"À, đây là của một bạn đã tặng em"
Nàng càng nói mặt cô càng lúc càng tối sầm, có khi còn đen hơn cả đít nồi. Hạ Vũ đứng phắt dậy tiến lại chỗ nàng đang đứng, giựt lấy bữa sáng quăng thẳng vào thùng rác. Thấy nàng cứ mãi nhìn theo nó, cô tức muốn bốc khói
"Em đây là đang tiếc sao?"
Hạ Vũ vừa nói, tay vừa nâng cầm An Cảnh Nghi lên
"Không...không có. Em chỉ là đin..." Lời chưa kịp nói hết đã bị ai đó cưỡng hôn. Bị tấn công bất ngờ nàng không những không từ chối ngược lại còn phối hợp với cô rất ăn ý. Tay nàng choàng qua cổ Hạ Vũ kéo sâu nụ hôn. Đến khi cả hai cạn kiệt mới rời hôn.
"Không phải hôm qua còn từ chối người ta sao. Hôm nay lại đè con gái người ta ra cưỡng hôn. Ây da, khó hiểu thật" An Cảnh Nghi đầy đắc ý lên tiếng chọc ghẹo Hạ Vũ khiến cô càng lúc càng lúng túng
"Em về lớp học đi"
"Chị đuổi em. Được rồi, em sẽ đi chơi với bạn nam đẹp trai đó luôn" Lời của nàng vừa thốt ra lập tức có thể làm cho cô từ trạng thái bình thường chuyển sang tức đến độ không nói nên lời.
"Em dám?" Cô nhướng mày đầy thách thức"
"Tại sao không? Dù sao em cũng độc thân, đi chơi với ai là quyền của em" Nàng biết Hạ Vũ đang ghen với học sinh kia nên cô tình lấy đó để khiêu khích
"Vậy em về lớp trước nha Hạ Lão Sư" Nàng quay về lớp sau để bắt đầu tiết học.
Đến giờ ra về, đúng như miệng quạ của nàng vừa phán, cậu nam sinh đó đứng trước cửa lớp học chờ An Cảnh Nghi ra về
"Cảnh... Cảnh Nghi, tớ tớ có thể....à không tối nay cậu có thể đi xem phim cùng tớ có được không?" Cậu ta lắp bắp từng chữ. Nàng dự định từ chối cậu ta rồi nhưng thấy cô đang đi về hướng mình vội vẽ ra một nụ cười thật tươi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khi Đối Thủ Trở Thành Chồng Tôi
2. Tam Vương Gia Cực Sủng Ta
3. Đêm Nay Ai Bay Lên Giường
4. Năng Lực Của Đồng Tiền
=====================================
"Tớ đồng ý. Vậy tối nay 7h gặp ở rạp chiếu phim gần trường nha. Tớ phải về đây tạm biệt cậu"
Sau những lời nói đó thì có hai phe đối lập nhau. Một bên thì vui mừng khôn xiết vì được crush chấp nhận đi hẹn hò, còn bên còn lại dĩ nhiên là tức muốn thổ quyết nhưng cũng đành bất lực.
Tối đến
An Cảnh Nghi quả thật ăn gan hùm mật gấu. Ngay lúc này đây, nàng đang khoác lên người một bộ váy màu đỏ nửa hở nửa kín hấp dẫn người nhìn vô cùng. Không thể phủ nhận rằng màu đỏ là sinh ra để dành cho nàng. Ăn diện cho đẹp là thế nhưng khi bước ra khỏi cổng trường, thì nàng bị ai đó bế xốc lên tiến thẳng vào trong chiếc Ferrari xa xỉ. Một lúc sau, An Cảnh Nghi nhận ra thì cũng đã muộn, chiếc xe đã lăn bánh vèo vèo trên đường.
"Hạ Lão Sư?" Nàng vốn dĩ biết rằng cô sẽ đến và tìm cách ngăn cản nhưng chìa nàng không ngờ cô lại bá đạo, vô sỉ đến cỡ này.
"Gọi chị" Hạ Vũ chau mày vì không hài lòng với cách gọi của nàng.
"Hạ Lão Sư là đang làm gì vậy? Chở em về đi. Em còn có cuộc hẹn" Nàng cũng không thua kém gì, đem bộ dạng lạnh lùng, giả vờ không quan tâm đến cô mà ra lệnh. Nhưng cô vẫn không quan tâm mà tiếp tục chuyên tâm lái xe
"Em muốn xuống xe" Cô vẫn tiếp tục tặng nàng nguyên trái bơ to đùng.
"Yah, Lão sư có bỏ em xuống không thì bảo? Em mở cửa phóng ra ngoài à nha" Ngje thấy thế, Hạ Vũ có đôi chút hơi rén sợ nàng sẽ làm thật nhưng kèm theo đó có hơi nóng giận vì tính cách bướng bỉnh không chịu nghe lời của nàng
"Chết tiệt" Miệng cô vừa chửi vu vơ vừa nhanh chóng tấp xe vào lề đường và bật chế độ tráng gương cho kính xe. Vừa tấp vào, An Cảnh Nghi định bước xuống xe thì bàn tay cô nhanh chóng giữ nàng lại ấn xuống ghế một cách mạnh bạo rồi chiếm lấy môi nàng mà mút không thương tiếc. Trên chiếc xe Ferrari đắc giá triệu đô hiện nay chỉ còn tiếng môi lưỡi hoà quyện cùng hai thân ảnh đang quấn lấy nhau
"Ưm.. ha. Chị buông.... ưm.. ra" Nàng cố gắng thoát khỏi tay cô vì nàng biết mình đã đi vào hang cọp rồi. Do nàng không ngoan ngoãn nghe theo ý cô nên Hạ Vũ có chút không hài lòng không những không thả nàng ra như lời nàng yêu cầu. Ngược lại, còn mạnh bạo hơn, tham lam hút lấy mọi thứ trong miệng nàng. Hơn nữa, cô còn khoá chặt tay của nàng trên đỉnh đầu. Cơ hội tẩu thoát của nàng chính thức kết thúc.
"Chị ahh...em phải...ưm.. trường"
Tiếng rên của An Cảnh Nghi vừa phát ra khiến Hạ Vũ càng như phát điên mà nhanh chóng di chuyển xuống cổ mà mút lấy mút để. Cơ thể của cả hai nóng ran như có thứ gì đó châm chích. Trên chiếc cổ trắng ngần giờ đây chi chít đốm đỏ. Bộ đồ nàng đang mặc lúc này đây càng làm cho An Cảnh Nghi yêu nghiệt hơn bao giờ hết. Cô khẽ nuốt khan, còn đôi mắt long lanh đã bị dục vọng xâm chiếm. Tay cô tham lam luồng vào trong áo nàng tìm đến nơi mềm mại kia nhưng
"Chị, không được. Chị tính làm gì?"
Thấy phản ứng kịch liệt của nàng như thế cô cũng đem một chút thất vọng cất giấu trong lòng nhưng không còn cách nào khác khi đối mặt với ánh mắt sắc bén của ai kia. Cô vội ngồi dậy chỉnh sửa quần áo và lái xe đưa nàng về trường. Suốt cả quãng đường không ai nói với nhau câu nào. Cô suy nghĩ thì cũng biết có lẽ là An Cảnh Nghi đã giận mình vì thái độ hậm hực, khó chịu của người kia.