• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ ngày Hạ Vũ bị thương, An Cảnh Nghi luôn chăm sóc cô từng li từng tí làm cho tình cảm của cả hai ngày càng tăng thêm thế nhưng cả hai điều cố chấp phủ nhận điều đó. Mặc dù, cô đã được xuất viện trở về kí túc xá nhưng vết thương vẫn chưa lành hẳn nên chỉ có thể lên lớp học những tiết lí thuyết. Hôm nay, lớp A chào đón thành viên mới. Khi người đó bước vào, tất cả mọi người đều chào mừng chủ trừ hai con người ngồi ở bàn cuối ngồi há hốc mồm. Đúng vậy, người đó chính là Hạ Ảnh Quân. Đến giờ giải lao, cô đẩy xe lăn đi một hơi đến nơi Ảnh Quân mặc cho con người nào đó đang nổ lửa trong lòng

"Chị, à không. Tớ cần nói chuyện với cậu"

Hai người kéo ra một góc vắng người

"Chị, sao chị lại vào đây?" An Cảnh Nghi đầy nghi hoặc

"Chị muốn cùng em điều tra. Hơn hết chị không yên tâm về em lắm. Phải rồi, vụ của em dâu chắc chắn có người cố tình"

"Chị à! Em dâu gì chứ. Em với cô ấy chỉ là bạn thôi"



"Được rồi. Được rồi. Cố chấp"

Hai người mãi trò chuyện với nhau quên mất thời gian mà không hề biết có người nào đó đang bức rức đi tìm như ngồi trên đống lửa. Đang đi tìm thì bất chợt nàng đụng mặt với Bạch Nhật Nam. Anh ta chào hỏi rồi hẹn nàng tối nay cùng đi ăn. Trong lúc tức giận với con người kia, An Cảnh Nghi đã đồng ý ngay và luôn. Tìm không thấy Hạ Vũ, nàng bực bội trở về lớp học. Đến giờ tan học, nàng cũng bỏ mặc con người kia về thẳng kí túc xá mà không chờ đợi. Một lúc sau, cô cũng đã trở về nhưng theo sau còn có Ảnh Quân. Là Ảnh Quân đã đưa cô trở về. Thấy không khí có vẻ căng thẳng, chị lên tiếng

"Thôi hai người nói chuyện đi. Tớ về trước" Ảnh Quân vội chuồn khỏi đó khi thấy không khí nồng nặc mùi thuốc súng

"Tại sao cậu không chờ tớ về chung. Tớ chờ cậu rất lâu đó" Hạ Vũ nỉ non

"Chẳng phải cậu cũng có người đưa về đó sao. Hơn nữa còn xinh đẹp vậy nữa" An Cảnh Nghi đang ghen với Ảnh Quân mà không hề nhận thức được điều đó

"Tớ không có. Chỉ là.."

"Chỉ là sao?"

Hạ Vũ không giải thích được đành im hơi lặng tiếng.



"Bây giờ, tớ có việc, cậu tự ăn đi nha" Nàng vừa nói vưa lục lọi tủ quần áo. Trong những ngày qua, nàng luôn là người chăm sóc, đút cho cô ăn bởi tay của Hạ Vũ đã bị gãy rất bất tiện.

"Việc gì chứ?"

An Cảnh Nghi không trả lời xách quần áo trên tay đi thẳng vào nhà vệ sinh. Một lúc sau, An Cảnh Nghi xuất hiện với bộ váy ngắn đỏ rực ôm sát cơ thể nhưng không kém phần thanh lịch khiến Hạ Vũ nhìn không rời mắt.

"Cậu, cậu rốt cuộc là cậu bận chuyện gì? Tớ có thể đi cùng để giúp cậu" Cô thấy không yên tâm bèn nỉ non đòi đi theo

"Không tiện lắm. Tớ đi ăn cùng Bạch Nhật Nam" An Cảnh Nghi cố tình chọc tức Hạ Vũ

"Cái gì? Bạch Nhật Nam!!!" Hạ Vũ tức đến nổi gân xanh

An Cảnh Nghi cũng thấy ngạc nhiên trước phản ứng kịch liệt của Hạ Vũ. Nhưng điều đó không làm thay đổi quyết định của nàng. Trong lúc nàng trang điểm, Hạ Vũ luôn ngồi một góc nhìn chằm chằm nàng với khuôn mặt hầm hầm, đen như đít nồi. Khi đã xong, nàng cầm túi xách lên đi đến kệ giày lấy từ trong đó ra một đôi giày cao gót màu đỏ làm cho cô nàng càng thêm quyến rũ. Đang với tay mở cánh cảnh cửa bất chợt nàng quay đầu lại bởi tiếng gọi


"An Cảnh Nghi!!"


Đó là tiếng gọi của cô.Tâm trí của Hạ Vũ như có điều gì thôi thúc khiến cô phải giữ nàng lại nếu không sẽ bỏ lỡ mất nàng.


Khi nàng kịp định hình lại thì đã thấy mình ngồi trên đùi của cô. Cả hai ngồi trên chiếc xe lăn với tư thế vô cùng ám muội.


"Hạ Vũ, trễ rồi tớ phải...."


An Cảnh Nghi chưa nói hết câu đã bị chặn lại bởi đôi môi của ai đó. Nàng cảm nhận được sự ẩm ướt nơi đầu môi nên vô cùng bất ngờ nhưng cũng lặng im không hề phản kháng. Hạ Vũ nhẹ nhàng lướt trên đôi môi căng mọng ấy đến khi cả hai hết hơi. Lúc này, mặt đối mặt không khí vô cùng ngượng ngùng


"Tớ, tớ..." Cô vô cùng xấu hổ đến nỗi ấp úng


Nàng bước ra khỏi người cô, ngay lập tức Hạ Vũ lăn xe chạy tọt vào nhà vệ sinh bỏ lại con người kia đứng ngây ngốc ở đó. Có lẽ, đến tận bây giờ cô không thể biện hộ cho hành động của mình được nữa cũng như không thể không thừa nhận tình cảm mà bản thân mình dành cho An Cảnh Nghi. Điều quan trọng nhất lúc này là làm sao cô có thể đối mặt với nàng đây? Lỡ nàng giận rồi bỏ mặc cô thì sao? Tâm trạng cô rối bời. Nhưng đến lúc trở ra, cô đã rất bất ngờ khi thấy nàng không đi ăn cùng Bạch Nhật Nam mà thiếp đi trên giường. Vậy là có anh chàng nào đó bị nàng cho leo cây đành ngậm cục tức quay về. Bạch Nhật Nam thật sự quá đáng thương!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK