• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương San vừa nói vừa ôm lấy chiếc bụng to vượt mặt của mình, bỗng sắc mặt của cô trở nên xanh xao nhưng vẫn tuyệt vọng nhìn Cố Sỹ Thanh.

Thấy cô trở nên kích động như vậy càng làm cho anh thêm lo lắng đứng không yên, thật sự anh muốn đi đến bên cô nhưng sợ cô lại kích động sẽ ảnh hưởng cô và em bé trong bụng.

- San San à, xin em hãy bình tĩnh..tất cả chỉ là hiểu nhầm anh không hề có ý gì với cô ta cũng không có chuyện luyến tiếc người cũ, xin em hãy tin anh và bình tĩnh lại

Nhưng mà Kiều Thư Thư không biết điều đi đến ôm lấy cánh tay anh, gương mặt vô cùng thách thức nhìn Dương San sau đó nhõng nhẽo nói.

- Anh đang nổi cái gì vậy ? Không phải khi nãy chúng ta ôm hôn nhau thắm thiết hay sao, sao anh có thể phủ nhận điều đó chứ...áaaa...ưmmm buông ra...

- Cô câm mồm lại ngay

Cố Sỹ Thanh tức giận không kiềm chế được cảm xúc liền thẳng tay bóp cổ cô ta, anh thật sự không ngờ để cô ta sao lại dám đổ thêm dầu vào lửa trong khi Dương Dan dần tin tưởng anh lại bị cô ta phá nát.

Sau khi nghe những lời này Dương San không chịu được nữa hai mắt cô chao đảo, cô kích động đến mức phía dưới của cô chảy máu ra người cô run rẩy muốn quỵ xuống may thay anh phản ứng đỡ lấy cô kịp thời.

Dương San nước mắt rưng rưng nhìn phía dưới đang không ngừng chảy máu, vừa ôm lấy bụng vừa lo lắng cho đứa nhỏ trong bụng.

- Sỹ Thanh, con...con chúng ta hãy cứu lấy con của chúng...hicc..con

- San San, yên tâm anh nhất định sẽ cứu con sẽ không để hai mẹ con em gặp nguy hiểm...

Cố Sỹ Thanh lo lắng đến mức mặt không còn giọt máu nào vừa luống cuống gọi điện cho trợ lý chuẩn bị xe, sau đó anh bế cô rời khỏi phòng làm việc nhanh chóng đến bệnh viện.

Nhìn anh bế cô rời đi mà cô ta cảm thấy không cam tâm, rất uất hận nghiến răng nghiến lợi.

- Cầu mong đứa nhỏ sớm biến mất đi luôn đi

...



Dương San không ngừng thở dốc cô được nằm lên giường cấp cứu được các bác sĩ y tá đẩy nhanh đến phòng cấp cứu, cô đảo mắt nhìn thấy Cố Sỹ Thanh miệng run run gọi anh.

- Cố...Sỹ...Thanh..

Anh nhanh chóng cúi đầu nhưng nào ngờ cô gồng mình kéo lấy cổ áo anh, trừng mắt nhìn anh sau đó nghiến răng nói.

- Nếu như..đứa nhỏ có mệnh hệ gì...thì tôi sẽ...hận anh suốt cuộc đời này,...cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh

Anh nghe xong chỉ biết sượng trân không nói gì được, cuối cùng cô cũng được đưa vào trong phòng cấp cứu anh đứng bên ngoài tức giận đấm vào vết tường nhà.

- San San, em tuyết đối không được xảy ra chuyện gì nếu không ngay cả anh cũng sẽ không tha thứ cho bản thân mình

Cố Sỹ Thanh ngồi xuống ghế gục mặt xuống khóc, lúc này nghe tiếng bước chân dồn dập chạy đến, Cố phu nhân lo lắng đến mức gương mặt trở nên xanh xao lên tiếng.

- Đã xảy ra chuyện gì ?

- Mẹ

Chát..

Thấy mọi người đã đến anh đứng dậy nhưng nào ngờ bị ăn ngay cái tát thật mạnh vào mặt người ra tay không ai khác chính là Cố phu nhân, bà ta tức giận không kiềm chế lại cảm xúc thấy vậy Cố lão gia vội can ngăn bà lại.

- Ơ cái bà này thiệt là, bà có thể nào bình tĩnh lại được không hả ? con bé San San còn đang ở trong đó bà phải lo cho con bé chứ, từ từ chất vấn nó cũng chả muộn mà

Cố Sỹ Thanh cúi gằm mặt xuống miệng lẩm bẩm.

- Con xin lỗi vì không bảo vệ được cho cô ấy



- Hừ, nếu như hai mẹ con bé gặp mệnh hệ gì thì mày hãy liệu hồn đấy

Cố phu nhân hừ lạnh rồi quay ngoắt người lại, Thời Ngữ Yên cũng tức giận với anh ta không kém nhưng cũng đã có mẹ chồng dạy dỗ anh ta nên cô chỉ có thể im lặng, cô quay sang nhìn hai ba con Cố Thành vẫn bình thản ngồi nói chuyện vui vẻ cô nhíu mày đánh cái bộp vào vai anh.

Ánh mắt cảnh cáo anh.

- Anh im lặng ngay cho em

Cố Thành lập tức ngậm mồm lại Thiên Kỳ cũng ngoan ngoãn nghe lời.

Qua vài tiếng đồng hồ cánh cửa phòng vẫn chưa mở ra càng khiến mọi người thèm lo lắng bất an, trong lòng Cố Sỹ Thanh cũng không dễ chịu gì mấy.

Lúc này cuối cùng cửa cũng mở ra, ai nấy đều tranh nhau đến nắm lấy tay bác sĩ lo lắng mà hỏi.

- Tình hình vợ của tôi thế nào rồi ?

- Con dâu và cháu nội của tôi vẫn bình an đó chứ ?

Bác sĩ thở phào nhìn từng thành viên trong mọi người sau đó thông báo tình hình.

- Mọi người hãy yên tâm bệnh nhân tạm thời qua cơn nguy kịch và hai đứa nhỏ sinh ra rất khỏe mạnh không ảnh hưởng gì giờ mọi người có thể vào thăm bệnh nhân..

Sau khi nghe được những lời này mọi người ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, nhưng chợt nhận ra điều gì đó Cố phu nhân trợn mắt kinh ngạc hỏi lại bác sĩ.

- Ủa bác sĩ hai đứa nhỏ ý ông là...

- Dạ vâng là cặp song sinh một trai một gái

Mọi người bất ngờ sau đó vui mừng hứng hở Cố phu nhân vui mừng đến phát khóc, Cố Sỹ Thanh âm thầm rơi nước mắt vì quá vui mừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang