• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit & beta: MeanChan

(Truyện đăng tại wattpad MeanChankhongvui và clairdelaluneblog.wordpress.com)

Bởi vì đẳng cấp được làm mới nên đẳng cấp của ba người họ đều không cao, lúc đầu đánh không hề áp lực.

Cho tới khi lên tới giai bảy liền hơi quá sức.

Tuy rằng trang bị của Niệm Chi Hàn không kém nhưng rõ ràng không thuần thục thao tác của Quỷ Vu, rất nhiều lần phóng kỹ năng khống chế không đúng lúc, nhưng được cái cách di chuyển rất sắc bén, dự đoán cũng chuẩn nên đội ngũ vẫn thuận lợi lên tới giai thứ tám.

Lần này bọn họ đụng phải đội của Thanh Khê Mấy Độ.

【 bản đồ 】 Thanh Khê Mấy Độ: Trùng hợp thật.

【 bản đồ 】 Người Yêu Màu Trắng: Thu Thần, xin hãy buông tha!

【 bản đồ 】 Phong Vũ Lâm Lâm: À, tới.

【 đội ngũ 】 Niệm Chi Hàn: Bọn họ có thần khí, Thu Thần, lát nữa cậu có thể phụ trợ cho tôi không? Tôi thử đi khống chế một chút.

Sau khi qua giai thứ bảy, Khâu Ninh đã chọn thuộc tính phụ trợ, Niệm Chi Hàn chỉ bơm máu được một lần, thảm quá không nỡ nhìn.

Có vẻ như cô nàng quen được phụ trợ hơn.

“Ừ.”

Kết thúc đếm ngược, Khâu Ninh đi theo Niệm Chi Hàn không rời, nhìn cô nàng thuần thục tránh thoát từng chiêu thức Phong Vũ Lâm Lâm phóng tới, sau đó lại ném luyện ngục trong tay ra, khống chế được trường kiếm của Phong Vũ Lâm Lâm.

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo nhắc nhở: “Chi Hàn, cậu không biết chơi trường kiếm thì phóng hết kỹ năng của cậu ta ra, để cho cậu ta bị CD…”

(CD: cold down – thời gian làm lạnh sau khi dùng xong một kỹ năng, phải hết thời gian này mới dùng được tiếp.)

【 Phong Vũ Lâm Lâm đánh chết Người Yêu Màu Trắng 】

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo yên lặng ngậm miệng.

Khâu Ninh không khỏi nhướng mày.

Sau khi luyện ngục kết thúc, thanh máu của Niệm Chi Hàn cũng bị Thanh Khê Mấy Độ đánh thành tàn huyết, cô nàng cũng không hề ham chiến, không chút do dự quay đầu chạy về bên cạnh vú em bên ta.

Nhìn cách đối phương di chuyển, Khâu Ninh bất giác ném thuật trị liệu vào một điểm nào đó trên mặt đất.

Cái điểm này chỉ là dự đoán, từ trước tới nay, người cùng tổ đội với anh ở khu này chưa một ai dẫm trúng được.

Nhưng Niệm Chi Hàn dẫm trúng, cứ như hai người đã hợp tác ăn ý với nhau từ rất lâu rồi vậy.

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo đuổi giết Thanh Khê Mấy Độ cách Khâu Ninh quá xa, bị Thanh Khê Mấy Độ giết ngược lại.

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo: “Ài, Thu Thần, nhờ vào cậu với Niệm Chi Hàn đó.”

Khâu Ninh “Ừ” một tiếng: “Niệm Chi Hàn, vẫn đang trong kỹ năng khống chế chứ?”

Người đang chạy liền dừng lại.

【 đội ngũ 】 Niệm Chi Hàn: Đang đây.

“Được, kế tiếp tôi nói sao thì cậu làm vậy.”

【 đội ngũ 】 Niệm Chi Hàn: 1.

Trận này cũng không được thắng nhẹ nhàng.

Bên đội Thanh Khê Mấy Độ tuy rằng không có vú em nhưng có một Thần Khí, một bàn tay to PVP, tra tấn đội này đến quá sức chịu đựng.

Ra khỏi bản đồ, tin nhắn riêng của Khâu Ninh lập tức vang lên.

[ chat riêng ] Thanh Khê Mấy Độ: Cái người trong đội ngũ các cậu là ma mới à?

[ chat riêng ] Thu Ninh: Không phải, thủ pháp ảo ghê luôn, chẳng qua không quen dùng Quỷ Vu.

[ chat riêng ] Thanh Khê Mấy Độ: Cái tài khoản kia hẳn là đổi chủ rồi, tôi biết chủ nhân cũ của tài khoản đó, mới hỏi hắn, người mua tài khoản là người bên Như Cá Gặp Nước, cậu nói Sủi Cảo để ý một chút, đừng dẫn sói vào nhà.

Khâu Ninh à một tiếng.

Khó trách, thái độ của tên kia tích cực với cậu như vậy.

Như Cá Gặp Nước do Vạn Thế Vô Cực dẫn dắt hùng hổ đòi xưng vương xưng bá sau khi ghép server, ai ngờ Thiên Trường Địa Cửu cũng là cục xương cứng, không gặm nổi.

Bang nào cũng cài cắm 007 vào bang khác, ngoại trừ bang hội Chú Thỏ Con Ngoan Ngoãn mới được thành lập này.

(007: điệp viên, gián điệp – nếu bạn nào quên)

[ chat riêng ] Thu Ninh: Tôi biết, sẽ không để cô nàng nhập bang.

[ chat riêng ] Thanh Khê Mấy Độ: [OK]

“Được nha, Chi Hàn, sắc bén quá.” Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo khích lệ bảo: “Được một nửa tiêu chuẩn của tôi.”

Khâu Ninh co giật khóe miệng, nhịn không được nói: “Không biết xấu hổ.”

【 đội ngũ 】 Niệm Chi Hàn: Thu Thần cảm thấy thế nào?

Có lẽ đã biết mục đích của đối phương, Khâu Ninh ngược lại là thấy chẳng có gì ghê gớm: “Không tồi.”

【 đội ngũ 】 Niệm Chi Hàn: [ vui vẻ ]

Ba người đánh hết một buổi trưa, còn thiếu 200 điểm nữa là lên tới giai mười nhưng mãi không đánh lên nổi.

Các đội ngũ đi vào được đến vòng này đều là những nhân vật có tên trên bảng xếp hạng, Quỷ Vu Niệm Chi Hàn thật sự không sánh được.

Thú Vị Nhưng Chỉ Là Sủi Cảo có việc phải ra ngoài, chào hỏi với hai người xong trực tiếp offline.

【 Niệm Chi Hàn gửi lời mời kết bạn với bạn, có đồng ý hay không? 】

Khâu Ninh ấn không mà không cần suy nghĩ.

Vì để tiện giao lưu và đánh đấu trường, Khâu Ninh kéo cô nàng ra khỏi sổ đen.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Thu Thần, thêm bạn tốt đi.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Không thêm.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Vì sao?

Vì sao trong lòng cậu không rõ hả?

Khâu Ninh bị cuốn lấy thật sự phát phiền, trực tiếp mở mic làm rõ: “Sủi Cảo không trong đội, cậu không cần giả vờ với tôi, bây giờ thêm bạn tốt đánh đấu trường, bước tiếp theo có phải là định xin vào bang không?”

Đối phương không nói gì.

Khâu Ninh tiếp tục: “Với thủ pháp này của cậu không cần mời người luyện thay, có bản lĩnh thì cầm cái tài khoản chính tới đây, muốn vào bang chúng tôi cũng được thôi, tới PK đường đường chính chính với tôi, thắng thì cho cậu vào, dám không?”

Đối phương vẫn không nói gì.

Căn bản là Khâu Ninh cũng không trông cậy cô nàng sẽ mở tài khoản chính, a một tiếng: “Cách xa người của bang này ra một chút, chúng tôi không rảnh tham dự vào trận lục đục của mấy bang lớn các cậu, buông tha cái bang nhỏ rách rưới này đi, cảm ơn.”

Vừa nói, con chuột của anh chuyển chỗ ảnh chân dung.

Còn chưa kịp ấn thoát đội, Niệm Chi Hàn đã gửi tin nhắn tới.

[ chat riêng ] Niệm Chi Hàn: Tiểu Hàn.

Hai chữ quen thuộc thoáng chốc đâm vào giác mạc, kích thích Khâu Ninh đến độ run cả ngón tay, phóng đại chiêu vào không khí.

Cách đó là một người chơi, bị đại chiêu của anh dọa sợ, chậm rãi đánh một dấu “?” trước mặt.

Khâu Ninh ngơ ngẩn ngồi trước máy tính, trái tim run lên kinh hoàng.

Hai chữ, chớp mắt đã đẩy anh vào ngày tháng không thấy ánh mặt trời của hai năm trước.

Anh bị vô số người nhắn tin nhục mạ, khóa chặt tọa độ đuổi giết khắp mọi góc trên bản đồ, sự riêng tư bị lột sạch phơi thây dưới ánh mặt trời, lại không có ai nói giúp anh được một câu.

[ chat riêng ] Thu Ninh: Cậu nhận sai người.

Microphone trong đội ngũ lấp lóe, một giọng nam xa xôi lại thân quen truyền tới.

“Sao em lại biết anh nhận sai người, nhỡ đâu là gửi nhầm người thì sao?” Vạn Thế Vô Cực cười cười, như là tự giễu, lại như là có chút an ủi: “Đã lâu không gặp, Tiểu Hàn.”

Khâu Ninh không đáp lại hắn ta nhưng cũng không thoát khỏi đội ngũ.

Vạn Thế Vô Cực như là được cổ vũ, nhẹ giọng nói: “Vào ngày chiến cứ điểm, em có biết anh đã nghĩ gì không?”

“Anh nghĩ, người này hiểu mình thật, biết dự đoán của anh, chiêu tiếp theo nên phóng kỹ năng gì, trong đầu đang có chủ ý gì… Đã lâu rồi không có loại cảm giác quen thuộc này, trong đầu anh lúc đó tất cả đều là em.”

“Anh đi nghiên cứu những bản phát lại khi em đánh đấu trường, càng xem càng thấy giống. Sau đó khi nghe thấy âm thanh của em lúc đánh đấu trường, em có biết anh thấy thế nào không?” Vạn Thế Vô Cực thấp giọng nói: “Có lẽ em cảm thấy anh sẽ không nhớ nổi âm thanh của em, nhưng chưa một phút nào anh quên được.”

Hắn ta ngừng lại: “Một phút cũng không quên.”

Đôi tay Khâu Ninh rời khỏi bàn phím, dựa vào lưng ghế, cười: “Tôi đây có nên vỗ tay cổ vũ cho sự thâm tình của anh không?”

Thấy anh không phủ nhận, giọng điệu Vạn Thế Vô Cực kích động lên nhiều: “Tiểu Hàn ——”

“Hãy gọi tôi là Thu Ninh, Thu Chi Hàn đã sớm bị các người giết chết ở Như Cá Gặp Nước, OK?” Khâu Ninh hít sâu một hơi, nén cảm xúc trong lồng ngực xuống: “Có thể đừng nói mấy lời này nữa được không? Làm tôi thấy ghê tởm quá.”

Trái tim Vạn Thế Vô Cực chợt lạnh, cắn môi dưới: “Về sự kiện kia, anh thật sự xin lỗi em.”

“Áy náy lắm hả?”

“Ừ.”

“Anh đi đăng bài lên diễn đàn, nói rõ hết mọi chuyện năm đó.” Khâu Ninh kéo khóe miệng: “Có lẽ tôi sẽ suy xét tha thứ cho anh.”

Sắc mặt Vạn Thế Vô Cực thay đổi, ngữ khí có chút khó xử: “Tiểu Hàn, em cũng biết anh là streamer, anh không thể làm như vậy…”

Khâu Ninh: “À.”

“Anh bồi thường tiền cho em được không, hiện tại anh có rất nhiều tiền, anh cũng sẽ đưa tiền những bộ trang phục thời trang trước đây cho em, tài khoản của em tổn thất bao nhiêu, cũng sẽ dựa theo giá cả ngày đó hoàn trả lại cho em hết…” Ngữ khí của hắn ta gần như đang cầu xin: “Chúng ta có thể cùng nhau chơi nữa không?”

???

Mi nói lại lần nữa?

Chúng ta có thể cùng nhau chơi nữa không???

Khâu Ninh sốc nặng.

Sao trên đời này lại có kẻ mặt dày vô liêm sỉ như thế chứ?

Cây không có vỏ là phải chết không thể nghi ngờ, nhưng người không biết xấu hổ thì đúng là thiên hạ vô địch mà!

“Tôi thèm tí tiền ấy của anh à?” Khâu Ninh thậm chí quên cả cười nhạo, mắt trợn trắng, eo dựng thẳng lên: “Chút tiền ấy của anh còn chả đủ cho vợ tôi thuê sát thủ.”

Vạn Thế Vô Cực sửng sốt, không thể phản bác.

Về tài khoản Hành Cẩn, hắn ta ở server bên cạnh cũng nghe được tiếng gió.

Tình hình năm đó hoàn toàn vượt quá khống chế của hắn ta, hắn không nghĩ tới nhóm fans kia sẽ điên cuồng đến vậy, vốn dĩ định để mọi chuyện từ từ đi qua là xong, hắn tỏ vẻ khổ sở với Tiểu Hàn một chút là người ta sẽ tha thứ cho hắn.

Nhưng hắn không cơ hội.

Hắn ta không nhận được gì, lại ép người đi mất rồi.

Vạn Thế Vô Cực tiếp tục nói: “Chiếc máy tính khác của anh luôn luôn mở một tài khoản phụ, đứng chờ mãi ở nơi em thoát game. Anh vẫn luôn chờ mong, sẽ có một ngày em lại xuất hiện từ nơi đó.”

Hắn ta nhìn chân dung đồng đội trong màn hình, lẩm bẩm nói: “Anh thật sự rất nhớ em.”

Nhưng mà Khâu Ninh không nghe nổi nữa.

“Câm miệng đi.” Anh cười nhạo: “Lúc trước tôi thích anh là vì tôi tâm đui mắt mù, đừng coi bản thân là thứ đồ ăn ngon ngọt gì lắm. Bây giờ anh cởi hết đuổi theo tôi hai km, chỉ cần tôi quay đầu lại nhìn anh thì tôi chính là lưu manh được chứ?”

Anh lắc đầu: “Anh tầm thường như vậy, lại tự tin đến thế.”

Vạn Thế Vô Cực còn muốn nói cái gì đó: “Tiểu Hàn……”

“Tự ngồi nói mấy lời cảm động với bản thân đi, khỏi cần nói cho tôi. Năm đó tôi ít tuổi không hiểu chuyện bị chuyện kia dọa.” Khâu Ninh ngắt lời hắn ta, cảnh cáo: “Tránh xa vợ tôi ra một chút, nếu để tôi biết anh đi quấy rầy cô ấy.”

Anh uy hiếp: “Tôi sẽ liều mạng với anh.”

Khâu Ninh hoạt động ngón tay một lần nữa, kéo Niệm Chi Hàn vào danh sách báo thù.

Vạn Thế Vô Cực nhìn đếm ngược trên màn hình, không giãy giụa.

Giả vờ đáng thương cái gì chứ?

Khâu Ninh lạnh lùng nhìn, vẫn chưa dừng tay, lanh lẹ biến người thành một bộ thi thể.

Không còn tâm trí đâu mà chơi trò chơi nữa, sau khi rửa mặt xong anh liền cầm di động nằm lên giường lướt lung tung.

Nhóm chat Chú Thỏ Con Ngoan Ngoãn còn náo nhiệt hơn buổi sáng, Ánh Nến gửi ảnh chụp chung giữa hắn và Lục Trừu Trừu.

Tuổi tác hai người nhìn không lớn, tầm 23 – 24, Ánh Nến hơi béo, ngũ quan lại hòa hợp dễ coi, khác với trong tưởng tượng, nhưng lại có chút đáng yêu. Cô gái bên cạnh cột tóc đuôi ngựa, trang điểm nhẹ nhàng, đôi mắt cong cong, xinh đẹp lại hoạt bát.

Biểu cảm hai người đều trông hơi khách sáo câu nệ, cũng hơi thẹn thùng.

Rất xứng đôi.

Khâu Ninh hò la hai câu theo mọi người trong nhóm chat, cũng gửi một cái bao lì xì.

Bao lì xì mọi người gửi đều không quá nhiều, hai ba chục đồng tiền, chủ yếu là tăng bầu náo nhiệt.

Anh gửi hình ảnh cho người liên hệ gần nhất trên WeChat.

Sau khi thị sát xong công việc ở công ty con thì trời cũng tối rồi, Tất Dục Cẩn từ chối đề nghị mời cơm chiều của giám đốc công ty con, để tài xế đưa hắn về khách sạn.

Trên đường đi, hắn cài WeChat về tài khoản phụ.

Cậu nhân viên nhỏ vẫn phát cho hắn rất nhiều tin nhắn như trước đây.

Tất Dục Cẩn lướt xuống, sau đó thấy một tấm ảnh nam nữ chụp chung.

QN: Ánh Nến gặp mặt Trừu Trừu này, xứng đôi nhỉ?

QN: Lúc chúng mình gặp mặt chũng chụp một tấm nha, để mọi người xem, được không?

Tin nhắn cuối cùng được gửi tới từ ba giờ trước.

QN: Vợ ơi, nhớ chị quá.

– ———Hết chương 58———-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK