Diệp Thần ngẩng đầu nhìn Đạm Thai Lăng, phát hiện trên mặt Đạm Thai Lăng không có bận tâm, trong nội tâm hơi có buông lỏng, vốn nàng còn cảm thấy xấu hổ, nhưng nhìn thấy biểu lộ của Đạm Thai Lăng thì hắn mới biết mình nghĩ nhiều.
Đúng là nữ nhân như băng sơn!
Trong đầu Diệp Thần đột nhiên hiện ra suy nghĩ này, nếu như Đạm Thai Lăng tức giận đùng đùng thì mới bình thường, hắn hiện tại làm cái gì đó thì thế nào?
Đương nhiên Diệp Thần chỉ nghĩ mà thôi, cũng không dám hành động gì đó, đây chính là khiêu khích nghiêm trọng, nếu Đạm Thai Lăng giận dữ giết hắn, hắn không biết đi tìm ai kêu oan. Diệp Thần chỉ cảm thấy tò mò với Đạm Thai Lăng thì bỏ đi, băng sơn mỹ nhân này có phải bị người ta sờ hồ đồ nên không quan tâm?
Đúng lúc này chỉ thấy Đạm Thai Lăng mở hai mắt, đôi mắt thanh tịnh nhìn chằm chằm vào Diệp Thần, chậm rãi nói ra mấy chữ:
- Nếu như như vậy ta sẽ giết ngươi!
Diệp Thần bị Đạm Thai Lăng nhìn thì chột dạ, nghe được Đạm Thai Lăng nói thế thì hàn khí bao phủ nội tâm, Đạm Thai Lăng biết rõ hắn đang suy nghĩ cái gì. Diệp Thần ngượng ngùng cười cười:
- Ta cũng chỉ nghĩ thôi, chỉ nghĩ mà thôi.
Hắn nhanh chóng nói ra chuyện khác.
- Độc trong người của ngươi đã trung hòa hết rồi!
Diệp Thần đổ mồ hôi, nhanh chóng rút thanh kiếm ra khỏi ngực Đạm Thai Lăng, nhưng trong nội tâm bật cười, nếu như sờ thật mới là chuyện lớn.
Qua trong chốc lát tiếng vang nhỏ vang lên, Xích Xà Kiếm bị Diệp Thần rút ra. Diệp Thần khống chế huyền khí rất tốt, vết thương trê ngực Đạm Thai Lăng không chảy ra bao nhiêu máu, lại nhìn Xích Xà Kiếm trong tay, mặc dù chỉ là thanh kiếm gãy, nhưng Diệp Thần ẩn ẩn nhìn thấy con rắn nhỏ trên đó, đang vờn quanh thân kiếm.
- Thanh kiếm này ngươi thi đi, đến lúc đó trả cho người chấp pháp điện.
Diệp Thần cười nhạt một tiếng, đem Xích Xà Kiếm ném tới bên cạnh tảng đá.
Sau khi rút Xích Xà Kiếm ra, vết thương của Đạm Thai Lăng khép lại với tốc độ cực nhanh. Ngực trái trơn bóng, làn da tinh tế tỉ mỉ giống như bóp một cái là chảy nước, nhìn chẳng thấy bị thương gì cả.
Năng lực tự lành thật cường hãn! Diệp Thần nhìn qua ngực trái của Đạm Thai Lăng đã khôi phục nguyên trạng. Không còn vết thương thì nó mượt mà hoàn mỹ.
Lúc này mái tóc Đạm Thai Lăng phủ lên vai, che lại da thịt hở ra.
Như thế càng vũ mị nói không nên lời.
Đạm Thai Lăng ngẩng đầu nhìn Diệp Thần, Diệp Thần nhanh chóng dời mắt, giả bộ như ngẩng đầu nhìn lên trời. Khóe mắt của hắn vẫn nhìn qua người Đạm Thai Lăng, nếu như Đạm Thai Lăng không phải băng sơn mỹ nhân, nhiều mấy phần nữ tính nhu nhược, vạy phong tình vạn chủng, khuynh đảo chúng sinh ah.
Đạm Thai Lăng mặc dù biết Diệp Thần vẫn còn nhìn, nhưng cũng không có ngăn cản, không biết lấu từ đâu một cái váy máu xanh da trời, trong chớp mắt đã mặc lên người, nàng buộc tóc dài lên, túi tóc cao cao, động tác cao quý ưu nhã, thong dong tự nhiên.
Diệp Thần nhìn qua Đạm Thai Lăng, tuy nói sau khi búi tóc thì Đạm Thai Lăng, càng trang nhã cao quý, nhưng cảm giác cảm thấy thiểu chút gì đó, Diệp Thần nghĩ lại chính là ôn nhu.
Luận xinh đẹp, Đạm Thai Lăng không kém gì a Ly sau khi biến hóa, nhưng mà hai người có phong cách khác nhau, nếu như Đạm Thai Lăng nhiều ra mấy phần nữ tính ôn nhu, vậy đó không phải là Đạm Thai Lăng.
- Chuyện vừa rồi ta sẽ không nói cho người nào biết.
Diệp Thần khẽ cười nói, Đạm Thai Lăng sau khi khôi phục thương thế, hào khí kinh diễm vừa rồi cũng không tồn tại.
Nghe được Diệp Thần nói thế, mí mắt của Đạm Thai Lăng cau lại, không biết vì cái gì nội tâm của nàng có cảm xúc không rõ.
Từng đạo hồn niệm xoẹt qua cấm chế ở cửa động..
- Bọn chúng điều tra tới đây sao?
Diệp Thần hỏi, người bên ngoài tìm cả buổi, hình như không có phát hiện ra hắn và Đạm Thai Lăng.
- Ta bố trí cấm chế, trừ Linh Vọng Cảnh ra, tu vị thấp hơn Linh Vọng Cảnh căn bản không tìm được. Tuy Phó Nguyên Hiên là Linh Vọng Cảnh, nhưng hắn là cường giả Vô Cực.
Đạm Thai Lăng nhàn nhạt nói ra.
- Thì ra là thế.
Diệp Thần khẽ gật đầu, không nghĩ tới cấm chế còn dùng tốt như vậy.
- Sao ngươi tới lục địa, lại bị người chấp pháp điện vây công?
Theo lý thuyết Đạm Thai Lăng sẽ không dễ dàng bị người chấp pháp điện vây khốn mới đúng, khốn linh trận tuy lợi hại, nhưng Đạm Thai Lăng là cao thủ Linh Vọng Cảnh muốn chạy còn không phải đơn giản sao?
- Bọn chúng gạt ta phát hiện nơi phát ra hồn thú, cần ta trợ giúp bọn chúng một tay, nhưng mà không nghĩ tới bọn chúng dẫn ta tới nơi này là vì giết ta!
Đạm Thai Lăng có chút giận dỗi, Đạm Thai Lăng bình hường hỉ nộ không lộ ra mặt, nhưng mà lúc này nàng hận chấp pháp điện tới cực điểm.
- Hồn thú thú triều tiến tới, sanh linh đồ thán, chấp pháp điện thân là đệ nhất thế lực của đông đại lục, không liên hợp khắp nơi chống cự thú triều, ngược lại còn bài trừ đối lập, người chấp pháp điện đúng là đáng chết!
Diệp Thần xiết chặt nắm đấm.
- Chấp pháp điện tuy đáng chết, nhưng tạm thời không thể đối phó bọn chúng, trước tìm được nơi phát ra hồn thú thú triều đã.
Đạm Thai Lăng khôi phục bình tĩnh, ngữ khí bình thản.
Diệp Thần đúng là bội phục Đạm Thai Lăng, nói:
- Ta tu vị thấp kém, tìm không thấy nơi phát ra hồn thú thú triều, nhưng nếu có cần, ta sẽ nghĩa bất dung từ.
Đạm Thai Lăng nhìn qua Diệp Thần, khẽ gật đầu. Nếu như đổi thành nàng lúc trước, khả năng đã đơn thương độc mã đi đại chiến với chấp pháp điện rồi, nhưng mà sau khi đột phá tới Linh Vọng Cảnh thì tâm tính của nàng đã có biến hóa.
Do đại yêu sinh ra đạo niệm, chính vì câu nói của Diệp Thần đã cải biến lý giải võ đạo nhân sinh của nàng, mới làm cho nàng đột phá tu vị võ đạo.
Tấn giai Linh Vọng Cảnh thì Đạm Thai Lăng đã khác với nàng trước kia.
- Nếu có tin tức, ta sẽ thông báo cho ngươi!
Đạm Thai Lăng nói, nàng khôi phục thực lực thật nhanh,sau khi khôi phục một ít thực lực thì nàng muốn quay về bắc hải, không biết Hải yêu nhất tộc hiện tại thế nào.
Đạm Thai Lăng nhìn qua Diệp Thần, tuy nàng vẫn là bắc hải vương Đạm Thai Lăng, nhưng mà nàng hiện tại không cách nào đối đãi xem Diệp Thần trở thành người cùng đường, đây có lẽ là khác biệt với lúc trước.
Diệp Thần liếc mắt nhìn Chấn Thiên Đỉnh, vừa rồi luyện hóa Yêu Vương đỉnh phong của chấp pháp điện thành viên đan dược, mùi thuốc thơm xộc vào mũi, có viên thuốc này thì có thể chế tạo ra một Yêu Vương, lúc nào đột phá Vô Thủy Cảnh nói không chừng có thể hiệp trợ hứn
Diệp Thần nghĩ lại, dùng thực lực của hắn đánh chết một Vô Thủy Cảnh một nhị trọng hoàn toàn không có vấn đề gì.
Đạm Thai Lăng ngẩng đầu nhìn qua hư không, nói:
- Tu vị của ta khôi phục ba thành, không sai biệt lắm nên đi, ta sẽ dẫn chúng đi, sau đó ngươi cũng đi đi.
- Sao không chờ khôi phục toàn bộ thực lực mới đi?
Diệp Thần sững sờ một chút, Đạm Thai Lăng mới khôi phục ba thành đã muốn ra ngoài, chẳng phải quá nguy hiểm?