Đào Nhuyễn vô pháp hình dung loại cảm giác này.
Miệng cô ăn một cây dương v*t, huyệt cắm một cây dương v*t, âm đế còn bị môi lưỡi nam nhân không ngừng liếm láp, liền tính biết đùa bỡn mình kỳ thật đều là cùng một người, nhưng cảm giác thân thể đem lại vẫn khiến cô xấu hổ không thôi.
Cố Chi Châu nói không sai.
Cô thật tao lãng.
Cô thật phóng đãng.
Bị người như vậy dâm loạn, cô thế nhưng còn có thể trầm luân trong đó, sung sướng đến mất kiểm soát.
"Ưm..."
"Cố Chi Châu dương v*t ăn ngon sao?"
Người đàn ông đánh vào mông cô. Mông Đào Nhuyễn vốn dĩ kiều nộn, bị đánh một cái vừa đàn hồi không nói, lại còn đỏ một tảng lớn, vì thế người đàn ông nhìn đến đôi mắt cũng đỏ.
"Thao chết em tiểu tao hóa! Sao em có thể dâm đãng như vậy? Hở một chút liền câu dẫn đàn ông, em là trời sinh tới hút tinh dịch nam nhân sao? Dâm phụ!"
Bạch bạch bạch thanh âm từ phía sau vang lên, đại dương v*t của đối phương một lần lại một lần phá vỡ mị thịt đỏ tươi mà thao tiến vào. Đào Nhuyễn tiểu huyệt được đâm, không chỉ có không có chống cự, còn thuận theo mà lưu luyến mà câu lấy đại dương v*t liếm mút.
"Tao hóa!" Người đàn ông cũng tiểu nộn bức hút sướng đến da đầu tê dại, hắn đĩnh động vòng eo, tốc độ nhanh hơn đem Đào Nhuyễn thao thân mình trước sau lay động, khiến hai nhũ thịt không ngừng rung lắc.
"Tôi hôm nay phải thao chết em!" người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, nắm lấy eo Đào Nhuyễn lại lần nữa tăng lớn lực va đập nói. Lần này miệng tử cung của Đào Nhuyễn rốt cuộc không trụ được nữa, mở rộng ra đón tiếp quy đầu của người đàn ông.
"Aa!"
Đi vào rồi...
Hắn thao mở tử cung của cô rồi...
Tử cung bị thao mở nháy mắt Đào Nhuyễn đau đến trước mắt tối sầm, thậm chí không có biện pháp tiếp tục khẩu giao, dương v*t của Cố Chi Châu vì vậy trượt ra ngoài.
"A..."
Đau quá.
Nhưng sau khi cơn đau qua đi, thân thể coi lại tràn ra một cổ kỳ quái khoái cảm, cổ khoái cảm này theo đau đớn cùng dương v*t người đàn ông lại lần nữa thao lộng mà dần dần tăng lên, rốt cuộc chồng chất tới đỉnh điểm, Đào Nhuyễn thân mình run rẩy, cung khẩu co rút lại, đạt tới tuyệt đỉnh cao trào!
"A..."
Người đàn ông cũng không chịu nổi bị tiểu huyệt xoắn chặt, kêu rên một tiếng, đem tinh dịch tất cả bắn vào tử cung Đào Nhuyễn.
Lần này Đào Nhuyễn là thật sự bị thao hỏng rồi.
Người đàn ông đem gậy th*t rút ra đi, lại để Cố Chi Châu liếm huyệt cho cô, nhưng cô không có bất kì phản ứng gì, chỉ có tiểu huyệt còn phản xạ có điều kiện dường như run rẩy, như là vĩnh viễn không đủ bị đàn ông yêu thương giống nhau.
Đào Nhuyễn cũng không biết chính mình bao lâu mới hồi lại tinh thần.
"Thật tao..." người đàn ông duỗi tay vào trong tiểu huyệt, chọc phá thịt non bên trong, hỏi cô: "Cố học trưởng của em biết em tao như vậy không?"
Đào Nhuyễn: "..."
Lúc ấy Cố Tiếu nói Cố Chi Châu tinh thần có vấn đề cô còn không tin, hiện tại cô thật sự muốn hoài nghi khả năng này.
"Vừa rồi chỉ có tôi sướng, Cố học trưởng của em còn chưa có thỏa mãn đâu? Không phải em nên cho hắn cũng được thao tiểu tao bức sao?"
Đào Nhuyễn cho rằng chính mình đã đủ mệt mỏi, nhưng thời điểm nghe được lời này, huyệt khẩu của cô lại không tự giác mà trào ra một cổ thủy nhi.
Hơn nữa hành động của Cố Chi Châu khiến cô thực tức giận, Đào Nhuyễn liền đem người nằm ở trên sô pha kéo lên, căn dương v*t không biết khi nào đã mềm, cô liền dùng tay loát ngạnh, sau đó lại hướng lên trên ngồi xuống.
"A ~ học trưởng..."
Tuy rằng Cố Chi Châu bị thần kinh, bất quá gương mặt này cùng căn dương v*t lớn này cô là thật sự thực thích.
"Ưm ~ a ~ học trưởng..."
Đào Nhuyễn ôm Cố Chi Châu vẫn còn nhắm mắt, chủ động đem môi hôn xuống, còn lắc mông ở trên người hắn động.
"Anh động một chút... Học trưởng, a......Cố Chi Châu..."
Cố Chi Châu dương v*t ở Đào Nhuyễn huyệt hung hăng nhảy dựng.
Sau đó, hắn mở bừng mắt.
Đào Nhuyễn loạng choạng ngừng động tác, hô hấp cũng tạm dừng.
Ở cặp mắt thâm thúy kia, cô phảng phất thấy biển sao trời mênh mông, trong nháy mắt thiên địa vạn vật ảm đạm thất sắc, phảng phất thế giới đều chỉ còn có trước mắt người này.
Cố Chi Châu đúng lúc này cùng cô đối diện, dùng thanh âm ôn nhu từ tính nguyên bản của mình khàn khàn nói: "Nhuyễn Nhuyễn như thế nào lại tao như vậy?"
"A!"
Chỉ vì một câu của anh mà Đào Nhuyễn liền trực tiếp cao trào.
Ký ức cuối cùng trước khi tỉnh lại là Cố Chi Châu cũng đem tinh dịch bắn vào huyệt bức của cô, nghĩ lại khoái cảm khi ấy,chuyện đầu tiên Đào Nhuyễn làm sau khi tỉnh ngủ chính là đưa tay duỗi vào trong quần ngủ sờ tiểu huyệt của mình.
Cô muốn.
Cô thật muốn.
Vì cái gì Cố Chi Châu chỉ thao mình trong mơ? Vì cái gì Cố Chi Châu không tới hiện thực thao?
Đào Nhuyễn cắn răng kẹp chặt chân, mà đúng lúc này, màn hình điện thoại sáng lên.
Có người nhắn tin cho cô.
- ---