Edit & beta: MeanChan
(Truyện đăng tại wattpad MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)
Trong phòng phát sóng trực tiếp, trên mặt Vạn Thế Vô Cực đã sớm mất đi nụ cười.
Hắn ta mím chặt môi, hai mắt dán vào màn hình máy tính.
Là do hắn ta sơ ý.
Sau khi Búp Bê Rối Bé Bỏng Của Thu Ninh đổi sang thuộc tính tấn công liền như thể biến thành một người khác, lực công kích siêu cường, dù hắn ta trốn vào góc nào cũng tìm được ra, hơn nữa còn rất quen thuộc với cách di chuyển và kỹ năng của hắn, mỗi chiêu tung ra đều được dự đoán rất chuẩn, ném đúng vào dưới chân hắn không lệch một li nào.
Không chỉ có vậy, ngay cả cách hiệp trợ của phụ trợ đi bên cạnh hắn ta cũng bị người chơi này nắm trong lòng bàn tay.
Tinh tế đến đáng sợ.
Người này hoặc là fans của hắn, hoặc là đã từng nghiên cứu hắn trước khi ghép server.
Vạn Thế Vô Cực muốn thử đối phương, nhắn hỏi riêng một câu: Cậu là fans của tôi à?
Đối phương nhắn lại một dấu hỏi chấm.
[ chat riêng ] Búp Bê Rối Bé Bỏng Của Thu Ninh: Đừng nói chuyện với tôi, vợ tôi ghen bây giờ.
[ chat riêng ] Búp Bê Rối Bé Bỏng Của Thu Ninh: Với cả tôi không phải fan của một chủ blog có vấn đề về nhân cách.
Vạn Thế Vô Cực tự ném thể diện của mình đi, cười lạnh một tiếng, gần như là nghiến răng gõ chữ.
[ chat riêng ] Vạn Thế Vô Cực: Đừng mắng chửi người khác vậy chứ người anh em?
【 hệ thống: Bạn đã ở trong sổ đen của đối phương, tin nhắn không thể gửi đi! 】
“……” Nếu không phải e ngại việc đang phát sóng trực tiếp, Vạn Thế Vô Cực suýt thì buột miệng chửi tục.
Hắn ta hít sâu một hơi, nói với đoàn đội: “Bỏ Ánh Nến, tập trung đánh Thu Ninh và Con Rối kia.”
Đối phương lại cứ như là con giun trong bụng hắn ta, trong giây phút bọn họ chuyển mục tiêu lại ăn ngay một viên nhân sâm đan, trên người treo nhiều buff đến độ chói mù mắt người khác.
Không chỉ có hắn ta, tất cả nhân vật nổi danh khác cũng tan tác hết.
Sức chiến đấu bỏ xa bọn họ cả một con phố trong nháy mắt.
Vạn Thế Vô Cực biết tình hình không ổn.
Trước khi ghép server cũng nghe nói trong server này có tên nhà giàu mới nổi, chỉ cần bản thân vui là tiền vung tiền như rác, đưa trang phục đưa đạo cụ chỉ là hành động cơ bản, đưa bao lì xì là chuyện thường như ở huyện, lúc mới vào hố còn tiêu mười mấy vạn để đuổi giết kẻ thù trong toàn server.
Hắn ta cũng cho rằng chỉ là nói ngoa mà thôi.
Nhà giàu trong trò chơi này quá nhiều, người đổ vào game tầm trăm tới vạn đồng không thể nói là ít, chính hắn ta cũng đổ vào trò này tầm mấy chục vạn nên cũng chẳng buồn để trong lòng.
Nhìn kẻ bùng nổ sức chiến đấu trước mắt, Vạn Thế Vô Cực tức đến độ bật cười.
Kênh hệ thống gần như bị Khâu Ninh bao trọn, những cái tên nổi danh ngã dưới mũi kiếm anh như anh em hồ lô cứu ông nội, dâng lên từng cái từng cái đầu người một.
Hung tàn đến đáng sợ.
Thế nên sau đó, nhóm nổi danh chỉ cần thấy mặt anh đều đi đường vòng.
Anh chính là sát thần của chiến trường nơi đây.
Giao diện kết quả nhảy ra chữ “Thắng” to chà bá, Ánh Nến lắc đầu thở dài: “Vẫn phải dùng đến vũ khí cứu mạng mạnh nhất mới thắng được, quá gà, quá cùi bắp, sao các cậu lại gà thế hử.”
“Đừng có được lợi còn khoe mẽ.” Thanh Khê Mấy Độ cười hắn một tiếng: “Còn phải đánh hai hôm nữa, lấy được núi U Minh, cả Không Sơn và đỉnh Sương Mù, không biết đối thủ lại nghiên cứu ra chiến thuật mới gì đâu.”
“Sợ cái gì.” Bang chủ Quân Tử Như Ngọc nói: “Buff nhân sâm đan kéo dài hai ngày, ngày mai mọi người tích cực lên chút, sớm ngày đánh xong để lãnh thêm chiến lợi phẩm, kéo sức chiến đấu thăng lên. Thủ pháp của Thu Thần làm tôi xem đến ngớ người, ước chừng giết Vạn Thế Vô Cực mười ba lần, mở to mắt nhìn điểm cứ tăng dần đều làm tôi sướng chết nè!”
Bang chủ Thần Thoại Bất Bại: “Nói cho các cậu cùng vui, sau khi chúng ta thắng cái là Vạn Thế Vô Cực thôi phát sóng luôn, mặt đen xì đến độ tôi nhìn mà còn phải thương, đệt, các cậu không nhìn thấy đám fans kia đâu, trái tim fan mẹ fan bạn gái rơi nát đầy đất, còn mắng chúng ta chơi bẩn không biết xấu hổ. Há, nhóm người này, hiểu gì về trò chơi không? Có bản lĩnh thì để chủ phòng của bọn họ cho mỗi người một viên nhân sâm đan đi.”
“Kỹ thuật của một streamer? Như này? So kỹ thuật thì kém Thu Thần, so tiền tài thì kém Hành Cẩn, đây chính là thực lực của Như Cá Gặp Nước sao?”
“Trong diễn đàn có người chia sẻ đoạn vid tổng hợp Thu Thần đánh chết Vạn Thế Vô Cực, mấy người này hành động nhanh quá, nhanh tay like ủng hộ đi!”
“Nữ thần với Thu Thần có muốn tới bang chúng tôi không? Xin dâng cho hai người chức phó bang luôn.”
“Hai người này đâu, chạy đâu rồi?”
Sau khi chiến đấu xong, Khâu Ninh liền kéo Hành Cẩn ra khỏi chốn lao xao này, tìm thánh địa tình lữ nào đó để treo máy.
Anh sợ Hành Cẩn không được vui nên cố ý tìm một góc thanh tịnh.
Âm báo tin nhắn riêng vang lên leng ca leng keng không ngừng, tất cả đều là đám fans của Vạn Thế Vô Cực tới mắng anh.
Thua không chịu nổi liền kích động fans tới công kích anh, chậc.
Mặt Khâu Ninh lạnh tanh động tay, trực tiếp đóng lại phần nhắn tin riêng.
Dưới gốc đa chỉ có hai người họ, trong bản đồ đang là buổi đêm đen như mực, bên tai còn vẳng tiếng côn trùng kêu vang.
Khâu Ninh nhẹ giọng gọi: “Bảo bối, chị đang làm gì vậy?”
Giọng nữ thanh lãnh nói: “Xem tin nhắn riêng.”
Khâu Ninh nhíu mày: “Đám người kia tới mắng chị ư?”
“Ừ.” Tất Dục Cẩn nhìn tư liệu của một vài người, tất cả đều là tài khoản phụ.
“Đừng xem, bọn họ không dám tới bằng tài khoản chính, chị tìm sát thủ cũng vô dụng.”
Thế cũng không hẳn.
Tất Dục Cẩn không nói gì, đột nhiên hỏi: “Có khỏe không?”
Khâu Ninh sửng sốt: “Khỏe lắm.”
“Nếu Vạn Thế Vô Cực tìm người trả thù em, nói với tôi, tôi xử bọn họ.”
Chơi trò chơi lâu vậy rồi, cãi chửi nhau với người ta cũng không ít lần, Khâu Ninh thật sự không để trong lòng.
Trái tim anh trở nên ấm áp trong nháy mắt, thấp giọng đáp: “Em biết rồi.”
Trên máy tính Tất Dục Cẩn trừ một màn hình cho trò chơi ra thì còn mở một trang web, là lịch sử livestream của Vạn Thế Vô Cực.
Nghe được câu “người bạn rất quan trọng” kia, khóe miệng hắn dần rũ xuống.
À, còn phải gặp mặt nữa.
“Khâu Ninh.” Hắn gọi một tiếng.
Khâu Ninh vội vàng đáp lại: “Bảo bối, đây ạ.”
Đối phương không nói chuyện, trong tai nghe chỉ có tiếng hít thở rất nhỏ truyền tới từ đầu bên kia.
“Em từng gửi ảnh chụp cho Vạn Thế Vô Cực chưa?”
Tâm trạng Tất Dục Cẩn từ lúc bắt đầu ghép server đã không tốt, dù có thắng lợi trong trận chiến, bản thân cầm được một đầu của Vạn Thế Vô Cực thì cũng không thể giúp hắn giảm bớt sự nôn nóng trong lòng.
Chuyện giữa Khâu Ninh và Vạn Thế Vô Cực đi đến hồi kết vì sự lừa gạt.
Hắn cũng đang lừa Khâu Ninh.
Hắn ghét Vạn Thế Vô Cực như thế, vậy mà cũng đang đi trên vết xe đổ của hắn ta.
“Không có.” Nghe ra giọng hắn là lạ, Khâu Ninh liền trấn an: “Chỉ từng gửi cho mỗi chị thôi, thật sự, chẳng gửi ai cả.”
Nghe được những lời này, cuối cùng thì cảm xúc của Tất Dục Cẩn mới đỡ hơn một chút.
Hắn cực kỳ khác với Vạn Thế Vô Cực, ít nhất là khoảng cách giữa hai người trong thực tế bằng không, kiểu gì cũng sẽ có một ngày chân tướng bị vạch trần, mà hắn cũng có hàng ngàn hàng vạn cách để làm câu chuyện này có kết cục HE.
Hắn muốn ngả bài với Khâu Ninh.
Gấp không chờ nổi nữa.
Sự ăn ý giữa cặp đôi làm Khâu Ninh chuẩn xác tìm ra lý do khiến người yêu bất an, anh đỏ mặt, nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay chị muốn xem ảnh không?”
Đùng đoàng ——
Một tiếng sấm sét đột ngột vang lên ngoài cửa sổ, Khâu Ninh không kịp phòng bị mà bị dọa đến nhảy dựng lên.
Cơn mưa rào cuối cùng của mùa hè mang theo sấm chớp, sau trận mưa này là vào thu rồi.
Nhưng điều làm anh sững sờ không phải cái này.
Mà là vừa rồi, anh nghe được rất rõ, bên Hành Cẩn cũng có tiếng sấm vang lên cùng lúc.
Một trước một sau, khoảng cách không vượt quá hai giây.
Tức là lúc này Hành Cẩn đang ở cùng một thành phố với anh.
Hơn nữa khoảng cách giữa hai người rất gần nhau.
Khâu Ninh nghe được tiếng trái tim mình đập hỗn loạn, tiếng thùng thùng như trống lấn át cả tiếng sấm thứ hai.
Anh há miệng thở dốc, miệng khô lưỡi khô, hơn nửa ngày mới thốt ra được một câu: “Chị đang ở thành phố Giang sao?”
Tất Dục Cẩn nhìn ra ngoài cửa sổ, trời chiều đang dần dần trở nên ảm đạm ủ rũ.
Hơn nửa ngày hắn mới “Ừ” một tiếng.
“Thế……”
Có rảnh gặp mặt không?
Muốn ăn một bữa cơm cùng nhau không?
Chị chuẩn bị tốt rồi sao?
Trong đầu Khâu Ninh có muôn vàn suy nghĩ, nhưng lại không cất ra nổi một lời.
“Không xem ảnh.”
Tấm lòng cháy bỏng của Khâu Ninh bị hắt một chậu nước lạnh.
“À, à, vậy lúc nào chị muốn nhìn…”
“Tôi sẽ ở thành phố Giang trong khoảng thời gian rất dài.” Tất Dục Cẩn ấn lung tung vào giao diện trò chơi, khóe miệng banh ra.
“Lúc nào rảnh thì gặp mặt nhau đi.”
– —
Khâu Ninh hiếm khi nào đến muộn.
Tống Quốc Tài nhìn quầng thâm xanh đen dưới mắt anh, chau mày: “Cậu nửa đêm đi trộm bò à?”
Khâu Ninh trừng mắt liếc chú một cái: “Không hề.”
“Thế thì là ban đêm xông vào nhà dân?”
“……”
Tống Quốc Tài thấy anh không phản bác thì thở dài, dạy dỗ đầy thấm thía: “Cậu bé à, chúng ta không được làm chuyện trái pháp luật…”
“Lão Tống, anh không thể nghĩ tốt cho em chút à?”
Tống Quốc Tài kéo ghế ngồi xuống trước mặt anh, hừ một tiếng: “Hôm nay bộ phận chúng ta phải cùng Tất tổng đi gặp Kiều tổng của Hoa Nam, cậu chắc chắn là trạng thái này của cậu không làm công ty chúng ta mất mặt chứ?”
Khâu Ninh nghi hoặc: “Không phải ngày mai mới đi Hoa Nam sao?”
“Tối hôm qua trợ lý Tần báo trong tin nhắn, cậu không đọc à?” Lông mày chú Tống nhăn nhúm lại: “Cậu đang làm cái gì thế?”
Làm gì?
Tất nhiên là vô dụng ngồi mừng như điên thôi!
Việc Hành Cẩn chủ động đưa ra yêu cầu gặp mặt thật ngoài dự liệu của anh.
Câu “Muốn gặp mặt không” lăn đi lộn lại trong miệng Khâu Ninh, nhưng không lăn ra khỏi miệng được.
Thế rồi bảo bối nhà anh nói ra.
Phản ứng đầu tiên của anh là hưng phấn, rồi lại rối rắm, cuối cùng là thấp thỏm.
Thật ra anh không hề có chút dự đoán nào về sự chênh lệch giữa hai người.
Tính cách có hợp không? Sở thích có giống nhau không? Tam quan có thuận không?
Nhưng dù thế, anh vẫn cứ vui mừng nhảy nhót.
Tuy hai người không xác định ngày gặp mặt, nhưng Khâu Ninh đã chẳng kìm nén tâm tình kích động được nữa, bắt đầu các loại chiến lược khác nhau, thậm chí còn dùng tài khoản phụ đăng bài nặc danh lên diễn đàn, gặp mặt với người yêu trên mạng, nên chuẩn bị cái gì?
2L: Tiền, ăn uống tiêu hết một con rồng nhỏ. Cậu định gặp mặt? Không, là cậu mất tiền thôi.
5L: Chúc mừng chủ thớt, em còn chả biết em có cơ hội nào với tình yêu của em không.
12L: 【 chia sẻ link: Năm khách sạn tình nhân lớn nhất thành phố Giang nhất định phải đi, chắc chắn sẽ có nơi hợp với bạn! 】 chủ thớt không cần cảm ơn.
18L: Trong lòng cậu không biết nên chuẩn bị gì sao? Taobao đỗ X tư, không thích dùng loại X này hả? Gửi cho cái này, nhẹ nhàng dễ dùng lắm [ hình ảnh ]
(là ba con sâu đó mọi ngừi, đỗ X tư chính là Dur*x á, tui ngại giùm lun nè =)))
???
Tôi không hề, tôi không có, các người nghĩ nhiều thế!
Tôi không phải người tùy tiện như thế đâu!
Nhưng chờ anh hồi thần lại từ nỗi khiếp sợ thì tay đã ấn vào đường link.
Anh vội vàng đè chặt tay mình.
Không thể, không được.
“……”
Ầu thế thì, anh chỉ xem một cái, liếc một cái thôi!
22L: Lầu trên gớm quá đi, chủ thớt đừng nghe bọn họ, đi cùng con gái thì tất nhiên là nên đi khu ngắm cảnh hoặc đi công viên giải trí, đề cử app này, trong đó có tất cả các loại công viên trò chơi đó! Chơi xong nếu còn đủ thời gian thì có thể đi xem phim, hai tháng nay chiếu nhiều phim tình cảm lắm. Xem xong nhớ để lại lời bình cho tôi để có gì tôi còn tránh nhé, cảm ơn.
35L: Người từng trải nói cho cậu hay, gặp mặt cần thận trọng! Thận trọng! Thận trọng!! Mọi thứ gặp ánh sáng sẽ chết đấy!!!
Khâu Ninh trực tiếp làm lơ lời này.
Dù bảo bối nhà anh có cao thấp mập ốm thế nào, anh cũng có thể chấp nhận hết.
Lật xe? Không tồn tại.
– ———Hết chương 51———-
P/s: Khẳng định chắc nịch, xong lật xe thì ngồi cười nhỉ:>>>