Vạn Thế Vô Cực này, thế mà còn dám mở phát sóng trực tiếp, trên làn đạn tất cả mọi người đều mắng hắn ta, người quản lý thì cấm ngôn và đá người, hoàn toàn chọc cho người chơi tức chết thì thôi.
Một Biểu Núi Sông Vạn Dặm: [ hình ảnh ]
Một Biểu Núi Sông Vạn Dặm: Một chọi hai, hai cái đầu người của Chuyện Xưa Và Rượu, mau khen tui [ thẹn thùng ]
Lục Trừu Trừu: [ ngón cái ]
Nửa Đời Không Hiểu: [ ngón cái ]
Người Yêu Màu Trắng: [ ngón cái ]
QN:……
Lục Trừu Trừu: Thu Thu cậu tới rồi?
QN: Các cậu đang làm gì đấy?
Đông Chí: Đánh nhau đó, server đang náo nhiệt lắm, hai vợ chồng Vạn Thế Vô Cực đi đến chỗ nào cũng có người chơi nổi tiếng trực sẵn, Hồi Ức Màu Hồng Phấn và Long Chi Hồn toàn bang xuất kích, các đơn báo thù khác cho lui hết. Từ tối hôm qua, âm thanh cười nhạo mà chửi bới trên thế giới và loa chưa ngừng một giây nào.
(cho bạn nào k nhớ thì Hồi Ức Màu Hồng Phấn và Long Chi Hồn là hai bang sát thủ, chuyên nhận đơn giết người chơi theo yêu cầu.)
Màn này hình như đã gặp ở đâu rồi.
Khâu Ninh nhìn hết tất cả, có chút hoảng hốt nhưng không hề thấy đồng tình chút nào.
Lục Trừu Trừu: Hiện tại cậu đã bị bầu thành nhân vật thảm nhất năm của《 Thất giới 》, bài viết Hành Cẩn làm sáng tỏ cho cậu được đẩy lên trang đầu, cả người chơi ở server khác cũng chạy qua đây hóng hớt, còn cố tình lập tài khoản tới góp vui. Thu Thu, cậu đã vô tình thúc đẩy kinh tế 《 Thất giới 》 phát triển, trâu bò đấy!
QN:……
Ánh Nến: Thu Thần lên trò chơi rồi sao? Vào đội tôi với Thanh Khê này, mang cậu đi làm nhiệm vụ hằng ngày.
Tác dụng chậm của thuốc hạ sốt dần xuất hiện, Khâu Ninh không nhịn được ngáp một cái.
QN: Cảm ơn, người tôi thấy không thoải mái, nằm một lát, tí nữa sẽ làm thuốc* cho mọi người.
(tiểu dược: loại thuốc tăng sức mạnh tức thời trong trò chơi, tác dụng không quá lớn)
Anh đang chuẩn bị khóa di động thì giao diện trò chuyện đột nhiên bắn ra mấy cái bao lì xì.
Hành Cẩn: [ cung hỉ phát tài, đại cát đại lợi ]
Hành Cẩn: [ cung hỉ phát tài, đại cát đại lợi ]
Hành Cẩn: [ cung hỉ phát tài, đại cát đại lợi ]
Hành Cẩn: Cảm ơn mọi người, vất vả rồi.
Nửa Đời Không Hiểu: Nữ thần khách khí với chúng tôi làm gì vậy, chuyện của Thu Thần cũng chính là chuyện của tôi, không cần phát bao lì xì.
Lục Trừu Trừu: Có vài người ngoài miệng cứ nói không cần nhưng tốc độ tay thì rất là thành thật.
Khâu Ninh bị bọn họ chọc cười, kể cả sự khó chịu hình như cũng giảm bớt.
Góc trên bên trái hiện có thông báo mới.
Cẩn: Chỗ nào không thoải mái?
Cẩn: Xin nghỉ?
Bây giờ Khâu Ninh cứ nhìn thấy nick name của Tất Dục Cẩn liền đầy đầu toàn là chữ “Chồng”.
Cảm giác người lại càng nóng hơn.
QN: Ừ, hơi phát sốt.
Cẩn: Uống thuốc chưa?
QN: Uống rồi, muốn ngủ.
Gửi xong những lời này, anh liền không nhịn được ngáp một cái.
Tất Dục Cẩn không biết đang bận cái gì, lúc hai mắt Khâu Ninh sắp nhắm cả lại, chật vật chịu đựng mãi mới chờ được tin nhắn của hắn.
Cẩn: Ngủ đi.
Khâu Ninh bên này được rửa sạch oan khuất*, Vạn Thế Vô Cực bên kia lại sống không được dễ chịu lắm.
(沉冤昭雪 – Chìm oanh chiêu tuyết, thành ngữ của Trung Quốc chỉ việc oan khuất trong quá khứ được rửa sạch.)
Hắn ta không ngờ Thu Ninh sẽ nhẫn tâm như vậy, lôi chuyện cũ từ hai năm trước ra nói lại.
Có thể gặp được Tiểu Hàn một lần nữa, chút cảm xúc không thỏa mãn trong lòng hắn kia lại chui từ dưới đất lên lần nữa, hắn ta áy náy, khổ sở, đau lòng, đều là cảm xúc thật sự của hắn ta với người kia.
Nhưng đối phương đã không quan tâm nữa.
Hắn ngầm đồng ý hành động của Tiểu Phong, hắn ta nghĩ, nếu Tiểu Hàn chịu không nổi mà phải cầu cạnh hắn là hai người có thể nối lại quan hệ với nhau một lần nữa.
Nhưng sự thật chứng minh, hai năm trước hắn ta làm sai, hai năm sau hắn vẫn không thể làm đúng.
Hành Cẩn kia không biết có quyền lực như thế nào, chặt chẽ bảo vệ người ở sau lưng, Thu Ninh thậm chí còn không cần ra mặt là mọi chuyện đã được “cô ta” giải quyết một cách hoàn hảo.
Quản lý nền tảng phát sóng trực tiếp gửi cho hắn ta một thông báo về việc kết thúc hợp đồng, lý do là nhân phẩm không đoan chính.
Vạn Thế Vô Cực tức đến bật cười.
Những streamer nổi tiếng có mấy ai là trong sạch? Hắn ta có thể đứng vững gót chân ở 《 Thất giới 》 này thì cũng có mạng lưới quan hệ riêng. Hắn ta chạy tới hỏi, đối phương khó xử nói, có người muốn chỉnh hắn ta mà bọn họ không thể trêu vào người đó.
Cho nên trước khi hợp đồng hoàn toàn kết thúc, hắn chỉ có thể tiếp tục mở phòng phát sóng, dỗ cho fans tặng quà nhiều hơn nữa.
Bị mắng cũng chẳng có vấn đề gì, chỉ cần mình không đọc là được rồi.
Chỉ là hắn ta đã nghĩ quá đơn giản, ở trong trò chơi, hắn ta hình như trở thành cái bia công kích của cả server. Tất cả mọi người đều tấn công hắn ta và người trong bang hội, đã có bang chúng không chịu nổi phải thoát bang, cấp quản lý cũng vô cùng bất mãn với hắn ta, loại hắn ta khỏi danh sách thành viên cho các hoạt động về sau.
Việc bị cô lập hoàn toàn trong trò chơi, đại khái chính là như thế.
Sắc mặt Vạn Thế Vô Cực xanh mét, nhìn chằm chằm nhân vật của mình lần nữa ngã xuống dưới mũi đao của mấy người chơi nổi tiếng, sự không cam lòng dồn ép bấy lâu trong lồng ngực rốt cuộc cũng không nén nổi nữa.
Những bang hội chặn giết hắn ta lần này hắn ta cũng biết, trước kia đều là bang sát thủ của Như Cá Gặp Nước, hai bang có chút quan hệ về lợi ích với nhau.
Hắn ta hít sâu một hơi, cố gắng giữ lịch sự mà gõ chữ.
[ chat riêng ] Vạn Thế Vô Cực: Người anh em, dù sao trước kia hai bang cũng từng có giao tình, không đến nỗi phải đuổi giết tôi chứ?
[ chat riêng ] Thần Xuyên: Người anh em, cầm tiền của người ta rồi thì phải làm việc cho người ta thôi, hy vọng cậu hiểu cho.
[ chat riêng ] Vạn Thế Vô Cực: Hành Cẩn ra bao nhiêu tiền?
[ chat riêng ] Thần Xuyên: 50000.
Vạn Thế Vô Cực cười ra tiếng nhưng lại không hề thấy vui vẻ chút nào.
[ chat riêng ] Vạn Thế Vô Cực: Không phải chứ, hận tôi vậy cơ à, tăng lên tận 50000 đồng rồi cơ đấy?
Hắn ta cắn răng, tiếp tục đánh chữ: Cái đầu của Hành Cẩn, tôi trả gấp đôi ——
[ chat riêng ] Thần xuyên: Là 50000 RMB, người anh em ạ.
Ngón tay đang chuẩn bị nhấn phím Enter lập tức bị đông cứng lại.
[ chat riêng ] Thần Xuyên: Với cái giá này thì không có ai là không động lòng cả. Thôi thì xem giao tình trước kia mà tôi nói cho cậu biết chân tướng này, bây giờ tất cả các bang sát thủ của server này đều đang nhận đơn giống tôi, giết cho cậu và vợ cậu đến khi nào hai người bỏ game thì thôi, cho dù đổi server, phân bang cũng sẽ tiếp tục nhận đơn.
[ chat riêng ] Thần Xuyên: Nhân lúc cái tài khoản này của cậu còn có chút giá trị, không bằng bán tài khoản chạy lấy người đi thôi.
Vạn Thế Vô Cực nhìn chằm chằm cuộc hội thoại này, một câu cũng không nói thêm được nữa.
– –
Khâu Ninh tỉnh dậy khi 12 giờ trưa vừa qua.
Chân tay anh vẫn mềm nhũn, anh tự đo nhiệt độ cho mình, đã hạ rất nhiều, chỉ còn hơn 37 độ.
Miệng anh khô vô cùng. Chui ra khỏi ổ chăn, anh tự rót một ly nước ấm, đặt cơm hộp, sau đó cầm máy tính chui lại vào ổ chăn một lần nữa.
Không còn buồn ngủ thì dứt khoát dậy làm hằng ngày luôn.
Vừa online đã được mọi người hoan nghênh vô cùng nhiệt liệt.
【 thế giới 】 Mộng Tưởng Hão Huyền: [ hệ thống: bạn tốt của bạn Thu Ninh online. ]
【 thế giới 】 Dễ Thương Nhưng Là Chó: Người mới lên chính là Thu Thần sao? Không, là Nữu Hỗ Lộc · Thu Thần!
【 thế giới 】 Nhất Mộng Ngàn Năm: Đã từng hóng drama của Thu Thần, còn mắng cậu, rất xin lỗi. Nếu có cơ hội thì xin cho tôi được nói một câu: Hãy cho tôi ôm đùi!
【 thế giới 】 Ừng Ực Ừng Ực: Thu Thần, bang các cậu còn kết nạp thêm người không? Nhìn xem bộ trang phục full điểm nạm full đá quý cực phẩm tím có xứng nhập bang của các cậu không?
【 thế giới 】 Khấu Ngải Khấu: Có tiền à? Có thần khí à? Có kỹ thuật à? Chính mình xứng hay không xứng trong lòng không tự biết sao? Đúng vậy, tôi đang tự nói mình đó, tôi không xứng.
【 thế giới 】 Mang Anh Đi Hái Sao: Tôi khác bọt lắm nè, Thu Thần, cho đi cửa sau với?
Khâu Ninh:……
Người chơi của server này rớt liêm sỉ vậy sao?
Chống đỡ không nổi.
Anh ẩn kênh thế giới đi, mở hai tài khoản với nick Hành Cẩn rồi chạy tới chỗ Nguyệt Lão.
Nhiệm vụ vợ chồng vừa an toàn vừa đơn giản, Khâu Ninh cũng không định đi bản đồ dã ngoại chen lấn vào trận chiến thế kỷ này.
[ chat riêng ] Phong Vũ Lâm Lâm: Mợ đánh phó bản không?
Cách xưng hô này làm Khâu Ninh thấy thẹn thùng quá.
[ chat riêng ] Thu Ninh:…… Đừng gọi như vậy, tôi không phải mợ cậu.
[ chat riêng ] Phong Vũ Lâm Lâm: À.
[ chat riêng ] Phong Vũ Lâm Lâm: Cậu nhỏ, đánh phó bản không?
[ chat riêng ] Thu Ninh:……
Tôi không phải.
Cậu nhận sai người rồi.
Tôi không có quan hệ gì với Tất Dục Cẩn hết.
[ chat riêng ] Phong Vũ Lâm Lâm: Phó bản 10 người, rất đơn giản, cậu nhỏ có thể mở cả tài khoản của cậu con tới cũng được.
[ chat riêng ] Phong Vũ Lâm Lâm: Yên tâm, không ai dám nói gì cậu nhỏ hết, con đã đồng ý với cậu con là sẽ quan tâm đến cậu nhỏ rồi, ai BB con liền chém kẻ đó!
(BB: nói xàm, nhảm nhí)
[ chat riêng ] Phong Vũ Lâm Lâm: Với cả lần sau ý, cậu nhỏ nói lời hay trước mặt cậu con nhiều vào tí nha, đừng để ổng đánh con [ thẹn thùng ]
Khâu Ninh coi như đã nhìn thấu tính tình Phong Vũ Lâm Lâm này.
Ở bên ngoài là cá mập, đụng tới Tất Dục Cẩn một cái là biến thành cá con.
Anh suy nghĩ một chút, phó bản 10 người này hôm nay anh chưa đánh lần nào, liền đáp ứng.
Người trong đoàn đội phần lớn anh đều quen biết, chỉ huy là Thanh Khê Mấy Độ, vì phần lớn bang hội đều đang bận PK với Chuyện Xưa Và Rượu nên y chỉ đành chiêu mộ người lạ.
Đội viên thấy anh vào đội liền ầm ĩ mất một lúc, giọng điệu cũng coi là thân thiện, Khâu Ninh cũng mặc kệ cho họ đùa giỡn.
Cái phó bản này Khâu Ninh đánh nhiều lần lắm rồi, tuy rằng tinh thần anh hôm nay không tốt nhưng dựa vào ký ức cơ bắp thì cũng không phạm sai lầm gì.
Lúc còn một nửa thời gian đếm ngược tới BOSS thứ hai, anh nhận được điện thoại của người ship cơm hộp, thúc giục gấp gáp vô cùng.
Nói lời xin lỗi với đoàn đội, trong đội cũng không ai nói anh không đúng này nọ.
Khâu Ninh nhướng mày.
Hôm nay người chơi rộng lượng ghê.
Anh xỏ dép lê, loẹt quà loẹt quẹt đi ra ngoài.
Vì đầu óc toàn là ý nghĩ người ship cơm hộp hôm nay đến hơi chậm nên khi anh mở cửa nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang liền không thể phản ứng kịp.
Tất Dục Cẩn mới gấp gọn cây dù, nước mưa nhỏ từng giọt tách tách lên nền gạch tạo thành một vũng nước.
Hắn giương mắt, nhìn người đứng ngơ ngẩn trước mặt, duỗi tay sờ trán anh: “Hạ sốt rồi chứ?”
Bàn tay Tất Dục Cẩn ấm áp khô ráo, Khâu Ninh nhất thời không phân biệt nổi mình vẫn đang bị sốt hay đó là nhiệt độ cơ thể của người đàn ông.
Nhìn bộ dáng tây trang giày da của đối phương, thứ phản ứng đầu tiên hiện lên trong đầu anh thế mà lại là ——
“Ừ, hạ nhiều rồi.” Khâu Ninh ổn định đáp: “Sao lại là anh, anh trai giao cơm đâu?”
Người đàn ông gác cây dù vào góc tường, sau đó giơ bàn tay khác lên, cầm theo hai túi đồ – một túi là cơm hộp, một túi là rau quả tươi.
“Gặp được ở dưới lầu, thuận tay mang lên.” Tất Dục Cẩn cười với anh, người đàn ông cao lớn thế mà lại có chút đáng yêu.
Khâu Ninh suýt chút nữa bị hoảng đến hôn mê, rồi lại nghe người đàn ông nói: “Cơm hộp có gì mà ngon, tôi nấu cho em ăn.”
– ———Hết chương 68———-
Chị Cẩn nay đổi nghề vì em bé, vừa ship hàng vừa nội trợ =)))