• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thế Thời Ngữ Yên chỉ im lặng không nói gì, cô đang rất bối rối vì bình thường Cố Thành luôn trêu chọc cô nhưng đột nhiên anh lại có gương mặt lo lắng đó khi cô gặp nạn, anh lúc nào cũng nhởn nhơ với cô thật không nghĩ anh lại có thái độ lo lắng đó với cô.

...

- Cô hẹn tôi đến đây làm gì ?

Giang Đào uyển chuyển bước vào trong quán nước, vừa thấy Thời Ngữ Yên cô ta liền vênh váo lên tiếng tuy nhiên cô vẫn bình thản uống nước.

- Cô ngồi xuống đi

Cô ta ngồi xuống đối diện với cô, nhìn thấy vẻ mặt bình thản ngồi uống nước của cô thật khiến cho cô ta rất mất kiên nhẫn còn khó chịu ra mặt.

- Có chuyện gì thì nói đi đừng có mà vòng vo tam quốc ở đây, tôi không rảnh như cô...

- Ồ cô vội cái gì chứ, cứ thả lỏng tâm trạng đi đừng lúc nào cũng khó chịu sẽ mau già đến lúc đó chồng của cô sẽ không yêu thương cô nữa..

Giang Đào trợn mắt nhìn cô.

- Cô...đừng có mà nhắc đến chồng của tôi, có gì thì nói nhanh đi

Thời Ngữ Yên cũng không muốn vòng vo nữa nhanh chóng đặt một lá phong bì nhỏ xuống bàn, ánh mắt cô ta nhìn xuống phong bì đó.

- Mở ra đi



Ánh mắt cô ta lập tức nghi ngờ nhìn cô rồi cũng cầm lấy mở phong bì đó ra, bên trong là một bức ảnh nhỏ nhưng lại khiến cho cô ta kinh ngạc đến tột độ vừa run run cầm bức ảnh, gương mặt của cô ta đã không còn vênh váo mà thay vào đó là gương mặt sợ sệt căng thẳng, bên trong bức ảnh là hình ảnh cô ta thân mật với người đàn ông khác chính là Tạ Chi Lăng, miệng cô ta lắp bắp nói.

- Tại sao cô lại có được tấm hình này ?

- Đơn giản thôi mà, cô nghĩ tôi là ai chứ ?

Thế nhưng cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cô ta vẫn cố gắng xem như không có chuyện gì vẫn biện minh nói.

- Đó không phải sự thật, cô đừng vì muốn trả thù tôi mà làm ra được mấy cái trò bẩn thỉu này...tôi nói cho cô biết tôi luôn chung thủy với Thiếu Nam sẽ không có chuyện tôi phản bội anh ấy, cô chỉ vì ghen ghét muốn trả thù tôi nên mới gắn ghép bức ảnh này với người đàn ông khác...

- Ồ vậy sao, cô nói tôi muốn trả thù cô vậy cho hỏi tôi muốn trả thù cô vì điều gì ?

Giang Đào nhếch mép cười rồi hùng hổ nói.

- Chẳng phải vì tôi đã cướp mất anh Thiệu Nam từ tay cô hay sao

Nghe vậy, Thời Ngữ Yên chỉ muốn cười thật lớn mà phải công nhận phải thật biết ơn cô ta mới đúng nếu không cô đã dính phải người đàn ông yếu thế như Bạch Thiếu Nam, nhìn gương mặt nghênh của cô ta thật muốn cô muốn nói ra chuyện Bạch Thiếu Nam bị vô sinh thế nhưng nghĩ lại thì chưa phải lúc để nói, cô muốn cô ta phải sống trong lo sợ luôn bất an.

- Cô nên giữ chặt mối quan hệ mập mờ với người đàn tên Tạ Chi Lăng kia đi, chưa biết tôi sẽ làm gì tiếp theo đâu

Thời Ngữ Yên nói xong rời đi, lúc này cô ta trở nên hoảng loạn vừa căng thẳng cô ta đang sợ mọi chuyện sẽ bị bại lộ nếu không cô ta sẽ chết chắc.



...

- Cố Sỹ Thanh, con làm cho con người ta có bầu còn không mau rước con gái người ta về nhà hả ? Cái thằng trời đánh này...thật muốn đánh đòn

Thời Ngữ Yên đến Cố gia để đón Thiên Kỳ về thì bất ngờ nghe tiếng quát lớn của Cố phu nhân, cô nhất thời đứng một bên chưa dám vào mọi người cũng không ai thấy cô nhưng chỉ vì đang tập trung về chuyện của Cố Sỹ Thanh.

Cố lão gia bên cạnh khuyên bà nên bình tĩnh lạ.

- Bà ơi, có gì hãy bình tĩnh lại thằng bé vẫn còn nhỏ kia mà có gì thì từ từ dạy dỗ sau mà

- Ông già này nữa, thằng bé đã hai mươi lăm tuổi rồi nhỏ cái gì mà nhỏ, với lại nó làm cho con gái người ta có bầu phải cưới ngay lập tức không thôi khiến con gái người ta cảm thấy uất ức...

Cố Sỹ Thanh đang rất phân tâm không biết phải làm sao nữa, chỉ là anh ta uống rượu say đến mức không tỉnh táo khiến cho con gái nhà người ta trong một đêm phải dính bầu, thật sự anh ta không có tình cảm thì làm sao cưới điều này cứ làm cho anh ta cực kỳ rất phân tâm.

Ông Cố nghe thế cũng ngậm ngùi im lặng, vợ ông nói rất chí phải thế là ông đứng nhích ra một bên, Cố Sỹ Thanh lên tiếng.

- Nhưng mẹ à, con và cô ấy chỉ là người quen bình thường không có chút tình cảm nào làm sao mà cưới nhau được hả mẹ ?

- Con không nghe câu cưới trước yêu sau à, không yêu nhau thì ở bên nhau sẽ có ngày lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, huống hồ con bé đang mang giọt máu của Cố gia ta làm sao mà bỏ được, con tuyệt đối phải cưới con bé

Mọi người nghe vậy cũng rất ủng hộ ý của Cố phu nhân, Cố Sỹ Thanh bị sức ép của mọi người cuối cùng không đành lòng đồng ý.

Mà bên này, mọi người đang hết sức căng thẳng về chuyện của Cố Sỹ Thanh thì hai ba con Cố Thành vẫn rất bình thản ngồi nhâm nhi ly trà sữa vừa ăn bánh ngọt xem phim cười khanh khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK