Đào Nhuyễn bị dòng nước nóng bỏng mạnh mẽ bắn đến ngơ ngác, cho đến khi thế giới hư cấu kết thúc, trở về với thế giới hiện thực, cô vẫn chưa hoàn hồn.
Bàn tay Cố Chi Châu phủ lên lưng cô, ấm áp vỗ về cô, "Nhuyễn Nhuyễn, tỉnh táo lại đi em, sắp tới giờ tan học rồi."
Cảm giác dính dớp bên dưới khiến Đào Nhuyễn hồi phục ý thức, cô kẹp chặt chân, không nhịn được suy nghĩ, chính mình lại ướt rồi.
Bị hai Cố Chi Châu kẹp ở giữa luân phiên thao làm, nước tiểu của anh bắn vào cúc huyệt cô, thân thể cô không những không kháng cự lại, mà còn ướt át đến rối tinh rối mù.
Sao lại có thể như vậy được?
Suy nghĩ ấy khiến Đào Nhuyễn càng cảm thấy xấu hổ và giận dữ.
Cô quay đầu trừng mắt nhìn Cố Chi Châu, nhìn nửa ngày, Cố Chi Châu vẫn không đổi sắc, còn cười dịu dàng xoa đầu cô, một bộ dáng đàn anh thân thiện ấm áp.
Giống như cái người lúc này biến hoá đủ kiểu để bắt nạt cô không phải là anh vậy.
Đào Nhuyễn căm phẫn.
Dựa vào cái gì? Dựa vào đâu chỉ có mình cô không vui vẻ? Chính Cố Chi Châu đã biến cô thành bộ dạng vừa thẹn vừa giận như vậy, cô làm sao có thể để anh ở đây, tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì xảy ra?
Cô nhìn đồng hồ trên điện thoại di động, vẫn còn 10 phút nữa mới tan học, lại nhìn giáo sư đầu hói hàng thật giá thật trên bục giảng, Đào Nhuyễn đột nhiên nghĩ ra một ý hay.
Nhân lúc mọi người không ai chú ý, cô nhanh tay cởi bỏ quần an toàn và quần lót, lại tiện tay nhét vào tay Cố Chi Châu.
Đến lượt Cố Chi Châu ngơ ngác.
Trong lúc Cố Chi Châu còn chưa kịp phản ứng, Đào Nhuyễn kéo tay anh chạm vào phần bên dưới ẩm ướt không có gì che dậy của mình.
Nơi đó vừa mềm vừa múp, đầu lưỡi Cố Chi Châu đã từng nếm qua vô số lần, cho nên anh biết nơi đó mê người như thế nào, nếu bọn họ đang ở riêng, anh nhất định sẽ từ từ thưởng thức huyệt nhỏ, trêu chọc cô không dừng tay.
Nhưng hiện tại thì không được.
Bọn họ đang trên lớp học.
Là lớp học ở thế giới hiện thực.
Cố Chi Châu rút tay lại, đồng thời nhét quần lót của Đào Nhuyễn vào túi áo.
"Đừng đùa," Cố Chi Châu gửi cho cô một tin nhắn qua điện thoại, "Anh giữ giúp em, lát nữa tan học đi nhà vệ sinh mặc lại ngay."
Cô còn lâu mới nghe lời anh.
Khi nãy ở thế giới giả tưởng không phải anh cũng thích như vậy sao? Lại còn 3P, song long nhập động, trước sau cùng vào, tiểu vào cúc huyệt đủ kiểu, hiện tại cô chỉ cởi bỏ chiếc quần lót bị anh trêu đùa đến ướt đẫm ra, để anh sờ tiểu huyệt, anh lại không chịu nổi?
Trong mộng thì lắm trò như vậy, hiện thực thì quy củ khúm núm, Cố Chi Châu con người này thật là thú vị.
Đào Nhuyễn thật sự bị anh kích thích điên rồi.
Vì kích động Cố Chi Châu, cô không từ bất kì thủ đoạn.
Sau khi tan học cô cũng không hề ngoan ngoãn đi nhà vệ sinh mặc lại quần lót, mà cầm lấy sách và bút, bước qua Cố Chi Châu đi thẳng đến bục giảng.
"Nhuyễn Nhuyễn!"
Cố Chi Châu ở đằng sau lên tiếng gọi cô.
Đào Nhuyễn không thèm để tâm đến anh, cô cứ đi như vậy, cười thật ngọt ngào với vị giáo sư hàng thật, hỏi ông ấy vài câu hỏi.
Cả người Cố Chi Châu đều cảm thấy không ổn.
Trong thế giới giả tưởng anh với cô chính là đóng giả giáo sư và học sinh mà làm chuyện đó, hiện tại Đào Nhuyễn đến bên cạnh vị giáo sư thật đó, còn cười ngọt ngào với ông ta, Cố Chi Châu làm sao có thể vui vẻ?
Hơn nữa Đào Nhuyễn đã cởi quần lót đưa cho anh.
Có nghĩa là bên dưới của cô ấy ở trạng thái trống trơn!
Nhỡ đâu bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao? Nhỡ đâu có ai đó cảm thấy không đúng muốn sờ mông cô ấy thì sao? Ngộ nhỡ ông già giáo sư kia bị nụ cười của Đào Nhuyễn làm rung động, thích cô ấy thì phải làm sao? (Trans: Đáng đời anh)
Còn có các bạn học nam trong lớp...
Cố Chi Châu cảm thấy tất cả những bạn nam phía trước còn chưa rời đi chính là đang nhìn Đào Nhuyễn, đều đang tính toán nhìn trộm cảnh sắc ướt át bên dưới của cô.
Cố Chi Châu tức điên lên, anh không thể tiếp tục duy trì vẻ dịu dàng ôn nhuận của mình nữa, mặt lạnh tanh đi lên bục giảng, ôm cả người Đào Nhuyễn vào trong ngực, ngăn lại ánh nhìn dò xét của các nam sinh bên dưới.
"Đi với anh."
Cố Chi Châu mặc kệ vị giáo sư vẫn còn đang giảng giải cho Đào Nhuyễn, nắm cổ tay cô muốn đưa cô ra khỏi đây.