Chương 4 Một đêm ân ái
“Tại sao...?” Triệu Y Trân quay vào nhìn hắn, Hàn Lam Vũ nhắm nghiền mắt lại, đem mỹ nhân siết chặt vào lòng, Triệu Y Trần có một dáng vẻ thanh tú, đôi mắt diễm lệ lúc nào cũng long lanh như những giọt nước khiến bất kể người đàn ông nào nhìn thấy cô đều cũng chỉ muốn bảo vệ. “Anh nói rồi, anh không muốn cưỡng ép ai làm chuyện đó với anh, anh không muốn làm tổn hại em." Hàn Lam Vũ vừa dứt lời, một đôi môi mềm mại đã áp xuống đôi môi hắn, hôn một cách điên cuồng, làn môi mềm mỏng ngọt ngào đến mức hắn vừa bị kích thích đến đảo điên vừa dịu dàng như sợ làm rách đôi môi nhỏ nhắn đó. Triệu Y Trân liên tục khiêu khích hắn, ngay đến 'dụng cụ bảo hộ cũng đã chuẩn bị cho thấy cô thực sự đã sẵn sàng trở thành người phụ nữ của
hắn.
Hàn Lam Vũ nâng niu cô từng chút một, đôi môi hắn di chuyển đến từng thớ thịt trên người cô, cơ thể Triệu Y Trân rất nhạy cảm, đường cong quyến rũ uốn éo như lượn, chiếc váy ngủ mềm mại, mát mẻ đã tuột hẳn khỏi người cô, cơ thể Hàn Lam Vũ cường tráng, hừng hực khí thế đàn ông khiến Triệu Y Trần nhất thời nín thở, cô có chút không chịu nổi kích thích mà Hàn Lam Vũ mang tới, không khí ám muội xung quanh cùng tiếng rên rỉ như liều thuốc kích thích cuộc vui của hai người bọn họ thêm phần cuồng nhiệt.
Triệu Y Trân rất biết cách làm hắn hưng phấn, cô vừa có chút e thẹn sợ hãi, làm cho hắn càng muốn trực diện tấn công, lại vừa biết cách phối hợp khiến hắn một bước lên tiên, ngay đến một người có tiểu sử tình trường dài như thiên sứ cũng bị cô làm cho say đắm như điếu đổ. Hắn có chút không tin nhưng sự thật đây là lần đầu tiên của cô. Lần đầu tiên Hàn Lâm Vũ lại có hứng thú 'xào nấu một mĩ nhân cả đêm như vậy, Triệu Y Trân đến rạng sáng mới được hắn giải thoát, mình mẩy cô đau nhức, khắp cơ thể đều có dấu vết của cuộc hoan ái tối qua.
Hàn Lam Vũ đã ngủ say trên giường, hai tay vẫn ôm chặt lấy cô ta trong lòng, dù là lúc ngủ cũng là một vẻ đẹp trai ngời ngời, ở Lam Vũ giống như có một viên nam châm hút hết sự chú ý của đám con gái vào hắn, Triệu Y Trân biết, cô mê mệt nhan sắc này, không chỉ có vậy, có thể lấy được Hàn Lam Vũ thì giống như một bước hóa tiên, trở thành phu nhân Hàn gia vừa có tiền vừa có địa vị, đó mới là
mục đích lớn nhất của cô. Cô tuyệt đối không cho phép kẻ nào chiếm mất thế thượng phong, hiện tại cô bất đắc dĩ phải để hắn lấy một người khác nhưng cô phải nắm bắt Hàn Lam Vũ thì mới có thể xoay chuyển tình hình.
Bộ mặt yếu đuối đã được cô tháo bỏ, thay vào đó là một nụ cười nhan hiểm hơn rắn độc, cô đặt tay lên lồng ngực hắn rồi gối đầu lên vai hắn ngủ một giấc ngon
lành tới trưa.
***
Mới 4 giờ, căn biệt thự Hàn gia đã nhộn nhịp như ban ngày, nhà cửa từ trong ra ngoài đều là một sắc đỏ tươi đẹp, mọi người trong nhà cũng thức từ rất sớm, chỉ có Đan Tâm vẫn ngủ ngon lành trong phòng, vú nuôi đã mang một ít hoa quả đi ra nghĩa trang để thắp hương cho Doãn lão gia từ sớm.
9 giờ sáng, Huyền Thanh vào phòng đánh thức Đan Tâm dậy để sửa soạn trang điểm váy cô dâu, do đám cưới gấp gáp nên chiếc váy cưới không được như ý Huyền Thanh, còn đối với Đan Tâm hình thức không quan trọng, chiếc váy cúp ngực đính pha lê toàn thân, thiết kế đơn giản với dáng váy bồng bềnh như công chúa, đầu đội vương miện, tóc mái làm xoăn nhẹ nhàng, mái tóc dài ngang lưng được thả bồng bệnh, uốn nhẹ rồi tết hai bên tóc nhỏ buộc lại bằng một chiếc nơ, điểm nhấn là những bông hoa trắng li ti được cài lên tóc. Đi giày cao gót thêm 5 phân, nâng chiều cao của cô hiện tại là 1m70.
Đan Tâm bước từ trên lầu xuống cầu thang đã được trải thảm đỏ, mọi người trong nhà đều ngỡ ngàng trước thần thái và nhan sắc mĩ miều của Đan Tâm. Vú nuôi lặng lẽ rơi nước mắt, Huyền Thanh nhanh chóng bước tới nắm lấy bàn tay
cô:
"Đan Tâm à, con có biết con phù hợp với chiếc váy cưới này thế nào không? Mẹ tin rằng đây là một lựa chọn sáng suốt, mẹ cầu phúc cho hai đứa!" Huyền Thanh ôm chầm lấy Đan Tâm. Bà nội cũng xúc động không kém, trong tay bà đang cầm một bức ảnh, là di anh của Doãn lão gia và chồng bà, bà nước mắt lưng tròng khẽ sờ lên mặt ảnh, run run nói: "Các ông có nhìn thấy gì không? Cháu của chúng ta hôm nay sẽ kết duyên vợ chồng, hai nhà chúng ta gắn bó lại càng gắn bó hơn!"
Đan Tâm là người yêu cái đẹp, cô cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy bản thân trong chiếc váy cưới, nhưng mọi người mải xuýt xoa khen ngợi cô dâu mà quên mất nhân vật chính vẫn còn một người.
Huyền Thanh mới sáng sớm đã qua tìm Lam Vũ nhưng không thấy hắn ở trong phòng, bộ vest trắng của chú rể vẫn nằm ý nguyên trên giường không đả động, bà tưởng hắn bận việc ra ngoài một chút nên không để ý, đến hiện tại thì không thể liên lạc được, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, đám cưới được tổ chức lúc 1 giờ 30 theo kế hoạch thì Hàn Lam Vũ sẽ rước dâu lúc 1 giờ và bây giờ đã là 1 giờ 15, mọi người trong lòng hết sức nóng ruột, Hàn Thanh Triết không ngờ hắn lại dám ngang nhiên hủy hôn sự, ông đập bàn tức giận: "Đứa con bất hiếu này, còn xem ta ra gì không hả?"
Mọi người đều đứng ngồi không yên nhưng đều không hiểu được cảm giác của Doãn Đan Tâm lúc này. Hàn lão phu nhân ôm lấy di ảnh vào lòng, khó nhọc cất tiếng: "Rốt cuộc thằng bé đã đi đâu?" "Hàn tổng, ngài xem."
Viên, trợ lý đắc lực của Hàn Thanh Triết hớt hải đi vào, trên tay đang cầm chiếc điện thoại tiến về phía Hàn Thanh Triết rồi đưa cho ông xem.
Hàn Thanh Triết xem xong giận đến tím mặt, ông đập bàn đứng dậy, một cơn đau đầu ập tới khiến ông choáng váng sa sầm mặt mày ngã ngồi xuống ghế, Hàn Thanh Triết có tiểu sử bệnh cao huyết áp, Huyền Thanh sợ hãi chạy vội đến đỡ lấy ông:
"Mình à, có chuyện gì thế?"
Hàn Thanh Triết nén giận nhìn Viên:
"Anh hãy cho người gỡ bỏ các bài báo xuống rồi đem người tới đó lôi cổ tên bất hiểu đó về đây, hôm nay hôn lễ bắt buộc phải tiến hành" Viên nghe xong liền liền cúi đầu: "Vâng, tôi sẽ đi làm ngay"
Hàn Thanh Triết tiến tới nắm lấy tay Đan Tâm vỗ nhẹ vào mu bàn tay cô:
"Con gái, gia đình chúng ta thay mặt Lam Vũ đưa con tới hôn lễ Doãn Đan Tâm tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cô biết đã xảy ra chuyện gì đó với chồng tương lai của cô, ngay đến giờ phút này cô còn không được thấy mặt anh ta, cô có chút chạnh lòng, anh ta đang phản đối hôn sự này? Doãn Đan Tâm hiểu chuyện, mỉm cười gật đầu với Hàn Thanh Triết, cả người
ông như trút bỏ được gánh nặng, ông đế Đan Tâm khoác tay mình bước ra, ngay hôm nay ông muốn thay ba cô làm tròn bổn phận với cô, xem như bù đắp cho cô
vậy.
Doãn Đan Tâm có chút xúc động, cả nhà Hàn gia đầu đối với cô tuyệt đối tốt, cô không muốn phụ lòng bọn họ, có Hàn Thanh Triết bên cạnh, còn có vú nuôi và tất cả mọi người đã cổ vũ cho Doãn Đan Tâm.
Hôn lễ được tổ chức tại khách sạn năm sao cao cấp, thường diễn ra các sự kiện trọng đại của giới thượng lưu và những người có máu mặt. Khách mời cũng đều là những ông tai to mặt lớn, những người có địa vị trong xã hội tới tham dự buổi lễ khiến Đan Tâm vô cùng áp lực mặc dù cô từng có một cuộc sống vương giả bên cạnh ông nội nhưng vẫn là không chịu nỗo cái không khí này, có lẽ là do tính chất buổi lễ, từ hôm nay cô chính thức trở thành vợ của Hàn Lam Vũ!