Chương 6 Biết thân biết phận
Thông tin hôn lễ của Hàn Lam Vũ trở thành tin nóng trên tất cả trang báo chí hay bất kì mạng xã hội nào. Thông tin tiểu sử của con dâu bí ẩn của Hàn gia vẫn chưa được công bố, cánh phóng viên chỉ có thể chụp không rõ mặt của cô, hoặc tập trung vào Hàn Lam Vũ. Sở dĩ bọn họ làm vậy là muốn bảo mật thông tin và bảo vệ Đan Tâm trước làn sóng truyền thông.
Vừa mới đây thôi, tin tức Doãn lao gia mất trong tù đã đăng lên trang nhất của các tờ báo, dư luận vô cùng quan tâm đến đứa cháu gái của Doãn gia, dù là gì cũng không nên để Đan Tâm một lần nữa hứng chịu nỗi đau mất mát đó.
Mỗi việc Hàn gia chăm lo cho con dâu từng chi tiết nhỏ nhất cũng đủ hiểu địa vị của cô gái may mắn này trong gia tộc Hàn thị, vì vậy mọi lời đồn đoán trước đó được xóa bỏ.
Hàn Lam Vũ làm xong các nghi thức phải đi tiếp khách, cả mấy ngàn con người đều là đối tác hoặc người có địa vị, máu mặt trong xã hội, vì thế hắn đã đích thân tới chúc rượu cảm ơn.
Hôn lễ hoành tráng có một không hai được khiến ai nấy đều trầm trồ ngưỡng mộ, ngay đến Triệu Y Trần ở trong phòng cũng ghen tức lồng lộn, đám cưới đó đáng lẽ phải thuộc về cô mới phải.
Quay lại với Doãn Đan Tâm, cô đương nhiên không biết uống rượu cũng không phải tiếp khách như Hàn Lam Vũ. Cả nhà Hàn gia đều tiếp đón khách chu đáo sau đó đón Đan Tâm về nhà để có được nghỉ ngơi.
Bữa tối Huyền Thanh còn đặc biệt chuẩn bị tổ yến cho cô bồi bổ, hôm nay là đêm tân hôn của hai đứa, bà muốn chuẩn bị tốt nhất cho các con.
Hàn Thanh Triết vừa về đến phòng đã căn dặn Viên: "Cho người theo sát Lam Vũ, nếu nó dám đêm nay bỏ mặc Đan Tâm một mình đến với cô ả thì đánh gãy chân nó rồi lôi về đây!" Viên là trợ lý thân cận bên cạnh Hàn Thanh Triết, hiện nay đã 39 tuổi, từ khi vào
(D)
làm việc đã theo Hàn Thanh Triết nên tuyệt đối trung thành với ông, tất cả mọi chuyện đều không che dấu, ngay cả chuyện Hàn Lam Vũ ở cùng Triệu Y Trân tối hôm qua.
Viên nghe lệnh định quay lưng đi thì Hàn Thanh Triết đã gọi lại: "Khoan đã, nếu Lam Vũ dám bỏ theo ả thì lập tức thông báo với tôi" 10 giờ đêm, khách khứa cũng đã ra về hết, Hàn Lam Vũ rời khỏi hôn lễ với tình trạng say khướt, hắn lên xe, điện thoại để ở trong xe đã kêu không biết mấy hồi chuông rồi, hắn gục đầu lên bánh lái, nới lỏng cravat rồi đưa điện thoại lên nghe: "Cưng à... buổi lễ bây giờ mới xong... anh tới với em bây giờ"
Hàn Lam Vũ lắc đầu mấy cái cho tỉnh táo, hơi men trong người khiến hắn chạy với tốc độ ánh sáng, cũng may tay lái của hắn vững, người đi đường sợ hãi đến mức không biết ai cả nên lôi cả tổ tông nhà hắn ra mà chửi cái thứ đi xe không sợ chết. Người ta vẫn thường nói không nên dây dưa với người điên, người trên đường thực sự xem Hàn Lam Vũ là kẻ điên, tốt nhất tránh đường để toàn mạng trở về với gia đình.
Triệu Y Trân lần này nóng lòng tới mức xuống tận nơi đón hắn. Hàn Lam Vũ vừa bước xuống xe, Triệu Y Trân mừng như điên, chạy lại đỡ hắn: "Anh yêu, thực sự anh đã tới rồi!" Nhìn thấy Hàn Lam Vũ, mọi ấm ức trong lòng cô đều tan biến, cô ta có được hôn sự này nhưng không có được trái tim của Hàn Lam Vũ chẳng khác một con búp bị di động. Trước và sau đám cưới, Hàn Lâm Vũ là người đàn ông của cô, đêm tân hôn của cô ta cũng thuộc về cô!
Triệu Y Trần giấu đi nụ cười nham hiểm, cô xoay người đỡ Hàn Lam Vũ vào trong nhưng chưa đi được bao lâu thì một đoàn người mặc vest đen xuất hiện trước mắt, nổi bật là người đàn ông đi đầu tiên, cặp mắt cương nghị nhìn chằm chằm vào mắt cô sau đó đổ dồn lên người Hàn Lam Vũ tức giận: "Tên bất hiếu này, con còn có mặt mũi nhìn ta và Đan Tâm nữa không? Đêm tân hôn đã bỏ con bé để đến với người phụ nữ này con còn ghi nhớ lời dặn của ông
nội không? Con bị mất trí rồi sao? Nếu không muốn sản nghiệp của Hàn gia nữa ta lập tức gọi Tử Lam về tiếp quản, bằng không ngay lập tức hãy quay về phòng tân hôn với Đan Tâm, từ nay về sau con cũng không được phép về sau 12 giờ, nếu con trái ý ta, quyền thừa kế lập tức được chuyển giao cho Tử Lam!"
Hàn Thanh Triết đã hùng hồn tuyên bố như vậy Hàm Lam Vũ còn có cách nào khác? Ông luôn biết cách dung hòa mối quan hệ giữa hai anh em Lam Vũ và Tử Lam, nhưng cũng là nguồn cơn khiến hai anh em hắn đứng ở hai chiến tuyến, ông chỉ dạy bọn họ một điều duy nhất, cạnh tranh phải có sự công bằng, nếu đã gian lận thì kẻ đó không đủ tư cách nắm quyền lực. Bất luận như thế nào, hai người bọn họ vẫn là anh em ruột thịt, sản nghiệp Hàn Thị chỉ có một người đứng đầu và người đó phải là người xứng đáng. Xem ra Đan Tâm là mối họa của hắn về sau.
Hàn Thanh Triết đưa ánh mắt ra hiệu, hai tên vệ sĩ lập tức đi tới đỡ lấy hắn quay lại xe, Hàn Lam Vũ chạy con xe mui trần, gió đêm thốc vào khiến hắn cảm lạnh, cơ thể mềm nhũn, cơ hồ ý thức lúc có lúc không, viên cùng hai tên vệ sĩ đích thân hộ tống hắn trở về.
Hàn Thanh Triết quay ra nhìn Triệu Y Trân có chút biến sắc giống như vừa bị ai bắt quả tang, cặp mắt Hàn Thanh Triết thực sự đáng sợ khiến cô không cách nào nhìn thẳng nhưng vẫn mạnh miệng nói: "Bác Hàn, chúng cháu kì thực yêu nhau..." "Triệu tiểu thư, người thông minh nên biết vị trí của mình ở đâu." Hàn Thanh Triết cắt ngang lời cô sau đó chậm rãi đi về phía ghế lái phụ đã được một người vệ sĩ mặc vest đen kính cẩn mở cửa đợi. Tất cả bọn họ đều đã rời đi, xung quanh là một màn yên tĩnh, Triệu Y Trần dõi mắt nhìn chiếc xe hiệu Audi A7 vừa rời khỏi, khóe môi giật giật tức giận đá vào tường, chuyện tốt của cô bị người đàn ông kia phá hoại rồi. Triệu Y Trần nắm chặt bàn tay nhỏ giọng gằn tiếng: "Rồi sẽ có một ngày, ông buộc phải chấp nhận tôi là con dâu!"
***
Doãn Đan Tâm có vẻ không biết mệt mỏi, sau đám cưới vẫn còn sức lôi động gấu bông trang trí khắp phòng. Cũng phải, cô có lẽ là cô dâu nhàn hạ nhất rồi, vô tư ngủ tới sáng, chỉ đợi thợ đến trang điểm, mặc váy cưới và đứng ở trên sân khấu thực hiện hôn lễ, một chút cũng không phải động tay, bữa tối còn đích thân mẹ chồng nấu cho cô ăn, Đan Tâm thực sự nghĩ hôn nhân này là ông nội sắp xếp cho cô, để cô quay lại cuộc đời vốn thuộc về cô chứ không phải là cô đang thay ông trả nợ, nếu không thì chả có chủ nợ nào lại đối tốt với con nợ như thế. Doãn Đan Tâm mặc chiếc váy ngủ màu hồng rộng thùng thình in hình gấu mickky, ôm chầm lấy bụng con gấu Teddy to đến sải tay cô ôm không xuể, thích thú chà mặt vào bụng nó, lông gấu mềm mượt khiến Đan Tâm thích thú vui vẻ không thôi.
*Cạch* Cửa phòng đột nhiên mở ra, Đan Tâm có chút giật mình xoay người lại, chân nọ xọ chân kia làm cô ngã nhào lên chân con gấu bông rồi ngồi ngây ngốc ra đó
nhìn Hàn Lam Vũ chống tay lên thành cửa, nhìn vào căn phòng hắn vẫn thường
hay ngủ bị đám thú nhồi bông xâm chiếm, rồi lại nhìn con gấu bông khổng lồ Đan Tâm đang ôm, đầu hắn choáng váng, mắt trừng lên nhìn thật kỹ, căn phòng của hắn sao lại biến thành nhà trẻ thế này?