Ở trước lúc không có nắm chắc có thể đánh chết Diệp Thần, bọn họ là không dám dễ dàng nhích tới gần.
Đang ở thời điểm bọn họ chần chờ, khí tức Mộ Ảnh Chi Kiếm trên tay Diệp Thần không ngừng trở nên mạnh mẻ, bọn họ phảng phất cảm giác được, hoàng hôn bao phủ xuống, hết thảy trước mắt cũng ám xuống, một cổ khí tức thê lương bi thiết ở trong cấm chế lan tràn. Cổ khí tức kia ảnh hưởng tới mọi người bọn họ, làm bọn hắn cảm giác được một loại áp bách cực lớn, phảng phất bị nhéo ở cổ họng, sinh ra cảm giác hít thở không thông.
Thanh Mộ Ảnh Chi Kiếm trong tay Diệp Thần kia, toàn thân đen nhánh, trên chuôi kiếm có khắc từng vòng vân tay, giản lược mà phong cách cổ xưa, kiếm dài một thước năm sáu, thân kiếm rộng ước chừng hai chưởng, thân kiếm có khắc từng đạo ký hiệu thần bí, thoáng hiện quang mang màu đen.
Nơi kiếm phong lóe lên hàn quang, phảng phất cũng không có bất kỳ một tia sát cơ, nhưng lại làm kẻ khác cảm giác giống như là lâm vào bóng tối cùng sợ hãi khôn cùng.
Phảng phất trong đêm tối một đôi ánh mắt thâm thúy khiếp người, cứ như vậy yên lặng nhìn chăm chú vào ngươi.
Không đơn thuần những Hắc y nhân kia bị chấn nhiếp rồi, ngay cả đám người Bằng Hoàng, Khương Hoàng, Du Hoàng cũng hiển lộ ra vẻ khiếp sợ. Bọn họ có thể cảm giác được, thanh Mộ Ảnh Chi Kiếm trong tay Diệp Thần kia ẩn chứa khí tức kinh khủng, so với bọn hắn đã thấy bất kỳ một vũ khí nào cũng muốn cường đại hơn nhiều.
Một thanh kiếm thật là đáng sợ!
Diệp Thần cảm giác tâm cảnh của mình cùng Mộ Ảnh Chi Kiếm sinh ra một tia cộng minh, trong đầu hiện lên một tia linh ngộ.
Lúc này Diệp Thần mới phát hiện, thì ra uy lực của Mộ Ảnh Chi Kiếm, vẫn chỉ là bị mình phát huy da lông mà thôi, uy lực chân chính của Mộ Ảnh Chi Kiếm xa xa không chỉ như thế!
Từng đạo thời không đạo văn lực từ trên người Diệp Thần buông thả ra, quay chung quanh Mộ Ảnh Chi Kiếm lưu chuyển.
Bầu trời xám xịt, từng sợi bóng ma màu đen tựa như gió lốc lưu chuyển, bao phủ chu vi hơn mười cây số, đó là Mộ Ảnh Chi Kiếm thích phóng ra Kiếm Ý, một khi Mộ Ảnh Chi Kiếm bắt đầu công kích, những Kiếm Ý đó trong nháy mắt sẽ triển lộ sát cơ.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, những Chiến Hoàng cấp Hắc y nhân kia hai mặt nhìn nhau, cũng lộ ra vẻ chần chờ.
Bọn họ trong lúc nhất thời không dám lao xuống, chung quanh từng sợi bóng ma màu đen kia, giống như sương mù lưu động, nhưng bọn hắn cảm giác được trong đó ẩn chứa sát cơ đáng sợ.
***
Đạo Đình, Chân Loan đại điện.
Trong đại điện không có một bóng người, Thần Hoàng ngồi ngay ngắn ở trên Vương Tọa trong Chân Loan đại điện, giờ phút này nửa bên mặt hắn ma khí bao phủ, bên khác thì cùng bình thời giống nhau, chẳng qua là hiển lộ ra mấy phần thống khổ.
Trước người hắn lơ lững một quả Tinh Thần Thủy Tinh màu đen, hình ảnh trong Tinh Thần Thủy Tinh, chính là tình huống bên Tinh Hải Chiến Bộ kia.
- Đạm Đài Lăng lập tức sẽ sinh!
Bên mặt ma khí bao phủ của Thần Hoàng kia lộ ra vẻ phá lệ âm trầm, âm tàn nói.
- Thiên Nguyên Tinh hồn cáo già, nếu như không phải là Bằng Hoàng cảm ứng được sinh mệnh khí tức của bào thai trong bụng Đạm Đài Lăng, chúng ta đến bây giờ còn chẳng hay biết gì!
- Các ngươi quá khinh thường Thiên Nguyên Tinh hồn, Thiên Nguyên Tinh hồn không chỗ nào không biết, nàng rất nhanh sẽ phát hiện mưu đồ của các ngươi, đến lúc đó Long Đế đại nhân xuất thủ, các ngươi tất nhiên sẽ không được như ý.
Thần Hoàng bỗng nhiên lại dùng một loại giọng nói thống khổ nói, bên mặt bình thường kia hiện ra mấy phần thần sắc phức tạp.
- Ha ha, Thiên Nguyên Tinh hồn không chỗ nào không biết? Thật là buồn cười! Nếu như Thiên Nguyên Tinh hồn thật không chỗ nào không biết, kia khẳng định sớm liền phát hiện ngươi bị ta gieo xuống ma chủng, còn hai đệ tử ngu xuẩn kia của ngươi nữa, đoán chừng cũng giống nhau mờ mịt không biết! Đạo Đình các ngươi trừ một ít phe phái Minh Hoàng, tất cả mọi người đều ở trong chúng ta điều khiển, chỉ là trước kia thời cơ vẫn chưa tới mới không có động thủ. Nếu như Thiên Nguyên Tinh hồn không chỗ nào không biết, Tinh Hải Chiến Bộ gặp phải tiến công, nàng sẽ không đến hiện tại cũng không kịp phản ứng. Thiên Nguyên Tinh hồn cũng bất quá là một ngu xuẩn giống như các ngươi tự cho là thông minh mà thôi!
Thần Hoàng bừa bãi nở nụ cười, bên trên mặt Ma lộ ra nụ cười quỷ dị.
Nửa bên mặt khác của Thần Hoàng vẻ thống khổ càng sâu, hắn hướng Tinh Thần Thủy Tinh màu đen kia nhìn lại, chỉ thấy trong Tinh Thần Thủy Tinh hiện ra một chút hình ảnh, Diệp Thần cầm trong tay Mộ Ảnh Chi Kiếm, đối mặt với hơn mười Chiến Hoàng cấp Hắc y nhân vây công, lại một người ngăn cản được nhiều người tiến công như vậy!
Tay phải Thần Hoàng vừa động, mội cái đại thủ hướng Tinh Thần Thủy Tinh màu đen huyền phù phía trước chộp tới .
***
Tinh Hải Chiến Bộ.
Diệp Thần cầm Mộ Ảnh Chi Kiếm trong tay, theo Diệp Thần cùng Mộ Ảnh Chi Kiếm dần dần sinh ra cộng minh, Diệp Thần cảm giác được Mộ Ảnh Chi Kiếm đang trở nên càng ngày càng mạnh, cổ lực lượng hoàng hôn này, ẩn chứa vô cùng thời không đạo văn lực.
- Giết!
Cảm giác được Mộ Ảnh Chi Kiếm trong tay Diệp Thần còn đang tăng cường, những Chiến Hoàng cấp Hắc y nhân kia rốt cục nhẫn nại không nổi, giận quát một tiếng, đáp xuống.
Hơn mười Chiến Hoàng cấp cường giả hung mãnh bổ nhào xuống.
Đối mặt hơn mười Chiến Hoàng cấp cường giả, trong con ngươi Diệp Thần lóe ra hàn mang sắc bén, chìm quát một tiếng, bắt đầu thúc dục Mộ Ảnh Chi Kiếm.
Trên bầu trời, từng đạo bóng ma lưu động tạo thành gió lốc kia thoáng cái trở nên mãnh liệt lên, đem hơn mười Chiến Hoàng cấp Hắc y nhân toàn bộ cuốn vào trong đó.
Diệp Thần cảm giác được, lực lượng của Mộ Ảnh Chi Kiếm đã trở nên có chút khó có thể khống chế, lực lượng kinh khủng kia tựa hồ muốn hủy diệt hết thảy, như một Ma Vương đáng sợ muốn từ trong kiếm thể tránh thoát đi ra ngoài, Mộ Ảnh Chi Kiếm quả thực muốn rời khỏi tay!
Diệp Thần mặt nhăn một chút, lập tức thúc dục phi đao trong đầu, dùng ý niệm phi đao mạnh mẽ đem Mộ Ảnh Chi Kiếm chế trụ.
Khí tức phi đao trở nên mạnh mẻ, Mộ Ảnh Chi Kiếm rốt cục trở nên dịu ngoan rất nhiều, Diệp Thần có thể khống chế nó.
- Chém!
Diệp Thần rống giận một tiếng, hai tay cầm kiếm, nhìn thẳng phía trước, hung hăng chém, một đạo Kiếm Ảnh cự đại giống như thiên màn chém ngang ra, Kiếm Ảnh đến đâu, sắc trời trong nháy mắt ảm đạm, nhật nguyệt vô quang, Kiếm Ảnh thẳng đánh ra, dài chừng mấy ngàn thước.
Theo Kiếm Ảnh chém ra, từng đạo mộ ảnh tạo thành gió lốc kia đem những Hắc y nhân Chiến Hoàng cấp toàn bộ cuốn đi vào.
"Thình thịch" một tiếng vang thật lớn, một Chiến Hoàng cấp Hắc y nhân bị từng đạo mộ ảnh xé chia năm xẻ bảy, bạo thể mà chết.
Thình thịch thình thịch!
Lần lượt Chiến Hoàng cấp Hắc y nhân ngay cả cổ họng cũng không thốt một tiếng, ở trong gió lốc bị xé rách thành mảnh nhỏ.